VN88 VN88

Chuyện làm tình thời pháp mỹ – Truyện 18+

Không thể thua “trận,” Pierre nằm sát xuống, banh hai háng tôi ra, bắt đầu đưa lưỡi và râu vào lồn tôi “hành quân làm tình.” Trâu bò húc nhau. Tôi ở giữa hưởng lợi. Pierre miệt mài bú lồn tôi, một phần để trả thù cử chỉ hung hăng của dì Khang. Phần khác chàng mê lồn trẻ của tôi. Còn tôi? Nằm chàng hảng ra, hưởng đường lưỡi của Pierre, mà mắt nhìn nhìn không chớp con cặc và thân hình càhng da đen, đang đứng ểnh con cặc cho dì Khang biểu diễn. Tôi âm thầm thừa nhận, lời dì Khang nói đúng. Cặc chàng da đen mà so với của Pierre? Nhắm con mắt đánh cá, cũng thấy ăn trăm phần trăm. Thấy tôi nhìn chẳm bằm cặc mình, chàng đa đen nháy mắt làm duyên với tôi…

Chuyen lam tinh thoi phap my - Truyen 18+

Đọc full Chuyện làm tình thời pháp mỹ

Chiếc xe Jeep nhà binh thắng cái “két” đỗ trước tiệm tạp hoá thật lớn của mẹ tôi ở đường Bác Cổ. Hai sĩ quan Pháp ăn mặt chỉnh tề, bước vào tiện. Dì Khang em mẹ, bước ra, bắt tay chào, nói líu lo với hai sĩ quan cấp tá đó. Họ đến đặt mua hàng như rượu chát, bơ , sữa, đồ lê gim, v.v.., cần thiết cho trại binh của họ đóng ở Thụy Khê.

Cửa Hàng này của mẹ tôi đáng lý phải đóng cửa vì ế ẩm. Bỗng đột nhiên nhờ quân đội viễn chinh Pháp tràn đến Hà Nội, nó trở nên phồn thịnh, đông đúc như ngoài chợ. Một phần nhờ mẹ tôi nhập cảng đủ loại nhu yếu cần thiết cho quân đội. Phần khác, nhờ tài giao thiệp buôn bán khéo léo của hai chị em: mẹ tôi và dì Khang. Cửa hàng tạp hoá to lớn này vừa là nơi buôn bán thực phẩm cho lính Pháp , và cũng là nơi đến uống rượu, uống cà phê của những quan lớn từ cấp tá trở lên. Sau giờ học ở trường, tôi thường được chú Tài xế chở về đây, nói là để phụ với mẹ buôn bán nhưng kỳ thật là để tôi quan sát vài điều bất thường về Tình Yêu của dì Khang và của cả mẹ tôi. Dĩ nhiên là với những sĩ quan đẹp trai, to lớn, da trắng.

Tôi là con gái Út. Nhưng đã mười tám tuổi. Chả hiểu sao, cả nhà tôi từ bố, mẹ đến các chị đều xem tôi như một trẻ con mối lớn, không biết gì…. Trong khi, hình như tôi đã hiểu, và biết chẳng còn một việc nào của người Lớn. Có lẽ tại tác người nhỏ nhắn của tôi. Tại bộ đồng phục đầm: Jupe màu xanh, áo trắng, ở ngoài choàng thêm một áo len cũng màu xanh. Chân đi đôi giày đen, vớ trắng… Tôi rất ít nói. Bản tính trầm tư đó của tôi, chợt hiện lên từ năm tôi mới mười hai tuổi, cái tuổi bắt đầu có kinh, và lông lồn đã mọc. Hai vú thì chỉ mới chớm lồi lên nho nhỏ. Đó chỉ là hình thức bên ngoài. Còn bên trong? Tâm hồn tôi xáo trộn, giao động dữ dội. Nhất là sức tưởng tượng phong phú, đã làm tôi ngất ngư, mệt lả….

Tôi thích nghe nhạc tình. Thích đọc tiểu thuyết lãng mạn, thích nhìn những đôi nhân tình đi trên đường phố Hà Nội, nhất là được nhìn dì Khang hay mẹ tôi nói chuyện lả lơi, đưa đẩy với những sĩ quan người Pháp. Tôi không biết có phải là cách chiêu đãi cần thiết để hai bà có thêm khách, bán giá cao. Hay đó là … sự bộc bộ “đĩ thoả” để hai bà chài thêm những nhân tình???
Tôi im lặng theo dõi, ngầm lén quan sát. Bố tôi, cũng như doing Khang, có lẽ hoàn toàn chẳng biết tí gì đang xảy ra. Dượng Khang làm công chức ở Toà Khâm Sứ. Sáng cắp ô đi, tối cắp ô về. Ông không thì giờ, hay chẳng có chút nghi ngờ gì về bà bợ đang ngoại tình, mà ngoại tình với những sĩ quan Pháp. Còn bố tôi? Mỗi tháng ông phải đi Tuyên Quang, hay lên mạn ngược lùng mua trà cho đầy mấy xe cam nhông, xong mang về Hà Nội bán lại cho các hãng chế trà. Mỗi chuyến ông đi, phải mất từ mười đến mười lăm ngày, là thường. Đó là cơ hội bằng vàng để mẹ tôi tự do như cánh chim…

Cũng nhờ chẳng ai thèm để ý tôi đã “lớn”, mà nhất cử nhất động của hai bà đều lọt vào mắt “thơ ngây” của tôi. Không phải tôi theo dõi, rình rập để mét lại với doing Khang hay bố, nhưng là để cho riêng tôi thoả mãn sự tò mò, nhất là để thoả mãn những thèm khát tình dục đã chớm có từ năm mười hai tuổi. Nghe có ghê gớm không? Có kinh thiên động địa không? Nhưng đó là sự thật trăm phần trăm, đợi đến bây giờ, tôi mới dám viết lên những trang giấy này.

Tôi để ý, biết trên gác tiệm thực phẩm này có đến ba cái phòng, được trang bị máy lạnh, giường ngủ hơi sang trọng. Để làm gì? Có khi nào mẹ hay dì Khang ở lại qua đêm. Cũng chẳng phải để cho nhân viên trú ngụ. Thế thì ba cái phòng ngủ này chắc chắn phải được dùng vào những mụch đích thầm kín. Thầm kín, vì cả hai, mẹ tôi và dì Khang đều là đàn bà có chồng…

Một hôm, chú tài xế đưa tôi lại cửa hàng. Tôi không thấy dì Khang quanh đó như thường ngày để phụ với mẹ tôi buôn bán. Chỉ có hai cô người Tàu, và một anh công nhân khuân vác. Tôi hỏi:
– Mẹ, dì Khang đâu, con không thấy?
– Ơ …. Ơ … dì ấy … giúp mẹ đi giao hàng…trong đồn Hà Nam… có gì không con? Muốn ăn gì nói mẹ bảo chúng nó chạy qua Hiệu Cẩm Xướng mua cho. Hoành thánh tôm nhé??
– Thưa mẹ con hãy còn no… Con muốn ngủ trưa một lát…. Chiều đi đánh vũ cầu…
– Ừ, nếu muốn ngủ trưa thì …thì …cứ lên gác mà nghỉ….muốn mấy giờ dậy, mẹ sẽ cho người lên đánh thức. Hễ đói bụng là bảo mẹ nhé . Đi đi con…

Mẹ tôi hoàn toàn không biết mục đích “đòi ngủ trửa” của tôi. Tôi muốn có cơ hội vào một trong những phòng trang bị tối tân trên gác, để xem cuốn “Ái Tình Gửu Giám” tôi vừa được con bạn cho mượn. Lúc ngồi trên xe từ trường về, tôi mới đọc loáng thoáng có mấy trang đầu, mà đã hấp dẫn và lôi cuốn dữ dội. Bạn tôi bảo đọc xong cuốn này, thế nào tôk cũng phải tìm cho mình một thằng bồ. Nếu không, không tài ngào ngủ được vào ban đêm…

Tôi giấu cuốn sách trong người, rồi từ từ bước lên gác. Mẹ tôi không thể nào biết được con gái út của bà đã biết đọc sách dâm của người lớn. Tôi đã lén đọc “Bảy đêm khoái lạc,” “Thâm cung bí sử”, “Những nhân tình trẻ của Từ Hi Thái Hậu”… Mỗi lần đọc một cuốn, tôi “lớn” thêm mấy tuổi. Lẽ tất nhiên những cuốn sách đó đã dạy tôi những kinh nghiệm tình dục thật táo bạo, những cách thủ dâm mà chưa chắc dì Khang hay mẹ tôi đã thử qua.

Lên gác xong, tôi thấy căn thứ nhì đóng cửa. Chỉ còn hai gian. Tôi bước vào gian thứ nhất, bật đèn, bật máy lạnh. Tôi đi toilet xong, nhảy lên giường nệm được trải ra trắng tinh, nằm xuống, bắt đầu dọc tiếp trang ba dở dang. Đang say sưa chăm chú đến trang năm, thì tôi bỗng nghe bức tường gỗ bên cạnh kêu lên “thùm thụp,” như có vật gì va chạm đều đặn. Tôi mặc kệ, vì những trang sách hấp dẫn quá. Ông bác sĩ trong sách giải thích “Lông lồn Trời sinh ra, thứ nhất, để hấp dẫn đàn ông. Thứ hai, để giữ được mùi thơm của Lồn.

Bỗng, tiếng động lúc nãy kêu dồn lên nhịp nhanh, cộng thêm tiếng rên ứ ứ của một đàn bà, và …hình như đàn bà Pháp, vì rên toàn tiếng Pháp… “Pierre ơi, danh đụ khỏe quá… sáng giờ em ra hết ba lần rồi….mà anh cha ra cái nào, tuyệt quá Pierre ơi….”

Quái lạ, tôi nghĩ. Tôi từng thấy khá nhiều đàn ông Tây đến đây, nhưng chưa bao giờ thấy đầm đến. Tôi hiếu kỳ, tắt ngấm đèn trong phòng rồi bò lại chân giường, tìm một lỗ đinh nhìn qua. Trời ơi, dì Khang. Phải, dì Khang đang nằm dưới bụng một đàn ông Pháp to như lực sĩ.

Cả hai trần truồng như nhộng. Người đàn ông luồn hai cánh tay bợ lưng của dì. Hai chân ông hơi quỳ, và đít nắc tới hùng hục. Thân thể dì Khang trắng như bông bưởi, nhưng nhỏ con. Dì ôm quặp thân hình dềnh dàng của người đàn ông, v2 nẩy mông đít lên phầm phập. Môi dì nói, la huyên thuyên đủ chuyện bằng tiếng Pháp:
– Thích quá Pierre ơi. Mỗi ngày nhớ đến đụ với em. Anh làm em ghiền như người ta ghiền thuốc á phiện. Hôm nào anh không đến là em thẫn thờ như người mất trí…. Đụ mạnh hơn lên cho em ra với anh một lần nữa đi… Em mới xưng tội ngoài tình hôm qua với cha Sở. Hôm nay đã lại …. Ối con cặc anh to quá chừng Pierre ơi. Địt vào lồn sướng thấy bảy ông trời luôn, địt mạnh lên.

Pierre quỳ hẳn lên, bợ cao mông đít dì Khang. Hai chân dì gác lên vai Pierre. Anh càhng không nắc nữa, mà cầm con cặc “quậy cà phê” trên miệng lồn của dì. Lúc đó tôi mới được cơ hội ngàn vàn nhìn rõ dương vật. Lần đầu tiên trong đời con gái, tôi thấy cái “giống” của đàn ông. Sao nó khác với sự mô tả trong những cuốn sách dâm tôi đọc trước đây. Hình như khúc gân của Pierre to như đòn chả, và dài như hai gỏi cuốn nối lại. Cái đầu tà la màu đỏ mũm mĩm, đang xoáy nghiền vào cái mồng đốc dì Khang. Hai tay dì đập liên tục xuống đệm, để la oải oải như một con vật bị thọc huyết.

Dì la lớn bao nhiêu, tôi há hốc mồm thở hùng hục theo, đến khô cả cổ. Nước lồn tôi nhểu ướt đẫm hai bên bẹn của cái háng. Và, cũng lần đầu tiên, không hiểu sao, tôi dám tọc tay vào quần xì líp, rồi cho hẳn vào bên trong, đụng chòm lông lồn đang ướt nhẹp. Ngón giữa của tôi chạm phải hột le. Tôi nghe khắp châu thân gợn lên sự khoái lạc ghê gớm chưa từng có trước đó bao giờ. Tôi thử nhúc nhích ngón giữa. Cơn khoái lạc kia lại lớn hơn lên. Lớn đến độ tôi không còn mở mắt được. Hình ảnh Pierre đang đụ dì Khang bỗng trở thành mờ mờ như trong sương khói. Người tôi dật dờ. Đầu óc quay cuồng. Tôi du vào cơn mộng mị đê mê, dâm dật. Ngón tay đẵm ướt cả nước lồn, thứ nước thỉnh thoảng đã ứa ra mỗi lần tôi đọc những trang sách khiêu dâm cực độ, hay những lần nằm đắp chăn, mơ những giấc mơ kỳ quái. Như tôi từng mơ được anh tài xế đè tôi đụ trên xe, trên đường đưa tôi đến trường. Hay tôi được một ông cha đụ vào một góc nhà thờ, đè tôi ra, bú lồn khi tôi tìm đến ông để xưng tội về điều răn thứ sáu….

Bên kia, con cặc của Pierre cũng láng bóng nhờ nước lồn của dì Khang. Thỉnh thoảng Pierre cho đầu căc đâm nhẹ vào lồn dì mấy phân, rồi rút ra quậy tiếp. Dì gào thét thảm thiết như bị tra tấn. Tôi cố mở lớn mắt nhìn cho kỹ hình ảnh hấp dẫn đó, cố thu hết vào ký ức, để … đêm đêm, thèm quá, thì tôi cho nó hiện lên, giúp tôi hành lạc một mình trong bóng tối của đêm dài…

Lông dái của Pierre nhiều như cỏ. Xồm xoàm không phải chỉ quanh con cặc, mà còn tràn lên cả bụng và lỗ rốn. Ngực chàng cũng đầy lông. Hai tay dì Khang đang xoa xoa trên đó mà rên hừ hừ. Tôi thèm muốn điên người lên được, ước mình có phép bay qua, giật Pierre khỏi tay dì Khang, dẫn về bên này, cho chàng quậy lồn tôi như đã quậy lồn dì, và bắt Pierre nhấn mạnh cặc vào lồn, cho tôi hưởng chút khoái lạc tình dục mà tôi đang khổ sở thèm khát…

Ngón giữa của tôi tiến dần xuống phía dưới, khi tôi nhìn thấy cặc của Pierre đâm cặc vào dì Khang, tôi cảm thấy mình sướng theo không khí kỳ ảo lạ lùngd 9ó của dì. Nói, mà không biết mình nói gì, thì chỉ có khi mình điên, hoặc không còn kiểm soát được hệ thần kin nữa. Đúng như thế. Không những dì Khang đang thều thào những câu vô nghĩa, mà cả tôi, ctôi cũng lầm thầm không biết bao nhiêu là danh tự chẳng tự điển nào có trên thế giới.

Đỉnh cao của tình dục đang đến. Toàn thân nhẹ hờ như đang bay giữa không trung. Tôi thèm một Pierre nào đó. Một đàn ông nào đó. Ai cũng được, tôi sẽ nhào đến ôm đại, lột truồng họ ra, bắt họ phải đụ tôi như Pierre đụ dì Khang.

Lúc dì đang đạt tuyệt đỉnh, muốn ra, Pierre nắc chậm lại. Chàng cố tình kéo dài hoang lạc. Có lẽ biết thế, nên dì Khang, dù muốn Pierre phải bồi những trận “dội bom,” phải tận tình tấn công cho đê phải vỡ nước… nhưng dì mím môi im lặng. Dì biết nếu ra một lần nữa, xem như kết cuộc đã tới. Và cái thú ngoại tình sẽ chẳng còn được kéo dài. Được đụ, đã là cái thú tuyệt vời. Nhưng đụ lúc ngoại tình thì quả là sướng gấp vạn lần. Vì thế có rấtnhiều đàn bà thích ngoại tình và làm đĩ. Vì nó tạo lên cảm giác lạnh: được ăn vụng.

Tôi nghĩ ngoài Pierre, dì Khang và mẹ tôi chắc đã từng “đi lại” với nhiều sĩ quan to con, đẹp trai như thế. Bởi vì nhìn Pierre quyến rũ, hấp dẫn, nhìn con cặc to dễ sợ của chàng, nhìn cách đụ chìu chuộng của chàng, tôi nhớ đến thân hình ốm tong teo như cây say của dượng Khang, hay mái tóc bạc và gươg mặt hom hem của bố tôi… tôi kết luận: cả hai, mẹ và dì Khang ngoại tình là phải.

Dù là không đạ đức. Dù là bất nthĩa Tào Khang. Nhưng từng giao tiếp hằng ngày với đám sĩ quan nịnh đầm, ga lăng như Pierre, chắc chắn chẳng đàn bà nào cắn răng nhịn thèm cho nổi. Đừng nói chi mẹ và dì Khang là những đàn bà mang sẵn trong người dòng máu DÂM.

Truyện 18+ Chuyện làm tình thời pháp mỹ

Truyen 18+ Chuyen lam tinh thoi phap my

Bên kia, Pierre kề tai nói cái gì với dì Khang nhỏ quá, nghe không rõ. Xong chàng rút cặc ra, lót dưới đít dì một cái gối cho mu lồn dì cao lên. Dì dang rộng hai bắp đùi, chờ đợi. Hàm râu dày rậm như bàn chải, và cái lưỡi dài của Pierre quét rất nhẹ vùng da thịt mỏng, trắng hếu của bắp dế dì Khang. Hai tay dì chụp tấm ra giường xoắn mạnh. Thân người dì rướn cao lên, rung động… Mồ hôi bắt đầu rịn ra, dù căn phòng có máy lạnh. Râu với lưỡi Pierre cào quét không chừa chỗ nào dọc bắp đùi dài của dì Khang. Dì cắn chặt môi, cố không la hét nữa, cố gằn cơn khoái lạc đang hành hạ dì, nhưng … nhưng cuối cùng cũng phải hé môi.
– Dễ sợ quá Pierre ơi. Chồng em chưa từng cho em những cảm xúc lạ lùng như vầy bao giờ. Ối, anh dám liếm cả bàn chân em nữa sao? Ối tuyệt trần quá đi người yêu ơi. Anh có làm chọ chị Vân của em như thế không Pierre? Chết anh ơi. Sướng còn hơn lúc anh đụ em nữa… Mê quá đi…

Trời ơi. Chị Vân của dì? Là … là mẹ tôi? Thế ra Pierre cũng đã từng đụ mẹ tôi rồi? Đã từng liếm thân người của mẹ? Tôi chưa kịp tin, thì bên kia dì Khang rên tiếp:
– Chị Vân em bây giờ cặp với Đại tá Bacheau rồi, anh đừng địt với chị ấy nữa có được không? Pierre? Em ghen, em không muốn chia sẻ tình anh với ai hết… chỉ đụ một mình em thôi…

Hàm ria và cái lưỡi dài đầy nghệ thuật của Pierre đang tiến dần vào “vùng cấm địa.” Mồm dì Khang vẫn thều thào năn nỉ Pierre đừng xẻ tình chàng cho mẹ tôi. Nhưng Pierre chằng màng nghe thấy, chàng quét nhẹ một đường dài chỗ khe háng, xong dùng những cọng râu kẽm rà rà cái đì của dì Khang. Dì bặm môi kín mít. Nhưng tiếng “ứ” vẫn thoát ra nghe tức tưởi làm sao?

Tôi bụm cứng lồn lại chịu đựng. Tôi biết, qua cách diễn tả đè nén, không cho tiếng la thoát ra, dì Khang chắc phải trải qua một cảm giác vô cùng khoái lạc. Nhưng hàm ria tua tủa của Pierre chưa ngừng lại. Nó rà như đang truy lùng quân địch. Nó cà tuy nhẹ, nhưng nghe như bão tố cuồng phong đang càng quét cái mu lồn đang vun lên của dì. Nhìn kỹ, tôi thấy những sợi lông lồn của dì gần như doing đứng lên hết, óng ánh chất nước nhờn từ bộ hạ của dì tẩm ướt.

Mồm Pierre còn “tàn độc” hơn. Chàng cạp, ngoạm hết chòm lông lồn của dì vào mồm, mút cho hết chất nước nhờn, rồi nhả ra. Trong khi mũi chàng đè sát hôn toàn thể cái mu lồn của dì đang nóng như lửa trong lò sưởi… Pierre ghì sát cái mũi thật lâu ở đó mà hôn, mà cử động qua lại. Dì Khang chỉ còn biết túm lại đầu tóc quăn vàng của chàng mà xoắn, mà bout cho đã cơn say.

Hai ngón tay tôi, tuy đã tận tình thụt mạnh vào cửa mình để tự làm cho mình sướng theo cơn dục tình của hai người bên kia. Nhưng chẳng thấm vào đâu. Nó hời hợt, lửng lơ, không tới mức… Hai ngón tay mà mang ra so với hàm ria, và cái lưỡi nóng hổi, cộng thêm hơi thở phì phào ấm cúng của Pierre, thì quả là đần độn, ngu si… Tôi tăng cường thêm một ngón của bàn tay trái chà nhẹ hột le, xem có làm tôi thoả mãn phần nào chăng. Nhưng hoàn toàn là số không.

Dì Khang mê quá. Nếu có ai dí súng vào thái dương, bắt dì ngừng đụ, chắc dì cũng không nghe. Hèn chi mà mưu lược, tài giỏi như bà Từ Hi Thái Hậu, cuối cùng cũng bị mất ngôi báu chỉ vì mê tình dục với những người tình trẻ thua bà ba chục tuổi. Hãy nghe dì tâm tình với Pierre:
– Anh có muốn em làm nô lệ cho anh suốt đời không? Anh muốn làm chủ ba căn phố lầu của em tại thủ đô Hà Nội này không? Muốn gì cũng được, miễn anh dành riêng của quý vàng ngọc của anh cho riêng em. Đừng cho ai dùng tới nó, kể cả chị Vân của em…
– Không được, Pierre nói. Anh là của chị em mà. Em là kẻ đến sau…

Nói xong, Pierre le nhọn đầu lưỡi, quét một đường dọc theo hai mép lồn của dì Khang, lên tận hột le, rồi quay trở xuống. Dì cung hai tay đấm thùm thụp xuống đệm. Dì bứt tóc Pierre. Dì cắn vào bao gối. Làm đủ thứ cho quên cơn sướng vũ bão đang được bốn ngón tay Pierre banh ra. Trời ơi, chỉ xem thôi, mà tôi suýt cũng buộc mồm la lớn để chia sẻ nỗi thống khoái với dì. Chả trách dì ghen luôn cả với mẹ tôi, mặc dù dì là kẻ đến sau. Ba bốn cuốn sách tôi đọc trước đây chẳng nghĩa lý gì so với lần nhìn lén dì Khang ngoại tình. Dì đặt hẳn cái gối úp lên mặt, cho mồm đừng thoát ra tiếng gào. Nhưng tôi vẫn cứ nghe.

Cộng thêm tiếng lách chách bú lồn của Pierre, làm tôi như đang say rượu. Chiếc lưỡi dài của Pierre đang tung hoành lỗ lồn của dì Khang. Anh bợ đít dì cao lên, và cứ thế, dùng lưỡi càn quét, làm dì Khang bật lên tiếng khóc hạnh phúc. Khóc như ngày dì từ giã bố mẹ lên xe hoa, về nhà chồng. Tôi nhảy phóc lên giường, cầm một chiếc gối, nhảy lại chỗ cũ, tuột hẳn quần ra, tiếp tục nhìn cảnh bú lồn bên kia. Tôi nhận góc nhọn của chiếc gối vào cửa mình, rồi đẩy tới đẩy lui, như có một người khác đang đụ tôi. Chỉ đỡ hơn lúc nãy một đôi chút. Nhưng không gì có thể thay thế được người đàn ông thật sự, nhất là người đàn ông lực lưỡng, đẹp trai như Pierre.

Khang không còn nhịn được nữa, dì chồm ngồi dậy, lật Pierre nằm ngửa ra. Xong dì ôm ngoạm vào, bú con cặc chần dần của viên sĩ quan Pháp. Tôi phải nhắm mắt đi một chốc cho đỡ bị kích thích. Cho cơn dâm trong người lắng xuống đôi chút. Nếu không, có lẽ, tôi sẽ liều lĩnh nhảy qua phòng bên cạnh, cổi truồng, hiến luôn cho Pierre đụ nốt.
– Em có biết, hai mươi phút nữa anh có hẹn với Vân không? Pierre hỏi dì Khang.

Nghe thế, dì hối hả trèo lên, ngồi qua người Pierre. Canh thật đúng, dì cầm cặc Pierre để ngay miệng lồn, xong từ từ ngồi thụp xuống. Dì nhún, dì hẩy liên tục, cố làm sao cho dì sướng chứ không cần phục vụ cho Pierre. Vì dì biết, hai mưới phút nữa người yêu Pierre sẽ thuộc về mẹ tôi.

Đầu nhọn chiếc gối cũng làm tôi đỡ thèm theo từng nhiẹp cử động của bà dì. Hình như chưa được mười phút… dì Khang nhăn mặt như ăn ớt, đỏ rần như dưa hấu…dì ra. Dì cố ra thật nhiều, cho đã thèm sau trọn buổi hưởng lạc với người tình của chị mình.

Xong dì mặc áo quần, hôn tạm biệt Pierre, rồi đi xuống nhà lo buôn bán, “đổi ca” cho mẹ tôi lên. Trong khi chờ đợi, tôi vẫn tạm vui với đầu nhọn chiếc gối, nhưng mắt vẫn nhìn qua lỗ đinh để ngắm thân hình trần truồng của Pierre. Tôi muốn liều lĩnh một phen: là cũng cổi truồng, chạy qua phòng Pierre, làm một chuyện bất ngờ, rủ chàng qua bên này ĐỤ với tôi…

Tôi chỉ mới thoáng nghĩ như thế, mà sao chân tôi đã đứng dậy. Tôi tôi tự động cổi thật nhanh cái Jupe đầm màu xanh, rồi áo. Còn xì líp thì tôi đã cổi từ lúc nãy. Thế là tôi loã thể, mở cửa, không ngần ngại chạy bung qua phòng Pierre. Bằng tiếng Pháp, tôi tự giới thiệu qua loa, rồi nhảy bổ lên giường, ngồi cạnh Pierre. Tôi cầm tay chàng, hôn má chàng, sờ cặc chàng, trong khi Pierre ngơ ngác, cộng chút hốt hoảng. Chàng nghĩ tôi là Hồn ma (?).

Mê Pierre quá, nói đúng hơn là đang cần một đàn ông, mà ot6i táo tợn làm một viên kinh thiên động địa. Chẳng cần Pierre cho phép, tôi cúi thật nhanh xuống cầm cặc Pierre cho vào mồm mút ngon như ăn một đòn chả. Mùi nước hoa ở cặc chàng xông lên làm tôi yêu Pierre quá. Tôi ngoạm luôn hai trứng dái của chàng mà bú. Tôi nhìn rõ những sợi lông quăn màu vàng óng. Nhìn bộ lông ngực. Nhìn cặp đùi lực lưỡng, nhìn cặp ngực nở nang của Pierre, để nhớ thân hình của Burt Lancaster trong phim “Sur la Mer.” Trời ơi, bú ngon thế này hèn chi dì Khang không mê đến muốn tự nguyện làm nô lệ cho chàng suốt đời.

Lồn tôi đang nhễu nhão những nước. Hột le hóng và giựt bưng bưng. Hai mép lồn tôi sẵn sàng. Chỉ tưởng đến lúc Pierre thọc cu vào cửa mình tôi mà đụ, tôi đã sướng rân khắp người rồi…
– Em bé, em có quen với bà Vân chủ tiệm tạp hoá này không? Pierre chợt hỏi.
– Em hả? Em gọi bà ấy bằng mẹ. Người đàn bà vừa làm tình với anh là dì ruột của em…

Pierre như đang rơi vào thiên đường. Chàng nâng mặt tôi lên nhìn trân trối, nhìn không nháy mắt, như nhìn một nhân vật thần thoại. Nơi chàng chú ý nhất trên thân hình tôi là bộ ngực. Là cái chắc. Vú con gái mười tám mà không đẹp thì cái gì mới đẹp? Mà nó lại căng cứng hơn, nở nang hơn ngực của mẹ tôi, của dìKhang nữa. Không một khoảng da nào trên thân người tôi có nếp nhăn.
– Không được, không được cô bé ơi. Mẹ cô sắp lên đây gặp tôi, vì tôi có hẹn. Pierre nói.
– Có phải còn đúng bảy phút, hai mươi tám giây nữa không? Tôi hỏi cách ngổ ngáo.
– Ừ, đúng. Nhưng sao em biết mà nói đúng quá vậy?
– Em được hân hạnh nhìn lén suốt trận làm tình của anh với dì Khang. Và đó cũng là lý do… em… em liều lĩnh chạy qua đây, dành anh trước khi mẹ em lên tới. Em nghĩ, nếu mẹ em thương em, chắc bà sẽ không nỡ ngăn cản, bà sẽ chia sẻ “anh cho em hưởng tạm vài giờ”… Em đã mười tám tuổi. Và anh có tin, đây là lần đầu em được gần gũi một đàn ông không?
Pierre lại một lần nữa nhìn tôi trân trối. Hình như câu nói chân thật của tôi làm chàng chới với. Ở Pháp làm gì có gái TRINH mười tám bao giờ.
– Em nói thật chứ? Pierre hỏi giọng thậ nhỏ và trịnh trọng.

Tôi khẽ gật đầu. Xong, Pierre đẩy tôi nằm ngửa, chàng nằm song song, chống một khuỷu tay, ngắm thiết tha toàn bộ tấm thân ngà ngọc của tôi, rồi dừng ở chòm lông lồn dầy rậm, đen kịt của tôi. Tôi cố tình dang rộng hai bắp đùi ra cho Pierre “rộng đường dư luận.” Những ngón tay Pierre vuốt thật nhẹ dọc theo hông sườn của tôi, làm ốc trâu trên da thịt tôi nổi hẳn lên.

Tôi lại với tay, cầm chặt khúc dương vật gồ ghề của Pierre để tong tiu trìu mến, như một bảo vật. Nó còn đó, nhưng sao tôi cứ sợ nó sẽ biến mất. Nhìn tôi mắt khẩn khoản của tôi, chắc Pierre phải hiểu tâm trạng thèm khát tình dục của tôi dâng lên đến đâu. Tôi có vẻ vòi vĩnh như đứa bé thèm kẹo, thèm quà. Nó khác với những cửa chỉ đòi hỏi tình dục của mẹ và dì Khang… Pierre, trong thoáng chốc, quên phức lời hẹn với mẹ tôi.

Bây giờ thì chính chàng THÈM tôi, như con hổ thèm một mồi ngon vừa vồ được trong rừng. Chàng bợ hẳn một đùi dài của tôi lên ngắm, rồi cũng dùng hàm ria độc đáo, và đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt của tôi. Tôi rơi hẳn vào một thời gian lãng mạn, đắm đuối. Xác thịt có sức mạnh lôi kéo con người từ thiện qua ác. Và nó cũng có khả năng làm bất cứ ai trên cõi đời ô trọc này phải công nhận: làm tình là một ân huệ lớn, mà Thượng đế đã ban cho con người. Sống mà không có tình dục, là mình giết chết mình dần dần, cả thể xác lẫn tâm hồn. Nếu không bạo mồm: thì phái giới tính được hưởng tình dục nhiều nhất phải là NỮ GIỚI.

 
Bởi vì, ai tôi không biết. Nhưng chính tôi, tôi đã biết suy nghĩ miên man về Tình dục từ khi lên 12 tuổi. Khi ở hạ bộ bắt đầu ngứa ngáy khó chịu vì những lông măng bắt đầu lú mọc. Và nhất là máu tháng ra từ cửa mình suốt ba ngày… Bên ngoài thì phần vải của băng vệ sinh cọ xát mỗi lần tôi đi, ngồi, đứng, nằm… Bên trong, tâm lý và sinh lý tự nhiên, đã ồ ạt trỗi lên cấu xé, bắt óc tôi không ngớt suy nghĩ về khoái lạc, về tình dục, về cách làm sao cho mình được sung sướng, đê mê. Những điều đó tự nhiên xuất hiện lôi kéo tôi, đè nén tôk, chứ chẳng ai mở lời xúi biểu…

Mười hai tuổi, mà trong mơ, tôi từng thấy được những người lớn – chứ không phải những cậu bé trang lứa – đè bú lồn tôi, rồi trèo lên cho cặc vào lồn tôi đụ chát chúa, đụ cuồng bạo, đụ đến tôi … đã đạt tuyệt đỉnh, và ra ướt nhẹt cửa mình. Không biết những giấc mơ như thế có làm mồm tôi mớ tên người yêu, hay la lên những động tác cực sướng và người ấy đã cho???

Còn một cậu bé 12 tuổi??? Tôi nghĩ là cậu ta “ăn chưa no, lo chưa tới” đâu. Cái tuổi vẫn còn mê đánh đáo ngoài đường phố. Mê câu cá rô ngoài ruộng. Mê cầm ná cao su săn chim dưới những tàn cây đại thụ. Cậu bé 12 tuổi, nếu có bắt đầu tơ tưởng viễng vông đến một hình ảnh nào đó… thì thể chất cậu cũng chẳng có gì sẵn sàng cho những cuộc giao hoan trên giường chiếu. Nhưng, nhưng, tuổi 12 con gái như tôi…. Phải nói thật trắng trợn, không che nay, là tôi hoàn toàn không những sẵn sàng, mà còn đòi hỏi cấp thiết những cuộc LÀM TÌNH thực sự với người lớn. Tôi xin lặp lại: với người lớn. Vì tôi cảm thấy cửa mình đã nở. Về tâm lý, tôi muốn được ăn nằm ngay với bất cứ người lớn nào, chứ không cần những cậu bé. Tôi hiểu, tôi đoan chắc là dương vật của người lớn hơn một quả chuối, quả dưa leo, hay một quả cà tím??? Những vật đã từng được tôi thử qua nhiều lần một cách tận tình trong giường chiếu riêng tư. Đấy, đấy là lý do tôi cả quyết: chỉ có nữ giới được hưởng tình dục nhiều hơn nam giới.

Lúc nãy nhìn dì Khang đụ cuồng bạo với Pierre, sự suy nghĩ đó của tôi lại càng được khẳng định. Dì Khang đã tận hưởng từng giây, từng phút khi cặc Pierre đâm sâu vào đụ. Đến nỗi dì tự nguyện muốn dâng hết của c3i của dì cho Pierre. Và làm nô lệ cho chàng suốt đời… Sau này, khi đã lập được nghiệp, đã có gia tài kết sù, không biết tôi có ngông cuồng, ngu dại như dì Khang, như Từ Hi Thái Hậu không? Dám lắm! Hàm ria, và đôi môi ấm của Pierre mới chỉ rà rà dọc ống chân tôi mà tôi đã muốn theo chàng suốt đời, muốn chàng bỏ mẹ, và dì Khang, dẫn tôi đi thật xa… Nơi nào cũng được, tôi sẽ làm lụng vất vả nuôi Pierre.

Chàng dám le lưỡi liếm bàn chân tôi như đã làm với dì Khang. Chàng ngậm từng ngón chân xinh xắn của tôi mà bú. Không phải bú mạnh. Lưỡi chàng xoắn nhè nhẹ từng ngón, mút loáng loáng như tơ trời mùa Hạ… mà trong xa của tôi quặn lên từng nỗi sướng vô bờ. Tay tôi vẫn không rời cặc của Pierre. Tôi bóp, tôi nắn, tôi nhồi… và mong sao Pierre banh lồn tôi ra mà đụ tôi một trận tơi bời hoa lá. Sau đó có bị mẹ mắng hay nhiếc, tôi cũng xin chịu.
– Bây giờ, mẹ em có lên đây, nhìn thấy cảnh này… chắc, anh cũng không rời bỏ em được. Có thể anh sẽ quỳ xuống thú tội phản bội, rồi tuỳ bà. Nếu bà hiểu lý do anh phản bội thì tốt. Bằn gkhông, anh sẽ chẳng bao giờ để em thất vọng. Vì anh hiểu, không phải em cần anh, mà em cần một người khác giống, và người đó phải tận tình làm cho em thoả mãn. Em cứ yên trí, là anh thừa khả năng đó. Đã quan sát trận làm tình của anh với dì Khang, chắc em thừa biết.

Vừa dứt tiếng, chàng đưa đường lưỡi ngược lên bắp vế, rồi đến vùng da non ở háng hai bên lồn tôi. Không phải đường lưỡi ấm nóng, mà chính là những cọng ria sắc, mềm mại, của Pierre đang cạo, gọt, và giũa cái khoé háng gần lồn. Pierre không thèm bú hay liếm lồn cho tôi đã thèm. Chàng bắt tôi ngước nhìn chàng, xin chàng mau mau, làm cái gì đó trên mu, hay tại miệng lồn cho tôi sướng bốc lên, và gào thét như dì Khang đã làm.

Nhìn đồng hồ, đã quá 20 phút mà mẹ tôi vẫn chưa lên. Mồm tôi nói không lo, nhưng trí óc vẫn ngay ngáy sợ bà mở tung cửa vào bất tử. Có thể bà sẽ ghen lồng lộn. Có lẽ bà sẽ hành hung tôi đã cướp nhân tình trẻ của bà??? Pierre để râu, nhưng tuổi thật của anh chỉ khoảng độ 28 là cùng. Anh còn trẻ thua dì Khang đến 14 tuổi cơ mà. Ừ nhỉ. Bây giờ tôi mới để ý đến việc đó. Sao mẹ, và dì dã9 chọn một nhân tình quá trẻ đến thế? Vừa chợt nghĩ đến đó, tôi lại nhớ ngay bản thân tôi. Hình như ít nhất, có ba, bốn lần. Khi những đêm mưa Đông về, nằm một mình chèo queo trên gác, nghe mưa nặng hạt ngoài hiên, nghe gió thổi lùa từng cơn qua khe cửa…tôi, phải chính tôi, bỗng thèm một cậu bé. Bé như thằng Duẩn, thằng Viễn, hay chú tiểu trên Chùa cây cau… Tôi sẽ dùng tiền mời những “chàng thiếu niên” này đi ăn bánh… rồi dụ họ, đưa về phòng… làm chuyện người lớn. Chắc là thú vị lắm!

Tôi cho đó là hiện tượng, là căn bệnh truyền nhiễm. Vì chỉ tưởng tượng được “ăn nằm” với một cậu bé như thế, lồn tôi đã ứa nước, và tôi sung sướng vô hạn. Sung sướng như được cưỡng chiếm, như được hiếp đáp một kẻ yếu… Hèn chi lúc đụ, dì Khang đã bằng mọi cách, cố nằm lên người Pierre toạ hưởng. Dưới kia, Pierre ngưng dùng hàm ria càn quét da lồn tôi. Chàng dùng những ngón tay, banh miệng lồn tôi ra để ngắm, để “thờ phượng”. Tôi chưa sanh đẻ lần nào, lẽ cố nhiên miệng lồn, hột le, cho tới bên trong, hoàn toàn đỏ ánh màu “trinh tiết.”

Vẫn im lặng, chờ giây phút hoàng đạo của chiếc lưỡi thần diệu Pierre ra quân, tôi nghe rõ từng hơi thở ấm áp của chàng phà lên diện tích nhỏ bé đó. Khi những ngón tay Pierre va chạm nhè nhẹ hay mép lồn, tôi nghe rõ tiếng tí tách vang lên. Nước lồn tôi tẩm đầy rồi Pierre ơi!

Rầm… cánh cửa phòng xoạch mở. Cả Pierre và tôi, giật mình, nhìn ra. Không phải mẹ tôi. Mà là một người Tây Đen cao lớn, trần truồng, ẵm dì Khang, cũng trần truồng, bước nhẹ vào: Dì nói một câu tiếng Pháp với vẻ căm giận Pierre:
– Anh nhầm rồi Pierre à. Anh tưởng trên thế gian này chỉ có anh là đàn ông? Anh hất hủi tổi để đón chờ chị t..ô..i. Ô kìa, không phải chị tôi? Mà là … Phúc, cháu Phúc? Cháu …
Dì Khang đứng chết trân nhìn tôi bằng đôi mắt mở lớn. Dì không tưởng tượng nổi sự có mặt của tôi. Không biết nghĩ sao, từ cử chỉ ngạc nhiên, dì bỗng chuyện lại gương mặt giận dữ lúc nãy:
– Hứm, thì ra anh đã nói dối là có hẹn với chị Vân của tôi, để tư tình với cháu gái tôi?
– Không, em nhầm rồi Khang à. Anh … Pierre nói nhanh.
– Anh nín. Đồ đểu, đồ lừa bịp. Đồng ý tôi lớn, tôi già hơn anh thật. Nhưng trước khi bỏ tôi để tìm bông hoa trẻ trung như cháu tôi, ít ra anh cũng … Trời ơi… Tôi tức chết lên được nè Trời…

– Thưa dì. Lỗi của con. Không phải của Pierre… Con… Tôi khẩn khoản nói với dì.
– Cháu im. Cháu không thể tìm một nhân tình khác ngoài người đàn ông đã ngủ với mẹ, với dì cháu hay sao? Cháu không thương những đàn bà tuổi đã xế chiều… có được một thanh niên cường tráng như Pierre để .. du hí… để an ủi… để… Trời ơi. Tại soa, tình địch của tôi là là đứa cháu cưng của tôi nè Trời. Tôi biết xử sự làm sao đây?

