VN88 VN88

Đê mê dục vọng – Truyện tình dài 18+

Ông Cảnh sát Trưởng không nghe em bé nói gì hết, cứ ừ ử cho qua chuyện, vì Kim Hằng dộng cừ đã tuyệt trần, mà bộ đồ giữa của em còn bót quá, chật cứng, khác trăm phần trăm với lồn mẹ đĩ ở nhà. Để chắc ăn và an toàn, ông ẵm Kim
lIằng đứng dậy, hai người vẫn dính cứng – Ông bước lại khóa trái cánh cửa văn phòng, để không ai vào bất tử được. Kim Hằng sướng quá, nắc liên tục – Cái quần ông Cảnh sát Trưởng tuột xuống đất. Ông cho hai chân ra khỏi ống quần. Thế là cô bé đã hoàn toàn chiến thắng, hoàn toàn làm chủ luôn ông Cảnh sát Trưởng!

Bằng giọng trầm trầm bên tai, Kim Hằng thỏ thẻ:
– Cám ơn anh cho em một buổi sáng mê ly. Từ hôm bị bắt tới nay đã 3 ngày. Em thèm đàn ông còn hơn dân ghìên thèm xì ke. Đụ được anh, em hãnh diện quá. Đụ xong trận này, em có bị anh gửi đi cải tạo ở Trung tâm hoàn lương Thiếu nhi,
em cũng quá vui lòng.

Kim Hằng khôn ngoan nhắc lại câu nói đó của ông trong khi ông hồn phi phách tán vì những cú nắc thần sầu của cô bé. Ông ẵm Hằng như ẵm đứa con nít, mà dương vật ông lại lọt phủm cách dễ dàng vào lồn em bé. Tưởng có phải đổi mối
tình này với cái lon Thiếu Tá của mình, chắc ông cũng không có gì thắc mắc. Sướng kỳ lạ, sướng không tả nổi bằng lời nói. Nếu là phòng tư, có lẽ ngài Thiếu Tá đã la bể nhà rồi. Em bé Hằng hỏi cắc cớ:
– Có khi nào anh trốn bà xã đi ngoại tình như thế này chưa?
– Chưa, ngài Thiếu Tá trả lời ráo hoảnh.
Kim Hằng lấy ngón tay chỉ mạnh lên trán của ông, nói:
– Mặt xạo thì thôi – Em hỏi cho biết, chớ đàn ông, anh nào không xạo với vợ ít nhất là một lần, để ăn của lạ. Như hồi nãy, em đang đụ anh, mà anh dám dối với vợ là đang xếp chồng hồ sơ còn đọng lại tử mấy ngày…

Ông Cảnh sát Trưởng ngượng, cúi đầu. Từ một sếp lớn với gương mặt nghiêm nghị, giọng nói rổn rảng, có thể làm cho phạm nhân vãl đái trong quần, bây giờ ông bị nữ phạm nhân mười lăm tuổi chỉa ngón tay lên mặt mình mà mắng là
đồ đàn ông xạo – Ông sợ tình dục quá. Nó không có hình thù rõ rệt, không quyền lực hung bạo, mà sao, từ ngàn xưa, đã là sức ép làm đổ bao nhiêu ngai vàng của những bạo chúa khét tiếng. Như sáng hôm nay, ông chỉ cần đập bàn mắng
Kim Hằng một câu như:
– Cô còn quá nhỏ – Miệng còn hôi sữa. Tuổi 15 của cô đáng ra phải cắp sách đến trường, học giỏi ngày hai buổi. Tại sao cô tò mò đi xem lén các cảnh làm tình làm chi để đến nỗi biết thèm tình dục quá sớm? Bữa nay tôi ký giấy gửi cô qua Trung tâm Hoàn lương Thiếu nhi ở Cát Lái. Cô phải ở đó học tập cho đến khi thành người tốt của xã hội.

Sau đó, ông bấm chuông, ra lệnh mang Kim Hằng đi. Thế là xong. Ông không làm, mà còn đồng lõa, toa rập với Kim Hằng, cho cô được quyền ngồi hẳn lên người của ông mà làm tình ngay trong văn phòng của người đại diện pháp luật – Cô bé quay ông như con vụ – Ông chóng mặt, ông hôn mê, đã nói dối vợ, dối với bạn bè đang chờ cơm, để ẵm Hằng lên, khóa cứa kín, tiếp tục trò chơi mà từ thuớ nhỏ, ông chưa tửng được hưởng: đó là đụ “kiểu ẵm em!”

