VN88 VN88

Cuới nhau được một tuần tôi đã phản bội vợ

Chúng tôi vào nhà nghỉ, lao vào nhau như thiêu thân, em trao đời con gái cho tôi, tôi cảm thấy tội lỗi.

Cuoi nhau duoc mot tuan toi da phan boi vo

Tâm sự trai gái cưới nhau được một tuần tôi dã phản bội vợ

Tôi 31 tuổi, mới kết hôn được một tuần nhưng sao cảm giác bế tắc với cuộc hôn nhân này quá, hôn nhân không tình yêu. Tôi và vợ quen nhau được gần 3 năm, cô ấy yêu tôi rất nhiều nhưng tôi chẳng hề có cảm giác gì. Còn người tôi yêu là người ở cùng quê, xinh xắn, nhanh nhẹn, là sinh viên năm cuối của một trường đại học danh tiếng ở TP HCM. Tôi quen khi em về quê nghỉ hè (tôi sinh sống và làm việc ở quê). Lần đầu tiên gặp em tôi đã bị hớp hồn. Em hay tham gia công tác đoàn ở quê, sau nhiều lần được gặp em tôi đã hạ quyết tâm cưa đổ mới thôi.

Mọi chuyện không dễ dàng, em khó tính, không muốn nói chuyện với tôi. Tôi nhắn tin gọi điện em cũng rất ít khi nghe máy, tôi cảm nhận em luôn tìm cách né tránh. Em càng như thế tôi càng yêu em mãnh liệt hơn. Nhiều khi tôi cảm nhận em cũng yêu nhưng có điều gì đó e ngại. Rồi em cứ giữ mãi thái độ như thế nên tôi quyết định lấy vợ dù không yêu vợ. Tôi đã nhiều tuổi, không thể mãi lông bông như thế này được, một phần do gia đình thúc giục, mục đích khác tôi có lấy vợ thì bố mẹ mới giao lại tài sản và công việc làm ăn cho. Tôi quyết định lấy vợ chỉ trong một ngày, vợ yêu tôi nên cũng đồng ý cưới.

Em biết chuyện cũng không phản ứng gì, cho mãi đến hôm tôi ăn hỏi điện cho tôi bảo muốn gặp. Ăn hỏi xong tôi vứt hết mọi việc đi gặp em. Chúng tôi vào nhà nghỉ nói chuyện (không xảy ra việc gì quá giới hạn). Em nói yêu tôi rất nhiều, yêu từ lần đầu tiên gặp nhưng không dám nói. Em với tôi đều biết dù chúng tôi có yêu nhau cũng không bao giờ có thể đến được vì quá khứ chơi bời trác táng của tôi, trong khi em là con nhà gia giáo, học hành đàng hoàng, bố mẹ kỳ vọng vào em rất nhiều, em không thể không nghe lời bố mẹ. Bố mẹ biết em nói chuyện với tôi đã phản ứng rất kịch liệt rồi. Hôm đó tôi gặp em mà chỉ nhìn em khóc, tôi cũng khóc rất nhiều. Nhìn gương mặt gầy đi trông thấy của em tôi xót xa vô cùng.

Chuyện gì đến cũng đến, đúng ngày cưới tôi là lúc em về quê ôn thi. Tôi mời em đi đám cưới nhưng em không đi, tôi buồn lắm. Hôm đấy là hôm tiếp khách, tôi uống rất nhiều, định say rồi đi ngủ, sáng mai 8h còn đi đón dâu. Nhưng cứ nhắm mắt hình ảnh em lại hiện ra, tôi tự dặn lòng không được làm phiền em nhưng lại cầm máy gọi cho em. Em bắt máy giọng lạc đi, tôi biết em đã khóc rất nhiều. Lúc đó tôi như con thiêu thân lao vào đêm tối ra gặp em dù đã là 12h đêm. Tôi đứng đợi mãi 2 tiếng em không ra, trời còn mưa thâm gió bấc. Em nói tôi về đi, tôi không về, cứ đứng đó, cuối cùng em cũng chịu ra gặp. Mắt em sưng lên, chắc đã khóc rất nhiều. Tôi ôm em, cảm nhận em đã gầy đi rất nhiều, thấy mình có lỗi vô cùng. Em với tôi nói chuyện mãi đến 5h sáng mới về. Hai ngày sau tôi không liên lạc với em nữa.

Được 3 ngày tôi liên lạc lại, hỏi em đang ở đâu, em bảo trên thành phố với chị (nhà chúng tôi đều ở quê). Tôi không còn biết gì nữa, bỏ hết công việc lao lên thành phố gặp em. Chúng tôi vào nhà nghỉ, lao vào nhau như thiêu thân, em trao đời con gái cho tôi, tôi cảm thấy tội lỗi. Em nói giờ tôi phải hứa đừng liên lạc với em nữa. Tôi không hứa vì không làm được. Mối quan hệ của tôi với em bây giờ chẳng khác gì ngoại tình. Tôi thì không sao, dù gì cũng mang tiếng là kẻ ăn chơi rồi, còn em vẫn là người con ngoan ngoãn, một sinh viên giỏi. Mọi người mà biết chuyện thì tôi sợ em bị ảnh hưởng, em yếu đuối chắc không vượt qua được dư luận. Giờ bảo tôi không liên lạc với em nữa chắc chắc không làm được. Làm gì khi hai trái tim còn yêu nhau rất nhiều? Tôi phải làm gì đây để tốt cho em?

(tâm sự cuộc sống hay tại Truyenphimsex.com)

VN88

Viết một bình luận