Bỗng dì quắc mắt lên nhìn. Đây này. Người tình da đen này là một trong những lính được Da trắng các anh khinh miệt, đặt vào hạng thấp hèn. Nhưng… anh nhìn cái “của quý” của anh ta. Có phải nó DÀI và TO gấp bội của Da trắng các anh không??? Đó là tôi chưa nói đến sức dẻo dai, và nghệ thuật làm tình siêu đẳng của hắn.

Nói xong, dì đưa hai tay, bợ con cặc đen thui, to kinh khiếp của chàng da đen. Dì quỳ hẳn xuống trên thảm hoa, đưa cặc vào mũi hôn một cách trân trọng, trìu mến… Thấy Pierre không chút xúc động, dì Khang há mồm ngập phập vào cặc da đen, nhắm mắt lại, bú ngon như đang ăn đại yea…

Không thể thua “trận,” Pierre nằm sát xuống, banh hai háng tôi ra, bắt đầu đưa lưỡi và râu vào lồn tôi “hành quân.” Trâu bò húc nhau. Tôi ở giữa hưởng lợi. Pierre miệt mài bú lồn tôi, một phần để trả thù cử chỉ hung hăng của dì Khang. Phần khác chàng mê lồn trẻ của tôi. Còn tôi? Nằm chàng hảng ra, hưởng đường lưỡi của Pierre, mà mắt nhìn nhìn không chớp con cặc và thân hình càhng da đen, đang đứng ểnh con cặc cho dì Khang biểu diễn. Tôi âm thầm thừa nhận, lời dì Khang nói đúng. Cặc chàng da đen mà so với của Pierre? Nhắm con mắt đánh cá, cũng thấy ăn trăm phần trăm. Thấy tôi nhìn chẳm bằm cặc mình, chàng đa đen nháy mắt làm duyên với tôi…

Cả dì Khang lẫn Pierre hoàn toàn chẳng biết tôi với chàng đa đen “ngoại tình”. Họ nhắm mắt, làm cho đã tức nhau một cách vô cớ. Tôi đang được hai thứ khoái lạc. Một của Pierre đang cho. Một, được nhìn thân hình vạm vỡ, và con cặc gồ ghề của chàng da đen. Thấy tình thế như vậy, tôi cũng chẳng màng thanh minh, thanh nga làm gì cho mệt. Quý hồ tôi đang được lên mây, và đang xây cơn mộng lớn khác… Nó hơi mơ hồ lãng mạn, nhưng tôi biết là được, không mấy khó.

Nhìn Pierre thản nhiên bú lồn tôi, dì Khang tức quá, xổ chiêu khác: Dì dẫn chàng da đen đến nằm trên giường cạnh chỗ tôi nằm. Dì lại trèo lên người da đen, làm giống hệt như đã làm với Pierre cách đây hơn nửa tiếng. Nhìn gần hơn, tôi mới thấy kỹ con cặc to kỳ lạ của chàng da đen. To như thế mà vào được lồn dì Khang, tất nhiên sẽ chẳng khó mấy, với tôi…

Pierre cũng chẳng vừa. Chàng đâm cặc vào lồn tôi đụ chát chúa, dụ hùng hục, cốt cho dì Khang nhìn tận mắt. Nhìn cảnh đó, hình như dì Khang lộ vẻ đau khổ, ghen tức thấy rõ. Mục đích dì đưa chàng da đen đến phòng này lại thèm đụ với tôi thật sự, không màng đến sự trả thù của dì Khang. Ai mà không tức. Hình như dì đã yêu Pierre thì phải. Bởi vì đang “dộng cừ” trên người da đen, mà mắt dì không ngớt rời Pierre một cách thiết tha, tội nghiệp. Dì tưởng chừng thấy dì đụ với tên lính da đen này, Pierre ít ra cũng tỏ thái độ bực tức. Chứ sao lại có thể bình tĩnh đụ với tôi như thế? Cuối cùng, tôi thấy đôi mắt dì ngấn lệ rưng rưng. Rồi thình lình, dì bậm môi, cung tay, đánh mạnh vào lưng của Pierre mấy cái kêu thùm thụp.

Dĩ nhiên, tay đàn bà yếu đuối của dì đã chẳng làm Pierre đau đớn. Nhưng chàng vẫn quay lại nhìn dì với cặp mắt trêu ngươi, trong khi dì Khang chịu không nổi, đã bật lên tiếng khóc nhỏ:
– Đời tôi khốn nạn quá. Đã biết mình àl kẻ đến sau, tại sao tôi có thể yêu anh cuồng nhiệt như thế? Đang làm tình với anh, tôi bị anh thẳng thắn đuổi đi, vì anh có hẹn với chị Vân của tôi… Mà rồi tôi vẫn dẫn xác trở lại tìm anh.. Trời ơi… lần này anh không ngủ với chị tôi, mà lại…

Dì nghẹn ngào, khóc bật thành tiếng hơi lớn như thiếu nữ mới biết yêu. Sao lại thế? 38 tuổi rồi, đã có chồng và hai con, tôi tưởng dì phải dày dạn, chai lỳ lắm với tình trường… chứ sao lại… Vả chăng, tôi tưởng, làm tình với Pierre, chẳng qua dì mua vui chốc lát như cánh bướm đâu hút nhuỵ một đoá hoa. Chứ làm gì có thứ tình lãng mạn kiểu tiểu thuyết đến thế???

Dì bậm môi lại, không khóc thành tiếng. Nhưng nước mắt cứ trào ra ướt cả khuôn mặt trái soan. Còn anh chàng da đen thì cũng chẳnt thèm hiểu vì sao có màn bi kịch đang được diễn ra. Vì, anh đang chú hai mắt vào thân hình hấp dẫn, mê ly của tôi. Táo tợn hơn, chàng đưa bàn tay sờ sờ vào tay tôi… và nhoẻn cười tinh nghịch… Tôi đột nhiên đề nghị với Pierre:
– Em thấy hình như dì em yêu anh thật. Xem kìa. Đụ với anh da đen mà dì nhìn anh không rời… hay là … chúng mình, thử đổi nhân tình một lúc. Cho dì của em có cơ hội thoả mãn với anh, xong chúng mình lại tiếp tục như lúc nãy…? Một lời đề nghị táo bạo. Một trò chơi quái lạ mà có lẽ cả đời Pierre chưa từng nếm qua. Anh chợt gật đầu, đồng ý, rút cặc ra khỏi lồn tôi. Dì Khang cũng làm thế với anh da đen. Mặt dì tươi hẳn lên. Dì cám ơn tôi rối rít, nhảy qua ôm cứng Pierre nút lưỡi một cách nhiệt tình như lần đầu mới yêu… Hai bàn tay dì bấu mạnh vào da thịt Pierre, và lăn lộn, hôn khắp người Pierre cách thèm khát.

Còn tôi, tôi dẫn chàng da đen về phòng bên kia để tự do, tha hồ hưởng cho hết ướt mơ. Việc đầu tiên, tôi bắt Glan (tên chàng da đen) phải trèo lên đụ tôi thật nhiệt tình. Trong khi óc tôi tưởng tượng mình đang bị một tên lính đen Pháp hiếp dâm ngoài đồng hoang vắng. Bên kia, bức tường gỗ lại bắt đầu bị giường của dì Khang dộng lên kêu bình bịch. Những tiếng rên la thê thiết của dì vang lên. Tôi không cần để ý. Vì cặc của Glan đang chật ứ ở lồn tôi, dài thòng, tận tử cung. Tôi cũng quằn quại, và hét ầm vang, để hồn đu75c bay lên chín từng Thượng giới. Tôi không nhớ gì đến Pierre lúc nãy, chưa chắc tôi đã đồng ý. Cặc của Glan là thần tượng, là bảo vật quý hiếm nhất trần gian. Tôi bắt đầu có thiện cảm với da đen. Tới phút đó, tôi hiểu, tại sao khắp thế giới, mọi người đều kỳ thị ra mắt với Da đen, giống người được Thượng đế ban cho dương vật to quái dị, và một biệt ài làm tình siêu đẳng…

Và cũng lúc đó tôi chợt nhớ câu chuyện do chị Tư người làm, kể lại cho tôi nghe, khi chị còn là một gái quê, bị Tây đen bắt hãm tại tỉnh Thái Bình. Tôi nhớ năm đó, tôi chỉ mới 15 tuổi. Tôi thật tình không hiểu vì lý do gì chị Tư thường gần gụi bên tôi, tận tình săn sóc, lo lắng từng ly từng tí, như cho một em bé lên ba. Thậm chí có lần, chị bảo tôi ngồi cả lên lưng chị, để chị cõng đi ra phố mua quà vặt cho tôi ăn.

Trong bụng tôi nghĩ, chắc chị Tư không có con, nên yêu trẻ cho đỡ thèm. Còn ba mẹ tôi, thấy chị Tư thương yêu tôi, thì vui thầm. Như vậy đỡ cho ông bà để mắt lo lắng, vì tôi đã đến cái tuổi quá “thập tam”.” Nghĩa là cái tuổi dễ bị ăn trái cấm. Nhưng ông bà hoàn toàn không ngờ, lâu dần, chính tôi, thường bảo chị Tư cõng tôi đi phố như thế. Càng nhiều càng tốt. Thứ nhất, lồn tôi, đã mọc lông. Tôi đã có kinh trên hai năm. Không biết do cố ý hay vô tình, chị Tư làm cho mu lồn tôi, lúc đó đã mọc lông, và đã có kinh, cọ xát thật êm đềm vào lưng chị.

Ngồi trên lưng chị, dĩ nhiên hai chân tôi bắt buộc phải chàng hảng ra. Cứ thế chị xóc, làm toàn thân tôi day lên nỗi thèm xác thịt một cách kinh khủng. Rồi ngực tôi nữa, cũng đụng vào bên trên lưng chị. Đã vậy, trên đường phố, chị hay kể tôi nghe những chuyện thật hoa tình, khiêu dâm. Làm tôi cứ ôm cứng chị, áp sát lồn trên da thịt chị mà hưởng những sung sướng cơ hồ như ảo ảnh. Có lần chị kể:

“Kể em nghe nhưng tuyệt đối đừng nói lại với ai, nhất là ông bà. Lúc còn ở nhà quê, chị làm nghề gặt luau. Một buổi trưa, đang đứng gặt, tự nhiên nghe mõ của Dân Quân trong làn nổi lên inh ỏi. Chị thấy dọc lùm tre, dân chúng đùm bọc chạy xuống nấp dưới ham. Chị biết là có biến. Tây đang mở cuộc càn quét. Ngừng gặt luau, chị và vài người nữa cũng theo đoàn người nhào xuống ham trú ẩn. Nửa giờ sau, chị nghe tiếng giày sơn dá đi thình thịch trên miệng ham. Họ giở nấp hầm lên. Chị thấy bốn năm ông Tây đen. Người to lớn, xí xô xí xào, chĩa súng bắt đàn bà bước lên. Trong số có chị. Họ trói tay tất cả. Mỗi chàng dẫn một cô, tìm chỗ nào đất không gồ ghề, bắt ngồi xuống, lột quần áo, để các anh hiếp dâm.

Thấy mọi người khóc, chị cũng khóc, mà không biết tại sao phải khóc. Chàng Tây đen đặt chị nằm dưới một bờ tre, có bóng mát, dọc đường làng. Kể ra thì hơi kín đáo. Với lại, Tây đã vào làng, chẳng còn ai dám héo lánh, đi lại. Anh càhng cổi quần áo ra. Trời ơi, lần đầu tiên chị được nhìn con cặc của đàn ông, mặc dầu tuổi đã trên 23. Nước da anh đen như cột đồng. Và con cặc anh ta thì, nói thật, nó giống hệt con cá quả dưới sình mới vớt lên. Lúc bấy giờ, chị mới biết tại sao, khi nghe Tây đen bắt thì đàn bà khóc.

Cặc của nó to lắm cơ. Dã9 thế nó lại dài thoòng, dương ra, và giật giật, trông rất kinh. Chị vẫn khóc, mồm lắp bắp mấy câu tiếng Việt. Chị run như cầy say, không biết hắn sẽ làm gì. Nhưng quái lạ, mồm thì chị khóc, mà mắt vẫn liếc không rời chiếc cu to tổ bố của anh chàng. Có cái gì trong tận cùng thâm tâm chị bắt chị thèm ngắm chiếc cu đó, có lẽ, cái tuổi quá dậy thì, và đang thời con gái cặp kê. Cái tuổi mà ở thôn quê, người ta đã có ít nhất vài ba đứa con. Chị chưa có chồng, có lẽ vì gia đình nghèo quá. Còn sự ước mong, thèm muốn đàn ông con trai, thì … thì phải nói là kinh khủng. Gần như mỗi đêm. Nhất là những lần cơm trưa xong, đặt lưng nằm ở bờ tre, nghỉ xả hơi… nghe gió bờ đê thổi về, nghe chim lạ hót ngoài ruộng, nghe im lặng trong nắm hanh trưa hè… lòng rộng rịp, tơ tưởng một bóng hình xa vời, mời gọi.

Cho đến hôm nay, nằm đối diện với dương vật to xù xì của chàng Tây đen, lòng chị nửa sợ, nửa mong chàng rat ay gấp gấp, cho chị được hưởng cái thú xác thịt nó làm sao. Hắn quỳ đó ngắm thân hình trần truồng của chị. Tay hắn mân mê, sờ thật nhẹ đôi vú chị. Nhất là lúc hắn đưa tay gần mu lồn, chị bỗng ngưng khóc, nhìn xuống. Bàn tay hộ pháp đang thoa nhè nhẹ chòm lông lồn đang dựng dứntg của chị. Một chân chị hơi co lên (phản ứng tự nhiên). Rồi hắn cúi xuống ngậm một đầu vú mút thật êm đềm, torng khi bàn tay dưới kia hơi hất nhẹ hai bắp vế chị ra, một ngón tay của hắn trượt êm êm trên khe lồn chị. Vài tiếng súng từ thôn xóm xa xa vang lại. Tiếng chiếc máy bay Bà Giàbay tới lui thật cao.

Nhưng tất cả chìm xuống, vì em ơi. Ngón tay của chàng Tây đen đang khơi khơi cái hột le chị. Chị nghe từ bên trong túa ra một dòng nước. Hắn đưa ngón tay đến âm đạo của chị ngoáy thử. Trời ơi, không biết chị nghĩ gì, lại dám dang rộng hai bắp vế ra. Ngón tay anh chàng thám hiểm vào bên trong.

Một cái gì sướng tê tái, sướng dã man. Chị tự hỏi: Như thế này, tại sao khi bị Tây đen bắt, thì các chị đàn bà của mình lại khóc??? Bây giờ, hình như hai ngón tay của anh chàng đã “dám” bò vào từ từ âm đạo của chị. Mồm anh ta vẫn mút không ngừng đầu vú. Và em ơi, anh ta quỳ ngay giữa háng chị, cầm con cặc rà nhè nhẹ miệng lồn, thỉnh thoảng hắn đâm vô được một chút, lại lấy ngay ra. Mắt hắn quan sát phản ứng trên gương mặt chị. Chị hơi hé mắt nhìn thân hình bồ tượng đen thui như than hầm, chơi trò chơi ác ôn. Ác ôn vì sao hắn không chịu đâm hẳn vô cho rồi, mà còn quỳ đó đùa dai???

 
Hà Nội mùa Thu. Hình như chỉ có mùa Tnu mới làm cho Hà Nội trở thành kinh đô Văn Vật. Cây cối quanh Hồ Hoàn Kiếmtrở màu vàng rực, pha chút màu hổ hoàng, điểm lấm tấm tí tím than của những hàng cây Đoát cây Soan Tây, làm Hà Nội vửa mang vẻ kièu sa, vừa lãng mạn.

Hôm nay Chúa Nhật. Đã hơn bảy giờ, mà sương mù dày đặc vẫn còn ôm lấy vạn vật. Nhất là những con phố. Xe cộ chạy trên các phố phải bật đèn sáng như chạy ban đêm. Hàng phở tái Thăng Long trước nhà tôi đông nghẹt những khách. Đông đến độ người ta phải đứng tràn ra cả vỉa hè, húp sột soạt những tô tái vè hay ngầu nạm thơm lừng. Những cốc cà phê độc đáo, với bánh Pathé chaud độc đáo, chỉ có hàng phở thăng Long phố Hàng Đào mới có. Cạnh đó, sạp báo chú Phồi cũng tấp nập không kém. Người ta phải xếp hàng từ sáng sớm, hoặc chen nhau mua cho được Tuần báo Phong Hóa của nhóm Tự Lực Văn Đoàn, trong đó có đăng thiên phóng sự hấp dẫn “Làm Đĩ” của ngòi Mt tả chân lửng danh Nguyễn Tuân. Chậm tay vào khoảng tám giờ thì không đâu còn tờ báo đang ăn khách nhất Hà Thành. Thiên phóng sự đã làm xôn xao dư luận. Thanh niên, thiếu nữ, đọc say mê. Người lớn tllổi nhưThầy tôi thì chống đối kịch liệt. Ông cho đó là dâm ô, đồi trụy, lãng mạn vân vân… ra lệnh cho chúng tôi tuyệt đối không được mó đến.

Cấm thì cấm. Hai chịtôi: DiễmNgọcvà Hồng Loan vẫn cứ lén mua về đầy đủ từ số khởi đầu. Rồi canh chừng Ông Bà cụ vắng nhà, là mang ra đọc ngấu nghiến. Tôi đã mười tám tuổi. Thếnhưng hai chị vẫn cứ cho tôi còn quá trẻ con. Họ sợ có thể tôi vui miệng mách lại vđi Ông Bà cụ thì vỡ nợ. Tôi không chịu thua. Thấy hai chị mua đọc lén, tôi cũng làm như thế.

Nên sáng nay, đợi cho ông cụ đã ngồi vào chiếc sạp gụ trên gác, nhâm nhi tuần trà cúc, tôi băng qua đường. Như thường lệ, tôi chui vào phía sau sạp báo, dí vào tay thằng Cu, con chú Phồi, một hào rưỡi. Một hào cho tờ báo. Còn lại năm mươi xu, tôi “hối lộ” cho thằng bé. Xong tôi luồn tờ báo vào bên trong áo len phía trước ngực, chạy vù về nhà, vào phòng ngủ, nhảy vội lên giường, vặn cây đèn nhỏ. Thế là tôi đọc một mạch không ngừng. Phải công nhận ngòi bút Ông Nguyễn Tuân có ma lực thật.

Không biết có phải nhờ câu chuyện “Làm Đĩ” kỳ lạ, quyến rũ. Hay nhờ bút pháp mê hồn của Ông ta? Tôi đọc đi, rồi đọc lại, không màng ăn sáng. Phòng bên cạnh, hai chị tôi cười khúc khích, và nói gì với nhau nghe không rõ. Nguyễn Tuân viết như thếnày:
“Từ lúc Quân đội viễn chinh Pháp trở lại, thì bộ mặt chiến tranh các vùng quê, và bộ mặt “thái bình” của đô thị Hà Nội thay đổi hẳn. Trai gái, khi ra đường, ăn mặc chịu ảnh hưởng mộtphần sựcải cách trong các tiểu thuyết của Khái Hưng, Nhất Linh vân vân… Nhất là lối hóa trang, chải chuốt trên gương mặt. Thay vì để tóc thề họ đã uốn quăn lên. Có nàng còn nhuộm hẳn màu vàng. Họ tung tăng cả bọn ngoài phố, có khi cả năm sáu cô một lúc. Đặc biệt là xí xô, xí xào tiếng Tây, cố nói thật lớn cho những người chung quanh phải nể.

Không người nào biết họ con cái nhà ai. Nhưng có điều chắc chắn, họ phdi xuất thân từ những gia đình khá giả, dư ăn, dư để. Cũng từ khi có lính Lê Dương, Ma Rốc đi đầy các đường phố, thì những quán cà phê, quán rượu mọc lên như nấm, để chỗ cho những chàng lính viễn chinh này giải trí. Từ đó sinh ra một loại gái chơi bởi, hay Đĩ cũng thế. Loại nàykhác hản với những em dã hành nghề tại những hộp đêm như Khâm Thiên, Xóm Cầu Mới. Vì các nàng này hơi lớn tuổi, lại không biết nói tiếng Tây. Chúng tôi mời quý độc giả đi một vòng Hồ Hoàn Kiếm để biết rõ kỹ thuật Buôn phấn bán hương mỗi gốc cây vắng vẻ, có bóng tối càng tốt, là thế nào cũng có một tụ, ít nhất là hai nàng, ăn mặc hở hang, phấn son lòe loẹt, tay luôn cầm điếu thuốc hiệu Mélia, hoặc Bastos. Hễ thấy vài lính Lê Dương, hay Ma Rốc di tới, là các nàng tiến ra đường nói: “E mon Cheri, càva. Voulez vous coucher avec moi? Cô nào cũng chỉ thuộc có câu như thê. Tôí tân hơn thì thêm:
“Moi je suits très jéune. Dix sept ans seulement (Ê, chào tình nhân, anh có muốn ngủ với em không? Em còn rất trẻ, chỉ mười bảy tuổi thôi).”

Dĩ nhiên, nếu chịu cái dung nhan của nàng, chàng lính trẻ đến gần quan sát kỹ hơn. Lúc đó nàng sẽ chẳng ngại ngùng cầm tay người lính, để lên ngực của mình, cho chàng bóp thử. Chàng chưaphê thì nàng tiến thêm bước nữa, bằng cách đứng thật sát vào người chàng, cà hạ bộ của mình vào dương vật của người lính. Bằng nêú chàng vẫn chưa sẵn sàng “lên mây” thì nàng tức khắc xổ ra chiêu khác. Nàng quỳ xuống cứ như người nô lệ, áp mồm vào dương vật của chàng mà hơn da diết. Hoặc táo bạo hơn, nàng kéo phẹc-mơ-tuya của quần chàng, lôi hẳn “thằng nhô” ra ánh sáng, biểu diễn màn thổi kèn Saxo. Động lòng mộtphần về thân phận “em bé, ” phần khác, chàng đã được khiêu dâm đúng mức. Chàng bèn cúi xuống, nâng em bé lên, hôn môi một cái, rồi búng tay, vẫy một xe kéo.

Cả hai leo lên. Chính nàng ra lệnh cho xe kéo đưa họ đến một nhà ngủ. Sang thì khu Chợ Đồng Xuân. Thường thì cứ tạt vào khu Lăng Ông Thị. Cũng giường chiếu sạch sẽ, lại có nước ấm đểrửa chim sau khi đã hành lạc. Chung chung, cả tiền gái lẫn tiền phòng, và tiền xe kéo, người lính phải chi khoảng hai đồng bạc Đông Dương. Xong việc, xe kéo lại đưa nàng về chỗ cũ, nếu nàng không vòi được chàng Lê Dương thêm chầu bún chả ngon đáo để ở tiệm Cát Thịnh, hay bún riêu bánh đúc bán rất khuya ỡkhu Bàu Đen.

Mỗi dêm, trung bình mỗi nàng có thể chài dược từ năm đến bảy anh là thưởng. Ngày lễ lớn như Quốc Khánh của Pháp, hay lễ Quốc Khánh của ta, mỗi nường bắt không dưới hai mươi anh, vừa Lê Dương vừa Ma Rốc, vừa Tây đen gạch mặt. Gần đây, nhận thấy các chàng di “ăn khuya” như thể thường mắc bệnh phong tình, các quan Tây đã yêu cầu những nhà thương An Nam phải có riêng phòng thưởng xuyên khám bệnh cho các Nường.

Một hôm, vì tò mò muốn có tài liệu xác thực về cuộc đời làm đĩ của các nàng, tôi mon men vào Nhà Thương lớn Hà Nội. Trình thẻ Nhà Báo mới một thầy y sdtá để xin được thong thả bắt chuyện với những ả đứng đường đến khám bệnh. Tôi chọn một em vừa xinh, vừa trẻ, vừa duyên dáng, cô ta lai có vẻ mới vào nghề, và không thuộc thành phần bần cố nông, từ quê lên tỉnh. Tên nàng là Thúy Anh. Tên Tây: Marie. Thoạt dầu, Marie có vẻ không muốn bắt chuyện với tôi, vì lâu nay nàng chỉ giao thiệp với những chàng mắtxanh mũi lõ. Nhưng nhờ lôí nói chuyện thật tình, pha chút tiếu lâm của tôi, thoáng chốc tôi chiêm ngay cảm tình với người đẹp.

Em bảo rất hách dịch (Em chúa ghét những anh chàng nham nhở An Nam-Mít. Cứ gặp gái, là xô tới tán tỉnh một cách vô duyên, sàm sở. Chỉ cần nghe một câu thôi là em muốn tặng cho hắn cái tát. Ai quen với hắn hồi nào, mà cứ hễ gặp là hắn phun ra: em ơi, em xinh quá. Nhà em ở đâu? Cho phép anh đưa về nhé? Giời ơi đời anh một được một giai nhân như em, có nhẽ anh chả phải mơ ước gì hơn).

Thế đấy, nó suồng sả thế nào. Mà quái lạ, anh nào gặp em, cũng chỉ t~n một câu nhàm chán như nước ốc, giống hệt không khác. Nói thực, thà em đi lấy Tây. Chúng nó có tán tỉnh thì cũng có tý văn chương, nghe dỡ bực mình. Cần nhất là khi vào phòng, lên giường. Giời ơi, không mê rồi cũng phải mê. Không yêu rồi cũng phải yêu.

Đã làm Đĩ thì chị nào cũng vì chữ dâm mà ra. Khoan nói chuyện hoàn cảnh. Có thiêu gì chị tàm đ đã hơn mười năm, đã nên nhà nên cửa, đã ăn nên làm ra. Đến bây giờ vẫn còn bám theo nghiệp chướng. Hnh như đã vướng vào nghề này, đã quen ngủ mỗi ngày với năm sáu đàn ông, không chị nào có thể ngồi không, dù có nhiều tiền. Em có con bạn xui xẻo bị bắt vào bót mất hơn tháng. Khi em vào thăm, nó chả than gì hơn là thèm dàn ông quá. Nó bảo những đêm nằm nhà lao, nó không tài nào chợp mắt được. Lúc nào cũng bắt nhớ những lần di khánh, nhảy dù với bọn lính Ma Rốc. Nó bảo thèm làm tình đến có khi ứa cả nước mắt. Thèm kịch liệt. Thèm đã man. Nó sẵn sàng cho bọn cai tù chơi miễn phí. Thế nhưng như em đã bảo, là các anh An Nam chả đi đến đâu, cả về sức vóc lẫn nghệ thuật làm tình. Nó chỉ mong sớm ra khôi tù, bay ngay lại Hồ Hoàn Kiếm, tìm bất cứ thằng gạch mặt nào, đưa nó ngay đến Nhà ngủ làm một trận cho đã thèm. Đó, đó là nỗi ước mơ thầm kín nhấtcủa bọn em. Anh tưởng đứng đường rước khách như thế giữa trời rét căm căm của mùa Thu, bộ không nhục à?

Nhưng không hiểu sao, hằng ngày, khi chiều đến, đèn đường đã lên, phấn son xong, là em vội vàng tròng vào cái áo đầm, khoác lên người chiếc măng – tô, vẫy xe kéo ra bờ Hồ. Không phải em cần tiền. Bạn với em lâu ngày, anh sẽ biết hiện em làm chủ bao nhiêu căn nhà ở Hà Nội. Em ra bờ Hồ là để thỏa mãn mục đích duy nhất: hìm tình. Bọn chúng em, gặp nhau, câu chào hỏi đầu môi là: Hôm nay mày được mấy dù rồi? Thích lắm nhà báo ạ. Phải chi anh là phái nữ và từng làm cái nghề như em, may ra anh mới hiểu thấy những gì em đang diễn tả…

Tôi xếp tờ báo, nằm thẫn thờ với bao nhiêu ý nghĩ táo bạo của ả giang hồ tên Marie. Sao cô ta may mắn, được tâm sự cởi mở, với ông nhà báo Nguyễn Tuân? Còn tôi, đã cưu mang một mình, với giường chiếu và căn phòng cô đơn? Có hai bà chị đã vào Đại học, đôi khi tôi xa gần trình bày nỗi khổ tâm của tuổi trưởng thành trong tôi. Hai chị gạt nhanh, vẫn cho tôi là một trẻ con. Ncn tôi phải thu hình sống cuộn vào vỏ vô hình như con ốc, Tôi tự cho phép mình thỏa mãn bất cứ gì thân thể tôi đòi hỏi. Năm mười lăm, năm mà hạ bộ của tôi đã mọc đầy lông như người lớn. Tôi bắt đầu có kinh năm mười hai, và lông lồn cũng mọc tử đó. Bên ngoài, thânthể tôi trông bìnhthường như mọi đứa trẻ khác. Nhưng bên trong là một núi lứa. Nó tàn phá. Nó nung nấu bao nhiêu điều mơ ước thầm kín, mà hung tàn như Hỏa Diệm sơn. Quả thực, tôi không bị ảnh hưởngtý nào báo khiêu dâm từ năm mười hai tuổi đến năm mười lăm. Thế nhưng tại sao tôi cứ thỉnh thoảng nhìn trộm một cậu học trò. Hay tôi mơ ước có ai đó chợt hôn lên má tôi một cái. Hoặc tối đến, lật tập ra học bài, sẽ bất chợt tìm thấy bức thư tình nhỏ, của ai cũng được, cho tôi đọc thỏa thích vân vân…

Nguy hiểm nhất, trong giấc ngủ, vào lúc gần sáng, tôi hay mơ thấy mình bị hiếp dâm ở một bìa rừng, một bờ biển, một căn gác lạ… Dĩ nhiên lúc thúc dậy, tôi vô cùng uể oải, mệt lã. Và nhận thấy quần lót bỗng ướt nhèm một chất nước sềnh sệch như hồ lỏng. Không một ai, kể cả mẹ tôi giải thích cho biết đó là hiện tượng dậy thì tuổi thiếu niên. Rồi đêm kế đó, trước khi tắt đèn vào giấc, tôi lại khấn với Trời đất, sao cho tôi được thấy giấc mơ như thế, một lần nữa. Trời đất đã chẳng cho tôi vừa lòng. Nên lúc nửa đêm, chợt choàng mắt thức dậy, tôi kéo gối ôm sát vào người. Hai chân kẹp cứng, và tự nhiên tôi có nhủng động tác kỳ quặc, cố làm cho hạ bộ được cái cảm giác như trong giấc mơ. Nghĩa là được sung sướng đê. mê. Động tác có khi kéo dài cả nửa giờ. Chợt tôi nghe trong xa giật lên một cơn sướng tê tái. Tôi phải nhắm mắt. Miệng gào nho nhỏ tên một thằng bạn trai mà thường ngày tôi hay bắt chuyện…

Sau đó, tôi nhưbay bổng, lâng lâng, mồ hôi vã ra. Tôi mệt nhè nhẹ, du vào giấc ngủ rất dễ dàng, cho đến sáng. Cũng chất nước nhao nhão từ lồn tôi đã khô quánh lại trên quần lót. Tuổi tôi đang qua thời kỳ hung tợn của tuổi dậy thì mà tôi không biết.

Những buổi tối mùa Đông là những đêm hành hạ tôi nhiều nhất Cái rét căm căm thấu xương. Phải đắp đến ba cái chăn bông chưa đủ ấm. Tiếng gió não nùng ngoài vườn cây. Rồi tiếng mưa rả rích ngoài hiên… Bao thứ đó có mãnh lực dẫn đứa bé gái nhiều mộng mơ như tôi vào b;ển đầy sóng dục tình. Tôi lôi đủ thứ sách báo khiêu dâm ra đọc, hoặc nhìn chăm chú những bức hình trần truồng của họa sĩTống Song in trên Nhật Báo Thời Nay… Và tôi tắt đèn, sống riêng với mình thật sóng gió, vũ bão. Mặc cho Trời rét, tôi cởi toạc hết ra, trần truồng như nhộng, đắp chăn lại… thế là cái gối ôm trở thành một nhân tình. Tôi nằm hẳn lên đó, tựđối thoại khiêu dâm. Hạ bộ tôi tnlờn lên, tụt xuống. Tôi ngất ngây, cho đến khi đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc như những lần trong mơ.

Bây giờ thì tôi đã mười tám. Không hiểu sao tôi vẫn chưa có một nhân tình? Vì sự bảo thủ, cấm đoán của thầy tôi một phần. Nhưng phần chính vẫn là, tôi ỷ sức mình có thể tự thỏa mãn lấy mọi thèm khát sinh lý Và phải nói, tôi chịu khó nhìn lén cảnh hai bà chị thỉnh thoảng “làm’ cho nhau, mỗi lầnthầy mẹ tôi không có nhà.

Những lần như thế, tôi chợt nghe tiếng hai chị gào la nho nhỏ phòng bên cạnh. Tôi bò nhẹ đến cửa phòng, nhìn vào ổ khóa. Lần đầu tiên tôi sửng sết, bất ngờ. Vì
cả hai chị đều cổi chuồng. Dễ sợ hơn hết, là họ bú lồn cho nhau. Không phải họ bú một kiểu. Một chị nằm trên giường thòng chân xuống. Chị kia quỳ dưới đất, vạch lồn chị nọ ra liếm, rồi bú chùn chụt. Có lúc họ nằm lộn đầu bú nhau. Có khi, một chị nằm ngửa, chị kia ngồi chàng hảng qua trên mặt…

Nhưng kích động hơn cả, phải nói là cảnh họ dùng cà dái dê cho vào lồn nhau mà “địt” Không bảo thì quý vị cũng biết, là nhìn cảnh dâm dật đó, tôi như con cá nầm giữa ổ kiến. Tôi chạy về phòng mình, dùng tay tự làm lấy, dù biết là không thể sướng nhưhai chị. Tôi không còn chọn lựa nào hơn. Sáng hôm nay, sau khi đọc xong bài phóng sự “Làm Đ’ của báo Phong Hóa, một lần nữa mặt tôi đỏ, hừng nóng như đang ngồi trước hỏa lò. Phòng bên cạnh hai chị lại rên nhè nhẹ mặc dầu có bố tôi ở nhà. Tôi lại phải vất vả bò qua. Như thường lệ, tôi để mất vào ổ khóa. Nhưng trời ơi, tôi không tin mắttôi. Vì trong đó có một chàng thanh niên.
Nhìn kỹ, thì ra đó là thằng Bảng, con chị giúp việc trong nhà. Nó chỉ chừng mười bảy tuổi. Nó đang nằm lên người chị DiễmNgọc đụ ầm ầm, trong khi chị Hồng Loan đưa lồn cho nó bú. Tại sao lại có chuyện dễ sợ như thế”‘ Chả trách ông cụ tôi bảo thiên phóng sự làm đ là dâm ô, đồi trụy. Đọc loạt bài này, gái nhà lành như chúngtôi cũng thành gái đ nếu không có sự kiểm soát của hai ông bà cụ. Bây giờ thì chuyện loạn đang xảy ra trong nhà. Hai chị tôi đã thông gian với thằng thiếu niên nhỏ thua hai chị đến gần năm sau tuổi. Tôi chịu khó ngồi im lặng như thế để xem, để thưởng thức cho tận tường điều chỉ xảy ra trong trí tưởng tượng, hay trong nlơ của tôi. Mộtlúcthật lâu, chịNgọc nhường thằng Bảng cho chị Loan. Chị Ngọc lại ngồi ở đầu giường vừa xem Bảng đụ, vừa cầm một cái gì giống như quả cà dái dê, nhưng không phải, cho vào lồn, ngồi tự thụt lấy và rên thành tiếng lớn hơn. Tôi bỗng sợ bà cụ tôi có thể nghe thấy tiếng rên đó, và nếu bà khám phá hai chị đang loạn cào cào với thằng Bảng thì cái gì sẽ xảy ra. Có thể cả tôi cũng vạ lây. Đánh liều, tôi gô nhẹ cánh cửa, trong kia hai chị và thằng Bảng ngưng ngay tức khắc cảnh dâm dục. Lúc họ mặc áo quần định vội chạy ra mở cửa xem ai, thì tôi đã nhanh chân biến về phòng tôi. Từ đó không còn nghe hai chị rênnữa. Thằng Bảng? Một thanhniên duy nhất trong nhà? Mà hai chị đã bằng cách nào dụ dỗ nó đến phòng để làm chuyện hoa tình? Và chuyện này xảy ra từ bao lâu rồi? Những câu hỏi vớ vẩn như thế cứ tới tấp vờn vờn trong trí óc tôi một cách ray rúc. Nhưng điều đó không quan tlọng bầng hình ảnh trần truồng của thằng Bảng, nhất là khúc dương vật cương cứng của nó bắt đầu ám ảnh tôi tử phút đó. Năm ngày sau, chiều thứ Sáu, thay vì ở lạitập thể dục ở truởng, tôi vờ ốm xin phép cô giáo về sớm một giờ. Về nhà, tôi vội tìm thằng Bảng vờ nhờ nó lên đóng lại tấm màn cửa do tôi cốtình nhổ đinh, kéo xuống. Trong khi nó đang loay hoay với chiếc ghếcao, cây búa và hộp đinh, tôi táo bạo cổi bỏ đồ ngủ, chỉ còn cái xú cheng và quần xì líp Vừa lúc Bảng đang leo lên ghếchưa kịp đóng cây đinh, nó chợt nhìn thấy tôi trong bộ đồ lót như áo tắm, nó ngẩn ngơ như người mất hồn. Tôi vờ:
– Kìa, sao không đóng đi mà đứng nhìn chị như anh nhà quê xuống tỉnh vậy?
Nó vẫn đứng như tlời tlồng nhìn thân hình bốc lửa của tôi. Biết là thằng nhỏ đang lâm mê hồn trận, tôi táo bạo bung thêm một chiêu khác. Tôi thọc tay vào xí
líp xoa lồn, tay kia tôi cho vào bên trong xú cheng bóp nhẹ một đồi vú. Bảng đánh rơi cái búa, rồi hộp đinh, xuống tấm thảm. Hai chân nó hình như đang run như bị rét. Tay hắn vội vịn ngay vào khung cửa, và nói lí nhí:
– Trời ơi, xin phép chị cho em ngồi xuống một lúc. Em không còn đứng vững được nữa.
Vừa nói, Bảng vùa lui cui ngồi xuống trên mặt ghế, và hai tay bụm chặt ở háng. Mắt hắn vẫn không rời thân hình bốc lửa của tôi. Trông hắnthẩn thờ ngây dại như người ốm. Tôi hỏi:
– Bảng có làm sao không? Hay để chị đi lấy chai dầu xoa cho em nhé!
Tôi vờ hỏi như thế, chứ thật tình tôi thừa biết cu cậu đang bị tôi hớp hồn, mê hoặc. Hắn có thể trông thấy thân hình lõa thể của hai chị tôi, nhưng chưa từng
thấy một tòa thiên nhiên mới lớn lên, hừng hực như lửa đỏ. Cọng thêm, tôi là con bé thích thể thao. Mọi đường cong trên da thịt tôi quả là viên nam châm thu
hút mãnh liệtthằng bé. Tôi lại nằm ngửa ra trên giường, hai tay tụt quần xì líp xuống phía dưđi một chút. Một chút thôi, để cu cậu phải thèm đến chảy nước miếng. Chân tôi hơi co lên che một phần hạ bộ của tôi, trong khi hai bàn tay tôi êm đềm thoa nhè nhẹ cái mu lồn.

