VN88 VN88

Đê mê dục vọng – Truyện tình dài 18+

Hoàng Lan đang nút lưới bé Đạt, mà mắt nhìn không rời cặp nhân tình mới quen này, đẹp đôi quá! Nhất là khi Thoa đửng sát vào Thịnh, tay cầm con cặc bóp bóp. Tay Thịnh xoa bộ lông lồn đã tửng làm cả Vũ Hào, Hạnh, Lộc mê như điếu đổ. Hoàng Lan thấy vậy cũng cởi quần cho Lộc, và chịu không nổi, nàng quỳ xuống ngoạm ngay cặc Lộc bú hùng hục, say sưa, nhưng mắt lại nhìn cặc thằng con?

Cặp Thoa Thịnh nhảy xuống nước trước bơi ngữa. Con cặc thằng Thịnh chổng ngược lên, trông như tàu ngầm chạy mà có chỉa cần ống dòm lên mặt nước. Hai người bơi đến cuối hồ rồi bơi ngược lại. Họ thoạt thấy Hoàng Lan và Lộc, cũng đã khỏa thân, nhưng ôm nhau đụ đứng cách say sưa dưới cây hoàng sứ cạnh hồ tắm,
Lan hỏi Lộc:
– Anh là con trai của Thoa hả?
– Ừ.
– Sao Thoa giới thiệu với em, anh là bồ nhí? Bồ nhí là… anh có ăn nằm với Thoa rồi chớ gì?
– A… cái đó… cũng có, một đôi khi.
– Đã bao lâu rồi? Nói thiệt cho em nghe với – Em khoái nghe chuyện loạn dâm như vậy lắm?
– Cũng gần cả năm nay. Mỗi ìân măng muốn là gọi Lộc – Mà Lộc đã lên giường rồi… là phải hai ba tiếng. Chừng nào măng hết còn nước để ra, Lộc mới ngưng. Măng mê lắm.
– Ui, nói nghe đã quá mình ơi? Anh bỏ Thoa, ở đây luôn với em được không? Em mê làm tình lắm Lộc ơit Bữa nay anh cũng đụ em cho đến khi nào em hết nước hãy ngưng nhen. Anh mà ở đây hai đứa đóng cửa đụ nhau tối ngày…
– Rồi chồng của Hoàng Lan bỏ cho ai?
– Ôi cái ông đó… ham làm giàu hơn làm tình, Tháng về vài ngày. Làm được vài cái lại bỏ đi…
Thèm chết mồ luôn. .
Hồi nãy, để ý, Lộc thấy Hoàng Lan quỳ bú cặc Lộc, mà mắt thì liếc liếc con cặc thằng Thịnh. Nên Lộc hỏi:
– Nghe Lộc hỏi thiệt: bộ… Hoàng Lan với Thịnh cũng có gì với nhau rồi hả? Tại hồi nãy Lộc thấy Lan có nhìn dương vật cứng ngắt của Thịnh… có, thì nói thiệt đi, như Lộc đã khai thiệt. Lộc cũng thích nghe chuyện loạn lắm.

Hoàng Lan im lặng một giây, ôm nắc phầm phập vào cặc Lộc – Xong Lan nói giọng trầm trầm:
– Đáng ra, nếu chồng em ổng săn sóc em kỹ một chút, thì đâu có chuyện… em phải mò con riêng của chồng. Thịnh mười bảy, em thì hăm tám. Làm sao 11 tuổi em đã có con, anh biết đó. Cho nên… có một ngày nó, cách đây hai tháng, em lái xe chở Thịnh lên Xuân Lộc thăm chồng. Khoảng sáu giờ, giòng xe gần Định Ouán kẹt cứng cả ngàn chiếc, không nhúc nhích, vì Việt Cộng đắp mô. Mọi người đậu lại chờ, vì tất cả nằm giữa rửng. Trời chìêu – Sương trong rừng bay mù trời đất vạn vật. Lúc hoàng hôn ánh sáng chỉ còn nhá nhem, em nghe Thịnh ngồi cạnh ngoẻo đầu, ngáy vi vu – Quay trớ lại thì quá xa. Còn tiến tới Định Quán thì kẹt. Cả đoàn xe nằm ụ lại.