Ông đứng bất động, ưỡn lưng ra phía trước, cho Hằng tha hồ dộng những cú nắc tê tái, hoan lạc Sướng như rồng gặp được mây, bay về thượng giới! Kim Hằng thỏ thẻ:
– Đây là ìân đầu tiên em “ngử’ với một người em chưa hề quen biết! Chắc anh không tin phải không?
– Em đừng quên anh là Cảnh sát Trưởng! Là gái gọi mà chưa tửng ngủ với ai xa lạ sao?
– Đó, vì thế em mới bảo anh lầm và sai ngay từ đầu. Điện thoại cầm tay của em chỉ toàn nhận những cú phones của những nhân tình quen biết. Em lặp lại: là em không cần tìên khi ngủ với đàn ông. Kể ra, hơi khó tin – Nhưng đó là sự thật?
Nếu có một đàn ông nào có thể liên tục thỏa mãn tình dục với em hằng ngày, có lẽ em không cần cái handphone. Tnh dục đối với em là nhu cầu như hơi thở, như nước uống, như cơm ăn!

Ông Cảnh sát Trưởng nhìn gương mặt Kim Hằng không chớp mắt. Ông không tin Hằng 15 tuổi, nhưng nét thơ ngây, hồn nhiên, vô tư lự và cái đẹp như đóa hoa vừa nở của Hằng làm ông phải tin. Cặp vú của Hằng tròn trỉnh, cứng ngắt. Hai cái nuốm nhỏ xíu màu hồng hãy còn lún sâu trong da thịt. Tất cả hình như còn nguyên si, nếu không không hân hạnh ẵm Hằng lên, cho Hằng tha hồ nắc dồn dập, cho thỏa cơn thèm khát tình dục của cô bé còn quá bé.

Hằng khai là 15, nhưng mới nhìn, Hằng chỉ nhỏ như 13 – Cách suy nghĩ và nói năng của Hằng thì lại là gái 20 – Nhất là cách làm tình nghệ thuật, nghề nghiệp của Hằng thì đến các chị có chồng hai con cũng không bì nổi. Hằng làm tình không máy móc, mà nàng biết tận hưởng khoái lạc qua tửng động tác. Hai tay Hằng đang ôm ghì cổ ông Cảnh sát Trưởng – Em gục đầu vào vai ông, rên nho nhỏ. Hai chân em quấn chặt phía dưới lưng ông làm điểm tựa để nắc cho mạnh. Còn ngài Cảnh sát Trưởng thì . đang sống giửa hai tâm trạng: một đại diện luật pháp; và một gã tình nhân lang chạ – Không biết, ngoài kia, có ai đang theo giõi việc ông đang kín đáo nhận hối lộ ái tình không? Và nếu đúng theo lời khai của Kim Hằng “Em chỉ nhận những cú phones từ những nhân tình quen biết, và tuyệt đối không vì tiền”. Thì ông phải xử Kim bằng vào cái tội gì? Khuấy rối an ninh công cộng? Làm dơ dáy xã hội? Làm băng hoại luân lý? Hoàn toàn không? Như thế thì Kim Hằng quả là vô tội Mà vô tội thì em phải được thả ra tức khắc.

Sao ông còn ôm thân hình cô bé chặt cứng như đôi sam ngoài biển? Bây giờ kẻ có tội, chính là ông? Ông đang dùng chốn công đường để làm tình. Đang “hãm” một cô bé dưới tuổi vị thành niên. Đang dùng giờ công chức để thỏa mãn việc riêng? Biết thế mà ngài Thiếu Tá vẫn không sao buông nổi đóa hoa thiên hương, đẹp thần sầu, đang ôm đụ ngất trời? Kim Hằng lại hỏi một câu hóc búa:
– Nghe em hỏi, và phải trả lời thành thật? Làm cái nghề chuyên về đìêu tra, có khi nào anh khám phá bà xã ờ nhà đã có lần ngoại tình?

Ông Cảnh sát Trưởng giật mình! Ông mặc cảm mà giật mình, vì tưởng như Kim Hằng có biết phần nào những rắc rối về đời sống vợ chồng của ông! Kỳ thật, làm sao Hằng biết – Em hỏi vì nghe các nhân tình lớn tuổi của em tửng thuật lại những pha ngoại tình dễ sợ của các phu nhân tên tuổi trong xã hội. Như bà Ngô Đình Nhu đã đi lại, và sống đời vợ chồng với Trung Tướng Trần Văn Đôn tại Đà Lạt, cả tháng! Bà Trần Trung Dũng đã ngoại tình với sĩ quan tùy viên tòa Đại Sứ Việt Nam tại Anh Quốct vân vân và vân vân?

Sau khi nghe Kim Hằng hỏi, một khoảnh khắc, Thiếu Tá Vũ Hào, tức Cảnh sát Trưởng Quận Năm này, đã im lặng – Ông im lặng, vì không biết phải trả lời sao cho đúng đây. Ông biết, nếu ông nói KHÔNG, thế nào cũng bị cô gái sành đời Kim Hằng cho là nói dối. Mà khai thật? Không thể được. Ô nhục chớ có vinh hạnh gì cho cam.