Bảng, dĩ nhiên phải nghiêng mình đi một chút để nhìn thấy tận tường những gì tôi biểu diễn. Tôi chơi ác, nghiêng hẳn thân mình, chỉ đưa phần sau lưng về phía Bảng ngồi. Anh chàng chịu không nổi, rời ghế, bò lại gần cạnh giường, và cố tình đối diện với phía trước của tôi. Hắn van nhỏ:
– Chị Phúc ơi, bé giờ em chưa thấy thân hình của ai đẹp ghê hồn như chị. Chị có cố tình cho em thấy hay không, mà nhè ngay lúc em có mặt trong phòng chị, chị lại…

Chỉ nói được vài câu ngắn cũn như thế rồi Bảng im lặng, vì tôi đang co hai chân lại, dang rộng cái háng ra, hai tay tôi banh nhẹ hai mép lồn cho Bảng nhìn thật rõ chiếc lồn đẹp củatôi. Mắt Bảng sưng húp, mọng đỏ Mặt hắn cũng hồng tía lên. Môi hắn khô khốc, mắp máy như muốn nói thêm cái gì nữa mà không được Tôi để ý: hai tay hắn vẫn cứbụm phần dưới của hắn. Tôi hỏi:
Bảng thấy của chị có đẹp không?
– Giời ơi, còn phải hỏi? Hắn nói. Em đã bảo thuở bé giờ em chưa nhìn thấy của ai đẹp như của chị thế..
– Đẹp đến độ em không làm sao đứng thẳng được nữa.
Chị ác quá đi thôi…
Tôi hỏi tiếp:
– Nhìn chị em mà sao Bảng lại không thể đứng thẳng người được?
– Dạ… bởi vì… khó nói quá chị Phúc ơi.
– Emthử đứng thẳng chị xem nào? Tại sao lại không được?
– Dạ em đứng được, nhưng chị phải cho phép em dùng hai tay… bụm cái của em lại. Nếu không…
– Là thếnào, chị vẫn chưa hiểu.
Tôi cố tình nói thế để Bảng yên trí rằng tôi là cô gái thơ ngây, trong khi tay tôi, một ngón đưa vào trườn lên, tụt xuống ở khe lồn ướt nhẹt những nước. Tôi nghe
Bảng rên nhỏ theo. Bỗng hắn nói:
– Em ngồi đây thêm một chốc nữa, là thế nào dái của em cũng nổ tung. Xin phép chị, em đi.

Nói xong, Bảng bươn bả chạy ra hướng cửa, toan mở. Nhưng cánh cửa đã đượctôi khóa kỹ hai lần. Một tay Bảng đè cứng con cặc. Bảng quay người lại nhìn tôi vđi đôi mắt vừa van nài, vừa ngạc nhiên. Tôi thấy Bảng thật tội nghiệp. Không hiểu trong lòng Bảng lúc bấy giờ nghĩ gì. Sự việc xảy ra quá thình lình. Bảng không kịp có phản ứng. Thêm nữa, hắn không thể ngờ được đấy là đòn bẩy của tôi giăng ra để đưa hắn vào chịu trận. Tôi hơi nhỏm đầu lên, dùng tay vẫy gọi:
– Trở lại đây chị bảo cái này cho nghe.
Bảng chầm chậm trở lại phía tôi. cốđứng sát vào giường, chờ tôi ra lệnh. Tôi bảo:
– Nào, em thử cất hai bàn tay ra khỏi cái chỗ đó cho chị xem nó đó là cái gì mà em phải che cẩn thận thế?

Mắt Bảng vẫn không rời lồn tôi, chân Bảng vẫn đứng như trời trồng. Tay hắn từ tử rời khỏi. dương vật một cách ngại ngùng. Trong khi tôi đã ngồi hẳn dậy.
Giời ơi, cái quần đùi của nó chợt bung nhọn hẳn lên. Bảng không còn dám nhìn tôi nữa, mà cúi xuống thảm. Tôi táo bạo đưa tay sờ nhẹ cái chỏm nhọn của chiếc
quần. Vật bên trong quần cử động. Tôi cầm hẳn nó ra, và chợt nghe dương vật của Bảng cứng thêm lên, và như có cử động. Tôi nhìn trân trối vào mắt Bảng sau
khi đã đứng sát vào anh chàng. Tôi vờ hỏi:
– Đây là cái gì mà cứng như gỗ vậy hả em?
– Dạ… đó là… của quý của em. Chl cầm được rồi, đừng có bóp thế, em khó chịu quá chị ơi.
– Bé giờ em đã được ai cầm nó và bóp như chị chưa?
– Dạ… chưa.
– Nói thật đi. Em mà nói dối, chị sẽ cho em biết là
em đã từng ngủ với ai. Lúc đó không những mỗi mình em, mà cả má em cũng không những ra khỏi nhà này, mà còn bị rắc rối với cò bóp…

Bảng liếc nhìn tôi một thoáng. Hình như Bảng không thể nào ngờ tôi biết hết chuyện của nó, nên vẫn chối như cuội:
– Thật đấy chị Phúc. Mẹ con em nghèo mới vào đây tá túc giúp việc cho bà để kiếm cơm độ nhật. Thế đã là đại phúc rồi, đâu còn dám vớ vẩn chuyện bất
chính…
– Thế cách đây năm hôm, em có vào phòng chị Ngọc và chị Loan không?
Bảng giật nẩy mình. Chỉ có một giây thôi, mồ hôi Bảng toát ra ướt đầm đìa khuôn mặt, rồi nói khẽ, thật khẽ như thú tội:
– Chị Loan và chị Ngọc? Dạ… có. Nhưng không phải lỗi… của em. Mà em bị bắt buộc phải làm thế.

Giọng của Bảng đầy cảm xúc. Hình nhưbất đắc dĩ hắn phải khai hết sự thật cho tôi nghe. Mặt hắn vẫn cúi xuống không dám nhìn tôi như lúc nãy. Trong khi tôi thì lại lấy làm thíchthú vì sắp được nghe hết những bí mật động trời của hai bà chị đã làm tình với thằng con trai của chị người làm. Bảng nói:
– Thưa chị, chuyện này bắt đầu từ lâu rồi chứ không phải mới đây. Tử năm ngoái, nghĩa là năm em mới vừa ưòn mười sáu tuổi. Lúc bấy giờ em đã biết gì về đàn bà đâu. Bỗng một hôm chị Loan bảo em lên ô tô của chị ấy lau chùi cho sạch sẽ để chị chuẩnbị đi chơi ở Đồ Sơn. Lúc em chùi xe xong, chị ấy cho em một đồng, bảo em vào thay đồ để chị đưa đi phốnhờ em mua cho chị một tờ báo. Em nghe lời. Nhưng thay vì lái xe ra phố, chị ấy lái đi hướng Đồ Sơn. Khi qua Chợ Gấm, chị đưa tiền bảo em mua một tờ báo. Em còn nhớ rõ đó là tờ Phong hóa. Mua xong, em ra xe, chị tiếp tục lái đi Đến Đồ Sơn hai chị em vào một quán bên bờbiển, gọi thức ăn, toàn là những món sang trọng mà từ bé giờ em chưa tửng thấy. Chị Loan nói:
– Cứ ăn cho thật no đi. Chị em mình ở đây chơi đến chiều tối mới về.

Ăn xong chị bảo em thay đồ, chỉ mặc có một quần cộc ngắn. Còn chị ấy mặc áo tắm kiểu đầm. Thế là chị dẫn tay em xuống biển nô đùa và tắm thật thỏa thích.
Nhưng có một điều làm em chú ý: lúc nào chị Loan cũng ôm em thật sát vào người chị, và cốtình cạ… cái phần dưới của chị vào… chim em. Trai lớn lên, được
một thiếu nữ gợi tình, và cọ xát trắng trợn như thế, chị bảo em làm sao clíịu nổi? Thế là… cái của em bỗng cứng ngắc. Cứng như hệt lúc nãy chợt nhìn thấy chị
cổi áo ngủ, đưa xì líp và xú cheng. Người ta tắm rất nhiều. Nhiều nhất là Tây với đầm. Chẳng ai buồn để ý cảnh hai chị em nô đùa khêu gợi như thế. Chị Loan ghì em thật sát vào người chị và hỏi:
– Năm nay Bảng được bao nhiêu tuổi nhỉ?
– Dạ thưa chị, năm nay em vừa mười sáu.
– Có biết “Nữthập tam, nam thập lục” là gì không?
– Chị nói cái gì em không hiểu? Em học mới tới lớp ba à, là bỏ quê theo mẹ lên tỉnh.
Chị Loan lại siết người em sát vào chị mạnh hơn, và nói tiếp:
– Chuyện này đâu cần phải học cao ở nhà trường mới biết. “Nu thập tam nam thật lục” nghĩa là… Con gái lớn lên mười ba tuổi, con con trai đến mười sáu tuổi là coi như có thể làm chuyện vợ chồng được rồi. Có biết chuyện vợ chồng là gì không?
– Chuyện vợ chồng, là cái gì? Em chả hiểu gì hết.
Và thay vì trả lời, chị Loan ôm em, đè sát cu em vào bên dưới của chị, rồi nắc. Phải thú thật, em bỗng thấy thích một cách kỳ lạ. Em gục hẳn đầu vào vai chị,
vào tóc chị. Chị Loan bỗng hỏi:
– Bảng có thấy thích không?
– Dạ có. Em trả lời. Chuyện vợ chồng là như thế đấy hả?
– Đó chỉ là một phần nho nhỏ thôi. Muốn thích hơn, chúng mình phải cổi hết áo quần, ôm nhau lên giường hoặc ở bãi biển, mà phải vào lúc đêm tối… Em sẽ mê như điếu đổ. Em có thích làm thử không? Chị bảo đảm, làm thử một lần, sau đó em sẽ đòi mãi cho mà xem…
Em trả lời thơ ngây:
– Bây giờ trời chưa tối mà chị. Thế mình chỉ ôm nhau, cạ nhau như thếnày dưđi nước cũngthích vậy. Làm như vừa rồi, em cũng thích.

Chị Loan nhìn em một lúc lâu, rồi hôn em một cái trên má, hỏi một câu bất ngờ, làm em không biết trả lời sao:
– Thế em có thấy Tây với Đầmhọ hôn môi nút lưỡi đằng kia không?
– Đấy em định hỏi chị mà không dám. Sao họ lại gần hai cái môi vào vởi nhau thật chặt, ghì nhau một lúc lâu mđi nhả ra?
– Thì chị vừa bảo với em là họ hôn môi, nút lưỡi đấy Cái ấy còn thích gấp mười lần ôm nhau cạ nữa. Em muốn thử không?

Em chưa kịp trả lời, chị Loan nâng mặt em, nhìn thật sát, rồi đặt môi chị lên môi em. Chị chuyền lưỡi qua, bảo em nút mạnh. Một lúc sau, chị bảo chuyền lưỡi qua cho chị. Thếlà cả hai ôm nhau hôn nồng nàn. Mặc cho sóng vỗ, mặc cho thiên hạ nhìn. Em bắt đầu mê mẩn vđi mùi thơm của tóc chị Loan, mùi da thịt. Chị Loan bảo đúng thật. Dính vào rồi em không muốn rời chị lấy lửa bước. Trên thì em hôn môi chị. Phía dưới em cà mạnh hạ bộ ưùnh vài cái mu vun cao của chị. Em mong cho trời đừng xt~ống nắng. Sức trai mới lên lên từng va chạm với xác thịt, mà lại được một bà chị ân cần bảo cho, em hăng như con gấu vồ được mồi ngon.
– Chuyện vợ chồng còn nhiều thích thú gấp vạn lần. Khi cả hai đã trần truồng, thì có cả vạn thứ để em hưởng. Chị nghĩ là chính em sẽ hằng ngày lên phòng chị đòi cho được thôi. Nhưng bây giờ để chị khám em, xem em có đủ khả năng làm chuyện vợ chồng không nhé?
– Thế đã ôm nhau, sát thếnày chị không biết được sao, còn phải xét em? Em hỏi.
– Ôm nhau là chỉ bên ngoài. Diều chị muốn xét thì nó lại nằm bên trong quần của em…
Em chợt hiểu là chị Loan muốn sờ, hay muốn nhìn thử cu em… Nên em bảo:
– Nhưng mà cu của em nó đang cứng ngắc. Làm thếnào chị khám được?
– Cứng thế mới tốt. Mới dễ khám hơn. Cho phép chị nhé ?

Nói xong, chị Loan thọc nhẹ bàn tay vào quần cộc của em, nắmhẳn chim em. Giời ơi, sao tay đàn bà như có điện giật. Chị vừa sờ vào, cả người em như lên cơn sết. Em nóng hơn lửa đốt. Mắt em hoa lên, trong khi tay chị bóp nhè nhẹ. Em muốn la lên, cho bõ nỗi sung sướng khi được bàn tay chị sờ. vào, mà không dám.

Cặp ngực no tròn, vun cao của chị bỗng thình nnh cà sát vào ngực em. Môi chị sà vào hôn thật nhẹ cổ em. Nói thật với chị, nếu lúc đó có ai hỏi em tên gì, em cũng quên tuốt.
– Bảng ơi, ưđc gì hai chị em mình đang ở trong một phòng ngủ. Giời ơi chị sẽ cho em lên mây. Em mười sáu tuổi mà sao cái của em lớn quá vậy? Giời ơi nó nóng quá, dài quá đi thôi. Hai chị em ưùnh tắm xong lên mướn phòng làm chuyện vợ chồng, em chịu không? Em có muốn khám của chị không? Muốn thì làm đi cưng ơi. Chị đang hứng tình lắm đây. Sờ ngay vào đi.
Chị Loan cho phép, mà em hoàn toàn không dám. Có lẽ do mặc cảm là hạng tôi đòi. Và cũng có lẽ tuổi em so với chị ấy thì còn quá nhỏ… Nhưng gương mặt say tình đang hồng rục rên của chị Loan làm em hứng một cách kỳ lạ. Chị lại thúc giục:
– Sờ chị đi cưng, của chị còn nóng gấp mười lẫn em. Nhanh lên Bảng ơi, chị thèm quá.

Đột nhiên, không biết em liều thếnào, đã thọc tay vào xì líp của chị mà sờ. Trời đất ngtlng quay. Mắt em không còn trông thấy gì nữa. Tay em bỗng chạm vào một rừng lông. Em túm lấy, chà chà thật nhẹ trong khi môi, răng chị Loan cắn nhè nhẹ vào bả vai em, rồi nói:
– Anh ơi, em chờ có phút này thôi. Anh bóp mạnh lên cho em được lên mây chốc lát.

Thế nào đêm nay mình cũng ở lại Đồ Sơn. Em sẽ cho anh hết, anh Bảng ơi. Em phải chờ anh đủ mười sáu tuổi mới dám táo bạo rủ anh đi chơi xa. Thoa thế nhẹ quá. Bóp mạnh đi, em không đau đâu. Đấy, cứ như thếmà khám xem emcó đáng làm vợ anh không? Úi giời ơi. Cặc của anh mà vào lồn em đêm nay thì chỉ Cổ Chết thôi, anh ơi. Đêm nay mình phải địt sao cho em mang thai nhé, mình. Xinh quá, cặc của anh có khác gì của người lớn đâu. Hai năm nữa em ra trường. Em sẽ là Bác sĩ. Em sẽ nuôi anh ăn học nhé Bảng. Bảng ơi, em muốn chúng mình địt ngay bây giờ, có được không?

 
Trông mặt chị Loan tội nghiệp quá. Chị thèm sinh lý đến độ cuồng điên. Mồm chị nói mà hai tay chị không ngừng lắc cái mông emđể chim em liên tục cà vào lồn chị. Chị làm khúc gân em muốn nổ tung lên, nên em gật đầu khi nghe chị đề nghị. Chị Loan sung sướng thích thú kỳ lạ, em siết em mấy cál thật mạnh, rồi dìu hai chị em đi nước hướng về hướng ghềnh đá. Nhưng ở đó nước sâu quá, không đứng được. Chị đành rủ em lên bờ, vào mướn phòng ngủ. Để ý, emthấy chị dúi vào tay viên quản lý một ít tiền hối lộ, gã mới cho em vào, vì em còn dưới tuổi vị thành niên. Cũng lần đầu tiên em được bước vào một phòng ngủ sang trọng. Hơi máy lạnh, ánh đèn xar’h nhạt, lối bày biện tân kỳ, làm cho em có cảm giác dâm dâm thế nào. Em đang choáng ngộp vì cảnh sang.trọng, vì cảm giác sắp được hưởng những giây phút thần tiên với chị Loan, thì chị này, sau khi đã khóa cửa cẩn thận, xoay lại ôm chầm lấy em hôn môi, như muốn ăn tươi nuốt sống.
– Bữa nay chị em mình sẽ làm chuyện vợ chồng cho thật lâu nhé. Lại giường nằm cho chị cởi đồ em ra. Chị sẽ phục vụ tối đa cho em chẳng bao giờ có thể quên được chị.

Nói xong, hai chị em đến giường. Chị Loan đè em bật ngửa ra, cổi áo rồi cổi quần cho em. Bây giờ em hơi dạn dĩ vì đã từng được chị ôm tưng tiu, hôn hít dưới biển. Chim lại xtrng lên khi bàn tay chị Loan sờ nhẹ đến, và nói:
– Lúc nãy dưđi biển chí chỉ được sờ, chứ không làm sao nhìn thấy rõ nhưbây giờ. Giời ơi, xinh quá là xinh. Nó trắng hồng, mũm mĩm. Và da trên đầu hãy còn bọc. Nhìn lông của em này. Lún phún trông thật dễ thương như cỏ mới mọc. Giời ơi, tôi sắp được phá trinh đứa em mới mười sáu tuổi.

Chị Loan nói luôn mồm, hai tay chị ôm tưng tiu khúc gân của em: rồi chị hôn bằng mũi. Cuối cùng, chị đưa mồm gần vào, dùng đôi môi rà nhè nhẹ lên đầu cu của em thiết tha, trìu mến. Chị làm nhẹ như tơ, mà ruột gan em muốn lộn tùng phèo. Lúc đầu em âm ư nho nhỏ, nhưng sau đó tự nhiên phát thành tiếng rên lớn hơí~, khi chị Loan ngậmhẳn chim em vào bồm bú. Rõ ràng hơi nóng từ miệng chị chuyền qua chim em. Toàn thân em nóng bừng theo, khi chị ấn đầu xuống cho chim em vào tận trong sâu cuống cổ chị. Em tê tái. Sựsung sướng này chưa từng xảy ra trong đời nghèo khó của em. Nhưng cái mồm nghệ thuật của chị Loan làm em không còn một giây nào suy nghĩ nữa. Vì chị ấy đã dùng hai môi vào cái lưỡi bú tận tình khúc gân em như đang ăn một cuốn chả. Em cố nhướng mắt nhìn cảnh chị ấy đang bú chim mình, mà không được.

Nỗi sướng vô cùng dồn dập mỗi lúc một mãnh liệt hơn. Hình như em chỉ còntrợn trắng lên mà ú ớ những câu vô nghĩa. Em càng nói nhảm nhí những câu không đâu chị Loan cốxổ hết nghệ thuật. Em quằn quại thê thiết. Em rên la, thì chị Loan càng thích thú hơn, cố làm cho em, cuối cùng, chịu không được, đã phải thò tay xuống níu chị lên. Hình như phản ứng tự nhiên khiến em làm thế, Sự sung sướng tình dục đến tràn qua, làmhơi thở em đứt quãng mấy lần, nên em muốn chị phải ngừng cho em tỉnh lại.

Chị Loan trườn lên, nằm sấp lên em. Hình như cái mu lồn trần truồng của chị đang nằm ngay lên chim em. V em nghe lông chị ấy đang sột soạt trên những lông lún phún của em. Chị nói:
Thếnào? Có thích không em bé?
– Chị làm em gần tắt thở. Em thều thào. Nếu em không vội kéo chị lên, không biết…
Chị Loan cười khúc khích:
– Đâu lúc nãy nói bậy những gì, lặp lại cho chị nghe đi nào?
– Làm sao em nhớ nổi. Chết em chị Loan ơi. Chị nói đúng, từ nay có lẽ em sẽ hay lén lút đến phòng chị, trên gác. Mê quá rồi chị ơi. Như thế là làm chuyện vợ chồng đấy hả?
Chị Loan cười mỉm mỉm, nhìn vào mắt em rồi nói giọng tinh nghịch:
– Chưa đâu: Đó mớl chỉ là màn giáo đầu sơ sơ thôi. Em đã đói bụng chưa để chị bấm chuông gọi bồi mang thức ăn lên tận phòng, chị em mình dùng?
– Mới vừa ăn lúc nãy đây thôi. Hãy còn no lắm.
– Lúc nào đói cho chị biết nhé, chứ làm việc vợ chồng cần phải có sức lắm đấy.
Bây giờ chị Loan mới cho tay ra lưag, cổi cả khuy xú cheng ra, để lộ cặp vú đẹp thần sầu. Mắt em nhìn đôi vú không chớp. Thấy thế chị Loan hỏi:
– Nhìn vú chị có đẹp không?
– Đẹp quá chị Loan ơi. Cho em sờ nhẹ một tý được không?
– Không sờ nhẹ, mà phải sờ mạnh, bú mạnh như chị bú em lúc nãy.
Nói xong chị Loan nằm bật ngửa ra, phơi lồn, phơi vú, nhất là chòm lông rậmxum xuê, đen kịt giữa háng. Em hơi trườn lên người chị, ngắm hai quả vú. Nó cứng,
nhọn. Đặc biệt hai cái nuốm nhỏ xíu còn lún sâu vào bên trong. Em cho tay nghịch, bóp thật nhẹ. Cõi lòng tự nhiên dâng một niềm yêu thương chất ngất. Em
hiểu những lời chị Loan nói với em dưởi biển, như “chị còn hai năm nữa ra trường, chị sẽ là bác sĩ, sẽ nuôi em ăn học cho đến lớn, và chị sẽ là vợ em v.v..”
chỉ là nói đùa lúc vui miệng. Chứ làm sao thành sự thật được. Thếnhưng, khi bóp nhẹ hai trái vú của chị, em bỗng du vào một cõi tình vô cùng lãng mạn. Tự nhiên em có cảm giác như chị Loan là người tình, là vợ của em rồi. Trong khi đó, chị đang nằm nhấm mắt lờ đờ Mặt hồng ửng lên nỗi sướnể như lúc còn dưới biển. Chị mơ mơ hồ hồ nói như trong mộng:
– Bóp em mạnh tý được không Bảng? Bú vào đi, như em bú cu anh lúc nãy. Nhanh đi. Em đang thèm quá mình ơi. Đó, ngậm sâu vào. Đó, nút mạnh đì. Đấy, em đang thích quá đi thôi. Tay anh đâu sờ lồn em đi. Em đã dang hai đùi ra rồi đấ~. Cầm cái hột này này.

Chị Loan cầm tay em đe vào hột le của chị, bảo em dùng hai ngón tạy se nhè nhẹ. Hai ngón tay em ướt dầm. Chị bắt đầu nói những câu thật buồn cười, mà em không dám như:
– Hà Nội ơi, người thấy em đang thèm một bài nhạc, một đoạn thơ tình, cho em đừng khắc khoải nhớ nhung nữa. Vào trong em đi, khoảng trống hoang vu đó của em mênh mông như rông Thu bàng bạc… Vào điHà Nội, đừng để em cô đơn, có thể thành người mất trí…

Đấy đại khái như thế. Chị nói liên tu bất tận, cho đến khi ngón tay em được chị cầm đưa xuống gần cửa mình. Chị Loan ngưng nói vđ vẩn, mà bảo gấp em:
– Bảng, thử cho một ngón vào trong chị ngay đi. Đấy em ơl. Thích quá. Thụt mạnh đi Bảng. Có nghe nước của chị túa ra không? Ôi, vô cùng thần tiên. Cho thêm một ngón nữa được không” Một ngón ít quá. Đấy, mạnh hơn tý nữa. Giời ơi, chồng tôi đang làm lồn tôi tê tái này.

Chị Loan hẩy cái lồn lên theo nhịp thụt của tay em. Nước đâu mà nhiều thế Bỗng, chị hình như không nhịn được nữa, lôi em nằm hẳn trên chị, và nói:
– Chúng mình làm gấp chuyện vợ chồng, anh ơi. Em chịu hết nổi rồi.

Nói xong, chị Loan lòn tay xuống cầm chim em, cho thằng nhỏ vào cửa mình của chị. Hai tay chị nhấn mông đít em xuống. Em nghe chim mình ngập sâu vào Hơi nóng của lớn chị, chất nước ươn ướt, làm em, một lần nữa, tái tê cùng cực. Không đợi chị bảo, em cúi xuống tìm môi chị hôn nồng. Em chưa biết nắc, nên chị Loan chủ động, lắc xàng cái mông đít. Em cũng la gào, chị ấy thì vang lên những câu vô nghĩa.

Cả hai làm cái phòng ngủ nhốn nháo, kinh động. Chuyện vợ chồng là như thế. Đụ được mười phút, chị Loan bảo em xuống nhìn lồn chị. Đấy là phút em mong chờ nhất. Trí em chưa tưởng tượng dược hình thù lồn chị thế nào. Bây giờ chị ra lệnh. Em tụt ngay xuống phia dưới. Chị Loan đã dang rộng hai đùi ra. Giời ơi, lồn chị, lông chị, nhất là hai bắp đùi trắng tinh… Mắt em gần như hoa lên đôm đốm. Em lại bạo hơn. Dùng hai ngón tay banh nhẹ hai mép lồn ra xem cho rõ. Thì chị Loan đưa hai chân lên không trung, dang rộng gần như bẹt hẳn cái miệng lồn.

Em tha hồ ngắm. Cũng như lần đầu thấy đôi vú chị, mắt em nhòa nhòa. Chỉ còn thấy hai mép lồn đỏ au, tẩm đầy nước. Một cái lỗ nhỏ sâu hun hút phía dưới. Một cái hột nhỏ bằng hạt đậu nằm trên cùng. Lông mọc phủ dầy, lan ra tận hai bắp vế. Đã thế hai bàn tay chị còn banh thêm cho lồn tang hoác ra, cho em tận tường nhìn không bỏ một chi tiết… Bỗng chị ra lệnh:
– Bảng thấy của chị có xinh không?
– Xinh, xinh lắm. Nhưag nước ở đâu mà ướt nhẹt hết lồn chị vậy?
– Thì tại lúc nãy Bảng nằm lên địt chị đấy tôi. Bây giờ em làm ơn dùng mồm lau khô cho chị đi. Lau cho thật khô rồi hai chúng mình làm chuyện vợ chồng nữa.
Nhanh đi.
– Làm thếnào em đâu có biết?
– Là… là bú chị như chị đã bú em lúc nãy thôi.

Em liều mạng, cho mồm vào lồn chị. Cũng bắt chước chị, dùng đôi môi rà nhè nhẹ như chị đã làm cho chim em. Mùi nước lồn bốc lên thơm ngay ngáy. Và rồi em tự động dùng lưỡi liếm quanh lồn. Quả tình chưa từng bú lồn và chưa từng được chỉ bảo, mà sao tự nhiên em biết hết. Khi em dùng đầu lưỡi nhọn ngoáy mạnh hai mép lồn, chị Loan ểnh ngược cả phần dưới lên không trung, và mồm la chí chóe như lợn bị thọc huyết. Em hiểu là ưùnh đang cho chị lên cung trăng. Nhưng chả dữ tợn bằng khi em ngậm hẳn vào hột le và nút thật êm đềm. Chị Loan, hai tay bóp mạnh hai trái vú, nước mắt ràn rụa ra, mặt nhăn như khóc. Sợ quá em ngừng lại hỏi gấp:
– Có sao không hả chị? Sao, em có làm chị đau không?
Thay vì trả lời êm đềm, chị quát to:
– Đồ khốn nạn, sao lại ngưng ngang xương thế? Người ta đang thích thú tận càng, có biết không? Làm ơn tiếp tục cho chị đi em. Giời ơi thích quá, thích quá? Thế là em lại cắm mồm vào bú tiếp. Chị Loan dùng hai đùi kẹp cứng đầu em, làm hai tai em lùng bùng chẳng nghe thấy gì nữa. Vì nước chị ra nhiều quá trong mồm em, em phảinuốt hết mấy lần. Em hơi ngước nhìn lên. Mặt chị lại đầm đìa nước mắt, và nhăn nhưđau khổ. Em mặc kệ, không thèm hỏi nữa, cứ thế em làm tới. Càng lúc càng thiện nghệ. Hai tay chị cho xuống vò đầu tóc em. Và cuối cùng chị gần như bất tỉnh khi em thọc trọn chiếc lưỡi vào bên trong lồn chị. Em nghe toàn thân chị rung mạnh, mặt chị đỏ bừng. Hai lông mày dúm lại. Bụng chị nhảy lên bừng bực…
Chị Loan nói giống như khóc:
– Bảng ơi, chị xuất này. Chị đang ra đấy em. Phải liếm cho bằng hết, đừng bỏ một giọt nào nhé cưng. Ôi còn ra nữa, ra nữa. Sướng không thể tả được bé ơi…

Sau đó hai tay chị đẩy nhẹ mặt em và kéo thốc em lên. Tưởng đâu chị mệt muốn ngt)ng. Ai dè chị cầm cặc em cho vào lồn, bắt em đụ mạnh. Bấy giờ em đã biết nắc. Em nắc hùng hục, mồ hôi em cũng vã ra, hòa với mồ hôi chị. Cả hai như đang tắm. Và chị Phúc ơi, chỉ được có mười lăm phút, lần đầu tiên toàn thân em sung sướng cách lạ thường. Em nghe cu mình bắn ra những tia gì đó. ỏ dưới, chị Loan hẩy lồn lên, hình như cũng cùng ra với em…

Mệt ghê gớm. Em chưa từng bị mệt như thế bao giờ. Chị Loan để em nằmtrên bụng chị, và nhắm mắt, như để sống tiếp tục với dư vị cái đụ đầu tiên với em, một thằng bé nhỏ thua chị gần chín tuổi.

Kể tới đó, thằng Bảng ngồi dựa ngửa ra cạnh cửa, mắt mơ màng, như băn khoăn điều gì. Hình như hắn có điều không tiện nói cho tôi nghe. Tôi hỏi thúc:
– Sao không kể tiếp chơ chị nghe mà bỗng đứt ngang vậy? Câuchuyệnthậthấp dẫn… nóitiếp đi Bảng. Hắn vẫn ngồithừra, gương mặtkhông còn vẻ hăng say như hồi nãy nữa. Tôi nhất định không bỏ lỡ. Nên nói giọng hơi đanh hơn, như dọa hắn:
– Từy em. Nhưng nếu chị không biết hết những bí mật của em với hai bà chị, chắc chắn…
Bảng bỗng nhanh mồm nói ngay:
– Không biết em có nên nói điều bất tiện này cho chị nghe hay không. Vì nó hơi quá đáng đối với thằng bé mới hưởng cái lạ trong đời chỉ có một buổi chiều. Số là sau khi ân ái xong với chị Loan, em mệt kinh khủng, thèm một giấc ngủ ngắn cho lại sức. Không ngờ em ngủ quên đi lúc nào không biết. Chợt em nghe hai chân mình tê cứng, nên choàng mắt tỉnh dậy. Trong phòng tối đen. Em chả nhìn thấy bất cử một vật gì. Chân em bị tê cửng bởi vì bắp vế của chị Loan vắt ngang. Tiếng chị ngáy nho nhỏ bên tai em. Em khe khẽ đặt chân chị xuống giường cho chân em đỡ tê, thì chị lại kéo chân em đặt lên người chị, và nói giọng ngáy ngủ:
– Ngủ thêm tý nữa đi em, rồi hai chị em mình đánh đấm một phùa nữa. Xong gọi cơm lên ăn, rồi mình ra bãi biển hứng gió, ngắm trăng…

Giọng nói của chị Loan khào khào hơi khác. Mà mùi thơm da thịt của chị cũng chẳng giống tý nào như suốt buổi tắm dưới biển, cũng nhưkhi vào phòng ngủ này. Em quay sang hôn chị một cái trên má để xác định có phải mùi thơm da thịt chị hay không. Hoàn toàn không! Em cho tay xuống sờ. Chị Loan vẫn trần truồng, vẫn đôi vú cứng, cũng chòm lông lồn dày rậm…
Em hỏi:
– Chiều giờ chị có thức dậy tắm rủa, và xức nước hoa khác không vậy?
– Có chứ. Cứ sau mỗi lần làm tình, là giá nào chị cũng phải tắm một cái mới chịu được. Mà sao, tựnhiên em hỏi một câu ngớ ngẩn vậy? Bộ người chị hôi lấm
– À không. Em hỏi bởi vì sao mùi thơm trên người chị bỗng thay đổi cách lạ thường. Kể cả mùi nước hoa, và mùi thơm tự nhiên của da thịt chị…

Nói xong em thử tìm môi chị ấy hôn đại một cái. Rõ ràng cách nút lưỡi của chị Loan bây giờ cũng khác hẳn với lúc chiều. Một lần nữa em cho tay xuống sờ trái vú, và nắn thử đầu vú. Thôi, em không nhầm nữa. Rõ ràng người nằm bên em không phải là chị Loan.

Em hơi bàng hoàng một lúc. Rồi chợt cảmthấy vui vui vì có cái gì đó đang khích động lòng em. Sau khi đã chắc chắn người con gái đang nằm với mình không phải là chị I~oan, tuyệt nhiên em không thèm hỏi vớ vẩn nữa. Ai cũng được, miễn mình được tha hồ đùa với ái tình xác thịt là được Em tự động leo lên người chị, cầm cu bỏ vào lồn, bắt đầu nắc thử. Đến đây, điều em hoài nghi lại càng rõ rệt. Tiếng chị Loan rên đằm thắm hơn, tình tứ hơn. Còn người đàn bà này có vẻ nhiệt tình, cuồng bạo. Chị nói huyên thuyên cả tiếng Việt lẫn tiếng Pháp. Tiếng Pháp thì em chịu thua. Còn tiếng Vlệt thì chị nói vớ vẩn như: “Chúa ơi, lần đầu tiên con địt một thằng bé. Chúa Nhật này con sẽ xưng tội với cha sở là con hãm hiếp trẻ con. Giời ơi, nó đảng địt nhưmột người lớn chứ đâu phải con nít. Sướng hơn lên Thiên đàng Chúa ơi?”

Đấy chỉ nghe giọng nói không.thôi, em cũng thừa sức biết đó là ai. Giọng nói mà hằng ngày em nghe không dưới ba bốn lần, nhất’ là những lần sai em đi mua báo. Chị Ngọc! Biết rõ mười mươi như thế, mà em vẫn cứ vờ gọi: “Chị Loan ơi, tốl nay haichị em mình địt tới sáng nghe chị. Cố giữ, đừng để em ra sớm, mất thú nhé. Địt một lúc, em sẽ lại bú lồn cho chị thích. Chị la như vừa rồi em nghe sướng lỗ tai quá. La nữa đi, chị Loan?”

Chị Ngọc hoàn toàn tưởng đã đánh lừa được em. Vì chị không nghĩ một thằng nhà quê, nhỏ tuổi lại có thể nhận được sự khác biệt giữa chị và chị Loan. Như em nói, địt được một lúc, em tự động rút cặc ra, tụt xuống, banh lồn chị ra, xin bú. Chị Phúc có biết gì không? Chị ấy bảo em nằmngửa ra cho chị ấy đặt lồn lên mặt em. Em ngoan ngoãn vâng lời. Giời ơi, lông lồn chị ấy dày, rậm hơn của chị Loan nhiều. Chị nhận cả miệng lồn thật sát vào mồm em. Thích quá, em chỉ biết le lưỡi ra mà bú. Có lúc em ngộp không còn thở được nữa, phải đẩy cao mông chị lên mà thở. Cả cái lồn ướt nhẹt nước, đã trịn khắp mặt em từ trán, mắt, mũi, cằm. Chị lại gào thét dữ tợn:
– Bú khỏe vào đi em. Chị thích quá. Thích còn hơn lúc chị địt với mấy sĩ quan Pháp. Tụi Tây trắng coi vậy mà có đứa còn yếu hơn người Việt mình đấy Bảng ơi.
Ngày nào cũng lên phòng địt với chị, bao nhiêu tiền lương lĩnh được dưới sở Công Chánh, chị sẽ cho em hết…
Em phát cười một tràng ngắn. Chị hỏi sao cười?Em không trả lời đúng, mà phịa ra:
– Chị không tiếp tục học ngành bác sĩ hay sao, mà phải sang làm việc sở Công Chánh?

Chị Ngọc ngượng quá, nói tảng sang chuyện khác: “Biết Tây với đầm nó ôm nhau địt tưng bừng dưới nước, hồi chiều này hai chị em mình cũng cổi quần làm một trận.” Em biết chị Ngọc đang ngượng, nên không nhắc chuyện hồi nãy nữa. Em tiếp tục bú lồn. Quái lạ, đến mùi lồn của hai người cũng khác nhau. Nhưng nước của chị Ngọc phải công nhận là nhiều hơn của chị Loan. Chị bảo em ngậm vào hột le, dùng môi nhần nhần cho chị thích.

Nửa chừng, em đòi chị bật đèn sáng, cho em nhìn lồn chị trong khi bú. Chị Ngọc nhất định không chịu. Nằm dưới, em đang tràn ngập một khoái cảm lạ lùng. Chỉ một buổi chiều, mà em đã hãnh diện địt luôn hai chị em cùng một nhà. Họ dàn cảnh lúc nào em hoàn toàn không biết.
– Nếu có cơ hội, chị Ngọc trong nhà cho em được hưởng luôn tấm thân ngà ngọc, em có chịu không, hả Bảng.
– Dạ… có lẽ nếu thích thì em cũng không dám. Đã cả gan làm cô em, rồi bây giờ thịt luôn cả cô thị thì còn Giời đất nào nữa. Với lại, hoàn cảnh nhưem, được vui với chị như thế này là vạn phúc rồi. Chị Ngọc… chị ấy… sang trọng, kiêu kỳ… Có cho, em cũng không dám…
– Khôngphải chị ấy cho, mà bắt buộc emphải thỏa mãn sinh lý, em có bằng lòng không?

Em không trả lời, lật chị Ngọc nằm ngửa ra, cho cặc vào lồn, em địt hết mình, địt dữ dội. Mặcchị ấv la trời, than đất, em phải làmcho chị phải tựthú chính là Ngọc, em mới chịu. Quả đúng sau mười lăm phút, chị Ngọc đã tự thú nhận mìnỉl là Ngọc, chị của Loan. Chị với tay lên đầu giường bật ngọn đèn ngủ. Trời ơi, dưới ẳnh đàn mờ mờ, chị Ngọc đẹp như thiên thần, nằm ngửa, nhìn em nhoẻn cười như đóa hoa. Em hỏi:
– Chị vào đây thay thế chị Loan từ lúc nào?
Từ lúc Bảng nằm ngáy vi vu sau khi địt xong với Loan. Có lẽ nãy giờ emhoàn toàn không biết là đang địt với chị nhỉ?
– Thếià chính chị nhầm chứ không phải em. Em biết ngay từ đầu khi hôn môi chị. Có ngu như Mán trên rùng cũng phải phân biệt, nhất là mùi da thịt của hai người hoàntoàn khác nhau. Hồi nãy, khi thích quá, chị có nól một câu làm em thắc mấc: “Em địt chị còn sướng hơn mấy anh Tây trắng?’ Thế chị có dịp làm tình với Tây rồi sao?
– Có Chuyện này chị giữ rất kín. Mấy em trong nhà, nhất là ông bà cụ, chị chưa
từng thổ lộ với ai. Hôm nay, chợl chị phun ra trong khi thích quá với em. Giữ kín giùm cho chị nhé. Chị thích được gần em từ lâu rồi. Loan cũng thế, nên mới phải dàn cảnh này mới mong có cơ hội. Từ nay, mỗi tuần vài lần, em lên phòng chị với Loan… Chúng mình tha hồ…

Bảng kể tới đó, cả người tôi như lên cơn sốt. Hai chúng tôi nhìn nhau. Bảng thì như hãnh diện đã làm thịt được hai chị tôi. Còn tôi, bị câu chuyện Bảng kể làm tâm thần mê man, lung lạc. Tôi thèm sinh lý tột độ Tôi muốn vật ngay Bảng ra, lột quần hắn, mà bú như hai chị đã bú ở Đồ Sơn. Bất chợt tôi bò lại, đưa tay sờ vào cái chõm nhọn ở quần đùi Bảng. Nó không nói gì, tôi tiến thêm bước nữa, là cầm hẳn vào, bóp bóp. Mỗi lần tôi bóp, thì cặc Bảng giật lên như con cá bị ngộp. Tay kia tôi cho ra phía sau, mở nhẹ khuy áo xú cheng… Nhìn bộ ngực căng đầy sinh lực của tôi, mắt Bảng ngây dại, đỏ bừng, cọng với nỗi thèm cực độ Vú gái mười tám tuổi tất nhiên phải hấp đẫn gấp vạn lần vú của mấy chị hăm mốt, hăm hai chứ? Tôi cầm một tay của Bảng đặt ngay vào một vú của tôi, và ra lệnh cách tự nhiên:
– Của Bảng đấy. Bóp thử xem có khác hơn của các chị không?

Bảng không dám. Tay hắn để cách ơ thờ, mà hơi thở thì dồn dập. Tôi tấn công thêm, đưa tay vào bên trong quần Bảng, nắm trọn khúc gân nóng hổi, cương cứng, đưa ra ngoài. Chẳng ngại ngùng gì, tôi cúi hẳn xuống ngoạm vào con cặc chật cứng hai khóe mồm, bú ngất ngư như ăn đòn chả quếthơm lừng. Một lần nữa, Bảng vật ngửa ra, dựa lưng vào cánh cửa.