Em cho kiếng xe lên gần kín để che khí lạnh đang thổi vi vu vào trong xe, và lấy áo lạnh của em khoác cho Thịnh được ấm. Em là người rất lãng mạn, và đa dâm – Tử lâu, có một cái gì thúc đẩy em muốn làm, hoặc tấn công thử một lần với Thịnh – Và nếu được, em có thêm một hạnh phúc – ít ra là hạnh phúc tình dục.

Còn Thịnh, miệng gọi em bằng măng, nhưng hình như, em nghĩ là hình như thôi, Thịnh manh nha một ẩn ý. Nó cố tập tạ và chơi thể thao cho người đẹp. Suốt ngày ở trong nhà, lúc vắng chồng em, nó hay mặc quần xí líp màu xanh đen, thơ thẩn trước phòng en, vờ nói chuyện ba hoa về một cuốn phim tình, hay một tiểu thuyết hơi dâm của Lê Văn Trương. Thịnh hay hỏi vớ vẩn: làm tình, nghĩa là sao hả măng? rồi hôn môi rồi khoái lạc thần tiên, rồi hồn bay lên tiên cảnh… giải nghĩa giùm đi măng.

Thịnh hỏl với chủ ý gợi tình, mời mọc – Mà em là đàn bà đang khát tình lãng mạn, nên đã trả lời không những tận tường, mà còn pha chế thêm cho đượm phần gợi dục. Nội cái cảnh con chồng 17 tuổi, mặc xì líp, đứng trước cửa phòng, ưởn ưởn bộ ngực căng phồng, hỏi mẹ ghẽ về chuyện tình dục, đã là lãng mạn rồi, còn nói chi em mặc bộ đồ ngủ mỏng dánh, nằm phành trên giường, phơi hết ra, để trả lời cặn kẽ những thắc mắc.

Em ôm một chiếc gối ôm gác chân lên, mặt lẳng lơ, nói:
– Mới 17 tuổi, con hỏi làm chi ba cái chuyện người lớn?
– Hừm, con 17 mà… xác đã to con hơn ba – Măng không thấy sao? Con mạnh khỏe, nên tâm hồn cũng lớn theo suy nghĩ cũng tò mò chớ măng!

Em nằm ngửa ra, đặt cái gối ôm lớn lên người, hai chân em kẹp cứng như dáng điệu đang làm tình để khêu khích thằng bé. Và, em thấy nó nhìn em trân trối – Cặc nó cộm lên – Mắt em nhìn Thịnh lúc đó rất lả lơi, như tất cả cửa ngõ đã mở ra, chuẩn bị đón thịnh lên giường, thế cái gối em đang ôm. Em muốn nói một cái gì. Thịnh cũng vậy – Mà cả hai im lặng. Giống như hai võ sĩ sắp tung ra một chiêu đặc biệt, mà sợ bên kia có chịu hứng đỡ không.
– Măng, măng có đọc cuốn Cô Tư Thung của Lê Văn Trương chưa nhỉ? Thịnh hỏi cho không khí bớt căng thẳng.
– Có con, mà… sao tự nhiên hỏi vậy? Em trả lời.
– Tại, cái dáng điệu và khung cảnh măng đang ôm cái gối, nằm nói chuyện với con, giống hệt Cô Tư Thung với thầy thông ngôn trong truyện quá:
– Thì măng là cô Tư Thung chớ còn ai – Em táo bạo trả lời. Vửa nói, em nằm úp lên chiếc gối ôm, diễn tả vài động tác gợi tình, như nắc nhè nhẹ cái mông đít, mặt đặt nghiêng lên gối, tay thoa nhẹ lên tấm ra giường, và mơ hồ nói: Thầy thông ngôn ơi, chồng tôi theo đám người Mườn qua bên kia triền núi săn nai rồi – Cơ hội ngàn vàng. Thầy còn đợi gì nữa, hả Thầy?
– Hay quá, Thịnh nói, sao măng nhớ từng chữ của cô Thung vậy? Và giáng điệu giống hệt ngòi bút diễn tả của ông Trương.
– Giống hả, Giống thì thầy thông ngôn đóng, khóa giùm cánh cửa giùm em, rồi… rồi… lên giường “vui” với em đi!