Đọc được sự băn khoăn trên ánh mắt của ông Cảnh sát Trưởng, Kim Hằng nhoẻn nụ cười khó hiểu, rồi bảo:
– Anh im lặng hơi lâu, kể như anh đã trả lời khá nhiều. Biết ngay mà – Các anh càng làm lớn, lương cao, nhà đẹp, vợ xinh, đều bị cả lố sừng cắm trên trán thôi – Có phải không? Có bi đát lắm không? Trường hợp của anh, chắc là khá đau khổ – Bởi vì anh xử được chuyện rắc rối của kẻ khác, nhưng bó tay đầu hàng chuyện trong nhà… Chẳng lẽ làm Cảnh sát Trưởng mà suốt ngày làm lính canh bà xã rồi ai lo việc nước? Kẹt! Mỗi người có một thê thảm để gánh vác. Làm linh mục, bà xơ, thèm lắm, không dám chơi, vì sợ bổn đạo khinh (chớ không phải sợ Chúa phạ. Vậy mà, nhịn không nổi, đã có bốn anh: một hồng y bên áo, đã mò mẫm, ngủ với một lô nam tín đồ tuổi choai choai, bị giáo dân biểu tình, tẩy chay. Giáo Hoàng phải bay qua để trấn an – Ba linh mục, một ở Chicngo, một ở Tustin, một tại Long Beach mới đây bị gla đình nạn nhân kiện đòi bồi thường 35 triệu mỗi anh về cái tội gọi là: Sách nhiễu tình dục? Tội mấy anh đó lớn hơn của Kim Hằng nhìêu. Vì Kim Hằng dám thú thật em làm gái gọi bới để thỏa mãn tình dục?” Còn các anh mặc áo đen, đã học đìêu răn thứ 6 tử hồi mới lọt lòng mẹ, thuộc nhuyễn như cháo hoa, vậy mà vẫn… Chuyện đổ bể công khai (chưa kể những lần thầm kín) thì các cha đấm ngực la: “Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng!”.

Cũng như anh hồi sáng nay. Anh bảo: mồm miệng là để ăn cơm, uống nước, nói những lời hoa mỹ, chớ không phải để làm chuyện nhơ nhớp, súc vật, dã man, như chị Diễm em đã bú cặc anh tài xế? Thế nhưng, sau đó, anh hạ giọng, bắt em kể tiếp đoạn hai người đó bú nhau.

Kim Hằng nói một hơi dài như công tố viên buộc tội trước tòa – Nhưng ngài Cảnh sát Trưởng chỉ nghe phong thanh có một phần – Vì ngài đang miên man với mớ suy nghĩ về con vợ người Mỹ Tho có lồn kho ba trách. Trong quá khứ, ngài toan bỏ con vợ này hết mấy lần mà không sao bỏ được – Nó còn trẻ quá, trẻ hơn ngài tới 14 tuổi, thơm xinh như múi mít, trắng hơn bông bưởi – Nhất là cái bộ lông lồn đẹp độc đáo. Rậm rì như rửng u minh, nhưng nó mọc có hàng có lối, gần như có đường ngôi rẻ giữa. Mà các thầy tướng số bảo đàn bà như thế là làm chồng thăng quan tiến chức rất mau. Mỗi ìân vào giường thì chính Thoa (tên vợ của ngài) cổi truồng ra trước, hai bàn tay vuốt ve bộ lông lồn độc đáo, hát nhửng bài sếnh như Rửng Lá Thấp, Tàu Đêm Năm Cũ, Hoa Trắng Thôi Cài Lên áo Tím? Trông nó ruộng thế nào ấy, vậy mà thầy Thiếu Tá mê như điếu đổ, bới vì Thoa đụ không bao giờ biết mệt và đòi ngưng!

Hồi Mậu Thân, khắp thành phố như nằm trong chảo dầu sôi – Những người có súng ống đều phải nằm giữ trại lOO%. Thầy Cảnh sát Trưởng phải 24/24 ngồi dính đít vào ghế văn phòng nghe báo cáo, và giải quyết các rắc rối trong khu vực. ở nhà, ban đêm, Trần Kim Thoa vợ ngài đưa thằng nhóc con tên Hạnh 17 tuổi, gọi nàng bằng mợ dâu, về nhà, tắt đèn hú hí. Giới nghiêm là cấm người đi ngoài phố – Còn chuyện leo rào, nhảy qua sân thượng của mợ Thoa, để vào thẳng phòng mợ ở từng thứ nhất, làm chuyện hoa tình, thì không ai cấm. Mà có cấm cũng không ai bắt được, vì mọi chuyện xảy ra trong đêm tối? Thằng Hạnh đi rón rén đến trước phòng mợ lúc gần 9 giờ, gõ cửa…
– Biết rồi, để mợ mở, Thoa nói.

VN88

Viết một bình luận