Hai vú trần của tôi cà nhẹ lên cặp đùi của Bảng. Mồm tôi say sưa với cặc Bảng bao nhiêu, thì cậu bé càng cắn mạnh răng lên môi, âmưtiếng thậtnhỏ, không dám la lớn. Hai tay tôi bưng trân quý cặc Bảng như bảo vật. Tôi nhắm mắt, dùng lưỡi mút mạnh. Cậu bé phải thỉnh thoảng hít hà một tiếng. Và than chịu không nổi. Tôi liền cho tay xuốngtụt hẳn cái quần xì líp. Mặt của Bảng ngây như say rủợu. Hắn không ngờ nổi tôi táo bạo hơn cả hai bà chị. Tôi kéo Bảng nằm trên thảm hoa để tậntình thưởng thức khúc dồi trắng tinh của Bảng.

 
Trời ngoài kia dần tắt nắng. Hơi lạnh của chiều Thu Hà Nội làm da thịt tôi gợn lên nhiều ốc trâu. Tôi bất kể. Có rét như ở Bắc cực tôi vẫn chịu nổi, miễn mồm tôi ngoạm say sưa với cặc Bảng. Thếmới biết, sinh lý với gái mới lớn lên là tất cả.

Tội nghiệp, thích lắm, sướng vô cùng, mà Bảng chỉ hé miệng la thật nhỏ. Còn tôi, càng bú Bảng tận tình lồn tôi nứng khốc liệt. Nứng chịu hết nổi, nứng muốn rách da lồn. Tôi bất ngở lên nằm hẳn trên người Bảng, cà mạnh mu lồn vào cặc Bảng, và nói như mơ:
– Chịu hết nổi rồi Bảng ơi. Chị muốn cho em tức khắc Einđã làm cho thânngười chị cháy bỏng như đã làm chị Loan, chị Ngọc ở Đồ Sơn. Nhanh lên, không nhịn được nữa…

Bảng dùng hai tay, hơi đẩy thân dưới của tôi lên một chút, rồi cầm cặc canh ngay lồn tôi. Hắn bảo tôi nhấn xuống. Tôi rừng mình. Hệ thần kinh tôi rung chuyển. Không phải đây là lần đầu, một vật cứng và lớn đang vào lồn tôi. Những điều làm tôi rùng mình chính vì tôi đang hưởng một dương vật, mà lại của cậu bé. Nước lồn tôi túa ra tràn ngập. Khúc gân lún dần vào, dần vào. Tôi, chợt nhớ không phải Bảng, đang nắc êm đềm. Hai tay Bảng ôm ghì lấy cặp mông tôi, và môi Bảng đang tìm môi tôi nồng nàn. Có lẽ Thiên đàng cũng chỉ hạnh phúc đến thế là cùng. Tôi nghe lông lồn mình cọ xát mạnh với mớ lông dái lún phún mọc của Bảng.

Sao tôi lại chọn kiểu nằm trên Bảng để làm tình? Tôi muốn có cảm giác như mình là bà chị lớn tuổi, được hân hạnh hãm hiếp một em bé. Cảm giác đó cho tôi muôn ngàn hứng khởi, dị kỳ. Cho nên ngay từ đầu, tôi đã dùng lời lẽ hơi đanh để áp đảo tinh thần của Bảng, cho đến khi cu cậu chịu khai tất cả chuyện động trời ở Đồ Sơn. Tôi vừa khoái lạc, vừa thú vị. Cái thú vị hiếm có ở những cô gái bất bình thường. Mông tôi xàng liên tục. Chưa đã, tôi phải dùng đến đôi chân quàng chặt hai bắp đùi của Bảng, ghì thật sát. Bảng bỗng thốt ra lời khen ngợi.
– Chị thâm trầm, và lãng rílạnhơn hai chị kia nhiều. Biết thế, em đã để dành trinh tiết của mình cho chị, thích hơn. Sao lâu nay không hề nghe chị có một lời hoa tình hay rủ rê em vào đây?
Muốn như thế mới thích. Vì không nhờ hai bà chị khai phá, chắc gì giờ này em đã biết???
– Chị nói thếmà lại khôn. Ttýc quá, tại chúng mình địt ngay phòng chị. Nếu không, nãy giờ em la vỡ nhà ra rồi. Địt mà không hò hét nhiệt tình, không thích. Cứ địt mạnh xuống em đi, chị Phúc.

Tôi khép hai bắt đùi lại cho thật chặt, dộng xuống cặc Bảng những cú nắc thần sầu. Khôngphải cho Bảng, mà cho tôi thích, trong khi hai tay tôi bưng gương mặt
non choẹt của Bảng nhìn đắm đuối. Bỗng tôi sợ, biết đâu ngày mai, mình không còn được ôm Bảng địt như hôm nay. Biết đâu ngày mai phòng chị Loan bên cạnh
phát ra những tiếng rên như năm ngày trước… Rồi tôi bò qua nhìn vào lỗ khóa. Trong đó người tình bé nhỏ này, đang say sưa ôm thânhình một, trong hai bà chị…
Tôi không dámnghĩ đến nữa. Tôi tập trung hết tinh thần vào cuộc chơi đầy hứng thú này. Còn ngày mai ra sao mặc kệ. Tôi lật Bảng lên nằm trên tôi, bắt hắn đụ
thật hung tàn, đụ chát chúa, sao cho tôi phải ra như những lần thủ đâm, mới chịu. Bảng nhắm mất dộng xuống ầm ầm. Nhịn không được, và quên rằng đang đụ ở nhà, tôi bỗng rên lớn thành tiếng. Bảng cũng thế. Tôi ra đến hai lần rồi, Bảng vẫn còn nắc. Tôi kêu Bảng rút cặc ra. Tôi lại giường thòng hai chân xuống đất,
phanh lồn thật rộng, sai Bảng:
– Chị chưa từng được bú lồnbao giờ. Cho chị thưởng thức một lúc đi cưng.

Hắn quỳ xuống. Tôi với tay bật ngọn đèn ngủ cho Bảng nhìn tườngtận cả những nét đẹp trên thân người tôi Tôi hơi hợm mình, và kiêu hãnh, nghĩ rằng, chắc chắn tôi phải đẹp hơn hai chị là cái chắc. Và biết đâu, sau lần thưởng thức này, Bảng lại không tình nguyện làm của riêng cho tôi?

Bảng quỳ đó, nhìntừng đường cong trác tuyệt trên tôi Từhai chòm lông nách đổ xuống cặp vú hồng hào, căng đầy sinh lực, rồi cái rốn mọc đầy lông măng, dẫn xuống chòm lông lồn dày vừa phải. Hai chân tôi lại dang rộng ra. Hai bắp vế trắng nõn cứng ngắc, thon thon, làm Bảng phải dùng môi hôn vào một cái thật lâu Hai mép lồn tôi đã hở ra, lánh óng ánh những nước. Cái gì cũng làm Bảng ngẩn ngơ. Bảng hơi cúi xuống dùng mũi hôn lồn tôi như ngửi một đóa hoa. Hơi nóng từ mũi hắn làm cho lồn tôi hừng hửng. Tôi dùng hai bàn tay banh thật nhẹ miệng lồn cho Bảng thưởng ngoạn. Bảng hít hà, sửng sốt như nhìn một kỳ quan. Đẹp lắm. Nước dâm đang ươn ướt hai mép lồn.

Bất ngờ Bảng sà miệng vào ngậm ngay cái hột le mút nhẹ. Thật nhẹ, nhưng sao bụng tôi không nằm yên được Nó giật lên từng chặp mỗi lần Bảng mút một cái Tôi chưa có cảm giác này bao giờ. Tuyệt trần! Mê ly ? Mắt tôi mờ hẳn. Tôi nhắm cứng lại, mà sao thấy muôn vì sao lấp lánh. Thấy giải Ngân hà bàng bạc. Thỉnh thoảng lưỡi của Bảng banh ra liếnì nhẹ khe lồn. Dễ sợ nhất là lưỡi hắn lại nằm ngay miệng lồn tôi một lúc, rồi mới kéo lên.

Tôi bưng đầu tóc của Bảng. Tôi muốn vả và mặt hắn thật đau, vì liên nghĩ đến những lần hắn bú hai chị. Tôi ghen khơi khơi, ghen lồng lộn, ghen dữtợn và muốn giành Bảng độc quyền cho msmh. Thình lình tôi chợt thấy trên đầu tường phòng tôi có hai khuôn mặt quen thuộc: Chị Ngọc và Mẹ tôi. Họ đang chú ý theo dõi cuộc làm tình của tôi vđi Bảng. Họ đứng đó tự bao giờ? Nếu cho rằng tôi với Bảng đang lén lút làm chuyện “tồi bại” ngay trong gia đình, thì tại sao họ, nhất là mẹ
tôi lại để yên, không la rầy, ít nhất là chận ngay hành động dâm ô của tôi với Bảng?

Tôi tự kết luận, có lẽ họ xuất hiện ở đó tử lúc Bảng bắt đầu bú tôi. Tôi đã sướng quá, chợt la lên, quên rằng hai đứa đang làm tình tại nhà. Nhưng không, tôi đang he hé mắt quan sát. Trong khi Bảng đang nắc tới du dội, và tôi đang xàng cặp mông để hứng đỡ, thì cả hai trên kia theo dõi không sót một cửchỉ nhỏ, mà mặt họ say mê, dâm nhưchính họ đang được làm tình. Tôi thử vờ lăn lộn, và rên lên thành tiếng với Bảng như:
– Đụ mạnh đi anh. Đụ cho nát lồn em ra. Em thích không thể nào nói được mình ơi. Chiều nào em đi học về, anh cũng nhớ lên đây. Em thèm anh lâu lắm rồi, có biết không? Ôi, đã lồn quá mình ơi!

Bảng hoàn toàn không biết tôi rên la như thế để kích thích mẹ và chị tôi trên kia. Cho nên hắn cũng la theo những lời thống thiết:
– Địt người lớn mới thích chị Phúc ơi! Emchưa hân hạnh địt người nào nhỏ thua mình. Nhưng thử qua với chị rồi, phải thú thật là, có ai mang đến cho em một em bé, có lẽ em cũng không thèm.
– Nghe chị hỏi: Có khi nào em hân hạnh địt một bà cụ chưa?
– Dạ chưa. Địt một bà cụ? Em chưa từng nghĩ đến. Nhưng… nếu có, em cũng muốn thử một lần xem sao. Chắc là lạ lắm, phải không chị?

Tôi đưa nhẹ mắt liếc trộm phản ứng của cả chị Ngọc lẫn mẹ tôi. Họ có vẻ như đang lắng nghe đối thoại của hai chúng tôi. Tôi nói tiếp, cốtình cho giọng thật khiêu dâm:
– Lạ là cái chắc. Tình dục, muốn thú vị, mình phải tạo những cơ hội gần gũi xác thịt thật ly kỳ, oái oăm, càng tốt. Như chị, ngay từ bé, đã có lần chị mơ ước làmsao được ngủ với ông giáo già dạy trong lớp. Tưởng tượng ông ấy, râu tóc bạc phơ, mà lại cúi xuống bú lồn mình, thì còn gì thích hơn nủa. Và hôm nay, chị được hân hạnh đụ với em, phải thú thật một điều, là ngoài những rung động thích thú xác thịt, chị còn mang một cảm giác lâng lâng không bao giờ quên được: đó là em nhỏ thua chị một tuổi. Đấy, những cái lạ như thế, chỉ những người lãng mạn như chị mới cảm thấy mà thôi.

Nghe tới đó, Bảng cũng thú thật những xúc động thầm kín cho tôi nghe:
– Sao chị nói đúng phócý em. Như hôm ở Đồ Sơn, khi nghe chị Loan đề nghị đưa em lại ghềnh đá để làm tình em bỗng sướng kỳ lạ. Em nghĩ mình sẽ được nằm trên bụng bà chị lớnhơn mình những ba tuổi. Nội cái đó không thôi, cũng làm em vô cùng kích động. Từ hôm đó. có đôi lần em nghĩ: biết đâu có một ngày, em sẽ được người lớn tuổi hơn chị Loan, mời gọi… Nghĩ thếthôi, chớ làm sao em có hân hạnh ngàn vàng như thế.

Nghe nỗi ước ao của Bảng, tôi càng thích thú muốn khai thác thêm cho mẹ tôi nghe:
– Ở đời, chỉ sợ mình không thích, không ước ao, không muốn. Còn đã thích rồi, thếnào cũng có cơ hội. Em đừng lo. Như chị đây nầy. Chị từng hầng đêm mơ ước ngủ với trẻ con, nhỏ thua mình vài tuổi. Không ngờ hôm nay mộng đã thành sự thật. Đụ thêm nữa đi Bảng. Thếnào em sẽ có ngày được người lớn tuổi gọi đến phòng… không những cho thử… mà còn có thể làm nhân tình vĩnh viễn.

Bảng cười khoái chí. Tôi lại liếc hé lên mẹ tôi. Hai người trên đó nhìn nhau cười tủm tỉm vẻ thích thú. Thằng Bảng đang nắc hùng hục, bỗng ngừng lại hỏi tôi cách bất ngờ.
– Thế nhưng, già là già thế nào, khoảng độ bao nhiêu tuổi? Mà già rồi, họ còn ham thích gối chăng như bọn mình không?
– Chị nghĩ là dù già, họ vẫn còn thích chuyện tình dục chứ. Nói thực với em, lúc về già, thếnào chị cũng kiếm một thằng trẻ tuổi như em.

Chiều hôm đó, sau khi tôi với Bảng đã thỏa thuê với trận làm tình, thì.đến giờ cơm. Tôi nghe mẹ gọi: “Phúc ơi, xuống nhà ăn cơm.” Tôi tô điểm một tý cho da đỡ nhợt nhạt, và chạy xuống, vờ như chẳng có gì xảy ra suốt cả buổi chiều với Bảng. Để ý, tôi thấy hai Chị Loan và Ngọc thầm thì, to nhỏ gì với nhau trong khi bày bát đũa, thỉnh thoảng cười rúc rích. Chị Ngọc nói trước:
– Khiếp, hôm nay mẹ cho cả nhà ăn sang thế. Vịt tần này, cá chiên, bao tử nhồi nấm, lại có món chả thịt nướng ăn với bún… Hay mẹ ăn mừng việc gì phải không?
– Chả ăn mừng gì cả. Lâu cũng phải cho các con ăn vài món tẩm bổ cho lại sức chứ. Mẹ và bốmầy thì không cần. Chỉ có các chị đang tới tuổi dậy thì… Không ăn bổ dưỡng thếnây, cỏ mà xanh xao, vàng võ đi đấy à? Mẹ tôi đáp.

Hai chị lại khúc khích cười. Tôi cứ tỉnh bơ, gấp thức ăn vào trong bát, coi nhưkhông có gì xảy ra. Hai chị tức lắm. Vì mục đích của câu chuyện hai ch; đang
bàn với mẹ tôi là cốt chĩa mũi dùi vào tôi. Nhất là chọc phá tôi về trận làm tình vđi Bảng chiều nay. Tôi đã sẵn sàng. Hai chị để yên thì thôi. Bằng cứ tiếp tục tấn công tôi, tci sẽ toạt móng heo ra hết cho bà cụ cùng nghe. ChịNgọc nói giọng đùa cợt, vừa chua ngoa, vừa châm biếm với Loan:
– Tiếcquá, chiều nay Loan đi học về trễ, nếu không chị đã mời “đi xem ciné” với chị và mẹ. Phim Việt Nam mà hay, và hấp dẫn không chịu được, hí, hí, hí. Tài tử trẻ không chê được hí hí hí…

Mẹ tôi đang và cơm, cũng cười tủm tỉm. Tức mình tôi phan một câu:
– Tài tử trẻ với nhau thì có gì hấp dẫn. Hai chị mà được xemphim do hai già, một trẻ, đóng mí nhau. Cái ấy mới ly kỳ quyến rũ. Càng xem càng mê, càng thích. Họ đóng tự nhiên như thật…
Chị Loan nhanh miệng hỏi tôi:
– Phim ấy chiếu ở đâu vậy em, Phúc?
– Thưa chị, phim đó quay tại bãi biển Đồ Sơn. Một chuyện phim, không biết do ai viết mà… nó hồi hộp, bất ngờ nhiều đoạn. Đến nam diễn viên trong phim cũng không ngờ mình được đóng với hai cô đào cùng một lúc.
– Mẹ tôi đang ăn, ngừng lại hỏi tới tấp:
– Lại một chuyện phim lạ lùng thếhả con? Phúc? Đâu kể cho mẹ nghe với nào?
Hai bà chị thân yêu của tôi, vẻ mặt lo âu. Hình như họ biết là đã lỡ tấn công tôi trước. Bàn chân tôi dưới bàn, được chân ai ấn nhẹ mấy cái, như muốn ra hiệu cho tôi đừng tiếp tục khai ra. Nhưng bà cụ tôi vẫn vô tìnhhỏi, tôi phải kể. Tôi nhìn chị Ngọc rồi chị Loan. Hai chị nhìn tôi với cặlj mắt cầu khẩn. Tôi thích thú quá Bất ngờ tôi đã hạ được hai chị khi chưa xuất quân. Nhưng cùng là chị em cả, tôi không nỡ hạ tay thêm, rồi quay lại câu chuyện lúc nãy như thếnày:
– Bây giờ, chị Ngọcthuật cho chị Loan nghe chuyện phim ly kỳ mà chị và mẹ xem chiều nay. Sau đó đến lượt em. Bé phải nhường người nhớn chứ, có phải vậy không thưa mẹ?

Mẹ tôi vừa ăn cơm vừa mỉm cười. Giọng chị Ngọc thật thiết tha:
– Cuốn phim đó đáng nhớ một đoạn, là lúc cô bé hỏi người tình nhỏ thua mình một tuổi: Có khi nào em chợt nghĩ ra là sẽ có cơ hội làm tình với một bà cụ không? Một bà cụ, thằng bé hỏi. Em chưa từng nghĩ đến. Nhưng nếu có dịp, thì… em cũng thử một lần cho biết. Chắc là lạ lắm phải không chị?

Lạ là cái chắc. Mình đã tạo cơ hội cho tình dục có những pha gay cấn, oái oăm càng tốt. Như chị đang…với em đây nầy. Ngoài những rung động mãnh liệt về
xác thịt, chị còn thấy những cảm xúc lâng lâng mà suốt đời không tài nào quên được. Bởi vì chị, hằng đêm, ngay từ bé, đã mơ làm sao được làm tình với thầy giáo già trong lớp. Râu tóc bạc phơ thế kia, mà ông lại cúi xuống bú lồn của mình. Giời ơi, còn bút mực nào tả nổi sự sung sướng lạ lùng đó?

Mẹ tôi vừa gắp thức ăn, mà mắt lơ đãng nhìn đi một góc khác. Hình như bà đang bị kích thích bởi câu chuyện và giọng kể đầy dâm tính của chị Ngọc. Trí óc bà đang lơ mơ với chùm ý nghĩ, có thể đã, và đang dậy lên trong tâm tư thầm kín của bà. Chắc chắn là thế. Vì không thế tại sao bà lại chịu đứng cạnh chị Ngọc bên kia đầu tường, để nhìn lén cảnh tôi với Bảng ái ân ầm ầm bên này? Và không thế, tại sao nãy giờ khi chị Ngọc bắt đầu kể, bà không chịu nhận ngay. Mà nghe xong, bà còn đãng trí, nhìn bâng quơ, trong khi tay đang gắp thức ăn? Hai chị tôi, có lẽ không tinh ý, bắt được mạch của mẹ tôi. Chị kể như để thỏa mãn cái máu thèm địt trẻ con của hai chị. Mà không tài nào ngờ nổi mẹ tôi, cũng là một phụ nữ, tuy hơi lớn tuổi cũng có những ham muốn, những ước mơ lãng mạn, như mọi người khác. Vì chiều nay, trong khi tôi sáng kiến hỏi thử thằng Bảng xem nó có muốn làm tình với một bà cụ không thì tôi hơi liếc về phía bà. Mặt bà có vẻ say sưa theo dõi từng chữ của hai đứa tôi Tôi còn cố tình gài câu: Nếu em muốn, sẽ có ngày được người ta cho, không những thử, mà còn có thể xin em trở thành tình nhân vĩnh viễn…

Nói thế có nghĩa là tôi cô gài cho mẹ tôi có ngày đẹp trời nào đó, bà có thể sẽ lén gọi Bảng vào phòng riêng thể thực hiện những điều tôi vừa nói? Ừ, tại sao không? Cái gì cũng có thể xảy ra trên quả đất này. Có ai ngờ, Bảng, một cậu bé, con chị người làm, bây giờ đã nghiểm nhiên trở thành nhân tình của cả ba chị em tôi? Nhìn mẹ yên lặng nhai cơm, không có một ý kiến, tự nhiên lòng tôi thương bà vô kể. Toi thương, vì biết đâu bà cũng đang lâm vào hoàn cảnh cô đơn như tôi trước ngày tôi ái ân với Bảng? Tôi đã ôm những ước mơ lãng mạn của tuổi dậy thì để sống một mình, không thể thổ lộ với ai, cho đến bây giờ. Cho nên, xong bữa cơm, đợi cho hai chị lên gác, tôi mon men lại bắt chuyện cùng mẹ:
– Câu chuyện chị Ngọc kể về “chuyện phim lãng mạn” trong bữa cơm, có làm mẹ suy nghĩ gì không?
Mẹ tôi lại mỉm cười thật nhân hậu:
– Thực ra, Ngọc nó không kể một chuyện phiền đâu Mà nó kể một pha làm tình thực sự đó. Mẹ với nó chứng kiến. Nói nhanh cho con đỡ thắc mấc: đó là trận làm tình dữ dội của Bảng với con chiều nay. Chuyện các con làm tình thì chẳng có gì phải ngạc nhiên. Vì trai gái lớn lên thì phải tìm nhau. Súc vật, cây cỏ, muôn loài đều phải thế. Nhưng chỉ có một điều làm mẹ thắc mắc, là tại sao đang làm nửa chừng, con lại hỏi Bảng một câu lạ lùng như thế.

Tôicầm tay cụ, ân cần nói nhanh, cũng để cụ đừng thắc mắc:
– Dạ, tại vì lúc đó, không hiểu sao, con muốn mẹ cũng được hướng như ba chị em con. Nghĩa là được hương cậu bé, hoặc một thanh niên… cho biết mùi.

Mẹ tôi chợt thở ra nhè nhẹ, rồi mắt bà lại đăm chiêu. Tự nhiên bà từ chối nhanh những gì tôi vừa đề nghị. Có lẽ một phần bà không can đảm thú nhận, một phần, bà là mẹ chúng tôi, và phần khác quan trọng hơn, bà sợ tôn tri trật tự trong nhà này sẽ chẳng còn nữa. Tôi vẫn thương mẹ, vẫn muốn bà được hưởng như chúng tôi.
– Ở đây chỉ có mẹ với con. Sao mẹ không nói hết sựthật Biết đâu con có thể giúp mẹ toại nguyện những gì mẹ ước ao lâu nay?

Mẹ tôi chợt cầmtay tôi, nhìn tôi vừa thân tình, vừa thiết tha:
– Mẹ sắp nói với con một điều có thể làm con sửng sốt ông đâu, mẹ cứ nói. Con đã bảo, trên quả đất này, cái gì cũng có thể xảy ra, mà mẹ.

Mẹ tôi bóp mạnh hai bàn tay tôi, như để lấy hết can đảm kể cho tôi nghe một chuyện thầm kín nhất của bà.
– Số là con Ngọc, chị con, hồi năm ngoái có dẫn mẹ ra Nam Định ở chơi nhà Bác Quát. Trên đường đi, Ngọc nó xa gần hỏi mẹ có khi nào mẹ muốn lang chạ một lần không? Mẹ trả lời không. Nhưng mẹ hỏi nó: Vì sao? Nó bảo, học trường Đầm, nó nhiễm nặng văn hóa của Âu châu. Cho nên chuyện tình yêu với nó, hoàn toànkhác với những gì mẹ suy nghĩ. Vídụ: Người con gái Việt Nam, khi lấy chồng là chỉ biết có người chồng đó, dù họ đã qua đời. Còn người Âu châu thì khác Nhất là Chủ nghĩa Hiện sinh. Chủ nghĩa này cho phép người con gái đã có chồng đôi khi được đổi món. Nghĩa là lang chạ, miễn không bỏ chồng là được. Mẹ nghe xong rồi, để đó. Mẹ chưa tưởng tượng mình, tức mẹ, có thể lén bố con để lang chạ một lần. Nhưng quái lạ từ lúc Ngọc gieo vào đầu mẹ tư tương kỳ lạ đó, mẹ suy nghĩ không ngừng về hai chu ngoại tình. Tối hôm đó, cơm nước xong ở nhà Bác Quát, chị Ngọc dẫn mẹ đến một khiêu vũ trường đầy Tây với đầm giải trí. Ngọc bảo: Đấy, những cặp Tây đầm ôm nhau nhảy là những người theo Chủ nghĩa Hiện sinh. Mẹ vẫn không hiểu. Ngọc giải thích thêm, đó là những người lén chồng, lén vợ hưởng với nhau vài giờ lang chạ, như con đã nói với mẹ lúc ngồi trên xe.

Mẹ nhìn từng cặp, mẹ không tin họ là những người ngoại tình. Vì toàn là các sĩ quan cao cấp. Những cô đầm tóc vàng thì cô nào cũng xinh nhưtài tử điện ảnh. Mẹ chỉ ngồi yên lặng uống nước. Và đầu óc cứ lởn vởn suy nghĩ hai chữ Ngoại Tình. Nửa giờ sau, Ngọc trở lại bàn, mang theo một sĩ quan Tây, tuổi trạc ba mươi, còn rất trẻ, giới thiệu cho mẹ:
– Đây là ông Jack, sĩ quan Không quân. Con muốn mẹ nhảy với ông ta một vài bản cho vui. Chứ ai lại đến vũ trường mà ngồi uống nước khơi khơi như thế buồn chết đi.

Mẹ chưa kịp phản ứng gì cả, thì Jack dìu mẹ ra sàn vừa lúc ban nhạc cất bài Tango. Dĩ nhiên mẹ nhảy không hay, chỉ theo chân của Jack. Kế đó là một bản
Slow Jack ôm sát người mẹ như ôm một nhân tình. Thoạt đầu mẹ có hơi ngường ngượng. Nhưng nhìn quanh chẳng có ai là người Việt, ngoại trừ chị Ngọc, mẹ cũng nhầm mắt đưa chân. Jack thì thào bên tai mẹ:
– Bà xinh quá, chẳng trách có cô con gái đẹp như Ngọc. Rất hân hạnh được quen biết với bà. xin lỗi bà tên gì?
– Dạ tên tôi và Vân, Trúc Vân.
– Đàn bà Việt Nam thật nhu mì, dễ thương. Được quen với Vân là điều hân hạnh vô cùng to lớn với tôi. Ước gì tình bạn này sẽ kéo dài mãi mãi, nhé Vân?

Mẹ gật đầu cho qua chuyện, nhưng Jack vẫn đeo cứng, vẫn bắt chuyện, và nhất là vẫn liên tục dìu mẹ ra sân. Mẹ nhớ không lầm, hình như lần thứ tư, khi Jack dìu mẹ nhảy bản Slow khác thì, thì, hắn kéo sát mẹ vào lòng hắn. Trông hắn trề, và đẹp trai quá. Mẹ ngượng với chính mình. Mẹ muốn nửa từ giã hắn để đi về, nửa muốn xiêu lòng ở lại chơi cho hết cuộc vui. Nhìn quanh tìm Ngọc, nhưng cô bé đã biến đi đâu không biết. Thấy mẹ nhìn quanh. Jack biết mẹ đang muốn tìm Ngọc, nên chàng nói ngay:
– Ồ, Ngọc, cô ấy đã đi với bạn trai đến một vũ trường khác rồi. Cô bảo sẽ trở lại vào lúc năm giờ sáng. Hay bà có muốn tôi đưa đi đâu không, lúc năm giờ mình quay lại?

Không có gì tả nỗi cõi lòng mẹ lúc đó. Nhìn gương mặt trẻ măng, đẹp trai của viên phi công người Pháp. Hắn trẻ quá, có thể thua mẹ đến trên mười tuổi chớ không ít, nên nghe hắn hói mẹ có muon hắn đưa đi đâu không, mẹ không dám mở lời. Chả nhẽ bảo hắn đưa mẹ về nhà Bác Quát? Mà đợi đến năm giờ sáng để Ngọc đến đón. Mẹ lại càng sết ruột hơn. Vừa lúc đó, Jackđề nghị đưa mẹ lên lầu ăn khuya. Mẹ gật đầu như cái máy. Tưởng đâu Jack sẽ đưa mẹ lên một hiệu ăn, không dè hắn đưa mẹ về phòng hắn, một phòng ngủ sang trọng, lịch sự chưa từn thấy. Jack bấm chuông gọi bồi mang thức ăn lên. Khỏi nói, mẹ cũng biết cách nịnh đầm của Jack. Khi uống xong ly rượu chát đầu tiên, đầu óc mẹ hơi choáng váng. Có lẽ Jack biết thế, nên rót mời mẹ thêm một ly nữa.

Câu nói lúc chiều của Ngọc lại vang lên; (Mẹ có muốn lang chạ một lần cho vui không?). Chất rượu như ma túy. Mẹ nhìn viên phi công người Pháp đẹp như một tài tử ciné, cộng thêm những động tác nịnh đầm của hắn… Mẹ buông xuôi. Mẹ ngã đầu vào vai hắn, và để hắn tha hồ hônhít lên đôi má của mẹ. Nguy hiểm hơn, mẹ… mẹ đã hôntrả lại Jack. Không biết có phải vì chất rượu nồng, hay vì vẻ đẹp trai hào hoa phong nhã của Jack, hay vì cái ấm cúng, tình tứ của căn phòng. Cuối cùng, mẹ đã để cho Jack đặt lên môi mẹ một nụ hôn mà suốt đời mẹ không tài nào quên được Phải thú thật, mẹ chưa từng hôn bố con như thế.Cái hôn kéo dài, thật dài. Chẳng biết là bao lâu, cho đến khi Jack ẵm me lại chiếc giường trải ra mát rượi, trắng tinh… mà môi mẹ với Jack vẫn còn khắng khít. Nhìn đồng hồ, đã hai giờ. Kỳ lạ, mẹ mong cho thời gian đừng trôi nữa. Mặt trời đừng mọc vào ngày mai. Cái ngực của Jack đang đè lên người mẹ, mọc đầy lông. Gương mặt tuấn tú của Jack trông hệt như Alain Delon. Hàín rla con kiến của Jack không khác của Robert Taylor. Chết thôi. Tim mẹ đập mạnh. Một phần vì tác dụng của rượu chát. Phần khác mẹ đang sống một trạng huống mơ hồ, như ảo giác. Sao tự nhiên, không hẹn, không tính, mà trên người mẹ đang có một thanh niên ngoại quốc, trẻ như con trai mình, nói cười thân thích như một nhân tình từ cả vạn năm? Nhờ vốn liếng văn hóa tiếng Pháp mẹ học thuở bé ở trường đầm, mà bây giờ đã hiểu hết những lời thì thào tình tứ của Jacknói bên tai mẹ. Jack nói những câu mẹ thường nghe như trong ciné như:
– Người yêu ơi. Sao đêm nay anh lại hân hạnh được nằm kề bên em? Có tiền kiếp mình là nhân tình của nhau không? Anh phải làm gì để em hạnh phúc? Anh phải làm gì để em không phật lòng? Hoàng hậu của anh ơi, ra lịnh đi. Không việc nào anh không làm được, kể cả cái chết…

Đại khái, Jack thủ thỉ giọng êm đềm, nghe như bản nhạc tình tuyệt vời. Mẹ quên hết những gì vướng bận bên mình, quên luôn mình là đàn bà có chồng, có con. Trong giây phút thần tiên đó, mẹ cảm như mình đang sống thời con gái. Thời hoa niên còn cắp sách đến trường thật nhẹ, và phà hơi nóng vào tai mẹ. Cảm giác sung sướng, đê mê dậy lên khắp người mẹ. Mẹ nghe hạ bộ của mình ươn ướt khi Jack hôn dần xuống cổ. Jackngang nhiên mở những cúc áo dài thêu hoa của mẹ. Mẹ ẹốcầm tay Jack lại như ngăn không cho Jack xâmphạm tiết hạnh của mình. Nhưng con ơi, mẹ làm cách tượng tntng, như lấy lệ, trong khi nút cổ áo bật tung, ngực mẹ lộ ia. Hơi thở mẹ không bình thường nữa. Mặt đẹp trai của Jack đang dúi dúi vào ngực xú cheng của mẹ. Jack hôn, dù thầt nhẹ, mà mẹ nghe như môi hắn đã’ngậm vào vú mẹ mà bú. Thỉnh thoảng, Jack ngóc nhìn mẹ xem có phản ứng nào không. Mẹ biết, biết là mình đang trắc nết, lăng loàn với một người lạ hoắc. Vậy mà mẹ không làm sao đẩy Jackra được, dù chỉ bằng một động tác thật nhẹ nhàng.

Mẹ sợ Jack giận. Có chết không. Mẹ sợ nửa chừng Jack có thể đứng hẳn dậy, bước ra khỏi phòng, để mẹ nằm lại với nỗi cô đơn, nỗi thèm dục tính cao ngất.
– Em có say lắm không? Để anh làm mọt ly nước chanh cho em nhé? Jack hỏi. .
Mẹ nghe rất rõ từng chữ, nhưng mẹ lắc đầu, tay mẹ còn níu cứng hai bã vai của Jack, kéo xuống xin chàng một chiếchôn nồng cháy nữa. Lang chạ? Ngoại tình? Sao đợi đến tuổi bốn mươi hai này, con người hư đốn của mẹ mới xuất hiện. Mẹ chưa từng có ý nghĩ phản bội bố con. Vậy thì cái gì đã đẩy mẹ vào hoàn cảnh dễ sợ đó? Cuối cùng mẹ tự giải thích: có lẽ tại jack quá đẹp trai, Jack còn quá trẻ, rồi hai ly rượu chát, rồi căn phòng đầy thơ mộng, sang trọng này, rồi ánh đèn xanh lơ pha với chút mầu tím nhạt, rồi tiếng nhạc cổ điển vang lên vừa đủ nghe tử giàn âm thanh đắt tiền ở góc phòng.

Mẹ tìm cớ để chạy tội, mẹ Đổ thửa cho Jack táo bạo tấn công, mà quên rằng, chính mẹ đã gật đầu nhận lời lên phòng Jack, nhận lời uống hai ly vang lạnh, và
đã ngả đầu vào vai Jack khi nốc cạn ly thứ hai. Và… bây giờ nữa. Jack đang luồn tay xuớng lưng mẹ mở khuy áo xú cheng. Cặp vú mẹ đang phơi ra cách mời mọc. Mũi Jack, môi Jack rà nhẹ vào… Sao mẹ không nói một tiếng để chận lại sựtấn công táo bạo của Jack. Đã không phản ứng thì thôi, mẹ còn ôm ghì đầu tóc vàng quăn tít của Jack đè xuống, nhưcốtình mời Jack hãy ngậm vào đầu vú mẹ mà bú, mà nút… Phút đó, mẹ chẳng thấy chút gì là xấu hổ với chính mình. Jack nhóm đầu lên ngắm cặp nhũ hoa của mẹ cách say sưa thèm khát, Jack nói:
– Tuyệt vời. Một cặp vú đang chờ mời anh. Em có cho phép không? Jack hỏi.
– Oui Mon Cheri. Je vous attend. (Vâng, anh yêu, em đang chờ anh).

Jack sà môi vào, chàng nút êm đềm một đầu vú. Còn tay chàng, Giời ơi, đang mân mê bóp thật nhẹ vú kia. Tay mẹ bất giác vuốt sóng lưng của Jack. Hai hàng lông dày rậm trên lưng chàng làm tay mẹ ấm nóng như đưa vào lò sưởi. Lúc đó mẹ mới biết Jack đã trần truồng như nhộng. Chàng nằm hẳn lên người mẹ, và
cố tình để dương vật to tướng, cứng như gỗ, ngay trên mu lồn mẹ. Cách hai lần quần, mà mẹ tưởng như dương vật của Jack đã vào bên trong mẹ rói, con ơi. Khỏi nói con cũng biết là hạ bộ của mẹ ướt như thế nào. Jack nút liên tục một đầu vú. Mẹ nghe toàn thân rung động. Rõ ràng như viên phi công trẻ tuổi đang làm tình chứ không phảichỉhônđầu vú. Mẹ kéo mặtJacklên, không phải để hôn, mà để ngắm như ngắm một thần tượng. Đầu óc mẹ hiện lên hình ảnh như minh tinh Clark Gable, như Marlon Brando, như Gregory Peck. Nội cái vẻ đẹp trai lạ lùng của Jack không thôi, đủ làm mẹ có thể xuất được ngay, không cần chàng phải ân ái.

Mẹ sốt ruột chờ đợi. Mẹ sợ Jack kéo dài, Ngọc có thể trở lại bất cứ lúc nào, và cuộc vui ái ân sẽ không còn. Con xem có chết không? Ngắm gương mặt đẹp trai của Jack, mẹ không biết chán. Mẹ hôn môi Jack, chứ không đòi chàng sà xuống. Gần như mẹ chủ động mời gọi Jack đốt thời gian nhanh lên. Nhưng anh chàng có vẻ lãng mạn, tình tứ. Chàng cũng bưng mặt mẹ chiêm ngưỡng cái dung nhan Á châu, một sắc đẹp mà bên cốquốc chàng không tìm thấy.
– Em đẹp và sầu mộng hơn Ngọc nhiều. Đàn bà thường có cái đẹp quyến rũ hơn con gái. Có khi nào emtrần truồng đứng soi mìnhtrước gương không, Vân? Jack tình tứ hỏi.
– Có, một đôi khi. Đó là những lần em cô đơn, dù đã có gia đình. Có phải vì em lãng mạn hay do tính thèm yêu đương mà có. Em tự soi mình trong gương và nổi lên một ước mơ: như làm sao ở ngay trủớc mặt mình có mộtngười yêu thần tượng đẹp như Alain Delon để hôn chàng, để cho chàngtất cả. Jack ơi, anh có biết anh giống hệt Alain Delon không? Em không đứng trước gương, mà là nằm trên giường, và dưới bụng anh… Em chờ có phút thần tiên đó, hiểu em nói gì không?

 
Jack như được mở ngõ. Chàng chồm dậy, thọc tay vào lưng quần mẹ. Bàn tay chàng chạm vào quần xì líp. Rồi lồn mẹ. Tay chàng thoa nhẹ trên mu lồn. Mẹ hú lên một tiếng như con gà bị cắt cổ. Cũng bàn tay đó của Jack tụt hẳn hai lần quần của mẹ ra. Mẹ đã hoàn toàn lõa thể. Jack quỳ lên ngắm thiết tha thân hình mẹ như ngắm một bức tranh. Tự kỷ ám thị mình là đàn bà đã có con, mẹ sợ Jack sẽ tìm được nét nào đó không vừa ý trên thân người mẹ, rồi chàng có thể chán mà không tiến tới cuộc ái ân? Nhưng không, nhìn gương mặt mê man của Jack, mẹ tự tin hơn, rằng mình cũng không đến nỗi. Jack cúi xuống dùng mũi hôn lồn mẹ cách thiết tha như hôn một cô gái còn trinh.

Sao lạ vậy? Jack có đóng kịch để lừa mẹ không? Mà lừa mẹ để làm gi? Cuối cùng chàng nói một câu thật tình tứ, thâm trầm:
– Vân phải ở lại đây với anh cho đến hết ngày mai, có được không? Ngày mai anh không có phi vụ. Anh muốn đêm nay cả hai đứa sống cho nhau một lần, để sau này có về quê hương, nếu anh còn sống, sẽ nhớ em như người tình trăm năm… Nói xong chàng nằm trườn lên người mẹ. Cũng như lúc nãy, cặc của Jack lại nằm ngay lồn mẹ. Lần này chàng cốtình cà lên, cà xuống chòm lông dày rậm của mẹ. Căn phòng yên tĩnh đến độ tiếng lông của chàng và của mẹ cọ xát nhau nghe rõ mồn một. Mẹ nhắm mắt hờ, để cố nhìn vẻ đẹp trai rụ”c rỡ của Jack. Ngày mai chàng không có phi vụ. Chàng muốn đêm nay cả hai sống cho nhau, và để nhớ mẹ như người tình trăm năm…

Mẹ dang rộng hai chân ra cho dương vật của Jack đâm vào. Dù chưa thấy, chưa cầm, nhưng cảm giác khi chàng đè lên mu lồn mẹ mà cà, mẹ thừa hiểu của chàng to lắm, dài lắm. Háng mẹ đã dang ra, cặc Jack đang lầm lũi tìm đường vào. Nóng ruột vì muốn Jack cho mẹ ngay những lạc thú thần tiên, mẹ đã cho tay xuống cầm cặc chàng, để hẳn vào miệng lồn. Jack đâm xuống. Cái to, cái dài của cặc Jack hiên ngang đâm nhẹ nhàng. Mẹ nghe rõ từng ly, từng phân khúc gân tiến vào như đạo quân hùng dũng đang vào cửa thành. Mẹ tê tái khắp châu thân. Mắt mẹ mở không lên. Mẹ cắn cằmcủa Jackmà chịu, không dám la, dầu một tiếng nhỏ. Nhưng khi Jack bắt đầu nắc nhẹ, môi mẹ bỗng phát ra một câu than tiếng Pháp, cố tình cho Jack nghe niềm sung sướng ngất trời của mẹ:
– Oh, Mon Dieu. C’est très merveilleux. C’est très magniphique… (Ôi giời ơi, tuyệt vời quá. Thần tiên quái ỉ được có bấy nhiêu, xong mẹ hùng hổ ôm Jack nắc mạnh, cùng chàng mang hạnh phúc lại cho cả hax. Môi mẹ gần sát vào môi Jack. Mắt mẹ mở trừng trừng để tưởng tượng mình đang ái ân vớiAlain Delon giữa kinh đô ánh sáng Paris. Làm sao của Jack to, và dài là thế, mà có thể vào trong mẹ cách dễ dàng thoải mái như chỗ không người, hả con? Mẹ không hiểu. Chật cứng, và lồn mẹ lúc đó chỉ còn biết đón nhận. Jack nắc mạnh. Mẹ càng mang ơn. Nhờ hai ly rủợuủ vang mà mẹ dẻo dai đến hơn nửa tiếng.