Em thấy tay chân Thịnh bối rối – Hnh như anh chàng có hơi run. Tay mặt đưa cánh cửa đóng nhẹ lại, rồi khóa trái. Nhưng Thịnh cứ đứng đó, nhìn em, dật dờ. Có lẽ nó không dám, hoặc không hề nghĩ có được hoàn cảnh lãng mạn ngoài sức tưởng tượng như thế. Trong khi em dùng môi, dùng mắt níu kéo, quyến rũ cho bẵng được thằng con chồng nằm ập lên người em. Em thả một câu chót.
– Thầy thông ngôn ơi? em thèm quá, không dằn được, người ơi.

Chân Thịnh cử động. Nó ìân đến, rụt rè, ái ngại – Và, cuối cùng, đặt đít ngồi cuối mép giường. Quân lính em tấn công – Hai bàn chân em triễn thẳng các ngón lại, vuốt ve mông đít Thịnh – Lúc đó, hình như hai luồn điện nam nữ làm Thịnh bạo dạn – Nó cầm một bàn chân em để lên bắp đùi, so se, vuết vuốt, rồi cúi xuống hôn một cái thật lâu. Hơi nóng ở môi Thịnh làm người em bửng dậy hết máu dâm – Em nhắm mắt thưởng thức cái khoái lạc nhẹ như tơ hồng, như khói núi và rên khẽ:
– Thịnh ơi? Hôn cho lâu nhen con. Măng, măng đang lên cơn đòi hỏi xác thịt đây? Chết tôi rồi bà sư phụ Thanh Hủi? Ngài cho phép con được một buổi chìêu lăng loàng với đứa con chồng, rồi con sẽ ăn chay trường, chuộc tội? Nó hôn chân con không thôi, mà giống như ai cho lưỡi vào cửa mình của con mà quậy mạnh. Nước lồn con ra nhìêu quá rồl sư phụ Thanh Hủi? Lấy con nít có bị tội không hả Sư phụ? Như ngài gọi nhứng đạo hữu thành niên là Boy Friend đó. Ngài đùa, hay thật? Nghe dâm chết mẹ luôn? Đụ con nít sướng lắm sư phụ ơi!

Thịnh đang mút từng ngón chân của em. Nó lấy đầu lưỡi rà thật nhẹ, thật mỏng các kẽ chân. Người em chết điếng. Xưa nay, chưa ai làm em như thế. Em đã tự động cổi cái thắt lưng, cho chiếc Klmono màu tím mỏng hở hai vạc ra. Thế là em hoàn toàn trần truồng phơi lồn, phơi vú, chờ đợi. Em vói tay đầu giường mở chút nhạc thính phòng. Lòng đang hồ hởi đón nhận lần đầu, một cậu bé thua mình ll tuổi – Trời ơi, chỉ tưởng tượng cái lưỡi Thịnh bò lên ngang háng em thôi, là tim em muốn nghỉ thở rồi.

Thịnh ác quá, cứ xà quầng ở ống quyển, đầu gối, chỗ da non bắp vế, trong khi mắt nó liếc trừng trừng chòm lông lồn của em đang nhất tề dựng ngược, vì quá nứng. Biết Thịnh mê lồn như thế này, em đã cho nó đụ từ năm nó mới 15 tuổi, chớ tội gì phải chờ đến bây giờ. Thịnh thích cổi truồng lội hồ tử năm 15 tuổi. Không biết có cố ý gì không? Nhưng thấy em trên ìâu, mở cửa sổ nhìn xuống, là nó biểu diễn. Lội bơi thì sao cặc lại cứng, chìa ra phía trước? Trăm lần như trăm – Mà ác một nỗi, Thịnh thích lội ngửa như bây giờ đó Trên này, em lấy quả dưa leo nhỏ, vửa thủ dâm, vừa gọi tên Thịnh.

Giấc mơ muốn ngủ với Thịnh phát lên từ đó. Cho đến buổi trưa nó bạo dạng cầm chân em hôn trên giường. Chịu lâu không nổi, em tự tụt người xuống, xuống nữa, cho đến khi lồn em nằm ngay miệng Thịnh. Em giang rộng hai chân ra, cho Thịnh tận mắt nhìn cái lồn 28 tuổi mà chưa có con. Mắt Thịnh hoa lên, người xửng lửng như lạc vào động Hoa đào. Lần đầu Thịnh nhìn thấy cửa mình. Nó đỏ ỏng, tử hai mép, tới hột le. Chất nước lồn làm cửa mình ướt nhẹp tự nãy giờ. Bỗng Thịnh thở ra, trườn mạnh lên người em, tụt xì líp, cầm cặc cắm mạnh vào lồn xin em cho nó đụ trước một cái – Nếu không, nó sẽ bị ra khơi khơi. “Thầy thông ngôn” đã đưa cặc nắc ngon lành trên lồn “cô Tư Thung”.

Đụ ngoại tình với thằng con chồng sao mà nó sướng cách kỳ lạ. Chưa được lO phút, em quằn quại hẩy lồn lên, ôm siết người nở nang Thịnh, ra một cái lịch sử – Em muốn ngừng~ mà những cú nắc thần sầu Thịnh làm em tiếp tục – Cho đến khi em ngất hết cả phút. Bấy giờ nó mới tụt người xuống, vạch hai mép lồn em liếm sạch và bắt đầu bú tuyệt vời. Bú dã man – Em la gần khàn tiếng. Em lại ra thêm cái nữa. Em tưởng bữa đó, kẻ “thất trận” là Thịnh chớ không phải em. Vì làm sao có cảnh nai con mà làm cho sư tử phải bỏ chạy?

Em ra nhìêu và nhanh, có lẽ tại hoàn cảnh ngoại tình đặc biệt quá: đụ với một cậu bé, lại là con chồng, gọi mình bằng măng? Không biết cậu bé học của ai, mà biết lật sấp người em lại, dùng cặc rà sóng lưng của em, hôn gáy tóc của em, và lấy đầu lưỡi, vạch mông em ra, liếm lỗ đít em nữa. Sướng đến độ em có cảm tưởng mình đã chết rồi, và hồn đang sống cõi bồng lai. Máy lạnh, nhạc êm đềm – Nhà vắng vẻ – Bọn người làm không bao giờ được léo hánh tới từng lầu có phòng ngủ của em, ngoại trừ khi em bấm chuông gọi. Em gào la điên cuồng. Hết chiêu này, Thịnh bày ra chiêu khác, đụ em đến gần tối, và ngừng, khi em van?
– Măng lạy con. Cho măng nghỉ ít chục phút cho lai tỉnh, cứ tiếp tục làm nứa, có khi măng sẽ chết hồi nào không biết, Thịnh ơi? Cho măng còn sống để mình đụ lén như vầy đi con. Thịnh ngừng, nhưng vẫn để cặc nằm im trong lồn em, rồi bưng mặt em nhìn đắm đuối – Nhìn như một nhân tình chứ không phải là con chồng nhìn mẹ ghẻ. Dùng nũi, Thịnh hôn mắt, hôn trán, môi, mũi em. Cắn cằm, cắn má em thắm thiết, làm máu dâm em lại hồi sinh.
– Thịnh ơi, đừng kể chuyện này cho ai biết nhen!
– Dạ – Nhưng, con nghĩ kẻ ăn người làm trong nhà, chắc phải biết rồi, măng ơi… Không phải bữa nay, mà… từ ngày con 15 tuổi, những buổi sáng cổi truồng lội bơi ngoài hồ.
– Tại sao, em giật mình hỏi Thịnh.
– Tại họ thấy con lội bơi, mà con cặc luôn cương cứng, và mắt con luôn hướng lên cửa sổ phòng của măng. Con hướng lên đó bới có một lần, đang lội, con nhìn thấy măng choài người ra nhìn theo con lội ở cuối hồ – Con kết luận: trên kia măng đang theo giõi con bơi lội hằng ngày. Tim con nở ra một mơ ước. Mơ ước để mơ ước – Chớ làm sao… con được măng gọi vào phòng, cho thỏa nguyện như chìêu hôm nay. Măng còn nhớ cách đây hai tháng – Một buổi trưa, măng cổi truồng nhảy xuống hồ bơi?

VN88

Viết một bình luận