Cứ nhìn lên gương mặt của Jack, mẹ lại suýt ra mấy lần, nhất là nhớ đến số tuổi của Jack chỉ có ba mươi, trong khi mẹ bốn hai. Mẹ nhớ ra hồi chiều này, khi con địt Bảng, đã nói một câu làm mẹ rúng ngươi: “Bảng có biết ngay từ thuở bé, chị đã ao ước có ngày địt được thầy giáo già trong lớp. Hoặc đã từ lâu rồi, chỉ muốn ngủ với một em bé thua mình những vài tuổi…”

Vài tuổi? Chỉ vài tuổi đã làm con sung sướng với Bảng cả buổi chiều. Còn mẹ? Mẹ lớn hơn Jack đến mười hai tuổi… Con tưởng tượng mẹ đã ngất ngây đến mức độ nào. Cộng thêm, nghệ thuật làmtình của Jack quả là thượng thặng, siêu đẳng. Mẹ thấy như, như trên hành tinh này chỉ còn có Jack và mẹ, mẹ quên mình bao nhiêu tuổi. Quên luôn mình đã có chồng. Không còn nỗi sung sướng, thích thú nào có thể so sánh nổi với những giây phút nằm dưới bụng của Jack, chịu những cú nắc vô cùng hung bạo mà êm đềm,tha thiết. Lần đầu tiên ngoại tình với một sĩ quan Pháp. Và sẽ còn những trận ngoại tình nào nữa với ai không? Chắc là không vì niẹ nghĩ chẳng còn ai thần tượng hơn Jack. Bộ lông ngực dầy rậm của Jack cà nhè nhẹ lên cặp vú mẹ. Khúc dương vậtto xù cầa Jackđưa tới, rút ra cửa mình mẹ, môi Jack không rời môi mẹ lấy nửa phân… tất cả là khoảng mênh mông của tình yêu. Tất cả đã đẩy mẹ càng lúc càng sâu vào tội lỗi. Một thứ tội lỗi dễ thương, trìu mến, mà có lẽ suốtđời mẹ không quên được nếu, nếu sau trận ngoại tình này mẹ không cuốn gói theo chàng.

Jack ngừng nắc, nằm sát trên người mẹ, ân cần hỏi một câu thật chân tình:
Chưa ‘người đàn bà nào chịu nổi anh quá mười lăm phút. Anh phục Vân thực. Hay là tài nghệ anh không đủ xuất sắc để đưaVân lên non bồng, lạc cảnh? Mẹ nhìn Jack cười hạnh phúc. Chàng đã lo mẹ không đủ hạnh phúc. Mẹ kéo mặt Jack xuống hôn nhẹ, và thì thào vào tai chàng:
– Không đâu anh. Thừa là đằng khác. Anh không nghe lời em than hay sao? Anh không thấy môi dưới của em rướm máu hay sao? Anh muốn bức tường căn phòng này nứtra, để đổ xuống, giường chiếu tung lên, mới biết em tràn ngập hạnh phúc?

Hình như Jack hỏi để mà hỏi, chứ chàng thừa biết mẹ suýt ra mấy lần và cố gắng ngăn lại. Cặc chàng nắc mẹ lúc nhặt lúckhoan. Nhưng lồn mẹ trào nước ra ướt đẫm, làm lông chàng và lông mẹ quyện dẻo vào nhau. Jack lại ngừng nắc, nói thêm một câu dễ thương:
– Không nhờ nước của em, chắc gìanhđã vào thẳng trong em? Cho anh xuống liếm một ít làm kỷ niệm nhé? Đừng để nó tràn ra ngoài uổng lắm.

Nói xong, Jack tự động rút nhẹ cặc ra, tụt xuống, đưa một chiếc gối kê đít mẹ, rồi Giời ơi, có lẽ mẹ tình nguyện làm người yêu, làm nô lệ muôn đời cho viên phi công đẹp trai này quá. Có mấy lần bốcon đã tình nguyện bú mẹ như thế. Nhưng Jack đã làm mẹ quên mất bốcon là gì. Chàng dùng hàm ria, cặp môi rà hai bắp vế non, rồi bụng mẹ, rốn mẹ. Nhẹ như tơ, mà nghe như cuồng phong bão tố ùa đến. Mẹ cong hẳn người, quằn quại nhưcon rắn. Mồ hôi túa ra như đang tắm. Thì lưỡi, môi và râu Jack lại vòng ra phía sau lưng. Jack rà như sương khói suốt dọc sóng lưng, ót, hai bờ vai, và cuối cùng là hậu môn…

Trời đất như vỡ tung ra từng mảnh. Hai ngón tay Jack banh nhẹ lỗ đít mẹ ra, dùng lưỡi liếm. Chàng làm càng nhẹ, mẹ càng la lớn. Mẹ điên cuồng lên, thất
thanh, khàn tiếng gọi Jack khi chàng thọc nhẹ lưỡi liếm vào bên trong hậu môn. Quả tình món này thì bố con chưa bao giờ cho mẹ hưởng. Vửa tân kỳ, vửa lạ lùng, vừa như liêu trai. Mẹ há mồm thật lớn, mà la không nổi. Mười ngón tay son đỏ của mẹ bấu mạnh vào da thịt Jack để như xin chàng nhè nhẹ cho mẹ lấy hơi thở. Nếu không, mẹ sẽ đứt hơi mà chết, vì lưỡi chàng đang thụt vào, lấy ra. Nếu đều đều thì mình còn thở được. Đầng này, Jack điều khiển động tác làm tình cách nghệ thuật đến độ mình không còn đoán được chàng sẽ làm gì. Bất ngờ từng giây, từng phút. Hậu môn với âm đạo cách nhau có vài phân, nên khi lưỡi của Jack vừa rút ra, chàng đâm nhẹ liền vào lồn mẹ. Đâm hết. Đâm không chừa một ly. Rồi Jack để đó quậy bên trong. Trong khi bên ngoài hàmrâu như chiếc bàn chải của Jack mài, giũa, hai mép lồn mẹ sướng tê tái sướng đến muốnkhóc thành tiếng. Dễ sợ quá. Kinh hồn quá.

Thế này là lang chạ. Thế này là ngoại tình? Mẹ buông hai bả vai của Jack để tự bóp cặp vú mình nhuyễn nhừ cho thêm khoái lạc. Những ngày chăn gối với bố con, hình như mẹ chưa bao giờ có được một giây ngây ngất đúng nghĩa. Mẹ chỉ nằm ra đó làm bổn phận của cái máy đẻ, cái đồ chơi không hơn không kém của chồng. Bố con chẳng cần biết mẹ thích gì, thèm gì, ham muốn những gì. Chỉ một mình bố thôi, hễ cần làm tình thì đè mẹ ra, cho có cái lỗ để mà thả thằng nhỏ vào đó, xọc xọc được vài phút là bố ra, là bốthở, là bốlăn ra, ngáy vi vu.

Jack hỏi ân cần mẹ từng chặp sau mỗi lần phục vụ. Giống hệt người bồi trong hiệu ăn, cứ phải hỏi khách hàng xem có vừa miệng hay không? Đây này, Jack đang trồi đầu lên hỏi mẹ:
– Anh cứ tiếp tục bú cho đến khi nào em muốn đổi món khác. Nhớ là phải cho anh biết em cần gì. Như thế mới hạnh phúc, nhé!

Chàng lại dùng chiếc lưỡi thần thánh rà từ đầu gối mẹ, xuống hai bẩp vế, tiến dần vào chỗ da non. Mẹ lại một phen môi khô, tắt giọng khi một ngón tay của
Jack ngọ ngoạy ở cửa mình, rồi lên xe nhẹ hột le. Hai nguồn khoái lạc một lúc, làm mẹ không còn tỉnh trí biết là Jack đang cho mình thứ gì? Cả hai hòa nhập
lại khiến tự nhiên mồm mẹ gào lên:
– Jack ơi. Em không muốn gì hơn là anh hãy trườn lên đụ em ngay tức khắc. Chịu hết nổi rồi mình ơi. Tuyệt trần quá, linh thiêng quá. Jack… Jack… Jack. Jack đang choài người lên. Tay chàng cám hai đùi đang dang rộng của mẹ. Chàng tự canh cho cặc dài của chàng một lần nữa, xông vào miệng lồn ươt nhẹt của mẹ. Mẹ rúm người, gào nhưcon vật bị chọc huyết. Dễ sợ quá. Phải dùng danh từ gì khác hơn, mới diễn tả đúng động tác hùng hục của Jack. Chàng quỳ đó, vẫn cầm chặt đùi mẹ. kéo tới, dang ra. Ai nhìn mặt mẹ lúc đó chắc xấu xí, thô bỉ lắm. Mà chỉ có thế mới diễn tả nỗi khoái lạc cùng tột của người đàn bà được địt hung tàn, và lãng mạn đến thế.
– Jack ơi. Em đã ba đứa con. Nhưng chưa một lần sung sướng như bữa nay, dưới người anh. Ai có mắng em trắc nết, lăng loàn thì cũng được thôi. Anh, hay Trời đất, đã ban cho em nhiều ơn phước vĩ đại thế Nắc mạnh đi Jack ơi. Em là của anh. Hãy đụ đi, làm cho tinh khí của anh dính mãi trong em, đửng chảy ra. Phải cho nó tượng thành một đứa con giống hệt bố Jack, đụ đi chàng ơi!… Em muốn được tắt hơi thở cuối cùng nếu phải chết để giữ mãi hình ảnh anh trong em. Jack quả là người bản lĩnh. Mẹ càng gào xin thêm tình yêu, chàng càng nắc êm đềm, thâm trầm. Mẹ bật khóc Nước mắt hạnh phúc, nước mắt tình dục, nước mắt dâm đãng đầu tiên thoát ra từ tâm can mẹ. Nhất định mẹ phải lấy Jack. Jack mới là người chồng đích thực, giá trị. Liền sau đó, mẹ nhỏm người lên, ôm chặt Jack, để nút lưỡi, và trong mẹ từ cõi thật xa, vụt bắn ra những tia cực sướng, những tia hạnh phúc chân thật, những khoái lạc tình dục. Mẹ thều thào với Jack:
– Anh nghe đi, em không iời để nóị. Lồn em nó nói thay chc em đó, Jack ơi!

Chưa bao giờ mẹ ra một lần lâu, và dễ sợ như thế. Tưởng như trong người chẫng còn lấy một giọt. Khô hết rồi Jack ơi. Thần tiên quá. Đây mới là cái đụ đầu đời của em…

Jack ôm mẹ nắc chậm lại. Mẹ vẫn còn nghe nỗi sướng đang vây hãm mẹ như khúc gân to tướng của chàng đang nằm gọn trong mẹ. Mừng là mẹ chưa chết. Và cũng mừng là lồn mẹ ỉần đầu tiên hưởng được một trận tình cao chất ngất nhưThái Sơn. Quái lạ, ra nhiều như thế mà mẹ không mệt, mắt cứ trùng trừ’ng thân yêu nhìn Jack. Mẹ sợ mình nằm mơ, nên hai tay mẹ bấm và da thịt mình mộtcái. Có nghe đau. Có nghe da thịt mình xoắn lên một cái. Mẹ nhoẻn cười: Cười hạnh phúc như đêm tân hôn mẹ đã cười vdi bốcon, khi bố tắt đèn, lột truồng mẹ ra. Mẹ cười vì sắp được hưởng thú thần tiên mà mình chỉ đọc thấy các sách tình dục. Nhưng nụ cười đêm đó, với bố con, bỗng tắt ngúm trong ánh đêm. Mẹ rơi tõm xuống vực sâu. Tâm trạng như người dò vé số độc đắc, mà cuối cùng đã chẳng trúng, dù một xu.

Thất vọng não nề, chán chường, bước thêm những bước ân hận, vì có đấng phu quân chẳng biết mang lại cho mẹ dù một giây khoái lạc. Không hiểu sao mẹ cứ
phải đẻ chỉ Ngọc, chị Loan rồi út hết, là con. Nếu không lang chạ, ngoại tình với Jack đêmnay, mẹ tưởng trên cõi đời, người đàn bà không bao giờ được hân
hạnh biết tình dục là gì.

Cặc của Jack bỗng được rút ra khỏi cửa mình mẹ. Chàng cầm tay mẹ để xuống đó, nói:
– Vân, anh đã bảo với em là đêm nay mình sống hết cho nhau. Anh muốn V^n phải tỏ hết ân tình, phải làm như anh đã làm cho em… Dược không em?

Mẹ không cần gật đầu. Bàn tay mẹ bóp nhẹ lại. CặcJack giậtlên. Mắt mẹ vẫn nhìnJack. Nhưng người mẹ tụtdần xuống. Jacknằmbật ngửa ra. Tay mẹ không
rời khúc dương vật. Trời ơi. Tưởng nó chỉ to hơn cửa bố con một tý thôi. Không ngờ… Như thế mà đã vào lồn mẹ cách dễ dàng, hiên ngang? Dưới ánh đèn phòng
ngủ, mẹ cúi sát nhìn. Quả là cặc của Jack to bất bình thường thật. Da nó trắng hồng,’còn chiều dài thì, thôi mẹ không dám diễn tả m~a. Mẹ chẳng chần chờ gì,
ngoạm cặc Jack vào miệng cách hơi khó khăn, rồi bất đầu bú hùng hục, ngon lành, nhưđứa bé khát sữa vào vú mẹ. Lông dái màu vàng của Jack, hai hcn dái bự
của Jack, cho mẹ cảm giác là lạ. ù, tôi ngoại tình đây. Tôi có lý do trốn chồng con vào phòng ngủ của viên phi công ngườl Pháp để đụ, để bú cặc, và để YÊU ĐƯƠNG, vì chưa bao giờ tôi được YÊU!!!

Mẹ không nhìn đồng hồ, nên chẳng biết mình say sưa với khúc gân đồ sộ của Jack bao lâu. cho đến khi Jack gào lên thê thảm:
– Cho nhau là phải như thếnày nè Vân. Uống cho hết của anh, đừng chừa giọt nào, như anh đã uống của em. Còn nữa, Vân ơi. Còn nữa. Sướng tuyệt trần, anh
sẽ nhớ mãi em đến ngàn thu…

Mồm mẹ đầy ứ tinh khí của Jack. Mẹ nuốt không kịp. Ngon lạ lùng. Có thể mẹ sẽ “thụ thai” bằng cách này chăng? Xong, cầ hai nằm ôm nhau hôn nồng như nhân tình thực sự, chứ không phải qua đường. Đêm đó cho tới sáng, cả mẹ lẫn Jack không chợp mắt. Tám giờ sáng mà căn phòng tối om, vì màn cửa kéo kín bưng. Không thấy Ngọc về. Hay Ngọc cũng như mẹ, là đang ôm ngủ với một nhân tình người Pháp nào đó?
Bỗng Jack nói một câu làmmẹ bànghoàng, xửng bửng:
– Em làm tình đã hay, còn khỏe hơn Ngọc nhiều. Mẹ trân trối nhìn Jack, hai tay mẹ bóp chặt chàng, hỏi từng chữ:
– Jack, anh nói gì? Em làm tình hay hơn và khỏe hơn Ngọc? Có phải vậy không?
Hình như Jack không ngờ mẹ có phản ứng dị kỳ đến thế. Vì người Tây phương, chuyện lấy con, rồi ngoại tình với mẹ, là thường. Sao mẹ lại hỏi chàng cách kinh ngạc. Jack nói bình thường:
– Đúng, anh có khen em như thế. Có điều gì làm em phật lòng không?
– Không, nhưng em muốn biết anh đã ngủ với con em rồi sao?
– Ồ anh tưởng trước khi giới thiệu anh cho em. Ngọc đã cho em biết điều đó chứ?
Mẹ hơi thở ra, lòng băn khoăn như vừa làm việc gì tội lỗi ghê gớm lắm. Thấy thế, Jack dịu dàng:
– Anh hơi hiểu phản ứng của em. Nhưng tất cả mọi người khi bước vào Hộp Đêm này đều hiểu Chủ nghĩa Hiện sinh là gì. ở đây không có đạo đức. Chỉ có xác thịt và phụng sự xác thịt. Một lần nữa, anh xin lỗi vì tưởng nhầm em cũnglà hội viên của Chủ nghĩa Hiện sinh. Anh nói rõ hơn cho Vân biết, đêm nay, khi em thấy những cặp nhân tình ôm nhau khiêu vũ dưới nhà, toàn là những người cùng họ, cùng gia tộc. Có khi cùng gia đình máu mủ với nhau.

Ngày mai rỗi rãnh, anh sẽ chở em lại một Club mà bọn anh gọi là Hội Lõa Thể. Trong đó rất rộng. Họ mang gia đình từ vợ con, cha, mẹ, cháu chẩc đến, cổi truồng, ăn uống, chơi thể thao, đọc sách, xem phim dâm… Và lúc nào hứng tình, muốn ngủ vớl bất cứ ai, kể cả thân thuộc họ hàng, là người đó được trọn quyền chọn người mình thích, đưa vào phòng. Chơi đến chừng nào chán thì thôi, không thắc mắc, không suy nghĩ. Nhưng chỉ ở trong phạm vi của hội đó mà thôi. Còn về nhà, họ lại sống đàng hoàng như những người đàng hoàng khác.

Mẹ đang băn khoăn với việc mẹ và Ngọc có cùng một nhân tình, Jack lại gieo vào đầu mẹ một ý nghĩ táo bạo khác. Mẹ áp mặt vào ngực đầy lông xồm xoàm của Jack để suy nghĩ về sự khác biệt phong tục giữa á Đông và Tây Phương. Thắc mắc, mẹ bật hỏi Jack:
– JackAnh bảo ai đến đó đều được quyền, khi hứng tình, chọn một người mình thích, đưa vào phòng, chơi đến chán thìthôi… Nhưng nếu họ chọn đúng họ hàng,
thân thuộc của mình, đưa vào phòng đểhành lạc, cũng được sao?
– Điều đó tất nhiên. Thếmới gọi là Chủ nghĩa Hiện sinh chứ. Còn nếu không chấp nhận điều vô đạo đức, thì đừng vào Hội. Giản dị chỉ có thế. Em muốn thấy nhân tình của anh trong Hội là bà cô rưột của anh không? Tuổi chỉ bầng em, nhưng trông già hơn em… Đó là lý do tại sao anh có thể nhiệt tình với em đêm nay. Phần vì nhớ bà ấy. Phần vì emtrẻ hơn. Còn gì thú vị hdn khi mình thích người nào thì thỏa mãn sinh lý ngay với người đó. Em nên tập sống theo Hiện sinh, loại Chủ nghĩa thoạt đầu nghe hơi phi đạo đức. Nhưng hiểu rồi, sống rồi, mình sẽ thoát tục, thoát hết mọi dây nhợ phiền toái, trói buộc của cuộc đời.

Như hôm Noel, Ngọc có mang Loan đến khiêu vũ trường này chơi một lần. Sau khi nhảy với nhau vài bản, uống với nhau vài ly Cognac ở quày rủợu, Loan nhìn anh với vẻ khác thường, mặc dầu biết anh là bạn trai của Ngọc. Anh hỏi xa gần:
– Khi thấy cô Loan nhìn tôi khác thường, nếu không nhầm, tôi hơi đoán cô có chút cảm tình đặc biệt với tôi? Cô có thử sống với Hiện sinh lần nào chưa?
– Hiện sinh? Loan hỏi. Tôi có nghe đề cập đến vài lần ở nhà trường. Chỉ hiểu mang máng là chủ nghĩa đó mới thực sự Giải phóng con người về mặt tinh thần,
lẫn vật chất. Mà ông Jack hỏi tôi… à thôi tôi biết rồi. Có lẽ ông muốn biết tôi có đang THÈM được giải phóng không chứgì? Phi công người Pháp nói chuyện
có khác Bộ ông cảm thấy cái nhìn của tôi nơi ông hơi khác thường, phải không? Nhưng ông là bồ của chị tôi mà?
– Vì thế tôi mới bạo mồm hỏi cô có đọc Hiện sinh chưa. Hiện sinh giải quyết ngay điều cô thắc mắc. Như có lần, khi tôi mười támtuổi, về quê chơi mùa hè. Khi cầm cần câu cá ở dòng sông sau nhà, tình cờ gặp cô tôi đang ngồi giặt ở bờ đá. Tôi lại bắt chuyện. Thình lình tôi bị cú sét ái tình ở đâu, khiến tôi chợt yêu bà cách lạ thường. Tôi câm lặng, mang mối tình đó về thành phố. Trong lá thư thứ năm gửi thăm cô, tôi có lộ chút tình đó một cách thật tiểu thuyết, thật hoang đường. Như tôi muốn giu tình đó cho đến khi về với thếgiới bên kia. Cô tôi đã trả lời thẳng trong tư “Cháu hãy tìm đọc một lần một cuốn sách nói về Hiện sinh, sau đó trở lại Leon thăm cô vào mùa Hè tới. CHÚNG MÌNH sẽ hạnh phúc tràn trề, không biên giới”…

Mùa Hè năm đó tôi tlở về Leon. Quả tình hai chúng tôi đã trở thành nhân tình, và hưởng trọn ba tháng nhàn du tràn hạnh phúc. Cho nên, lúc nãy Loan nhìn tôi,
nếu quả có những ước mơ như tôi đã có bên bờ sông Leon, xin cô hãy tư nhiên tỏ ra mình là môn đệ của Hiện sinh một lần… Thếlà Loan đã gật đầu, theo anh lên phòng này, cũng giường này. Hạnh phúc tràn ngập, suốt không những chỉ đêm đó, mà còn kéo cả cả tuần kế tiếp!!!

Mẹ lại thở ra. Lại một cái gì hơi khác lạ vừa vào trí óc mẹ. Như thế Jack đã từng là nhân tình cua Ngọc, rồi của Loan. Và bây giờ là mẹ. Mẹ chưa có ý định rời căn phòng Jack để chạy trốn, thì Jack xốc mẹ đứng lên, vẫn tí nhạc tình lãng mạn, chàng dìu nhẹ, đi bản Slow Bản nhạc như ma túy, mẹ quên hẳn cái “hơi vô đạo đửc Jack đang cho.” Cả hai trần truồng như người thượng cổ. Nhạc êm đềm ru mẹ vào mộng du. Mặt mẹ lại áp vào bộ ngực nở nang đầy lông quăn của Jack. Mẹ hít vào từng chặp da thịt của chàng, rồi sinh lý mẹ bắt đầu đòi hỏi một lần nữa cho thỏa mãn những gì mới hưởng với Jack cả đêm qua. Mẹ ngước nhìn Jack đẹp trai, phong nhã. Đôi mắt chàng xanh màu ve chai, ẩn dưới cặp lông mày rậm. Sóng mũi cao và thẳng. Bộ râu Clark Gable khiêu dâm tột độ. Nhất là môi cười của Jack, làm hạ bộ của mẹ lại ứa nước ra ươn ướt bắp vế. Trong khi khúc dương vật của chàng chỉa thẳng bụng mẹ như mời gọi:
– Anh biết Vân đang nghĩ gì? Jack đột nhiên nói.
– Anh nói thử xem. Mẹ trả lời.
– Chắc là Vân phân vân tại sao anh vừa là nhân tình của Ngọc, của Loan, rồi bây giờ lại là em.
– Ừ, đúng. Nhưng đó là lúc nãy kìa. Còn bầy giờ, em đang tơ tưởng đến những trận làmtình của anh với em suốt trọn đêm. Nhìn dương vật của anh kìa. Sao
lúc nào nó cũng như sẵn sàng đòi em phải cho nó vào. Jack ơi. Anh là nhân tình của hai con em, hay của ai mà chẳng được. Chỉ biết em đang trần truồng ôm siết
anh đi với nhạc, và em… đang muốn anh cho em một lần nữa. Có được không? Anh hãy Hiện sinh với em. Em muốn sống cho bây giờ, còn ngày mai là ngày
mai…

Jack ngừng nhảy. Chàng nâng mặt mẹ lên nhìn, chàng không ngờ câu mẹ nói Hiện sinh hơn những điều chàng tưởng. Chàng quỳ xuống, áp sát mặt vào lồn mẹ. Hai chân mẹ bỗng dang ra. Và hơi nóng từ môi chàng phà nhẹ. Tất cả bản năng sinh lý của mẹ vùng dậy. Lưỡi của Jackđã vào quét khe lồn, rồi chàng ngậm hột le mẹ mà nút êm đêm. Tiếng nhạc vẫn vang vang. Mẹ đứng như trời trồng, chịu đựng đường lưỡi tuyệt vời của Jack. Mặt mẹ nhăn rứm, diễn tả nỗi niềm hoan lạc Jack đang ban cho lần nữa. Tại sao phải có đạo đửc ở đây, khi mà người yêu Jack hạ mình làm nô lệ, một Đại úy phi công nhỏ tuổi hôn mẹ, đẹp trai như minh tinh màn bạc, đang tận tình truyền sang mẹ từng cơn sướng tuyệt vời.

Jack liếm, Jack bú, Jack nút hột le… chàng làm gì cũng kích động, toàn thân mẹ lên cơn bão dữ, như cuồng phong, như biển cả dậy sóng. Mẹ buông hết, theo ttlng nhịp quét của chiếc lưỡi chàng trên âm hộ. Rồi Jack đứng thẳng dậy, như một thần tượng cao nghệu, tinh anh, Jack ẵm mẹ lên, bắt mẹ dùng tay đưa dương vật của chàng vào âm đạo. Hai chân mẹ quàng vòng lưng của Jack. Mặt mẹ áp sát vào ngực chàng, cứ thế mẹ nắc tới. Jack gục vào tóc mẹ la nho nhỏ:
– Sao nó giống hệt những mùa hè anh về thăm Leon quá, Vân ơi. Anh biết bà cô mình lớn hơn anh những hai mươi bốn tuổi. Bà mang cùng dòng máu như anh. Nhưng điều đó có nghĩa gì khi Hiện sinh hiện diện. Cũngnhư anh biết em là mẹ của Ngọc, của Loan… Hình như, thế mới cho anh khoái lạc thực sự khi giao tình. Muôn năm Hiện sinh! Bất tử Hiện sinh? Đẹp quá Vân ơi!

Jack bắt đầu nắc cuồng bạo, nắc dữ dội, nắc như đây là lần đầu chàng mới giao cấu với mẹ. Còn nó làm sao được nỗi sướng thán tiên này hả Phúc? Mồ hôi mẹ vã ra và hòa với của Jack, chạy dài xuống cửa mình, xuống cặc của Jack… Hai người ôm nhau say sưa với tình dục trong khi bản nhạc đã dứt từ lâu. Cặc to và dài của Jack giũa suốt dòng âm hộ. Vừa lòng, thỏa mãn, ưng ý quá. Mẹ ôm cứng Jack không biết mỏi để hưởng những cú nắc thần sầu của viên phi công tráng kiện. Gần một tiếng đồng hồ mẹ cố thi sức với Jack. Chàng rủ mẹ:
– Cả đêm, hai đứa mình chưa một lần cùng ra trong nhau. Bây giờ là lúc tặng nhau chút ân tình, đi Vân. Ra với anh, nghe này, Vân ơi. Ra đi, người yêu kỳ lạ của anh dâm của cả hai chảy có dòng xuống bắp vế mà Jack vẫn chưa buông mẹ ra. Chàng muốn nữa, đến chiều, đến tối, và luôn suốt sáng. Nhưng cánh cửa như
có có người đang gõ.
– Ai đó? Jack hỏi.
– Em, Ngọc. Ngủ chưa dậy hả? Mẹ em còn đó không?

Jack gỡ mẹ ra, bế mẹ lại nằm ở giường, đắp ra cho mẹ. Chàng quấn vội chiếc khăn lông, đến mở cửa. Ngọc bước vào với một thanh niên Pháp, tuổi chỉ bằng
thằng Bảng ở nhà. Ngọc hỏi:
– Mẹ em đâu? Ô, mẹ nằm đó mà con không thấy. Tại ngoàitrời nắng quá, mà trong phòng lại tối om. Ồ, chắc… đêm qua, mẹ với anh Jack… Khỏi hỏi, nhìn
gương mặt tươi rói của hai nglíời, con biết đêm qua mẹ đã “lang chạ” ít nhất là một lần???
Ngọc nói bằng tiếng Pháp. Jack hiểu, nên trả lời nhanh:
– Không phải một lần, mà hệt như chúng mình đã làm hồi tuần trước.
Ngọc vội đưa tay suỵt, nhưkhông đểcho Jack khai sự thật. Nhưng mẹ cười thành tiếng, làm Ngọc nhìn mẹ, và vội vã hỏi:
– Anh ấy khai hết chuyện con rồi hả mẹ? Con quên dặn. Thôi lỡ rồi, mẹ cứ vui nhé. Để cón giđi thiệu với mẹ: đây là Philip, bồ nhí của con. Cả đêm hôm qua, hai đứa con… Mệt quá. Con thì mệt, mà trông mẹ khỏe và tươi cứ như đóa hoa…
Đến đó, Ngọc đổi giọng nói bằng tiếng Việt:
– Con mang Philip đến… để giới thiệu cho mẹ, nếu mẹ còn sức. Hắn nhỏ tuổi nhưng tài nghệ cao cường lắm đấy. Người lớn nhưJack chưa chắc đã khỏe bằng
đâu.

Tự nhiên Ngọc đưa mẹ vào một hoàn cảnh vô cùng ngạc nhiên. Mẹ liếc Jack, anh chàng như hiểu được thâm ý của Ngọc, nên tảng lờ, dắt tay Ngọc vào phòng bên trong, pha cà phê dùng sáng. Để mẹ nằm đó với Philip, đang ngồi cạnh giường, nhìn mẹ không chớp mắt. Dĩ nhiên máu dâm của mẹ lại nổi lên. Một cảm giác hoàn toàn lạ, vây bủa lấy người mẹ. Vì chưa bao giờ, dù trong mơ, hay những lúc một mình, mẹ đã táo bạo, tưởng tượng đến một nhân tình nhỏ như philip. Mẹ nghe trong kia tiếng xì xào và cười giỡn của Jack với Ngọc. Nhưng ngoài này, tâm trạng mẹ như anh chàng gửi rể nhà giàu. Không biết nói gì, làm gì cho tiện. Philip bắt chuyện như để làm quen, và như để cho không khí bớt căng thẳng:
– Ngọc có nói nhiều về… chị. Cho phép Philip gọi bằng chị nhé? Tưởng đâu Vân già lắm, không ngờ… còn muốn đẹp hơn cả Ngọc nữa. Thế nào? Có muốn cùng Philip vui một vài giờ hay trọn ngày không? Ở đây cũng được, hay hai chị em mình di một khách sạn khác, cũng được.

Vừa lúc đó, Jack đã mặc áo quần xong, cầm tay Ngọc bước ra, thân thiện nói:
– Không việc gì phải đi đâu làm chi cho nhọc. Cứ xem đây nhưở nhà’ Hai người cứtựtiện. Tôi đưa Ngọc đi Hà Nội chơi, có lẽ đến chiều tối, hay ngày mai mới về Đói bụng thì bấm chuông gọi bồi mang thức ăn, như anh đã làm đêm qua, nhé Vân. Anh đi? Cả hai cúi chào. Trủớc khi đi, Ngọc còn phán câu:
– Mẹ phải hưởng chứ, phải thoát ra cái vỏ người đàn bà suốt đời thiệt thòi. Con đi chơi với Jack. Mong mẹ có những giờ hạnh phúc. Bye.

Cả hai ra khỏi cửa, khóa lại. Căn phòng lại âm u, im lìm. Mẹ nhìn Philip. Trông nó bé con, tuổi thơ thua cả con nữa. Mẹ phải xưng hô thế nào cho tiện đây. Mẹ đangtìm lối nói với Philip, thì cậu bé đã chồm tới, cầm tay mẹ, ấp úng:
– Họ đã sắp sẵn rồi. Hai chúng mình chỉ việchưởng thôi Chị Vân sẵn sàng chưa?
– Sẵn sàng? Sẵn sàng điều gì? Mẹ vờ thơ ngây hỏi Philip như thế.

Cậu bé cũng không vừa, lại chồm lên lần nữa, sát mặt vào mặt mẹ, rồi đáp xuống hôn môi mẹ nồng nàn như đã quen từ tiền kiếp. Rõ ràng mẹ chưa sẵn sàng gì cả Đêm qua thì Jack dù nhanh, cũng còn có thứ tự, lớp lang. Còn cậu bé này thì như lửa gặp xăng. Vội vã, đánh nhanh đ~n độ mẹ trở thành thụ động, nằm đó chịu trận. Mẹ, lúc đó như một cô gái xuân thì, đang được một chàng trai đưa về phòng riêng, tấn công tình dục. Ư, tại sao mẹ không thử sống một lần với cảm giác là lạ đó? Gương mặt trẻ như măng lột của Philip, trẻ đến độ nhìn, không ai có thể nghĩ rằng Philip là mười bảy tuổi.

Mẹ đưa lưỡi qua cho Philip nút, rồi hôn. Mà lòng mẹ đang ngao du mãi tận thiên đàng xa lạ. Lạ hoắc, ly kỳ như chuyện thần tiên. Làm sao một chị già đã bốn hai, mà lại được cậu bé non choẹt, người ngoại quốc, đang hôn nồng nàn như một nhân tình? Ngọc sắp đặt cuộc tình này từ lúc nào? Sao Ngọc cả quyết mẹ sẽ bằng lòng ăn nằm với cậu bé thua con út của mẹ?

Nhưng dầu sao, cách cậu bé đang hôn, cách cậu dùng tay thoa lên cặp vú đang được đắp ra của mẹ, đã làm mẹ phơi phới sống đầy tuổi thơ ngay, tuổi chưa lấy chồng… Philip hỏi:
– Em hôn chỉ thế có được không? Hãy sống với em. Embiết chị đang nghĩ gì. Nhưng tuổi tác có nghĩa lý gì khi cả chị lẫn em đồng ý cho nhau những giây phút sung sướng tình dục?

Tự nhiên mẹ thấy thương thương cậu bé. Cậu sợ mẹ không đồng lòng, và có thể không hợp tác… Philip có biết đâu tim mẹ đang đánh lôtô. Mẹ chưa biết phải đón nhận cuộc tình lạ này bằng cách nào cho thật đẹp. Sao thình lình Chuyến đi Nam Định này của mẹ, trời đất lại mở ra đến hai cơ hội ngàn vàng cho mẹ tận hưởng những điều mà suốt đời mẹ chưa từng nghĩ tới.

Mẹ nghe tay Philip lùa nhẹ tấmra xuống phía dưới một tí. Hai đồi ngực mẹ lộ ra. Cậu bé nhìn sững, rồi hỏi giọng thơ ngây, gtọng còn măng sữa:
– ủa, bộ chị đang cổi trần hả?
– Vâng, chị vừa tắm xong, vào nằm, thì Philip đến. Xin lỗi nhé. Mẹ phải vờ nói dối như thế.

 
Cậu bé mừng quýnh, mừng như được kẹo. Hắn lùa thêm tấm ra xuống tí nữa để thấy rốn, rồi thấy chòm lông lồn của mẹ. Cũng hồn nhiên như lúc nãy, hắn sà mặt vào hôn nhanh lồn mẹ mà không cần biết mẹ phản ứng ra sao. Mẹ nhìn xuống. Mái tóc hung vàng, da mặt láng bóng của tuổi thơ làm lồn mẹ dậy sóng. Khác hẳn với những lần Jack cho mồm vào bú. Có cái gì me không diễn tả nỗi. Vừa sung sướng vừa hãnh diện, vừa như có chút kiêu kỳ của một hoàng hậu đang được một nô lệ tận tình phục vụ tình dục. Cặp môi đỏ hồng như con gái của Philip chuyến lên từ từ, ngừng ở lỗ rốn. Lưỡi nóng hổi của Philip đang ngoáy nhè nhẹ rốn mẹ. Mẹ thất kinh, phải níu tóc Philip. Mông đít mẹ giật từng hồi. Miệng mẹ thốt lên lời rên, làm cho Philip càng hứng khởi, khai thác đường lưỡi ở rốn:
ở, Philip ơi. Anh có biết anh nhỏ thua con út của em không?
– Sao không. Nhưng chị Vân cứ xem như Philip bằng tuổi chị. Có lẽ chị chưa quen. Còn Philip đã từng làm tình với những bà lớn tuổi nhưbà Ngoại là thường. Cuộc đời, vốn đã êm đềm, nhàm chán. Nó trôi xuôi như dòng sông. Nếu cứ sống như chiếc lá theo dòng, thì tại sao mình lại hiện hữu giữa nhịp sống đầy hấp dẫn, đầy ma lực, đầy quyến rũ? Phải bạo lên một chút. Phải làm cho đởi có thêm chất thu hút, bất ngờ, thích thú chớ.

Mẹ kéo vội Philip lên, nhìn mặt cậu, rồi hỏi:
– Ồ, ai dạy cho em những suy nghĩ, những lời nói già dặn như người bốn mươi vậy?
Philip cười tươi như đóa hoa, giọng thơ ngây trả lời:
– Thì mấy chị, mấy bà đã từng nằm dưới bụng em từ năm em mới mười bốn. Chị chắc không tin em đã từng ăn nằm với không nhưng một, mà luôn ba bà một lúc Cuối cùng chị nào cũng lăn càng ra chào thua. Bữa nay, nếu chị muốn, Philip sẽ vui với chị đến trưa. Nghỉ ăn cơm xong tiếp tục đến chiều. Rồi lại nghỉ. Và đêm nay sẽ là đêm không ngủ. Cho đến chừng nào chị bảo Cà suffls, mon Cheri’ Je ne veux pas encore (Thế đủ rồi chàng ơi. Em không muốn nữa). Em sẽ thôi.

Philip nói thật tự tin. Nhưng mẹ lại xem những lời nói đó rất thường. Mẹ nghĩ Philip là ngựa non háu đá. Làm gì có chuyện một chị lớn tuổi có thể hạ mình xin
đầu hàng, nhất là gái có con như mẹ. Giữa lúc đó, mồm Philip vừa hôn vú, vừa cho tay tự cổi áo quần. Anh chàng cốtình cạ dương vật vào hạ bộ của mẹ, để
như trình làng cái của quý. Lúc đó, mẹ mới giật mình, sửng sốt. Giời ơi. Có thể nào chàng trai mười bảy lại có một bửu bối kinh hồn đến thế. còn muốn to hơn
của Jack nữa Phúc ơi.

Không làm thinh được, mẹ liều lĩnh xin Philip cho mẹ cầm thử dương vật. Chết thôi. Một là Philip có tật. Hai là cậu đã đi bơm hóa chất vào. Nhưng sau khi mẹ
chồm dậy, tận mắt nhìn kỹ. Đúng thật của quý to lạ lùng đó là tự nhiên. Trông đẹp lạ thường. Lông dái của Philip ngắnngắn, quăn quăn. Philip hỏi giọng kiêu
hãnh:
– Thế nào? Bà chị có ý kiến gì không, khi trông thấy bảo vật của Philip?
Mẹ xấu hổ quá. Đúng là một chị nhà quê lần đầu tiên thấy xe hơi. Lát nữa, lồn mẹ phải chịu đựng như thế nào, khi đón nhận cặc của Philip? Một là đau đớn
lắm. Hai là vô cùng ngây ngất.
– Mỗi lần chị Ngọc đếnđây, bằng mọi giá phải tìm cho được Philip. Chị hên lắm đấy. May mà hôm nay không phải là thứ bảy, hay chủ nhật, nếu không chị em mình đâu có dịp.

Lúc đó Philip trở tỉíành cậu bé của vàng ngọc, kim cương Mẹ tự nhủ: nếu không nhanh tay tận hưởng, sẽ không còn dịp nào nữa. Làm sao tuổi xếchiều của mẹ
được dịp may hưởng một cậu bé vừa là ngoại quốc, vừa có dương vật gồ ghề và, theo n..llư cậu nói, cậu còn có một nghệ thuật làm tình siêu đẳng. Tự nhiên mẹ
dan díu vào’một cuộc chơi, vừa lý thú, vừa lạ lùng. Căn phòng im lặng, hoang trống như cái động, mà mẹ là một mụ già đưa một trẻ con vào, hãm hiếp… Mẹ vật Philip nằm ngửa để ngắm, vì mẹ chưa hoàn toàn tin Philip là người thật. Mẹ quỳ hẳn lên, chống hai tay qua người Philip, nhìn từ gương mặt thơ ngây đến thân hình dài thượt, trắng hồng hào. Rồi nhìn lần nữa khúc dương vật to kỳ dị của Philip. Mẹ hít không khí vào đầy lồng ngực, nhưđể thêm sức, chuẩnbị cho những bất ngờ sắp tới.
– Có phải em là Philip?
– Vâng Và mười bảy tuổi. Và cũng là nhân tình của Chị Ngọc.
Chị nghe Ngọc nói đêm qua, Philip với Ngọc tơi bời hoa lá, cho đến sáng?
Đúng. Cho đến sáng thì không. Chỉ cần đến năm giờ, sau khi em làm cho Ngọc ra cái thứ năm, chị ấy nghẻo đầu, nhắmmẩt, rồi ngáy vi vu… Gần sáng Philip đánh thửc Ngọc dậy, đòi thêm vài lần nữa, Ngọc bảo để sáng nay, Ngọc giới thiệu Philip cho chị… Chắc chị phải mạnh hơn Ngọc nhiều? Nhìn thấy bộ lông lồn dầy rậm, cặp đùi dài thậmthượt, và cặp chân mày đen như sâu róm của chị, embiết chị chẳng bao giờ mệt???

Mẹ hơi cúi đầu, thẹn với lời khen nịnh đầm của chàng Tây con, rồi nói dè dặt:
– Nhưng em cũng biết năm nay chị đã ngoài bốn mươi. Có già lắm khi hai chúng mình ôm nhau ân ái không? Hay là chị đang nằm mơ?

Philip cười hồn nhiên. Ilình như cấu bé chưa từng nghe bà chị nào lớn tuổi nói điều đó với cậu. Mẹ hỏi để cõi lòng không ngợp choáng với một thực tếngoài
sức tưởng tượng. Philip hỏi:
– Bộ chị lớn, em bé, rồi mình không thể làm tình với nhau cho thỏa thuê hay sao?
– ừ, có chứ. Mẹ liều lĩnh trả lời cho Philip yên trí là mẹ đã sẵn sàng. Cậu bé vói tay, kéo mẹ nằm lên người cậu, rồi hôn vào mắt, vào má, vào tóc mẹ, như người yêu thực sự… Mẹ đang được thằng bé như con mình đưa tay vuốt sóng lưng mẹ. Cậu hôn lên cổ, lên ngực, nhất là hai lỗ tai. Đêm qua Jack chưa làm điều đó Tất cả nhẹ như tơ, nhưng toàn thân mẹ đã ngùn ngụt lửa tình.

Philip bảo mẹ nằm ngửa ra, thật thẳng thớm. Anh chàng xuống nhìn sững hai bàn chân mẹ, vuốt ve. Rồi, giời ơi, ngậmvào miệng từng ngón, mút ngon như mút cà rem. Chưa, chưa một lần tnlớc đây, mẹ được cái hân hạnh ngàn vàng như thế. Có phải Philip làm cho có lệ đâu Cậu bé say ngất ngây, hôn hoài bàn chân lâu đến nửa tiếng. Nước lồn mẹ túa ra ướt đẫm. Môi mẹ khô khốc. Philip còn lận cái lưỡi vào các khe glữa những ngón chân mà liếm. Mẹ câm nín, nằm thưởng thức. Mà dường như Philip cũng không cần nghe phản ứng của mẹ. Chàng cứ ưúệt mài làm như cho chính chàng. Mẹ nhìn hình ảnh cậu bé con đang phục vụ hai bàn chân, chịu không nổi, mẹ bật tiếng rên:
– Kiếp sau, chị có còn được một em bé như thế này làm cho chị ngất đi đến mấy lần không? Trời ơi, Philip ơi, anh đan~ làm gì em? Anh đang liếm ống chân ,.,ủa em hả? Oi, đầu gối. Ôi bắp vế… Ôi bắp vế non gần miệng lồn. Ôi chết tôi. Anh đang bẹt hai đùi của emra hả? Ôi, ôi, ôi… chết, chết. Lồn em, con trai ơi? Con đang liếm lồn mẹ đấy phải không? Ôi, không bút mực nào diễn tả nổi sự khoái lạc dễ sợ này. Con tôi, phải con tôi, đang banh hai mép lồn của tôi ra mà ăn, mà cắn, mà liếm. Ôi lưỡi con như gươm dao. Ôi nó lại ngậm vào hột… hột le. Đúng hột le. Chết mẹ con ơi từ từ thôi, không, không, đừng, đừng, con trai của mẹ. Hột le tôi đang được nó nhần nhần, ôi nó mút. Ừ, mút mạnh đi con. Mẹ hết biết gì nữa rồi. Thiên đàng ơi ta về với người đây…

Dù mệt lắm, mẹ vẫn cố vói tay xuống, cầm được khúc gânto của Phílip. Xong mẹ kéo Phihp nầm ngược chiều với mẹ. Mẹ trân trọng đặt dương vật của Philip lên mặt mẹ, dùng mũi hôn thiết tha. Không cần biết nó to cỡ nào. Mẹ điên cuồng như người mất trí, ngoạm chặt vào ăn, bú, liếm ngon lành khúc gân mà từ bé tới giờ mẹ chưa tửng thấy to quá. Hai môi mẹ bành thẳng cứng. Không cần biết. Mẹ chỉ nhắm mắt nhủi tới, phải làm sao trao hết ân tình Philip đã cho mẹ khi chàng ngậm những ngón chân… mà bú.

Dưới kia, lưỡi Philip đã vào bên trong lồn mẹ rồi. Nó như con lăn quăn, xoắn, xoáy. Rồi nhúc nhích, rồi thụt, đụ vào âm hộ mẹ liên tục. Miệng mẹ chật cứng cặc của Philip, mà mẹ vẫn róng lên những tha thiết tột cùng, của cuộc đời lạ lùng với cậu bé, tuổi chỉ bằng con mình. Hình nhưkhi sướng quá, mẹ đã gọi Philip là con trai ơi. Ư, đúng. Các sách tình dục của Pháp đăng những chuyện loạn luân tầy trời như mẹ lấy con, cô lấy cháu, chị lấy em… Nên trong một thoáng quá kích động, mẹ đã chót gọi lên những lời loạn luân đó cho thỏa tấm lòng dâm dục cuồng si. Nhưng quái lạ. Philip, khi nghe mẹ gào như thế, thì lấy làm thích thú lắm. Hắn càng thêm sáng kiến, càng hăng nhiệt tình. Philip kê luôn hai cái gối dưới mông mẹ. Mẹ nằm chổng ngược lên, đưa trọn cái lồn cho cậu bé làm gì thì làm. Phúc có biết Philip làm gì không? Cậu bẹt rộng hai chân mẹ, rồi cầm cặc dí vào, nhấn xuống. Mẹ nhìn thật rõ hình ảnh dâm ô đó. Tưởng như lồn mẹ không tài nào chứa nổi khúc gân đồ sộ đó của Philip… Nhưng rồi… sao có thể lạ lùng nhưthếnhỉ? Cặc của Phihp đã hiên ngang tiến vào thật êmđềm, từ tốn. Vào dễ dàng, thoải mái. Trơn lu, ngọt xớt như cầm quả chuối cho vào mồm.

Vừa xem em bé đụ mình, vôa hưởng hàng vạn nỗi khoái lạc bốc lên chất ngất, đê mê, thần thánh. Nhìn gương mặt non choẹt của cậu bé kia. Miệng còn hôi sữa mà đã địt một bà chị già nghề nghiệp như người lớn. Bàn tay của Philip đâu có ở không. Cậu dùng hai ngón xe thêmcái hột le, còn tay trái thì vói xuống bóp vú mẹ tơi bời. Ba bốn nỗi sướng cùng một lúc ập tới. Mẹ phải nhắm mắt lại, bớt không dám nhìn thấy hình ảnh gương mặt Philip đang diễn tả sựthống khoái cực kỳ man rợ. Thú hơn cả, là Philip gọi chị bằng Măng. Trời ơi, đửng Philip ơi. Chị dâm lắm, chị chưa nhúng tay vào loạn luâl, nhưng sách tình dục của Pháp, chị đọc không sót cuốn nào.
– Ai bảo chị gọi em là con trai cưng của mẹ? Gọi nữa đi. Em bị kích thích quá Măng ơi… Philip nói.

Dù là giả tạo, mẹ cũng không dám la lên như thế. Phúc có biết tại sao không? Vì mẹ sợ chính mẹ cũng bị kích thích, và ra sớm, trong khi Philip vẫn chưa có dấu hiệu nào muốn ra. Nhưng trời ơi, thằng bé lại cứ gọi mẹ bằng Măng. Nó nói nhữnể. lời không biết thật hay giả.

– Con khoái được Măng cho đi tắmbiển chung. Để con có dịp nhìn thân hình nẩy lửa của Măng. Con thích nhất lúc Măng n~m tắm nắng trên cát… Con thích lặn sâu xuống, gần chỗ Măng đứng tắm… Dâm lắm, Măng biết không? Đâu ngờ bữa nay được Măng kêu vô cho đụ Để con đụ cho Măng ra nhé.

Philip hai tay cầm mông mẹ, nó nắc ồ ạt, nắc dữ dội, nắc nhưbão táp vào lồn mẹ. Sướng lạ lùng. Sướng không tả nổi. Một thoáng, mẹ bỗng như du vào cảnh loạn luân đó thật sự. Mẹ cũng hăng lên, như lửa bùng cháy. Thế là cả hai ôm nhau đụ tàn canh gió lốc. Khoảng nửa tiếng mẹ rlì Philip cùng ra. Mẹ nghe thật rõ những tia khí của cậu bé bắn mạnh vào đáy lồn. Philip nằm sấp lên thân người mẹ, tìm môi nút lưỡi. Mẹ rã rời. Philip tả tơi. Vì cả hai đã cố gắng hết mình giữ cho trận làm tình kéo dài hơn một tiếng. Suốt hôm đó, mẹ với Philip quên cả cơm trưa. Đến gần ba giờ chiều, nghĩa là lúc cả hai mềm nhũn như con chi chi, không còn cục cựa được nữa, mẹ mới bấm chuông gọi bồi, mang lên một bữa cơm thịnh soạn, đắt tiền, một chai rượu chát để bồi bổ sinh iực. Cả hai trần truồng ăn, uống. Xong tiệc lại lên giường. Hình như Phillip mê cách chơi dai của mẹ. Mà mẹ thì lại mê sức đụ của một cậu bé, mà tài nghệ không khác một người lớn. Từ đó, mẹ hằng đêm, mơ được một lần nữa, có dịp ân ái với cậu bé thứ nhì…

Trận làm tình của con với Bảng hồi chiều đã làm dậy lên nỗi ước mơ… cộng thêm câu hỏi bất hủ của con với Bảng: “Có khi nào em được mơ làm tình với một bà cụ không?”.

Hà Nội đã lên đèn. Dầu là đêm mười bốn, nhưng sương mù đã làm lu mờ ánh trăng. Tuy nhiên phố phường vẫn chật ứ nam thanh nữ tú. Cơm tối xong, hai chị Ngọc và Loan đã đến Nhà Hát Lớn xembuổi trình diễn ca kịch của Đoàn Anh Vũ. Còn bố tôi thì đã đi Tuyên Quang tư tuẩn trủớc để thu mua trà từ những làng mạc ưàền cao, chở về bán ở Hà Nội. Mỗi chuyến đi như thế thường mất khoảng mười ngày.

Tôi đi dọc suốt hành lang, rồi mon men lại gần cửa phòng mẹ tôi, lén nhìn qua lỗ khóa. Mẹ tôi, choàng một áo dạ len, màu Bordeau, ngồi ở bàn, thưởng thức bánh Trung Thu, với ấm trà Nguyên Thái. Trông bà đẹp sầu mộng với nước da trấng hồng tự nhiên, và kiểu cách kiêu sa của nhà giàu Hà Nội. Hình như mẹ tôi đang cô đơn, dù đang có chồng, con chung quanh. Cái cô đơn này vây bủa bà từ ngày bà lên xe hoa về nhà chồng, như bà đã tâm sự với tôi, sau lần lang chạ ở Nam Dịnh, với hai người Pháp. Cũng sau lần đó, bà thú thật với tôi là vẫn tơ tưởng, vẫn hoài mong một lần nữa, ái ân với một cậu bé thứ nhì.

Bà cũng không che giấu, là trong bà có chút máu THÍCH LÀM TÌNH VỚI TRẺ CON. Tôi thấy không phải riêng bà, hai chị Ngọc, Loan và cả tôi nữa, đều đồng bệnh. Nhưng ở mẹ tôi, cái khuynh hướng kỳ quặc đó đã thể hiện, sau khi bà được làm tình với cậu bé Philip.

Tôi đưa tay gõ cửa. Mẹ tôi nhìn ra và bảo:
– Phúc đấy hả, vào đi con, vào ăn bánh Trung Thu với mẹ.

Mẹ tôi biết chắc chấn là tôi, bởi vì từ hôm bà tâm tình với tôi hết những chuyện ngoại tình, tôi vớibà trở thành đôi tri kỷ. Đi học về, tôi thường lân la, quấn quýt bên mẹ, nhỏ to những mẩu chuyện tình dục lăng nhăng, cho mẹ vui. Vì tôi biết bà, ở tuổi này, hơi quá muộn để xây những mộng tình vĩ đạí khác. Bà có vẻ hơi cúi đầu, im lặng bước đi một mình, tự kiếm tình yêu cho riêng mình.
– Con không đi xem hát với hai chị à? Mẹ hỏi.
– Dạ không. ớ nhà, đến chuyện vãn với mẹ, thích hơn. Ai lại để mẹ một mình, tội chết. Tối nay, con định nói với mẹ một điều… một điều nằm trong ước mơ của mẹ, không biết mẹ có cho phép không? Hy vọng là mẹ đồng ý.
– Chuyện nằm trong ước mơ của mẹ? Là chuyện gì? Sao hôm nay cô lại có vẻ quan trọng lắm thế.
Hình như mẹ tôi đã đoán được một phần điều tôi muốn nói, nhưng bà cứ giả vờ như không biết.
– Dạ… thì… vẫn chuyện… các cậu trẻ bây giờ thôi. Trẻ như Philip của mẹ, trẻ như Bảng của con…

Mặt mẹ tôi bỗng hồng hẳn lên. Cứ mỗi lần nói đến chuyện gì liên quan đến tình dục, thì y như rằng mẹ có phản ứng xúc động. Tôi nhìn mẹ, rồi che miệng, cười chúm chím một mình.
– Mẹ vẫn chưa hiểu gì hết. Chuyện Philip của mẹ, và chuyện Bảng của con? Nghĩa là sao?

Dạ nghĩa là, lúc nãy con nói Bảng một lần nữa “Em nghĩ sao nếu có mộtngười lớn tuổi cầnem, muốn em làm chuyệntình dục?” Bảng cười cười, rồi nói dứt khoát với con “Em đã bảo em chưa từng nghĩ đến. Nhưng nếu có dịp, em cũngthử một lần cho biết? Mẹ nghĩ sao về lời nói đó của Bảng?

Mặt mẹ tôihồng hơn lên, nhưng vẫnvờkhông hiểu, và nói bâng quơ:
– Cậu ấy nói dễ hiểu quá, có gì con phải hỏi. Cậu bảo nếu có dịp cũng muốn thửmột lần cho biết.
– Đấy đấy là lý do con đến thãm mẹ tối nay. Con còn nhớ mẹ bảo Philip nói như thế này: “Cuộc đời quá nhàm chán, êm đềm, như dòng nước trôi xuôi. Sao ta không tạo cho nó chút sóng gió, chút thú vị, để sống, mà cứ như chiếc lá trôi theo dòng nước?”
– Mẹ biết con muốn nói gì. Nhưng… nhưng Bảng còn bé quá. Nó chỉ vừa với tuồi con. Chứ với Ngọc và Loan thì hơi chênh lệch. Còn nói gì với mẹ… tuổi đã bốn hai.

Tôi hiểu cách trả lời bóng gió của Mẹ. Mẹ nói một cách, mà gương mặt diễn tả một cáchkhác. Tôi tinh ý, bắt được mạch bà, vì hômtuần trủớc, khi kết luận mẩu
tâm tình của bà ở NamĐịnh, bà có nói một câu: “Lúc chiều xemcon với Bảng làmtình, mẹ chẳng có gì thắc mắc. chỉ có mỗi một câu nói bất hủ của con hỏi Bảng: có khi nào em nghĩ là sẽ làm tình với mộtbà cụ không?”
– Ăn thêm miếng bánh nữa đi con. Năm nay Hiệu Đông Hưng làm bánh nướng ngon tuyệt. Mẹ tảng lờ.
– Mẹ vẫn chưa trả lời cho con biết về Bảng… Tôi hỏi.

Mẹ tôi hơi cúi đầu, làm thinh. Tôi cũng hiểu cử chỉ đó của bà có nghĩa là “con hiểu ý mẹ rồi, còn hỏi khó làm chi” nên tôi ngồi gần sát lại bên bà, nói:
– Con đã chuẩn bị xong các cái. Con rời đây. Nội trong mười phút, khi nghe tiếng gõ cửa, thì mẹ hiểu đó là Bảng đến hầu mẹ.
Tôi bật đứng nhanh lên, chưa kịp quay đi, thì mẹ níu tay tôi lại với dáng điệu vừa mắc cỡ, vừa như xôn xao trong lòng một nỗi vui khó tả:
– Không được đâu Phúc ơi. Đã đành mẹ thiếu thốn lắm… nhưng Bảng nó… bé quá đi…
Tôi gỡ tay mẹ ra, rồi nói nhanh:
– Bé con? Bảng chỉ bé ngang tuổi của chàng Tây Philip là cùng, có bé hơn đâu…

Tôi thoát nhanh ra cửa, đóng khẽ lại. Trước khi đi, tôi cúi xuống nhìn qua lỗ khóa lần nữa để biết chắc mẹ tôi đã hài lòng, và đã sẵn sàng với cuộc vui sắp tới Bà vươn vai, miệng nhoẻn cười thú vị một mình, giống hệt dáng điệu một cô gái trước khi gặp người yêu.

Mười phút sau, tôi dắt tay Bảng đến trủớc phòng mẹ, và gõ cửa giùm cho cu cậu. Trong kia, giọng mẹ tôi nho nhỏ, thận trọng hơi thừa, cọng chút kích thích:
– Ai đó, vào đi?
Thằng bé ngập ngừng. Chính hắn cũng đang xôn xao, cọng nỗi e dè lần đầu tiên đứng trủớc mặt mẹ tôi. Tôi phải đẩy nó bước vào. Hắn sợ quá, quên cả đóng cửa. Mẹ tôi cười nhân hậu bảo:
– Đóng và khóa cánh cửa lại đi Bảng…

Câu nói của mẹ tôi như mở cho Bảng lối đi thênh thanh, không cần đè dặt, e ngại. Hắn khóa chặt cửa xong, tiến lên hai bước về hướng chiếc giường sang trọng, nơi mẹ tôi đang ngồi dựa lưng vào những thanh đồng sáng ngời kiểuY. Mẹ tôi đã tắt cây đèn trấn, vặn hai ngọn đèn ngủ nhỏ. Căn phòng trông hữu tình và lãng mạn hơn hồi nãy. Bà lại cổi chiếc áo dạ lông, chỉ còn mặc chiếc áo ngủ kimono màu xanh dương. Nhờ máy sưởi tỏa hơi ấmkhắp phòng, mà Bảng vững lòng hơn.

Mẹ tôi hơi trở mình để Bảng thấy bên trong bà chẳng có mảnh áo lót. Nó đứng như thầng Mán trên rừng mới xuống tỉnh. Mẹ tôi hất đầu một cái, tóc đen xõa xuống, làm khuôn mặt đẹp thâm trầm của bà nổi bật lên những nét tình tứ. Bảng vẫn còn đứng cách xa cái giường đến một thước. Hắn không biết phải thưa chuyện gì, hay làm cái gì cho đỡ ngượng. Đã đành được tôi cho biết trước là đến để phục vụ cho mẹ tôi…nhưng nhìn dáng sang trọng,’đài các, kiêu sa của mẹ tôi thằng bé bỗng cứng họng ngang xương. Thấy thế mẹ tôi mở lời:
– Đứng gần lại đây chút nữa, được không?
– Thưa bà cho phép, con mới dám.

Mẹ tôi lại nhoẻn cười như đóa hoa, để cậu bé yên trí hơn. Bà lái ưỡn cái ngực la phía tru”ớc một tý, làm Bảng gần như muốn lác mắt. Vì bộ ngực mẹ tôi nhô lên, không áo lót, hai nuốm màu nâu, cộm hẳn lên, làm hai chân cậu bé hơi run. Mẹ lại nhắc thêm lần nữa a, sao… sao… anh vẫn đứng xa thế. Lại gần tý có được không? Người ta đợi đã bao lâu rồi… Đêm nay Bảng, anh Bảng với… với… em, chúng mình… sẽ say ngất một đêm nhé?
Chưa có câu nói nào mời mọc, gợi tình hơn như thế nữa. Bỗng cái quần cộc của Bảng nhô lên, biểu dương sức sống, sức trai mới lớn… Mẹ tôi nhìn sững, không chớp mắt, nói:
– Giời ơi xinh quá, hấp dẫn quá. Cái gì trong quần của anh cộm lên một đống thù lù thế. Đứng gần lại cho em nhìn kỹ tý có được không?

Bảng bây giờ có vẻ dạn dĩ hơn. Hắn tiến lên, gần sát chỗ mẹ tôi nằm. Mẹ tôi không dùng tay, mà dùng bàn chân trắng ngần dò dò, rồi hất nhẹ con cu đang
cứng ngắt trong quần của Bảng. Mặt thằng bé dại hẳn như người khờ đứng trủớc một thần linh. Hắn chợt nói:
– Thưa bà… Bà làm con khó chịu quá. Bà làm con thở hết muốn nổi…

Kìa, em có làm gì đâu mà anh khó thở? Em chỉ dùng bàn chân hất nhè nhẹ nó một tý mà… chứ em có cầm trong tay, hay dùng mồm, ngậm vào như chị Phúc
làm hai hôm trước đâu. Giời ơi, chưa thấy, chưa cầm, mà… mà em có cảm tưởng nó to lắm. Phải không anh???

Bảng nhìn mẹ tôi trân trối. Thường ngày hấn nhìn bà, nhưng với cung cách của một người nô lệ nhìn bà nữ hoàng. Còn bây giờ, mẹ tôi đã gọi nó bằng anh và xưng em ngọt xớt, cộng thêm vẻ đẹp huy hoàng kiêu sa nữa. Bảng làm sao chịu nổi? Bất giác, mẹ tôi đưa tay cầmhẳn vào chõm nhọn, rồi kéo về phía bà. Bảng bắt buộc phải bước theo. Và bây giờ, khoảng cách giữa hai người chỉ còn là gang tấc. Mẹ tôi hứng tình quá, hai tay ôm hẳn Bảng thật sát. Bà nhìn tận mặt Bảng như muốn ăn tươi nuết sống cậu bé. Vì máu thèm địt trẻ con đang dậy lên trong tim bà. Còn nỗi sướng nào hơn. Còn gì có thể sánhbằng khi mình đang thèm món gì, thì có sẵn ngay món đó tnlớc mắt, để tha hồ hưởng thụ. Bà hỏi thầm bên tai Bảng:
– Anh muốn thử người lớn tuổi nhưem không’? Hả, bảo cho em nghe đi. Còn em, em đang khát khao một cậu bé như anh. Nhìn anh ôm địt bé Ngọc, mà nước bọt của em nhỏ xuống có dòng, Bảng ơi. Làm người tình của em được không. Anh muốn gì cũng có. Nhé?

Đứng sát, thật sát vào người mẹ tôi Bảng mới công nhận bà đẹp thật, thơm thật. Hắn bối rối không biết phải đối thoại ra làm sao cho tiện. Hết nhìn lên mất mẹ tôi, Bảng lại nhìn bộ ngực đồ sộ của bà, trong khi con cặc cứng như cục đá. Mẹ tôi dùng tay tháo cái nịt áo Kimono, hai trái vú lộ ra. Cặp mắt Bảng sưng lên, và đôi môi nó nhô lên nỗi thèm như lửa đốt. Mẹ tôi thọc tay hẳn vào quần cộc của nó mà nắm khúc dương vật Còn gì khiêu khích hơn thế nữa. Nên Bảng ú ớ:
– Bà… bà… con ngộp thở quá. Con Đứng muốn hết nổi rồi. Con muốn quỵ xuống đây thôi… Ôi Giời ơi… trông bộ ngực của bà kìa. Sao mà đẹp quá thế, bà cho
con… cho con…
– Anh cứ tự nhiên hôn đi. Của anh đó, Bảng ơi.

Bảng hơi khom xuống, ngậm vào đầu vú nút mạnh. Mẹ tôi chống hai tay sau lưng. Chiếc áo Kimono đã hở toạt ra. Lông lồn bà phơi dưới ánh đèn. Đang bú vú ngon lành, Bảng chợt ngừng, nhìn xuống chòm lông quắn xồm xoàm, trốmắt. Hắn chưa thấy lông lồn của ai, kể luôn ba chị em tôi, mà lại nhiều kinh khiếp đến thế Dù đang chống hai tay về .phía sau để phơi trọn tấm thân ngà ngọc, và không cần nhìn Bảng, bà cũng biết anh chàng đang say mệt với lồn bà. Bỗng Bảng áp mặt thật sát vào bộ lông, dùng mũi hôn đậm đà, mê man, như thuở bé giờ Bảng chưa được biết lồn là gì.
Mẹ tôi hỏi khơi khơi:
– Anh thấy lồn em đẹp không? Tưởng đã bú qua Ngọc, Loan, rồi Phúc, anh phải biết đàn bà là gì chớ? Sao hôn lâu thếhả mình? Oi, tôi đang được một cậu bé… hôn chỗ kín của tôi kìa…

Hình như cậu bé không nghe thấy gì cả, vì mẹ tôi đãnằm ngửa ra trên giường, để hai chân thòng xuống đất Cái áọ ngủ màu xanh dương vẫn còn dính bó ở thân hình trác tuyệt mẹ tôi. Bà hơi dang hai đùi ra. Bảng nhóm ưùnh lên một chút, hai tay bợ lưng mẹ tci, ngắm hai mép lồn đang ướt nhem, mời mọc. Cậu bé sững sờ, như đang lạc vào hoang động nào xa lạ lắm.

Bảng hít vào đầy lồng ngực, rồi lại thở ra, không nói một lời. Bảng không biết phải làm gì cho bà chủ và cả mình sung sướng đây? Bú hay đụ trước một cái cho đã cái thèm của thằng bé từng ước ao thầm kín. Trong khi đó, dưới kia, hai bàn chân mẹ tôi lại kẹp cứng con cặc của Bảng. Bà đang chìm vào giấc mơ bất tử, giấc mơ được làm tình với trẻ con. Bảng lại nghiêng mặt chà chà cái má vào hai mép lồn cho nước dâm của mẹ tới dính đầy mặt. Hắn cảm một nỗi sướng vô cùng tận, cái sướng hoàn toàn khác hẳn với những lúc gần gụi vởi ba chị em tôi. Mẹ tôi cũng chưa tưng được ai tỏ sự ái mộ lạ lùng như Bảng đang làm.

Bà thích quá. Đây cũng là kiểu làm tình kỳ lạ của cậu bé nhà quê. Hay vì quá choáng ngộp với nhan sắc, dù lớn tuổi, vẫn còn đầy ma lực thu hút cậu bé mười bảy. Mẹ tôi nằm, nhưng mở mắt thật lớn nhìn đăm đăm từng phản ứng của cậu bé. Qua lỗ khóa, tôi quỳ đó nhìn không sót một chi tiết. Người tôi bỗng nóng ran. Cơn thèmxác thịt lại trồi lên hành hạ tôi thê thảm. Tôi muốn được bay vào, ôm Bảng, bắt nó đụ một trậntơi bời, cho tôira một cáithậtnhiều, rồi muốn làm gì’ mẹ tôi thì làm. Nhưng trong kia, mẹ tôi ra lịnh cho Bảng:
– Làm ơn cổi chiếc áo ngủ của em ra. Của anh nữa. Em muốn nhìn cả hai trần truồng, phải vui hết đêm nay, đêm mai, và vĩnh viễn, được không Bảng?
– Bà muốngì con làm nấy. Cứ saibảo đi. Con là nô lệ của bà mà…

Nói xong, Bảng đỡ lưng mẹ tôi lên, tuột cái áo khỏi người bà. Trời ơi, đây là lần đầu tiên tôi trông thấy. Đẹp như thế mà bốtôi không biết hưởng, bỏ bà cô đơn? Bảng vừa cổi áo quần mình, vưa ngắm mê mải tấmthân ngà ngọc của mẹ tôi. Concặc Bảng chổng ngược lên, đầu giật giật rất xấc xược, như sẵn sàng vào trận mạc. Hắn hỏi gấp:
– Bà muốn con trèo lên tặng bà chút sung sướng không?

 
Mẹ tôi gật đầu rất tội nghiệp. Nước sắp vỡ bờ rồi còn gì. Nhanh lên Bảng ơi. Bảng cầm con cặc. Mẹ tôi tự động dang rộng hai bắp đùi. Bảng đưa cặc vào miệng lồn ngoáy mạnh. Mẹ tôi hú lên nhưhồn ma bóng quế.

Bảng nghiến răng ngoáy như quậy cà phê trong ly. Hai tay mẹ tôi bỗng bụm mặt. Hình như bà muốn ém bớt tiếng la thất thanh, và cũng không để Bảng thấy bà ứa khóc vì quá khoái lạc. Tay tôi ngoài này cũng cho vào lồn quậy giống hệt. Đố ai nhìn cậu bé đang quậy lồn bà già như thế mà chịu nổi. Hai chân mẹ tôl không còn thòng xuống đất nữa. Bà đưa cao lên không trung, rung mạnh. Cặp vú bà rung theo từng nhịp quậy của cặc Bảng vào miệng lồn. Sướng cực điểm. Sướng không bút mực nào tả nổi. Mẹ tôi chỉ dámhé mắt nhìn hình ảnh cậu bé đang tận tình, đang hết mình tặng bà những pha lạc thú tuyệt vời nhất trần gian. Bà thấy Bảng trẻ nhưđứa cháu ngoại, chứ không phải con trai bà. Bà có thêm một cảm giác cực mạnh nữa: Bà ngoại đang lén làmtình với cháu ngoại. Thỉnh thoảng Bảng quậy lơi nhịp một tý, cho mẹ tôi lấy hơi thở, rồi hắn lại xoáy tròn, xoáy mạnh. Mẹ tôi chịu hết nổi la thành tiếng:
– Giời ơi, tôi đang ngủ, mà thằng cháu ngoại tôi dám mò vào, tuột quần, rồi cầm cặc ngoáy vào lồn tôi nè Giời. Biết thếnày, tôi đã dụ dỗ nó vào đây cho địt năm nó mới lên mười bốn. ở trong nhà tôi ba năm rồi chứ phải ít ỏi gì đâu. Sao năm con mười bốn, không chịu vào mò bà, hả Bảng?
– Làm sao con dám, thưa bà. Tối nay không có chị Phúc đưa đường, bốbảo con cũng không dám lần lên phòng bà, chứ đừng nói là cầm cặc ngoáy lồn bà như
thế này. Bà có thích không?
– Đừng hỏi nữa, Bảng ơi. Bảng cho em những cảm giác mà cả một đời, em chưa từng hưởng qua. Anh quậy nhưthế chắc nước lồn emnó quánh lại đặc quẹo dưới đó phải không.
– Dạ không, nó thành bọt, thưa bà. Con muốn cúi xuống ăn một ít, có được khôngl
Ăn đi anh. Húp đi anh. Nuốt hết nước lồn vào bụng anh đi, cho anh đừng bao giờ quên em…

Bảng ngừng tay. Nó quỳ chầm chậm xuống. Hai tay vẫn tỳ vào bắp vếmẹ tôi, để cửa mình của bà vẫn hở ra. Nước lồn quánh đặc như bọt trúng gà, dính sát vào chòm lông đen rậm. Bảng ríu rm mắt, sà mặt vào, dùng lưỡi liếmtừng mảng, nuốt ngon lành. Mẹ tôi nhìn không sót từng cử chỉ của Bảng. Bà thấy cậu bé mê bà thật, mê cái trắng trẻo, mê cái tuổi đã quá tử tuần, mà còn dâm như gái mưừi tám.

Húp xong hết bọt nước lồn, Bảng dùng hai ngón tay banh nhẹ miệng lồn mẹ tôi ra xem, quan sát như một nhà khảo cứu, và Bảng hít hà như khoái một điều gì Hắn trồi đầu lên nằm sát trên ngươi mẹ tôi, nói ân cần, lễ độ:
– Lúc nãy bà bảo, sao năm con mười bốn, không đám liều vào đây mò bầ, phải không?
– Ừ, đúng thế, tại sao? Sao để mãi đến giờ mới bắt đầu? Mẹ tôi ôm mặt Bảng hỏi thân thương. Bảng cười cười Nó muốn thú thật một điều gì táo tợn lầm mà không dám. Cho đến khi mẹ tôi muốn nghe quá. Bà biết cậu bé sẽ khai một việc, chắc sẽ làm bà có thêm cảm giác mạnh:
– Nói đi Bảng. Chúng mình nhưthếnày rồi, còn gì để phải sợ nhau. Em thích nghe. Nói đi.
Bảng yẫn nằm nhưthế, vừa ngắm nhan sắc mẹ tôi, vừa lấy ngón tay nghịch nghịch cặp môi của bà, rồi Bảng nói từ từ:
– Mười bốn tuổi? Không, gần mười lăm thì đúng hơn, thưa bà. Một buổi trưa, mẹ con bảo cầm chổi phất trần quét các ghếgụ gần bàn thờ, con bỗng nghe tiếng bà rên. Ban đầu, con tưởng bà bị ốm. Nhưng khi bò lại trước phòng này, con nghe tiếng bà nói mơ hồ, như đang nói với ai. Nhìn trước nhìn sau, con đánh liều nhìn qua lỗ khóa. Giời ơi. Mắt con muốn mờ đi. Vì trong kia, tại cái giường này, bà đang trần như nhộng, ểnh mông lên trời, tay bà cầm cái gì… cái gì như quả dưa leo hơi lớn. Cứ thế bà thụt vào lồn. Mồm bà la khơi khơi, vừa tiếng Tây vừa tiếng Việt. Có mỗi mình bà, mà sao con nghe như bà chuyện trò với người thứ hai. Lúc ấy, con hơi sợ, chứ chưa có bị kích thích tình dục. Con sợ ma, vì chưa biết bà đang thủ dâm.

Hôm khác, mẹ con lại sai con mang bình nước tưới các chậu hoa nhỏ quanh bàn thờ. Con lại nghe thêm lần nữa. Dĩ nhiên, con lại bò đến, nhìn vào. Giời ơi, lần nay bà cũng trần truồng, chống hai tay, quỳ sấp, rồi bà địt quả dưa leo lớn hơn, đang chổng ngược. Tóc bà phủ hết gương mặt. Vú bà thòng xuống thật đẹp. Tình dục trong con nổi lên: Cặc con cứng nhưkhúc gỗ vì nghe tiếng bà liên tục rên thê thiết như: “Mình ơi, em chỉ muốn ngoại tình. Với ai cũng được. Sinh lý em đang tràn ra. Chịu hết nổi rồi mình ơi. Hay mình cho em lên KhâmThiên đi khách với Tây, Marốc, hay lính gạch mặt cũng được. Thằng nào miễn có cặc thì thôi. Cặc ph(.ti to như quả dưa này em mới chịu…”

Đấy, đại khái con chỉ nhớ chửng ấy. Và cứ thế, mỗi ngày, không đợi mẹ bảo, con cứ cầm chổi lên vờ quét tước hay tưới hoa. Chờ cho tiếng bà rên lên là con bò lại nhìn không sót. Trủớc giấc ngủ, con thường mơ tưởng tới hình ảnh của bà thủ dâm trong phòng, rồi nằm sấp lên chiếc gối, con… con… cũng bắt chước bà, cà nhẹ cặc mlnh vào gối. Từ đó, sau khi được cảm giác sung sướng, con thường gọi tên bà rất bé… Con nảy những ước mơ, những ham muốn… Con tự bảo… hôm nào đánh liều, giữa lúc bà đang địt quả dưa leo, con mở cửa, lén vào, một chết, một sống, cổi truồng ra, xin phép bà cho con thếquả dưa leo. Mưu tính như thế, nhưag gan dạ của thằng nhà quê nghèo khốn trong con chẳng cho phép. Vì thế, lúc nãy, khi nhìn thấy lồn bà, con phải nhìn thật lâu, thật kỹ, để biết chắc đó là cái lồn đã làm con mất ngủ nhiều đêm, cái lồn đã làm sinh lý con lớn hơn tuổi mười bốn. Con phải nhìn cho kỹ, biết đâu ngày mai, con sẽ chẳng còn hân hạnh được nhìn nó lần nữa. Hôn lồn bà rồi, con không muốn gần gụi với ai nữa hết. Bà có cái gì làm cho con mê quá…

Mẹ tôi sướng hết nói. Bà nghe một cậu bé tán tỉnh mình bằng lời chân thật, quê mùa. Bà vừa sướng tình dục, vửa khoái lỗ tai, khi nghe Bảng thú thật hết hồi
nó lên mười bốn. Mẹ tôi hỏi:
– Thế lúc đó nếu, nếu thôi nhé, nếu bà tìm mọi cách, thầmlén gọi con vào phòng này, roi chúng mình… chúng mình ái ân vụng trộm. Bảng có bằng lòng không?
Bảng nghe thích lỗ tai quá. Vì mẹ tôi nói đúng phóc điều Bảng mơ ước. Nó liều trả lời mẹ tôi:
– Nhất định là con nhào ngay vào phòng này. Hai hôm tru”ớc nghe chị Phúc nói “có khi nào Bảng nghĩ sẽ có dịp làm tình với một bà cụ không?” Con hơi giật
mình, vì nghĩ là chị Phúc đã bắt gặp con nhìn trộm bà một lần, nên con vờ trả lời: “Em chưa nghĩ tới. Thế nhưng nếu có dịp, em muốn thử một lần cho biết.” Và
bây giờ… con đang hân hạnh nằm trên bụng bà. Con có quyềnthếquả dưa leo chưa? Gật đầu cho phép con đi…

Mẹ tôi im lặng. Sinh lý dữdội đang tràn ngập trong bà. Thay vì gật đầu, bà luồn tay xuống dưới, cầm cặc Bảng, đưa vào miệng lồn. Bảng nhấn xuống từ từ, mà
mắt hắn không rời gương mặt đầy ắp sự sung sướng của mẹ tôi. Bảng bắt đầu đụ. Hắn nắc chầm chậm. Nước lồn mẹ tôi ứa ra như suối. Bà đang tưởng tượng những điều siêu thực. Bà đang tạo cảm giác mình đang đụ mộtthằng bé nào đó giữa rừng, một thằng con nuôi, hay một cháu ngoại, vân vân…

Máu lãng mạn của mẹ tôi thì nhiều vô kể. Bà phải là một nhà thơ, một nhạc sĩ, một họa sĩ đúng hơn. Bởi vì bà luôn sống trong mộng. Bà thích tạo những điều
không tưởng, và ghê sợ nhất, đang ái ân với người này, bà tưởng đến người khác. Cho nên đây không phải là lần đầu tiên bà ngoại tình (bà vẫn thường nói thế). Và ghê sợ hơn nữa, mẹ tôi thường thú thực: bà sợ không đủ thời gian để hưởng cho hết tình dục tuyệt vời ở trần gian.

Bảng vừa nắc vừa nhìn lồn mẹ tôi. Cậu bé vẫn si mê chòm lông độc đáo của bà, nước da trắng như trúng gà bóc của bà… Tuyệt diệu nhất, Bảng nghĩ là mình đang đụ một cái lồn đã sanh ra ba cô gái từng nằm dưới bụng của Bảng. Điều đó mới làm Bảng cảm hứng ghê gđm. Hắn chưa bao giờ dám nghĩ, có một ngày, được nằm trên bụng mẹ tôi mà đụ như nhân tình.

Hình ảnh thằng người làm bé tí, đang đụ một thiếu phụ lớn tuổi làm tôi nứng quay quắt, nứng dã man. Hột le của tôi sưng vù, muốn nổ tung lên, lông lồn tôi dựng ngược. Tôi cần cổi ngay quần, tìm ngay một đàn ông, hay vật cứng như quả dưa leo… cho ngay vào, tự làm cho mình khoái lạc, như mẹ tôi đã làm trước đó. Nhưng… nhưng làm sao có được, nhất là mắt tôi đang dính sát hình ảnh dâm dục trong kia. Mẹ tôi bảo Bảng cứ cắm sâu cặc nhưthế, thay vì nắc, thì Bảng hãy xay trên mu lồn như xay gạo. Bảng chống tay, làm đúng như lời mẹ tôi bảo.

Hình như bà mê kiểu làm tình này nhất thì phải. Hai đùi bà lúc duỗi thật thẳng, triển hai bàn chân ra. Lúc thì hai gối co thun lại. Có lúc bà quấn chặt lưng Bảng, nằm rên lãng mạn:
– Anh có biết tại sao năm anh mười bốn, thường được chứng kiến những cảnh em thủ dâm trong phòng không?
– Thưa bà không? Tại sao? Hay tại ông nhà lúc đó hay đi xa buôn bán, bà buồn rồi…
– Không… Không đâu. Ông có ở nhà cũng vậy thôi. Vì lúc nào… em cũng cần, cần có tình dục. Trong nhà này có ông đấy, nhưng hình nhưđã nguội lạnh, không còn thích gối chăn với em. Cho nên… cho nên,, em phải tìm tình dục ở người khác. Mà… mà người khác giống quanh đây có ai, nếu không phải là anh, dù chỉ là một bé con mới mười bốn? Một đàn bà lãng mạn như em… nhìn một bé con, như nhìn một thần tượng. Em… em mơ… hằng đêm mơ giao hoan với một cậu bé. Lý do em muốn mẹ anh vào giúp việc ở đây, cũng vì anh, có biết không?

Những việc làm như lau ghế gụ quanh bàn thờ, hay cầm bình tưới nước các chậu hoa mỗi buổi sáng, là do em bảo mẹ anh phân việc cho anh làm. Chỉ có thế em mới có cơ hội… cho anh thấy… những hình ảnh khiêu dâm cực kỳ hấp dẫn. Mục đích: cố làm cho anh đánh bạo, lén vào phòng em, mò. em, hiép em, hay gì gì đó, cho em thỏa mãn sự cuồng dâm trong máu. MÁU THÈM ĐỤ TRẺ CON.

Bảng vô cùng kinh ngạc, nửa tiếc rẻ những cơ hội bằng vàng. Nhưng hắn vẫn nghi ngờ, hỏi thêm:
– Nhưng làm sao bà blết em đang có mặt và làm việc bên ngoài?
– Ô, điều đó có gì khó đâu. Cũng nhưchuyện chúng mình đang đụ nhau đây, đang được chị Phúc ngoài kia nhìn không sót một chi tiết. Ngoài nhìn vào mà rõ như thế, thì trong quan sát ngoài còn tận tương hơn. Như lúc anh bắt đầu lau chùi bàn ghế, thì em chỉ đứng ở cửa nhìn, và rên khơi khơi, để khiêu dâm. Lúc anh bắt đầu bò lại cửa, em trần tluồng nhảy phóc lên giường, bắt đầu cảnh thủ dâm. Dễ thôi. Chị Phúc nói đúng đấy: Chỉ cần mình muốn, cơ hội sẽ tới.Em chuẩn bị chu đáo đến độ ngày nào anh lên gác lau chùi, thì y như rầng có em nằm trong đó thủ dâm. Nhưng thời gian trôi qua khá lâu, chẳngthấy anh DÁM có phản ứng nào táo bạo, em nghi là… khả năng tình dục anh chưa có, chứ chẳng ngờ anh mặc cảm thân phận tôi đòi, mà không dám.

Chớ phải chi… Bảng chỉ cần tỏ một cử chỉ nhỏ, như nhìn lén em một lần đang tắm, hoặc vờ chạm vào da thịt em, hay bàn tay em, rồi xin lỗí… hay vờ cầm chổi phất trần bước vào phòng em giữa lúc em đang nằm cổi truồng chẳng hạn… Giời ơi thú vị biết chừng nào. Bảng thì mặc cảm thấp hèn. Còn em, mặc cảm mình quá cao. Cả hai chẳng gần lại nhau được.

Nhưng Giời còn thương… vẫn không phụ lòng một thiếu phụ đã dám từng đêm, dù ôm chồng, mà tâm tưởng lại nghĩ về cậu bé mười bốn, ngay trong nhà… Đụ được trẻ con là giấc mơ vàng ngọc của riêng em – em nghĩ thế – Không ngờ ba người con gái em cũng mang một dòng máu tình dục kỳ quặc. Đụ em đi Bảng ơi. Em vẫn chỉ thấy sung sướng tận cùng, khi được làm tình với trẻ con như anh. Thú vị vô cùng. Siêu thoát vô cùng. Hiện sinh vô cùng…
– Bà nói gì con không hiểu? Siêu thoát, Hiện sinh???
– Người yêu ơi, cần gì anh phải hiểu. Anh chỉ cần biết em cần anh, yêu cái khờ dại của anh, yêu luôn những điều anh không phải là người lớn.

Bảng lắc đầu. Nó cứ liên tục xay trên lồn mẹ tôi, như một nhân công xay gạo. Còn mẹ tôi thì hồn đang phiêu lãng nơi lạc cảnh, bồng lai. Quái lạ, dù sướng ngất đến mở mắt không nổi, mẹ tôi vẫn nhìn đăm đăm cậu bé, để tận tình thưởng thức cho hết cái máu dâm kỳ quái.

Anh nhốm lên, cho em lau bớt nước lồn. Em muốn cặc anh phải chật ứ trong em…
Bảng rút cặc ra, không đợi mẹ tôi, hắn tự động lấy áo mình lau sạch lồn mẹ, rồi lau luôn cặc của nó. Xong me tôi chồm dậy, nằm ngược đầu với Bảng. Bà ngậm vào cặc Bảng, táp ngon như ăn chuối, trong khi Bảng dúi mặt vào lồn bà, bú như heo ăn cám. Người bị kích thích mãnh liệt nhất là tôi. Tôi điên lén, chẳng còn lý trí chạy về phòng thay cái áo đầm, đi nhanh ra phố, rồi đến Hồ Hoàn Kiếm. Thiên phóng sự “Làm Đĩ” của nhà văn Nguyễn Tuân hiện từng chữ trong óc tôi.
– Ừ, tại sao không? Tại sao tôi không thể làm đĩ như nhân vật cô Marie trong truyện? Không phải làm đĩ vì tiền, mà vì TÌNH DỤC. Tôi nhìn thấy đám Marốc, Tây đen vửa nhảy xuống từ một xe GMC, đi vào một tiệm tạp hóa. Anh nào cũng to con, khỏe mạnh. Tôi tạt vào vở mua một ít trái cây. Tôi cầm một quả chuối, lột ra, cho vào mồm, Đứng mút mút khêu gợi, lả lơi như một ả giang hồ… Tôi chọn một gã trẻ da đen coi được nhất trong bọn, liếc tình… Y như rằng anh ta lân la tới bắt chuyện.
– Chào cô. Tôi tên là Louis. Hân hạnh được biết cô Còn cô tên là…
– Phúc. Nhưng ông cứ gọi tôi là Mimi? ỏ nhà, mẹ tôi vẫn gọi tôi như thế. Hôm nay ông không đi hành quân à?
– À… không, đơn vị tôi vừa ở chiến trường về nghỉ, dưỡng sức. Trông cô xinh quá. Thật hân hạnh cho tôi. Ít khi nào tôi được quen biết với cô Việt Nam duyên dáng như cô… Mình có thể… đi ăn, rồi si Ciné với nhau không? Tôi không rành đường sá Hà Nội lắm. Nếu cô nhận lời, xin cô làm hướng dẫn giùm cho.

 
Dĩ nhiên là tôi nhận lời. Trong thiên phóng sự Làm Đĩ, cô Marie thú thật với ký giả Nguyễn Tuân là chỉ có Tây đen, hay Marốc mới mạnh về tình dục, nhất là ái của quý. Tây trắng cũng không sánh nổi, chớ đừng nói các anhViệt Nam. Tôi đi giữa phố phường với một anh Tây đen, mà chẳng thấy chút ngượng ngùng, vì, tôi đang cần quá một người đàn ông cường tráng. Tôi chọn một nhà hàng cơm Tây thật sang, gần dinh Toàn quyền, để không gặp những người Việt tò mò.

Rồi, cũng dĩ nhiên, trong bữa ăn, tôi hỏi dò về khả năng sinh lý của Louis:
– Anh từng lập gia đình chưa?
– Thưa chưa. Đang học trung học ở Madngaska, thì tình nguyện vào lính. Đúng ra, chúng tôi là loại lính đánh thuê. Năm nay tôi hai mươi mốt tuổi. Có chút học thức, nên được cho chức Chuẩn úy. – Thế… chắc ông đã có bồ?
– Ô cái đó thì nhiều, nhưng toàn người da đen. Còn da trắng và da vàng… tôi chưa.
– Ông có muốn thử da vàng một lần cho biết không?
– Ồ, quý hóa biết chừng nào. Cô làm ơn giới thiệu – cho tôi một người đi…
– Như tôi, ông có chê không?
– Không dám đâu. Tôi chỉ sợ cô đùa. Còn nếu thật như thế, tôi vô cùng hạnh phúc.
– Bây giờ ông định đi ciné, hay mình… mình tìm một nơi… một nơi thanh vắng, để chuyện trò…
– D’accord, tout suite. Pas la pain. (Đồng ý, ngay lập tức chẳng có gì trở ngại hết).

Tôi liều mạng bảo xe kéo đưa cả hai về nhà tôi. Tôi không muốn vào nhà ngủ, vì thực ra, tôi đâu phải là đĩ. Vào đó, người ta có thể hiểu lầm. Lên cầu thang, khi ngang qua phòng mẹ tôi, tôi vẫn còn nghe tiếng bà rên âm ư bên trong. Tôi lợi dụng lúc cả nhà không có ai, đưa Louis vào phòng tôi, bảo chàng đi tắm.

Chắc chắn, cả gia đình tôi, không ai có thể ngờ tôi liều lĩnh đến thế. Chính tôi nữa, tôi cũng không tài nào nghĩ nổi gái mười tám, con nhà lành, lại có một quyết định vô cùng táo bạo.

Tắm xong, Louis bước ra, quấn một khăn lông ngang bụng. Chàng cổi trần, mới thấy người chàng to con, nở nang lực lưỡng. Tôi đã chọn mặc một áo ngủ thật đẹp, ngồi sẵn ở salon chờ. Nước da Louis đen láy như cột nhà cháy. Tôi chưa nghĩ lát nữa đây, khi ôm chàng trên giường, tôi có sự kỳ thị nào không? Những lời ngợi khen của Marie về người da đen trong thiên phóng sự lại vang lên tưng chữ. Cô bảo, các chị em ta, mười chị hếttám là có chồng da đen. Lý do: sinh lý họ rất mạnh.

Tối mời Louis cốc cà phê sữa, rồi quan sát thân hình lực lưỡng của chàng. Tôi hỏi:
– Trong quân đội, người ta cho phép mỗi người lính như anh, được mấy lần giải quyết sinh lý một tuần?
– Chuyện đó thì tha hồ. Anh nào có sức và có tiền thì cử việc chơi.
– Chẳng hạn như anh thì sao?
– Tôi à? Tối thì gần như hằng ngày phải có, ngoại trừ lúc ở mặt trận. Như hơn nửa tháng rồi, tôl ăn chay nằm đất, không biết đàn bà là gì đấy Mimi…

Tôi đánh bạo, nhảy tỏm vào ngồi trên lòng Louis, Và nghe thử dương vật của chàng đang chạm mông tôi to cỡ nào. Nó cộm hẳn lên. Tôi sà vào hôn môi người sĩquan da đen mộtcái để mở đường. Chàng bật ngửa tôi ra, đặt tôi nằm trên cuồm tay chàng, và sà xuống, chuyền lưỡi qua cho tôi nút. Cảm giác tôi lúc đó như người mạo hiểm. Chưa biết kết quả ra làm sao, nhưng cứviệc lăn xả vào. Trong chốc lát, bàntay Louis thọc vào ngực áo tôi sờ cặp vú. Bàn tay chàng to như tay hộ pháp. Chàng chỉ bóp nhẹ cái vú, và trên này hôn chặt môi tôi, tôi chẳng còn thấy chàng đen đúa, xấu xí là gì nữa. Tôi lần tay xuống sờ thử khúc dương vật Chúa ơi, bàn tay tôi không nắm trọn. Nó giật giật như con cá lớn bị mình túm bắt.

Tôi tiếp tụchôn chàng, nhìn chàng thật gần. Nhưng tất cả nhường chỗ cho tình dục đang nổi lên cuồn cuộn trong tôi. Da đen? Họ không phải là loài người à? Họ không có trí khôn à? Họ không biết làm tình à? Máu say tình dục của tôi cho phép tôi biện bạch đủ điều, để bênh vực Louis, và cũng để tôi tự yên trí dấn bước thêm vào nữa.
– Bế em lại giường nằm. Tôi nói.

Chàng bế đứng dậy dễ dàng, nhẹ hững như bế một em bé. Lúc đó tôi mới thấy rõ ràng sao với chàng, tôi chỉ là em bé không hơnkhông kém. Louis đặt tôi nằm trên giường. Cái khăn lông chàng quấn rớt xuống đất từ lúc nào khôngbiết. Tôi trốmắt nhìn, kinhngạc nhìn, tấm thân bồ tượng của Louis nở nang như đô vật, nhất là cục bửu bối dài và lớn ngoài sức tưởng tượng. Chàng đứng như để phô trủơng cho tôi thấy tấm thân cường tráng, khoảng mấy phút. Tôi ngẩn ngơ, tôi bàng hoàng. Không phải tôi sợ, nhưng tôi đang suy nghĩ: làm tình với Louis rồi, làm sao tôi chọn cho mình người tình thứ hai nữa? Bỗng chàng cầm bàn chân tôi nói:
– Bắt anh cổi trần đứng đây. Còn Mimi… thì mặc áo quần nằm đó hả?

Mắt tôi nhìn chàng, tay tôi bắt đầu cổi áo, phơi bộ ngực căng đầy nhựa sống. Rồi đến chiếc quần ngủ, cũng được tôi tuột ra khỏi hai chân. Louis van đứng đó cạnh giường. Tôi chồm lên, quỳ trên giường, nâng nhẹ cặc chàng lên, ngắmtha thiết. Nó lớn và dài kinh khủng. Hèn chi chị Marie chẳng nói toạc ra rằng, chỉ có Tây đen mới là những người có thể thỏa mãn sinh lý cho phái nữ. Hình như Louis không tin tôị là gái giang hồ. Chàng hỏi tôi:
– Sao Mimi nhìn kỹ của anh thế? Xưa nay chưa từng thấy của ai như thế sao?
– Chưa. Vì em không phải là gái đĩ.
Chàng nâng mặttôi lên, nhìn một lúc, rồi nói ngay:
– Anh đoán không lầm mà. Tiếng Pháp của em là người có học. Cách em cười, cái cầm tay, cái hôn môi… làm anh suy nghĩ. Và’căn nhà sang trọng này nữa. Có
điều gì bí mật không? Mimi?
– Có Điều bí mật đó là em cần một người da đen. Em cần thỏa mãn tận cùng sinh lý. Chỉ có vậy. Anh có làm được việc đó cho em không?
Louis cười nhẹ, rồi xốc tôi lên nằm ngang mặt chàng, nói dõng dạc:
– Người da đen của anh chỉ hãnh diện mỗi điều đó mà thôi. Hình như trời đất công bằng, đã ban cho Da đen cái vũ khí tuyệt vời đó. Da đen hãnh diện khắp toàn cầu, cũng nhờ ưu điểm đó. và bị da trắng chèn ép, kỳ thị cũng chỉ vì mỗi cái ưu thế đó. Đàn bà da trắng ở Pháp ngày càng đổ xô đi tìm chồng da đen. Đêm nay, anh biết những ấn tượng xấu của em về da đen sẽ tiêu tan. Nhường cho những thán phục, ngợi nghen Người Da đen Louis.

Nói xong, chàng lại đặt tôi nầm sóng sượt trên giường. Chàng nằmtheo, ôm tôi nhưcuộn một con dế mèn. Tay tôi lại tìmnắmtrọn khúc gân của chàng. Tôi thều thào:
– Em ngại của anh có lớn quá không? Có vào hết được trong em không?
– Em khỏi lo. Sẽ có lúc nào đó trong khi ân ái, Mimi sẽ đòi nó dài hơn và lớn hơn. Anh đã từng nghe một người yêu ở Paris vòi vĩnh như thế.

Lồn tôi đang ướt nhẹt. Tôi chờ. Tôi mong. Tôi cần, cần lắm tử lúc chặp tối, khi nhìn Bảng đụ tơi bời trên bụng mẹ tôi. Nầm dang rộng hai chân ra, hai tay vuốt vuốt chòm lông, tôi cố tình trình cho Louis thấy tận tường miệng lồn đang khao khát con cặc đen thui của Louis vào. Nhưng có lẽ trước hết, tôi xin chàng hãy cầm cặc khuấy miệng lồn như Bảng đã làm cho mẹ, xem nó sướng cỡ nào mà mẹ điên cuồng la như giặc dậy.

Louis chống một tay choàng qua người tôi nhìn, ngấm. Lâu nay, chỉ làm tình với bọn gái giang hồ, chàng chưa từng được cái hân hạnh nhìn một em bé nhà lành, vụng về tỏ cái thèm sinh lý cách thơ ngây như thế… Mắt tôi vẫn dán sát vào khúc cặc to gồ ghề của Louis, và hai đùi tôi lúc dang rộng, lúc kẹp lại, thay cho lời mời mọc ân cần nhất của tôi. Chỉ xin chàng hãy ra tay.

Tấm thân bồ tượng của chàng đang di chuyển, nằm sấp trên tôi. Chàng ngậm trái vú, nút mạnh. Những dây sướng bất đầu nổi dậy. Tôi nghe cặc chàng đang ngúc ngoắc, chạm nhẹ vào đùi, vào mu lồn, có lúc nằm yên ở miệng âm hộ. Cũng may mà Louis chống hai tay, nếu không làm sao tôi chịu nổi sức mạnh đô vật của chàng? Lúc môi chàng chạm môi tôi,.là lúc khúc gân lớn dưới kia đã nằm sẵn ngay miệng lôn. Tôi nhắm mắt nút lưỡi chàng. Timhồi hộp chờ những phút giây xúc động. Nó có vào được không? Đủ thứ bối rối ùa tới, làmtimtôi đập mạnh. Thì, không biết nghĩ sao, Louis tuột xuống, banh lồn tôi ra bú. Bú êm đềm. Bú nhẹ nhàng. Và mồm tôi bắtđầu la lên, khi cái lưỡi của Louis thọc sâu vào đụ thếcặc, đụ tàn canh gió lốc…

Hai gót chân tôi dộng thình thịch trên lưng chàng. Tay tôi nắm chỏm tóc quăn nhưnhững con ốc, để bứt, để xé cho đã cái sướng chàng đang cho. Tôi gào lớn,
không cần biết bên kia có mẹ tôi:
– Đồ chó đẻ da đen. Đồ khốn nạn da đen, mầy làm bà lên mây rồi, chál.’ ngoại ơi… Bà đã giàn cảnh từ năm con mười bốn tuổi. Bà muốn con nhìn lénbà đang tắm, bà muốn con chạm da thịt bà rồi xin lỗi, hay táo bạo hơn, con liều bước vào phòng bà giữa khi bà đang cổi truồng nằm trên giường. Hay con mò bà, địt bà… Giời Ơi còn nỗi sƯớng nào hơn thếnữa, con ơi…

Tôi gào lớn bằng tiếng Việt, để Louis không thẽ hiểu gì, và lặp lại những điều mẹ tôi đã nói với Bảng hồi chặp tối… Mục đích tôi chỉ có thế. Nhưng không hiểu sao, tự nhiên tôi rơi vào trạng huống một bà ngoại thật, đang bị thằng cháu mò vào bú lồn cách dã man. Đây là một trong những sáng tạo lạ lùng tôi học được từ mẹ, để tạo thêm những hứng tình dục…

Tôi mở mắt không lên nữa. Tai có nghe tiếng gõ cốc cốc của hàng mì thánh chú Phồl bán dưới đường. Tiếng chách chách của lưỡl Louis chạm vào lồn tôi… Nhưng tiếng la gào của mẹ tôi thì đã hoàn toàn im bặt. Có lẽ cả hai đang chìm vào giấc ngủ…

Bây giờ tôi thấy Louis đã trườn lên. Mộttay chàng cho xuống cầm cù nự. Tôi tự động, dang rộng hai đùi, cặc chàng định vào, tôi chận lại, xin chàng “khuấy cà phê” như Bảng đã làm. Chàng nói:
– Ai dạy kiểu này cho Mimi vậy?Anh gọi kiểu này là Café au Lait (Cà phê sữa).
– Mẹ emdạy. Mẹ emcó th~ng bồ bé con, chỉ mười bảy tuổi. Nó làm kiểu này mà mẹ sướng phát khóc lên. Làmem chịu không nổi, phải ra phố tìm anh về… thử cho em một lần…

Louis cầm con cặc to tướng, quậy tròn miệng lồn tôi Trời đất ngả nghiêng. Giường chiếu rách hết. Tôi bắt chước mẹ, đưa hay chân lên không trung rung mạnh, tay tự bóp vú, răng nghiến trèo trẹo, mồm la thất thanh… Bỗng tôi nghe dòng nước mdt bên khóe mắt chảy xuống nóng hổi. Hèn chi, hèn chi mẹ tôi phải bụm ngay mặt lại. Thì ra, lệ trào ra không những chỉ khi mình đau khổ. Mà sướng quá, sướng đến không lời diễn tả, nước mắt cũng tuôn.

Tôi cứ để lệ tràn ra cho đã cơn tình dục, cho Louis thấy tôi mê chàng làm tình dường nào. Cách chàng “khuấy cà phê” tối tân hơn Bảng ở chỗ, thỉnh thoảng chàng dúi cù nự lên trên, để xoắn cái hột le, rồi xoắn luôn cái mồng đóc. Tuyệt diệu nhất, cặc chàng dúi thẳng vào đỉnh lồn, móc mạnh kêu bừng bực. Chúa ơi, thiên thần ơi… có lẽ tôi phải đứt hơi mà chết. Chữ sướng không đủ diễn tả hết sự rung động toàn thân, từng sợi lông, từng tế bào đều dậy lên cái khoái lạc tuyệt cùng không búl nào tả nổi. Louis miệt mài làm, vì chàng thấy tôi bụm mặt, la nhưheo bị cắt tiết. Được chỉ mười phút, rồi tôi chịu hết nổi, tôi khẩn khoản xin chàng đâm thẳng cặc vào cửa mình tôi.

Trời ơi, khúc gân Louis đang tiến vào kìa. Tôi chẳng nghe chút gì đau đớn. Từng phân, từng ly, đống gân to chần dần đã nằm gọn trong lồn tôi. Chàng bắt đầu nắc, mà mất thì thăm chừng phản ứng của tôi. Chàng sợ tôi đau??? Không. Nếu đau sao mông đít của tôi xàng nhịp nhàng theo từng nhịp nắc của chàng. Hai tay tôi níu chặt vai chàng và chân tôi tréo qua hai đùi chàng mà lấy thế… Louis nhắm mắt. Chàng yên trí ngựa đang sải. Thuyền đang căng gió. Đường ướt mưa đang êm đềm đưa cả chàng lẫn tôi lên mây xanh…

Thằng Bảng bây giờ đã mất hút trong trí não tôi. Tên nó cũng vàng khỏi tiềm thức tôi. Hỡi người da đen Louis thần tượng, em không táo bạo mang anh về đêm nay, thì thiên phóng sự của nhà văn Nguyên Tuân, với em chỉ là giả tưởng. Gái giang hồ còn phải mê Tây đen, còn nói cho học sinh Trung học Trưng Vương như em. Các bà, các chị dè bỉu, chê bai ông Nguyễn Tuân, khinh bạc Thiên phóng sự “Làm đĩ” là trái thuần phong mỹ tục, rồi không đọc… Xin lỗi các chị à. Chứ không phải các chị sợ đọc xong lại phải ra Hồ Hoàn Kiếm tìm Tây đen về cho nó địt hay sao? Trong số mười hai ngàn gái ở Hà Nội, có bao nhiêu chị vào nghề giang hồ chỉ vì tình dục? Rồi trong hàng trưởng gia đang làm việc cho Tây, có bao nhiêu chị đã lén chồng đánh đĩ? Chẳng ai biết nổi hằng ngày, hằng đêm,trong các Hotel sang trọng có bao nhiêu cuộc hẹn hò của những bà lớn với những viên sĩ quan cao cấp Pháp đưa vào tư tình để chạy áp phe?

Cho nên tôi không thấy gì mặc cảm, khi đưa một anh Tây đen về nhà để làm tình. Mình thích thì cứ làm, công khai, không lén lút. Mà quả tình, Tây đen địt đã điếu thật. Hình như ông Nguyễn Tuân chưa tả hết cái khoái lạc tận cùng của những ả giang hồ khi địt với Tây đen. Hay đã bị sở kiểm duyệt của Phòng thông tin cắt xén? Chứ nếu phải diễn tả đúng mức, ông Tuân phải viết như thế này: “Nằm dưới bụng Tây đen rồi, không còn người đàn bàVíệtNam nào muốn lấy chồng Việt Nam nữa. Nó đụ tận tình. Buồi vào lồn rồi, là nó bắt đầu liên tục nắc tàn canh. Phía trên, mồmnó không ngừng hôn môi, nút lưỡi, liếmcổ, bú lỗ tai. Bàn tay nó thay nhau bóp mềm haỉ đồi vú. Mình la chí tử, gào thét ầm vang. Nó cứ chăm chỉ làm cho mình không thở nổi. Mình ra xong một lần, xin ngừng. Nó lắc đầu đụ tiếp, địt tiếp Cho đến khi toàn thân mình mềm như tàu lá héo…”

Tôi cố gắng hết sức để kéo dài cuộc truy hoan, mà thú thực, chỉ chịu nổi Lot.ás tới phút thứhăm nhăm, là phải xuất… Trời đang mùa Thu. Cái rét căm căm vẫn tràn vào phòng, dù đang có máy sưởi, mồ hồi Louis vẫn nhễ nhại ra. Thân hình chàng đen bóng. Chàng đụ, mà mất không ngừng nhìn tôi chăm chăm. Bỗng, tôi thoạt thấy trên đỉnh tường hai cái đầu giống hệt hai hôm trước, khi tôi đang đụ với Bảng. Lần này không phải chị Ngọc với mẹ tôi. Mà bà, vđi thằng Bảng. Hèn chi nãy giờ, lâu lắm tôi không nghe tiếng rên thê thiết của bà với Bảng nữa. Thì ra…

Chắc chắn là bà đang bị kích thích tột độ, và vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi liều lĩnh mang cả Tây đen về nhà. Cho dầu có muốn la tôi, bà cũng không mở lời được. Vì… bà đã từng dụ T^y trắng ở Nam Định. Tôi lại muốn mang mẹ tôi vào một quyến rũ khác. Tôi muốn bà thấy rõ tại sao tôi làm tình với Tây đen, nên tôi lật Louis nằm ngửa ra, chổng con cặc to trú danh lên trời. Rồi tôi dùng tay, dùng mồm đùa nghịch thỏa thê, cốt cho bà thấy khúc dương vật của chàng, nó vừa to, vừa dài độc đáo, mà cứng như thanh sắc. Đã thế còn dẻo dai đến bao lâu cũng được.

Xong tôi lên, cho cặc Louis vào lồn, tôi ngồi động cừ, xay lúa, đủ kiểu, và mồm thì la:
– Hãy thử với Tây đen một lần đi hỡi những người đàn bà Hà Nội. Bảo đảm không ai sánh kịp với Da đen. Chỉ cần một lần thôi, các chị sẽ quên mất, không những người tình, mà còn muốn cuốn gói theo nó về rừng Phi Châu. Con đã ra hết một lần rồi mẹ ơi. Nhưng con vẫn còn ôm chàng địt cho tới ngày mai. Mẹ có thấy dương vật của chàng chưa? Kinh khiếp lắm mẹ ơi vờ ngửa mặt ra diễn tả nỗi thống khoái, để đưa nhẹ mắt nhìn mẹ.’ Bà hơi trồi đ~u lên, miệng nhoẻn cười, đưa ngón tay cái lên, tỏ sự đồng ý những gì tôi nói. Tôi lại biểu diễn thêm, rút lồn lên hơi cao, rồi lại ngồi phủin xuống thật sát, cho bà thấy chiều dài kinh hồn của dương vật Louis. Dưới này tôi sướng bao nhiêu, thì trên kia mẹ tôi mặt đỏ phừng, và đôi mắt ríu lại bấy nhiêu. Bà thấy rõ ràng hai mép lồn đỏ au của tôi ôm chặt cứng con cặc của Louis, chật đến gần như nứt ra. Thấy tôi cử nhìn lên trên cao mà diễn tả, và nói chuyện, Louis sanh nghi:
Hình như em đang nói chuyện với ai?
– Sao anh biết?
Mắt nhà binh mà em. Với lại tự nhiên, từ tiếng Pháp, em rên sang tiếng Việt…
– Phải, em đang biểu diền cho mẹ em xem.
Louis vội nhìn ngược lên trên. Đó là phản ứng tự nhiên khi chàng muốn biết mẹ tôi là ai, chứ không phải chàng mắc cỡ. Rồi Louis vội nói:
– Anh quên, lúc nãy em có nói mẹ em có một nhân tình trẻ măng. Có phải cậu bé đang đứng bên cạnh bà trên đó không?
– Đúng. Cậu bé đó trước đây là nhân tình của em.
– Rồi sao em lại nhường cho bà?
– Vì mẹ emđang cần một đàn ông, và nhất là bà có MÁU ĐỤ TRẺ CON.
Louis lại nhìn vội lên lần nữa, miệng mỉm cười.
Cười như khoái chí mộtđiều gì thầm kín:
– Anh tưởng chỉ ở Âu Châu mới có loại đàn bà thích địt trẻ em, không ngờ…
Nhìn lên, tôi thấý mẹ cười cười thích thú:
– Mẹ em chỉ thích làm tình với trẻ con thôi sao?
Louis hỏi.
– Vớ; người lớn nữa chứ, và… và là người ngoại quốc
– Chẳng hạn? Louis hỏi nhanh.
Chẳng hạn bà đã ăn nằm với hai người Pháp. Một lớn, một bé con. Nhưng cả hai là người da trắng, và nhỏ tuổi thua bà.

Thế chắc bà chưa thử qua da đen tụi anh?

Tôi lại ngước nhìn lên mẹ lần nữa, để dò ý bà. Mặt mẹ tôi lại đỏ phừng thêmlên, và cười híp mắt. Không biết tôi có hiểu lầm bà không, trong khi đó, Louis chỉ nhìn đôi mắt tôi, chàng đoán được phần nào phản ứng của mẹ tôi. Đột nhiên, chàng bảo tôi nầm ngửa ra để chàng đụ.

Louis quỳ thẳng đứng, đối diện với mẹ tôi, để bà nhìn cho rõ. Chàng cầm hai đùi tôi banh nhẹ ra, ấn cặc vào, rồi nắc. Cặp vú tôi rung theo từng nhịp. Tôi sướng quay quắc. Đầu không chịu nầm yên, mà phải lắc qua lắc về Mồm tôi la thả giàn, không còn sợ gì nữa. Nhìn cảnh dụ dã man như thế, làm sao mẹ tôi chịu nổi?
Được một lát, Louis bắt tôi khom người xuống đưa đít ra. Chàng lại nắc hung tàntừ đằng sau. Hai tay tôi bấu vào tấmra giường, rồi xé toạc cái báo gối. Vừa lúc đó, trên kia mẹ tôi bỗng gào lên thật lớn:
– Chị Phúc ơi, chắc mẹ cũng đi ngay ra phố, tìm một Tây đen như thếvề làm thử!
Bà cố tình nói bằng tiếng Pháp cho Louis cùng nghe. Nên chàng tuy đang đụ tôi, mà.mắt cư nhìn lên đầu tường và lòng có vẻ hãnh diện, hồ hởi về tài nghệ siêu đẳng, đã làm cho bà cụ phải si mê. Nghe mẹ bảo ra phốtìm Tây đen, tôi vộl ngăn bà. Vì tôi sợ, với số tuổi lớn, bà khó có thể tìm được một chàng Tây đen vừa ý. Phần trời lạnh mùa Thu… Nên tôi nói lớn, cũng bằng tiếng Pháp:
– Mẹ khỏi ra phố. Giờ này lạnh lấm. Đợi con một tí Nói xong tôi nhìn Louis cười. Chàng cũng ngầm hiểu tôi muốn nói gì. Cho nên, khỏi cần bảo, Louis tăng nhịp nắc. Chàng cố đánh thốc lên, cố diệt gọn tôi, để hành quân chiến trường khác. .
– Có khi nào anh gần gụi một bà lớn tuổi như mẹ em không?
– Hình như lúc nãy anh có nói rồi thì phải. Anh nói: tưởng chỉ Âu Châu mới có Đàn bà thích địt trẻ em. Không ngờ… Như thế có nghĩa là thuở bé, anh đã từng trải qua một thời vàng son oanh liệt. Không phải một, mà… lên đến chục người. Toàn là đầm da trắng, dâm hết chỗ chê… Hy vọng bà cụ em cũng cùng loại như thế. Gặp được đối thủ cao tay, địt mới đã. Anh cần đàn bà hồi xuân, càng tốt…

Nói xong, chàng lại nhìn lên trên kia, như ra hiệu với mẹ tôi. Mẹ quả là đàn bà hồi xuân thật, cọng thêm, bà mang trong người cái máu vừa dâm, vừa thích địt trẻ con. Louis mới hai mươi hai. Thì cũng chỉ bằng nửa số tuổi bà. Nhưng cái bà đang bị kích thích đây, có lẽ là Bửa bối của chàng quá lớn, và sức địt dẻo dai. Tựnhiêntôi nghĩ về mẹ, tôi thương mẹ. Tôi muốn bà hưởng cho hết mùi lạ trần gian, trủớc khi trăm tuổi quy tiên. Tôi quá trẻ. Còn bao nhiêu cơ hội.Tôi bảo:
– Louis, mìnhngưng một chút đi. Emmuốn mẹ em được hưởng chút quà lạ. Anh hiểu chứ?
– Vâng, thế cũng được. Nhưng bà cụ sẽ vào đây hay sao? Louis hỏi.
– Anh nên qua phòng bà thì tiện hơn. Em không muốnhai bà chị embiết. Họ đi xem hát cũng sắp về… Anh đợi em một cMt nhé?
– Không sao. Anh chờ…

Thế là tối ra dấu cho mẹ về phòng bà.
Để Louis nằm đó, tôi điểm lại da mặt tí phấn son, mặc lại bộ đồ ngủ, xong chạy qua phòng mẹ. Mở cửa ra, tôi đã thấy bà đang trần truồng, nầm sấp trên chiếc
gối lớn, cà lồn, mồm la:
– Làm sao có một thầng Tây đen to con như Louis để địt cho sướng hở trời? Tôi thèm quá… Trông cái buồi của nó là lông lồn tôi dựng đứng, nước lồn ướt đẫm tMi. Sao lâu nay tôi ngu, không chịu tìmTây đen mà địt hở trời. Ước gì chị Phúc thương tình cho tôi được hưởng một giờ cũng là quý… Ôi, sao lồn tôi cứ đòi địt mãi thế này? Vlra ra với thầng Bảng hai cái đấy thôi…
Tôi vỗ nhẹ vai mẹ, rồi lễ phép nói:
– Con đây mẹ. Có Louis cho mẹ ngay bây giờ. Nhưng mẹ phải ăn mặc chưng diện, phấn son vào cho xinh chứ. AI lại đầu bù tóc rối như ngủ mđi dậy… Làm sao chàng có hứng được?

Mẹ khoát nhanh vô chiếc kimono màu bordeau. Bà đến bàn phấn, vừa nhìn trong gương tô Đíểm, vừa nói với tôi:
– Thế thì thích quá chị Phúc ơi. Hôm nay là ngày hên của mẹ. Được cô con gái tặng hai món quà lạ. Mà món nào cũng quý như vàng ngọc. Giời ơi, nhìn nó địt
chị, mà tử cung của mẹ giật bưng bưng. Có cánh, lúc nãy mẹ đã bay xuống cướp Louis của con rồi. Chàng đâu rồi con?
– Năm phút nữa chàng đến. Con dặn mẹ: có thích quá thì làm ơn la be bé tý. Hai chị con sắp về rồi… Điều thứ hai, là mẹ cho con được phép ở phòng này xem mẹ địt. Có được không? .
Thèm quá mà mẹ tôi ừđại. Bà không cần gì hơn là thấy Louis bước vào…
Năm phút sau, Louis quấn chiếc khăn lông trắng, được tôi dẫn vào giới thiệu:
– Mẹ của Mimi, người lúc nãy đứng trên cao xem chúng mình địt. Còn đây là Chuẩn úy Louis.
Hai người bất tay nhau, thân thiện. Lúc đầu hôm bà trântrọng với Bảng bao nhiêu, thì bây giờ bà lả lơi, mời mọc bấy nhiêu. Bà nói câu tiếng Pháp:
– Nhìn sức con trai, khỏe mạnh của anh, tôi bảo đảm bất cứ người đàn bà nào cũng mê chứ đừng bảo là tôi Tôi yêu cái dẻo dai và nhiều sáng kiến của anh. Đã đành anh là của Phúc, nhưng mẹ con tôi thường trao đổi nhau nhân tình… Anh đừng ngại…

Để cho hai người tán tỉnh, tôi rút vào một góc, ngồi sau chiếc bàn phấn. Thì trời ơi, tôi gặp ngay Bảng cũng đang lom khom ngồi đó từ lúc nào. Hắn đưa tay lên môi suỵt, bảo tôi im lặng. Đằng kia, mẹ tôi đã kéo Louis lên giường nằm cạnh bà. Hai người là hai thái cực Mẹ tôi thì trắng qụá, phản ảnh với màu đen mun của Louis. Người bà thon nhỏ, thanh mai, phản ảnh với tấm bồ tượng như lực sĩ đô vật của Louis. Mẹ bật thêm một ngọn đèn nhỏ nữa. Chỗ bà nằm bây giờ sang hơn. Hình như bà muốn tôi nhìn cho tận tường. Bà kể cho Louis nghe một kỷ niệm:
– Hồi mới kết hôn, có một lần, khi đang ân ái với chồng, ông ta xuất tinh sớm, trong khi tôi chưa được cảm giác đêmê chất ngất. Tôi chợt nhớ đến cuốn phim Pháp LE DÉSIR DE SIMON. T’rong đó, đạo diễn cho cô đào May Brigde bị một phu mỏ than người da đen hãm bên một triền đồi, vào một buổi chiều đầy sương mù. Ban đầu, cô May Bridge chống cựmãnh liệt, cương quyết cự tuyệt Tiếng cô la vang động một góc rừng. Nhưng sau đó, người ta thấy hai tay cô ôm siết chàng da đen vạm vỡ. Cô còn quấn chặt hai chân ghì lấy chàng da đen, chuyền lưỡi qua hôn nồng môi anh chàng. Tôi đã lén lút đi xem phim đó ba lần. Cứ đến đoạn hiếp dâm đầy kích thích đó, là in nhưrằng phần dưới tôi ướt đẵm. Hình nhưlúc đó tôi mới mười sáu thì phải. Phần giàn cảnh tuyệt vời đó của đạo diễn, là để làm cho người xem ghét anh chàng da đen, hay có cảm tình với chàng ta? Tôi nghi chắc cả hai.

Riêng tôi, hình ảnh người da đen đó, nhất là những động tác bạo hành, làm tình trên màn bạc, đã xâm nhập vào trí nhớ tôi như một kỷ niệm êm đềm? Mỗi lần mùa mưa đến tôi phải nằm dỗ giấc ngủ, người diễn viên da đen đó lại về trong ký ức. Không biết chỉ riêng tôi có cái kỷ niệm kỳ quái đó, hay tất cả những người đẹp Hà Nội đều có? Cho nên cái đêm chồng tôi xuất tinh sớm, tôi sợ lại phải nằm chới với một mình với nỗi thèm khoái lạc, tôi đã nhớ lại từng chi tiết màn hiếp dâm… Tôi đã ôm chặt nhà tôi… Trong bóng đêm… Tôi thì thào thật bé lời đối thoại của May Bứdge, và tôi đã ra. Tôi nghĩ nếu phải lén chồng tôi ngoại tình, tôi phải chon một người da đen.

Nhưng, muốn là một việc. Mà thành công lại là việc khác Mà cũng chả bao giờ dámngờ… đêm nay… ngay trong phòng ngủ em, có một phu mỏ hầm than, da đen. Louis, em là May Bridge đây. Hãy tưởngtượng đây là một triền đồi, mtìa Thu… Em đang muốn được anh hiếp, thay vì làm tình với em. Em muốn có cảm giác lạ. Tình dục mà làm theo khuôn thước, thì đó là một bữa ăn tnla tại nhà. Không, em không muốn thế. Anh phải bạo hành, phải dtldội, phải làm cho em đau đớn càng tốt, trủớc khi tay chân em quàng lấy anh, môi em sát môi anh. Có được không, Louis????

Tôi với thằng Bảng ngồi nghe ngơ ngẩn. Chúng tôi sắp được xem đóng phim. Louis với mẹ mới gọi là đồng lạng, đồng cân. Còn tôi, so với chàng, hơi non quá Louis đặt mẹ tôi nằm sóng sượt trên giương, bà vẫn phủ chiếc áo Kimono trên người, vờ nhắm mắt, nằm ngủ. Một chân bà hơi co lên, đưa làn da trắng mịn, đầy khiêu dâm. Louis bò từ ngạch cửa vào. Mắt láo liên, thận trọng. Chàng với người lên ngắm thân thể của mẹ tôi, nuết nước miếng. Mẹ tôi thì vẫn nằm ngủ mê man. Nhìn xuống bàn chân của mẹ tôi, Louis dùng môi trìu mến… Chàng hôn từng ngón, rồi le lưỡi liếmvào những kẽ chân. Mẹ tôi trở mình một tí, rồi lại nằm như cũ. Hai tay Louis nâng nhẹ bàn chân đó lên, dùng mũi hôn tha thiết. Mẹ tôi không phản ứng gì, cho đến khi chàng ngậmvào ngón cái bú ngon nhưmột bé
con bú vú mẹ.

Bà chưa mở mắt. Vẫn tưởng mình nầm mơ, nên miệng la nho nhỏ bằng tiếng Pháp:
– Sao hômnay người yêu lại tặng em món đặc biệt thế hả anh? Ôi, anh lại ngậm thêm vào những noun khác làm sao chịu nổi hở tình nhân?
Bỗng bà mở mẩt ra, nhìn thấy chàng da đen lực lưỡng. Bà rút chân lại, nói lớn:
– Không, không Giời ơi, có ai cứu tôi với. Tây đen vào hãm hiếp tôi này…
Louis chồm lên, dừng tay che miệng mẹ lại, không cho bà la lớn:
– Đừng, đừng la to. Đừng để mọi người biết chút tìnl; vụng trộm của tôi cho bà. Louis đây, bà, bà. Bà nằm yên, tôi thề là sẽ không làm bà đau đớn đâu. Da tôi đen, nhưng quả tứn tôi mang màu hồng, thưa bà. Ở vùng n(ng núi nầy, không có người đàn bà thứhai, bất đắc d tôi phải…

Mẹ tôi dùng hai chân đạp tống Louis ra. Bà xộ mạnh, đẩy chàng rơi xuống đất. Louis chồm ngồi dậy, bò lêngiường, cốtháo cáithắt lưng áo ngủ của mẹ tôi. Giằng co dữ lẩm, cuối cùng chiếc áo đã bung ra. Toàn tấm thân ngà ngọc, trắng nõn của mẹ tôi lộ ra đầy hấp dân.
– Thưa bà. Tôi do dự từ cả năm rồi. Tôi biết việc này mà đổ bể tới tai pháp luật, tôi có thể bị đày chung thân ngoài hải đảo, hoặc bị mang đi bẩn trong rừ’ng…
Nhưng, nhưng, quả timtôi, tấm lòng của tôi cho phép. Biết đâu, phải, biết đâu bà lại không mê thầng da đen xấu xí nghèo hèn này?
– Không, tao bảo không là không. Thà tao lấy một thằng da trắng ăn mày, còn hơn phải chịu nằm dưới bụng một thằng đa đen. Mầy nghe rõ chưa?? Cút đi
ngay, tao sẽ cho mầy ngồi tù…
– Tôi sẵn sàng ngồi tù. Nếu bà không thuận thì buộc lòng tôi phải cưỡng hiếp.

Nói xong, Louis quỳ thẳng lên, ôm mẹ tôi, hôn bả vai bà trong khi hai tay bà đóng thình thịch vào ngực, vào vai Louis. Bà làm như thật. Bà chống trả mãnh liệt hung bạo đến làm tôi có lúc định nhảy tới can thiệp Tội nghiệpthằne. Bảng. Nó định ra tay mấy lần, nếu không có tôi níu lại. Louis không nản lòng. Chàng đè cho được mẹ tôi nằm xuống rồi nằm chồng lên. Tay chàng tháo cái khăn lông trắng, vưt xuống đất, rồi cầm cặc dí vào lồn mẹ tôi. Bà nhất định kèm hai chân lại, chống cự. Nhưng sức Louis mạnh hơn nhiều. Cuối cùng, cái bửu bối gồ ghề của chàng đã lọt vào.

Nằm dưới, mẹ tôi chỉ còn phản đối gần như lấy lệ, yếu dần, yếu dầu. Louis bẩt đầu nắc êm êm. Hai tay mẹ tôi buông thõng, thay vì cứ đẩy Louis cho bằng được. Để ý tôi thấy hai bàn chânbà hơi triển mạnh ra, diễn tả cảm giác thích thú đang dậy trong cơ thể bà. Louis nắc mạnh dần, mạnh dần. Lò xo chiếc giường đồng đắt tiền của mẹ tôi kêu cút kít. Tiếng cặc Louis va chạm nước lồn bà, rồi tiếng âm ư rên nhỏ của mẹ vang iên… Tạo căn phòng không khí vô cùng dâm đãng, kích thích. Bấy giờ, để ý, tôi thấy cánh cửa phòng hãy còn mở toang.

Louis hạ môi xuống hôn nồng mẹ tôi một cái dài mấy phút. Bà trân người, níu chặt cổ Louis. Bà diễn tả đúng cái phảnứng của May Bridge. Đã thế, cặp mông của bà xàng qua lại kịch liệt. Cả đôi chân của bà nữa, quấn tréo, giữ không cho Louis rời bà nửa phân. Bà rên khẽ:
– Louis, em không còn xem anh là thằng mọi da đen nữa. Cặc anh làm em quên chồng em, quên luôn nhân tình, và tất cả. Sao anh không chờ chồng em đi vắng rồi mò vào giường em, mà phải đè ngay giữa rùng vậy hả anh? Cặc anhđịt sướng không tả nổi Louis ơi.
– Mình đang địt nhau trên giường đây, em không biết sao? Louis nói.

Nói xong, Louls đưa hai chân mẹ tôi lên vai chàng. Tay chàng bợ cao mông bà lên. Chàng quỳ, nắc tới rầm rầm. Mẹ tôi lắc lư cái đầu. Mất nhắmhíp, mồm la vang cả căn phòng:
– Trời ơi, chết con, sau trận này con còn biết lấy ai nữa đây hở Giời? Cặc của anh d~i quá cỡ Louis ơi. Nó dộng thốn tận trong đáy lồn em. Sao nó có thể dài quá thế hả anh? Anh xin giải ngũ được không? Về đây em nuôi trong nhà này, tha hồ đụ suết ngày. Em mê đụ hơn tất cả mọi thứ trên đời, Louis ơi. Anh không cần phải địtkiểu nào khác. Chỉ mỗi kiểu này, hồn em cũng lên mây, người yêu ơi!

Vừa lúc đó, hai chị tôi đi xem hát về, nghe mẹ tôi rên bằng tiếng Pháp, thì đứng lại ngay cửa phòng, nhìn vào. Họ rất ngạc nhiên, sao tự nhiên có chàng Tây đen đè địt mẹ tôi dữ tợn thế. Hai chị vội ngồi xuống, nấp bớt mình bên cánh cửa, quan sát. Khi thấy mẹ diễn tả nỗi sung sướng cực điểm, chị Ngọc cũng chu cặp môi lên mà hít hà, sướng theo. Còn chị Loan, chịu không ngổi, bò sát xuống, vào cuối giường mẹ tôi, để nhìn cho rõ.

Thật không còn cảnh tượng nào khích động, khêu gợi hơn thế nữa, nhất là hai chị đã từng ngủ với Tây trắng. Mẹ tôi nhớ lại cảnh “quậy cà phê” mà Louis đã làm cho tôi khi nãy, nên bà nói:
– “Café Au Lait” đi Louis. Lúc nãy nhìn anh tặng cho Mimi màn đó, em mê chết đi được. Buồi anh lớn mà làm món ấy, chỉ có chết thôi. Nhanh đi anh!

Louis rút cặc ra. Bắt mẹ tôi banh rộng cái háng. Chàng cầm cặc quậy mạnh miệng lồn. Mới có ba bốn vòng, mông đít bà nhảy tưng tưng lên, hai tay tự bóp
vú rồi la như nhà cháy:
– C’est fonnidable. C’est merveilleux. Merci Louis.
(Ôi sướng quá. Ôi tuyệt vời quá. Cám ơn anh, Louis).
Mấy cô con gái tôi mà nhìn thấy cảnh này, thế nào cũng tìm Tây đen về cho nó địt thôi.

 
Cuộc đời đang yên vui. Mẹ con chúng tôi đang “hạnh phúc?’ Hết Tây trắng đến Tây đen, rồi Marốc gạch mặt. Không còn loại đàn ông ngoại quốc nào chúng tôi chưa thử qua. Nhưng một sáng, giữa lúc mọi nhà còn đang yên giấc, dưới đường, bọn bán báo rao tin: Đất nước cắt chia, Sông Bến Hải là lằn ranh thù hận ực trên Hiệp định Giơ neo chưa ráo dân Hà Nội đã nhốn nháo chuẩn’bị cuộc di cư vĩ đại chưa từng có: Gần hai triệu người, xuống tàu vào Nam. Hai chị tôi cùng bốlên đường đi tn.lớc. Có lẽ vì ông cụ và hai chị từng chứng kiến cảnh đấu tố ghê hồn, rùng rợn vào thời kỳ Cải cách ruộng đất. Và có lẽ, có lẽ thôi, bố tôi, một phần muốn sống xa mẹ tôi càng sớm càng tot. Ông đã được bà người làm, tức mẹ của Bảng, báo cáo không sót một chi tiết về những lần ngoại tình kinh thiên động địa của mẹ tôi.

Còn tôi, và mẹ ở lại, đi sau, là cốbán cho được ba căn nhà, dù mắc, dù rẻ. Vắng bố và hai chị, căn nhà trở nên rộng hơn, vẩng hơn. Bây giờ thì mẹ tôi đang cặp với một ông quan tư, cũng da đen, thêm cái: có gạch mặt. Tướng ông này lạicàng to lớn hơn anh chàng Louis. Đúng nhưlời mẹ tôi thường tâm sự: bà sợ không đủ thời gian để tận hưởng thú Trần gian. Bà chơi vộ.i, sốngvội, hưởng vội. Càng nhiều càng tốt, vì tuổi đời đã sắp hoàng hôn.

Suốt hai tuần lễ, tôi lang thang khắp phố phường Hà Nội. Tôi đã đi những con đường mà bé giờ chưa từng bướcqua. Tôi đã ănnhững món bé giờ chưa từng nếm thửđe cốômhếtcái yêu thương một Hà Nội đặc thù. Vì tôi biết chấc là mình sẽ nhớ nó vô cùng. Hình như lấp ló đó đây trên những bức tường hoen ố những phố nghèo, có những tờ biểu ngữ hô hào đừng bỏ Hà Nội mà đi, do những phu xe kéo dán lên vào lúc nửa đêm. Nhứng Hà Nội, dù đang tan thương, Hồ Hoàn Kiếm vẫn trữ tình, lãng mạn. Đất trời ở đây cũng trư tình lãng mạn. Chả trách mẹ cùng ba chị em tôi đã chẳng đa tình đến Trời đất cũng chào thua.

Bán rẻ xong ba căn nhà, mẹ và tôi lên chuyến phi cơ cuối cùng vào một buổi sáng. Cánh phi cơ nghiêng một lần cuối, để chúng tôi vĩnh biệt đô thị thân yêu. Chúng tôi chẳng mang theo hành trang được những gì củạ Hà Nội ngoại trù giọng nói, và bản tính ĐA TÌNH cố hữu.

Vào Sài Gòn, bốxin được một châncông chức trong sở Bưu Điện (nghề cũ của ông thuở thanh niên). Còn hai chị Ngọc và Loan đi dạy học ở trường Pháp. Mẹ tôi mua một căn phốở đường Tự Do, mở một tiệm bán rượu cho tây. Chỉ còn cách đó, bà mới có dịp giao du, đi lại với các quan Tây, nguồn vui bất tận của bà. Cuối tUần, thì chả khi nào thấy bà có mặt tại cái Bar được đặt tên là Le PapinOn (Con bướm). Không biết vô tình hay cố ý, cái tên đó thể hiện đặc tính của mẹ tôi. Bà quả là cánh bướm. Một con bướm già, thức dậy trễ, chắp cánh vào vườn hoa, tìm hút nhụy cho được bất cứ đóa hoa nào bà thích, dù là một nụ tầm xuân.

Thật vậy, trong số những nhân tình gần đây của mẹ tôi, ít khi thấy có ai ngoài ba mươi tuổi. Và cũng chẳng ai mang đến lon Đại úy, Trung úy là hết cỡ. Như thế là bà vẫn bị máu thích trề con hoành hành. Một buổi tối, tôi rời ghế thu ngân sớm vài tiếng để nghỉ ngơi, vì khách đông suốt cả ngày. Khi ngang qua phòng bà, tôi lại nghe tiếng rên của một trẻ em. Trẻ lắm, hình như là một người Việt. Ghé mắt lại tham luan như thường lệ, tôi rất đỗi ngạc nhiên, thấy mẹ đang bú cặc thằng cu Thạch, khoảng mười lăm tuổi, con bác Đáng hàng xóm.

Bác Đáng di cư với chúng tôi trên cùng mộtphi cơ. Sự thân quen mật thiết gần như bà con ruột thịt. Bác xem mẹ tôi như chị em một nhà, có cái gì ngon cũng mang qua mời mẹ. Mẹ tôi cũng thế, he đi xem cải lương Gánh Kim Chung, thế nào cũng chạy qua mời bác Đáng. Thế mà… tốl hôm nay… thằng Thạch, tuối chỉ bằng cháu nội của mẹ tôi, đang trầntruồng nằm ra đó cho bà ngậm cặc bú ngon lành, như bú một tình nhân. Dĩnhiên là tôi biết mẹ mang nặng cái máu bệnh hoạn đó tth ngoài Bắc. Nhưng không thể ngờ, nó lại trầm kha đến độ không ngờ nổi. ThằngThạch rên lớn:
– Cô giáo con bú không bằng một nửa của bác, bác Vân ơi. Không được bác cười cợt, giỡn hớt, và… tỏ ý yêu thương, bố bảo, con chẳng bao giờ dám lên gác này cho bác ôm bú như thếnày đâu. Bác đã giàu, lại lớn tuổi hơn mẹ con… Nhỡ tới tai bà ấy… có mà con ăn đòn nhừ người ra thôi…

Mẹ tôi vẫn mặc chiếc áo nhung màutím. Hình như bà mới đi đâu về. Tay bà nắm cứng con cặc của Thạch, mắt bà ngước lên nhìn cậu bé, nói giọng thều thào, tội nghiệp:
– Bác biết. Cho nên, Thạch có đến đây chơi, về nhà mẹ hỏi thì phải giấu kín nhé. Tại bác yêu Thạch quá nên liều. Bác yêu Thạch từ hôm ngồi trên máy bay vào Nam lận, mà không dám nói. Cứ lúc nào cần tiền tiêu vặt, cho bác biết. Bao nhiêu cũng có. Đừng ngại nhé, Thạch.

Lúc bà nhả con cặc ra, tôi mới nhìn thấy thằng bé có con cặc to vừa phải, nhưng đầu cặc đã lồi ra. Lông dái lưa thưa. Da cặc trắng bóc. Nhìn bàn tay mẹ vọc bóp con cu, lồn tôi ứa nước ướt nhem. Tôi nhớ thằng Bảng. Chỉ nhớ mỗi mình nó, mặc dầu tôi đã nằm dưới bụng cả vài ba anh T^ay đen… Có lẽ hình ảnh trẻ măng của Thạch làm tôi liên tưởng cậu bé đã cùng tôi làm tình lần đầu tiên. Hôm rời Hà Nội, vì giận mẹ Bảng đã mét hết những thông gia của bà cho bố tôi nghe, nên mẹ tôi quyết định để mẹ con của Bảng ở lại. Lúc xe gần chạy ra phi trường, thằng Bảng đến đứng cạnh tôi. Mặt hoàn toàn thất vọng. Lần đầu tiên trước bao nhiêu người, hắn dám nắmbàn tay tôi, nước mắt chan hòa. Hắn khóc ngon lành như đứa trẻ lên ba, vì biết là chẳng bao giờ còn gặp tôi lần nữa. Hắn khóc cũng vì mấy tuần qua, báo chí Hà Nội đã báo trủớc một viễn ảnh vô cùng đen tối, không những cho Hà Nội, mà còn toàn miền Bắc Việt Nam, khi cộng sản tiếp thu.

Trong phòng, mẹ tôi chồm lên, hạ mũi xuống hôn đê mê thằng Thạch. Có lẽ Thạch đã từng hưởng thụ tình dục nhiều lần với cô giáo nào đó, nên cách nó ôm đầu tóc mẹ tôi để nút lưỡi, trông rành điệu như một người lớn. Hèn chi, ngày thường, khi tôi ngồi ghếthu ngân, thỉnh thoảng có thấy Thạch chạy qua, nhìn trước, nhìn sau, rồi vờ hỏi tôi có thấy mẹ Thạch qua đây khôĐgnh lên gác nghỉ ngơi một chốc, thấy cảnh tình tự này, người tôi hồi lực cách dễ dàng. Đã thế tôi đang thèm một thằng Bảng nào đó, tuổi chỉ bằng bé Thạch trong kia, càng tốt. Tôi hơi rùng mình khi nghĩ đến sự táo bạo của mẹ tôi. Còn trẻ như tôi, mà chưa bao giờ tôi thoáng có ý nghĩ sẽ ngủ với cậu bé nhỏ xíu như vậy Thế thì căn bệnh của mẹ tôi quả là trầm trọng thật. Thếnhưng nó chỉ bộc lộ từ lúc tôi đề nghị bà thử làm tình với Bảng. Bây giờ đến phiên bé Thạch. Như vậy nghĩa là từ rất lâu rồi, trong mẹ tôi đã âm ỉ cái sở thích quái dị đó, mà không dám bộc lộ, hay tâm tình với ai. Tôi lại sợ chính mình, khi lớn tuổi hơn, cũng sẽ mang cùng chứng nan y khó chữa đó. Đây này, tôi đang thèm một cậu bé tuổi chỉ bằng Thạch trong kia thôi…

Mẹ tôi cứ’để nguyên áo dài nhung, quần trắng, nằm sấp lên người thằng bé. Dường như mẹ đang sống với mộtkỷ niệm nào đẹp lắm của thời hoa niên. Hoặc
kỷ niệm của một lần hãm trẻ con…

Hình ảnh trong kia dâm dễ sợ. Một bà cụ, tuổi đã bốn hai, đè nút lưỡi một cậu bé chỉ mười lăm… Nhìn giống nhu hình ảnh một bà già hiếp dâm một thằng nhỏ. Chính cái đó làm tôi dù mệt, phải cúi khom, nhìn vào lỗ khóa, xem cho mãn nhãn. Còn mọi lần, khi bà địt với Tây, tôi nhàm chán, gần như không còn muốn nhìn nữa. Bỗng thằng Thạch ngưng nút lưỡi, đòi mẹ tôi:
– Sao bác nói mình về đây, sẽ cổi hết quần áo ra bú nhau, rồi bây giờ lại mặc nguyên áo dài như thế kia? Thử Thạch một lần đi, bác sẽ mê tài bú lồn của
Thạch không dứt được…
Nghe thế, mẹ tôi, đôi mắt sưng húp lên vì cơn dâm. Bà nhìn cậu bé, rồi thầm thì:
– Anh cổi cho em đi, Thạch.

Giời ơi. Nghe sao mà dâm đãng thế. Mẹ có thể gọi Thạch bằng anh cơ à? Lãng mạn hết chỗ chê. Thằng Thạch đưa tay lần cổi các nút áo. Hắn biết mở cả khuy
xú cheng ra mới kinh khiếp. Xong Thạch xô nhẹ mẹ tôi nằm ngửa ra, ngồi dậy cổi luôn hai lần quần cho mẹ. Bà nằm nhắm mắt, hồn bay tận mây xanh. Bà đang tận hưởng muôn ngàn cảm giác kỳ ảo, lạ lùng như trong mơ.

Có thể như thế chăng? Cậu bé xem bà như một nhân tình cùng tuổi. Hắn dang nhẹ hai háng mẹ ra, tay vuốt vuốt chòm lông xồm xoàm đen kịt của mẹ. Thạch
say mê nhìn, rồi há mồm cắn thật nhẹ vào cái mu lồn một cái. Mẹ tôi điếng cả tâm thần, ểnh người lên, há mồm la khe khẽ:
– Thạch có biết em lởn tuổi hơn mẹ anh không?

Giời ơi, anh bé thế mà đòi địt em hả Thạch? Rủi em có thai với anh thì sao? Sao lúc còn ở Hà Nội, chả bao giờ thấy anh qua chơi nhà em??? Nếu có, bây giờ cái bụng em đã gần sanh rồi, Thạch có biết không? Ôi, anh cắn mạnh vào đi. Em không đau đâu. Trông cái mặt anh dễ thương, non quá đi thôi. Em thèm một nhân tình bé như anh vậy, địt mới sướng. Sao hôm nay Trời đất mới cho???

Mẹ tôi nói huyên thuyên không nghỉ. Bà cảm xúc quá mạnh. Tâm hồn bà rung động mãnh liệt. Nó khác với những lần làm tình với người lớn nhiều lắm. Mẹ tôi thúc giục:
– Nằm ngược ngược đầu, đưa cặc vào mặt em. Mình bắt đầu bú nhau, đi anh… Lồn em nóng lắm rồi, không còn chịu được nữa. Lấy em suết đời nghe Thạch? Cậu bé vừa đưa cái mông về hướng mặt mẹ tôi, thì bà chụp lấy cặc Thạch, cho vào mồm bú chùn chụt, ngon hơn ăn yến. Dưới kia, bà dang rộng lồn ra, hai tay Thạch banh rộng thêm. Lưỡi cậu đưa vào huyệt đạo Hai người tha hồ tặng nhau những thần tiên, có thể nói chỉ những bậc vua chúa bênTàu ngày xưa mới hưởng thêm một con nhạn lờ đờ nữa bị mẹ tôi bắn hạ. Bất cứ đàn ông trẻ con nào đã qua tay bà, là phải mê bà như điếu đổ. Lý do: bà cưng chiều không phải như nhân tình, mà là một đứa con… Nằm dưới, bà chưa chịu. Bà lật Thạch nằm xuống dưới, để bà trọn quyền làm cho cậu bé phải ngất ngưcon tàu đi. Bà trịn, bà cà miệng lồn lên mũi, lên trán Thạch, trong khi mồm bà chuốt viết chì một cách ngon lành. Bất ngờ, thằng Thạch nhả lồn bà ra, kêu thất thanh:
– Em liếm cặc sướng quá Papillon ơi. Nhè nhẹ không anh ra uổng lắm, mình còn phải địt nữa em ơi. Bú nhau xong, anh sẽ thoa thuốc chơi dai. Kéo dài đến hai giờ sáng cho em đã nhé???

Mẹ tôi như chìm vào hôn mê, bất tỉnh. Bà không còn nhận thứcđược những gì đang xảy ra chung quanh. Sao thình nnh thằng Thạch dám gọi bà là em? Nó còn muốn địtbà đến hai giờ sáng? Bà ngậm khúc cặc trắng bóc, non choẹt của cậu bé để bú, mà sao hồn vẫn chưa tỉnh.

Tôi nghe bắp vế mình có một dòng nước chảy nhẹ xuống. Lồn tôi nóng còn hơn hấp vào lò lửa. Mắt tôi hoa lên giống hệt hôm mẹ địt thằng Bảng ở Hà Nội. Rồi tôi cũng cần ngay một đàn ông trắng, đen gì cũng được Miễn có cặc cho tôi thỏa mãn.

Tôi chạy nhanh xuống nhà. Càng về khuya, cái Bar rượu của mẹ tôi càng đông khách. Khói thuốc mịt mùng. Tiếng nhạc, tiếng cười đùa của khách và những gái bán bar thật huyênnáo. Những khách quen nghiêng đầu chào tôi. Ngoại trù một anh chàng sĩ quan trẻ, lạ hoắc, mắt xanh, mang lon Trung úy Hải quân. Anh ngồi ở đầu bar rượu, đang nhâm nhi ly Whisky.
– Chào Trung úy, tôi thân thiện chào.
Anh ta chỉ gật đầu, nhoền cười chào lại mà không nói. Lúc đó tôi mới để ý: cái lon anh ta mang khác với lon các sĩ quan Pháp thường đến uống rượu ở đây. Tôi đến gần hơn làm quen:
– Chắc ông là sĩ quan một thương thuyền nước ngoài?
– Tôi không nói được tiếng Pháp. Anh trả lời tôi bằng tiếng Mỹ.
– Ô xin lỗi. Chắc ôngthuộc Hải quân Hoa Kỳ? Tôi hỏi bằng tiếng Mỹ
– Vâng, chúng tôi đến thay thếquân đội Pháp. May quá hôm nay tôi mới gặp được một phụ nữ Việt nói tiếngMỹ. Tôi xin phép mời cô một Saigon Tea nhé?
– Ông khỏi phiền, vì tôi là con gái bà chủ bar này.
Hân hạnh được làm quen với ông. Tôi tên là Phúc. Còn ông?
– Tên tôi là Bill. Thếnào, tôi không thể mời cô một Saigon Tea sao?
– Vâng cũng được. Nhưng tôi thích được hầu chuyện với ông hơn. Tiếng Mỹ của tôi không giỏi mấy, nên có dịp là tôi muốn làm quen với người Hoa Kỳ. Tôi có hân hạnh làmhọc trò clla ông không? Nếu được, hằng ngày ông có thể đến đây uống rượu Free…
– Không dám. Nhưng nếu rỗi là tôi sẽ đến đây uống rượu, hoặc mời cô đi chơi, hoặc mời cô đến căn cứ Hải quân của tôi bên Nhà Bè. Vui lắm. ở đó tôi có bạn rất đông….

Quan sát Bill, tôi thấy chàng thành thật, và có vẻ hào hoa hơn những anh sĩ quan người Pháp. Tôi hỏi Bill qua loa về thân thế và tình yêu, và sở thích. Bill bảo thích âm nhạc. Lợi dụng đúng cơ hộl, tôi mời Bill lên phòng tôi trên lầu để khoe chàng giàn âm thanh tối tân, đắt tiền, và những dĩa nhạc đang thịnh hành nhất nước Mỹ. Lên khỏi cầu thang, khi ngang qua cửa phòng mẹ, cả Bill và tôiđều nghe tiếng rên sung sướng của mẹ. Bill bỗng ngừng lại. Chàng hơi ngước nhìn cánh cửa phòng, rồi cúi xuống bên vai’tôi hỏi nhỏ:
– Hình như nhà em có người bệnh? Sao em lại để họ than gào đau khổ thế?
Ngượng quá, tôi ấp úng hết một đỗi lâu, trong khi mẹ tôi lại rên lớn hơn. Tôi đành thú thật:
– Không. Đó là tiếng rên khoái lạc của mẹ em. Bà đang làm tình với… với…
Tôi chưa kịp dứt dâu nói, thì tiếng rên của Thạch tiếp liền sau đó:
– Con bú thế, bác có thích không? Con đã bảo, chỉ cần thử với con một lần, là bác sẽ mê tít thò lò.
– Thạch ơi, đâu có ngờ anh bú rành hơn cả người lớn nữa. Thích quá đi mất. Như thế này, chắc em phải lấy anh luôn làm chồng… Ôi, ai dạy cho anh vậy hả
Thạch? Đó anh, em chịu nhất cái lưỡi của anh thọc hẳn vào bên trong lỗ lồn mà rung, mà quậy, mà… ôi chồng non của em ơi… chết, chết.

Bill tỏ vẻ ngạc nhiên. Thâm tâm chàng thừa hiểu tiếng rêncủa mẹ tôi làtiếngrên khoái lạc, nhưng chàng hỏi tránh đi, có lẽ vì lịch sự. Rồi tiếp theo là câu nói của bé Thạch. Chàng không hiểu. Nhưng biết chắc đó là giọng nói của một cậu bé. Tôi chưa kịp giải thích gì cả, thì Bill tự động cúi xuống nhìn qua lỗ khóa. Còn tôi thì nhìn qua cái lỗ đinh ở phần trên cánh cửa.

Trong kia, mẹ tôi truồng trần, đứng chàng hảng hai chân ra. Mặt ngước lêntrần nhà. Tóc xõa dài chấm mông đít. Hai tay bà bóp mạnh cặp vú. Mặt nhăn rúm. Môi chu nhọn lên phì phào hơi thở. Thỉnh thoảng nhìn xuống mặt thằnl’ Thạch, rồi bà rên khe khẽ:
– Nhìn cháu nội tôi bú lồn tôi kìa. Thếnày thì cháu có lấy hết tiền của bà phung phí, bà cũng không buồn đâu, Thạch ơi… Thuở bé em chưa được ai nhỏ tuổi như anh bú lồn cả. Xem kìa, dâm ơi là dâm. Dâm không thể nào tả nổi. Sao Trời cứcho con được hưởng những của lạ, đắt tiền như thế này hỡi trời??? Mỗi ngày, đi
học về là anh bay qua đây nhé Thạch? Giời ơi, răng non của anh đang nhần nhần cái mồng đóc của em đấy hả???

Tôi liếc sơ chàng Bill. Mặt anh ta đỏ như uống rượu Mắt sưng bụp lên. Miệng hơi há ra. Anh vẫy tay, bảo tôi khom xuống cho anh hỏi:
– Người đàn bà trong kia là ai vậy?
Mẹ em. Tôi đáp. Tại sao? Anh có thắc mắc gì không?
– Thếcòn cậu bé kia? Bill hỏi.
– Là… là… là nhân tình của bà. Trẻ con quá phải không? Cứ nói thẳng đi, không sao đâu.
– A… A… không. Nhưng mẹ em bao nhiêu tuổi?
– Mẹ em.. bốn mươi hai… Cậu bé… khoảng mười lăm… ánh thấy thế nào???
Thếcậu bé có phải… là em của em… hay là.
– Người dưng. Con hàng xóm… Tại sao?
Bill thở phào nhẹ nhõm. Hình như chàng vừa trút được nỗi băn khoăn nào đó trong trí óc. Mồm chàng nói chuyện với tôi nhưng mắt vẫn không rời lỗ khóa,
xem rất thích thú. Bill nói:
– Xin phép em cho anh được cơ hội xem pha làm tình hy hữu này. Nó… nó… gợi trong anh rất nhiều kỷ niệm. Nhất là thời thơ ấu của anh, hồi còn ở San Francisco

Trong kia, hai tay mẹ đang ấn mạnh đầu Thạch vào lồn bà. Bà vò rối tung tóc cậu bé. Trông dã man, dâm dật kỳ lạ. Mồm mẹ nói huyên thuyên những câu không mạch’ lạc, vô nghĩa. Chòm lông lồn đen thui của bà cứ thế cà sát mặt thằng Thạch. Cậu bé gồng cái lưỡi liếm mạnh khe lồn, xong táp vào cái hột le mà bú mạnh. Tiếng bú chách chách vang lên rõ mồn một. Bỗng tôi thấy tay của Bill bụm phần hạ bộ, rồi suýt soa sung sướng. Tay kia chàng sờ mông đít tôi bóp nhè nhẹ. Lồntôi, một lần nữa, lại túa nươc ra ươt chèm nhem. Tôi có cảm giác như bắp bếcủa tôi cũng đang ướt Thèm tình dục quá, tôi cầm đại tay Bill đặt vào lồn tôi. Chàng chỉ sờ ở đó khoảng mấy dây, rồi,tự động ấp cái mặt đẹp trai vào hôn lồn tôi thật tha thiết…

Dù là Bill đang cạp ngoàị quần, nhưng hơi nóng từ miệng chàng đang làmcho lồn tôi muốn phực lửa. Tôi cũng bắt chước mẹ trong kia, đứng dang hai chân rộng ra, tuột hẳn hai lần quần xuống. Và rồi miệng Bill đã phập vào, M ngấu nghiến, “ăn,” “nhai,” mút ào ào nhưheo đói ăn cám. Sướng quá mà tôi không dám rên thành lời. Cái cảnh làm tình đầy lãng mạn, oái oăm này của tôi hấp dẫn hơn của mẹ nhiều. vì tôi không thể đợi đưa Bill vào phòng riêng của tôi, nơi đó tôi với chàng tha hồ rên vỡ nhà cũng không ai biết. Tôi không thể đợi, bởi vì… cơn dâm của tôi đã dâng lên đến chân tóc Và phần nữa… tôi muốn thử làm tình lần đầu với một sĩ quan Hoa Kỳ. Chừng đó sự khiêu khích, hấp dẫn, đã làm cho cả tôi lẫn Bill cứ giở cơm nguội ra ăn ở giữa rùng, thay vì dọn hẳn lên bàn độc, có rượu, có mâm…

Hình như Bill cũng lãng mạn không kém. Hai tay chàng cho ra sau đít tôi đè cặp mông về phía tru”ớc, để lấy thế bú tôi vô cùng thích thú. Nhìn xuống, mái tóc vàng ánh của Bill, sóng mũi cao của Bill, cặp lông nheo cong tớn của chẫng, cho tôi cảm giác hoàn toàn khác hằn những lần tôi đụ với Philip ở Hà Nội. Tôi với Billkhông cần rên la. Trong kia đã có mẹ và Thạch la giùm:
– Để nguyên, bác chà nước lồn lên mặt Thạch, lên tóc Thạch. Đấy, về nhà có tắm, nhớ đừng rủa mất mùi lồn của bác nhé cưng? Giời ơi, tôi đang hiếp dâm một
thằng bé đáng tuổi con của tôi nè Giời. Làm sao trong Dinh Gia Long bà Nhu có của lạ này mà chơi??? Đã lồn lắm anh Thạch ơi. Anh có muốn cắn lồn em cho chảy máu ra không? Muốn thì làm đi, không đau đâu…

Để cho Bill tha hồ bú, tôi lại ghé mắt qua lỗ đinh, nhìn vào trong lần nủa. Bây giờ mẹ nằm ngửa nửa người trên giường đồng, thòng hai đùi xuống đất. Kê cái mông đít bằng một chiếc gối dày. Hai tay thằng nhỏ banh rộng miệng lồn mẹ ra, dùng lưỡi đụ chan chứa. Mặt mẹ nhăn như muốn khóc. Bà quay quắt, răng cắn “chặt” môi, mắt nhắm hít. Tiếng thở phì phèo vang mãi tận ngoài nầy. Bà la lớn khi ba ngón tay cậu đâm sâu vào âm đạo.
– Ôi Giời, cha tiên nhân, sư tổ chúng mày. Bú lồn thôi còn địt bà nữa hả. Giời ơi, làm sao tôi nhịn được hỡi Giời cao, Đất rộng??? Có ai ngờ cậu bé mười lăm mà làm cho tôi phải gào ngất ngư nhưthếnày. Marốc, Tây gạch mặt địt, tôi cònchưa la lớn như thế này. Chết con thật rồi Chúa ơi… Ôi Giời, ba ngón tay thần tiên quá, tuyệt vời quá anh Thạch ơi…

Ngoài này, bỗng anh chàng Bill hứng lên, ngậm vào hột le của tôi nút mạnh. Sướng quá, tôi quên mất. Mở mồm la thất thanh, không cần mẹ tôi sẽ nghe thấy:
– Ôi Bill ơi. Anh bú hột le của em sướng quá Bill ơi Nút mạnh đi. Lát nữa vào giường, em sẽ nầm nửa người, thòng chân xuống đất cho anh bú, và thọc vào lồn em…

Dĩ nhiên là tôi rên bầng tiếng Mỹ cho Bilthiểu, để chàng có thêmhứng mà bú. Trong kia, cả mẹ và Thạch ngừng hoạt động, trần truồng chạy ra cửa, mở ra. Nhìn thấy chàng Bill đang ôm bú tôi, và nghe tôi nói tiếng Mỹ, bà chợt hiểu… Thằng Thạch nhìn lồn tôi với vẻ thèm thuồng… Đúng là một cậu bé. Thạch không kể gì mẹ tôi đang đứng đó. Tôi cũng nhìn con cặc đang cương cứng của Thạch và thầm mơ ước…

Nghe tiếng mở cửa, chàng Billngừngbú nhìn ngoáy lại đửng thẳng người, chào mẹ tôi:
– Chào bác… Chào em… bé. Xin lỗi, cháu là bạn của cô Phúc đây… Xin bác tha lỗi…
– Đây là Bill bạn của con mới quen. Lẽ ra con mang chàng vào phòng nghe nhạc, nhưng khi ngang qua phòng mẹ… Nhìn cảnh Thạch blí mẹ… hai đứa con nhịn không được, đã phải… Thay vì giận dỗi, mẹ tôi đã cười chào lại Bill cách lịch sự. Cái lạ là, bà đang trần truồng, đứng trủớc mặt Bill mà bà không chút ngượng nghịu, mắc cỡ. Ngược lại bà còn như hơi có phần hãnh diện với tấm thân, tuy đã lớn tuổi, mà vẫn còn nẩy lửa, hấp dẫn… Hay có lẽ bà muốn khêu gợi Bill chăng? Nếu như thế quả mẹ tôi là người đàn bà ngoại hạng. Mẹ đưa tay bắt tay Bill, rồi giới thiệu:
– Tên tôi là V^n. Còn cậu bé này tên Thạch, người yêu của tôi. Mời Bill và con gái tôi vào phòng ngồi nói chuyện, đứng thếnày không tiện.

Bill đưa mắt nhìn tôi. Tôi gật đầu, rồi kéo quần lên. Cả bốn vào phòng. Mẹ tôi khóa trái cánh cửa lại. Tôi vào vì muốn xem nhữrlg gì sẽ xảy ra kế tiếp. Vì chỉ nhìn ánh mắt mẹ tôi nhìn chàng Bill, tôi hơi đoán được cớ sự Mẹ tôi luôn luôn’íà người đàn bà bốc lửa, là một hỏa diệm sơn sẵn sàng phun thạch nham. Quả như thế. Vừa bước vào cửa phòng, mẹ tôi xoay người lại với dáng điệu như một nữ tài tử trong phim, tay chống nạnh, tay kia đan vào lọn tóc dày, đen láy, nói:
– Trước lạ sau quen. Anh Bill là người Mỹ. Chắc không lạ gì cảnh sống lôa thể như tôi và Thạch đây. Để được tự nhiên hơn trong khi nói chuyện, sao tất cả chúng ta không cùng… lõa thể, sống những giây phút thoải mái như những bãi biển nổi tiếng tại Cali như Malibu, hay Black Beach. Tôi chưa đi Mỹ, nhưng đã đọc nhiều sách báo Mỹ, xem phimdâmMỹ, vân vân…

Bill lại đưa mất nhìn tôi lần nữa. Vì dù là người Mỹ, anh cũng phải nể nang tôi… Tôi gật đầu, rồi chính tôi là người đầu tiên thoát y trăm phần trăm. Tôi vẫn để mắt theo dõi sự chú ý ngầm của cậu bé Thạch. Rõ ràng tôi thừa hưởng di sản cuồng dâm của mẹ tôi: vẫn thích ĐỤ TRẺ CON.

Anh chàng Bill từ tù, cổi áo rồi đến quần. Cái xì líp chàng mặc màu trắng, cộm lên một đống thù lù. Làm đôi mắt mẹ tôi nhìn không dứt. Tôi đoán không sai. Bà muốn tạo cơ hội hưởng những thú vui kỳ lạ hy hữu. Còn thằng Thạch đứng một gốc bụm cặc, nhìn thân hình nẩy lửa của tôi mà nuốt nước mleng. Không nói ra, nhưng cả bốn người đều như đã đồng ý sẽ trao đổi nhân tình.

Chiếc quần xì líp clla Bill vừa được cổi ra, con cặc trắng hồng, to xấc xược của chàng bung mạnh lên, giật giật, như muốn xáp ngay vào trận mạc. Mắt anh ta cũng không rời cặp vú và cái lồn lông đen sì của mẹ tôi Mẹ tôi nhìn chàng người Mỹ ntlư con cọp nhìn con thỏ nằm trong bẫy. Bà đứng hơi dạng chân ra một tí. Một tay bà vuốt vuết chòm lông lồn. Tay kia bà xe xe đầu vú. Dáng dấp nhưmột người mẫu trong phim. Mắt bà lẳng lơ như ăn tươi nuốt sống chàng thanh níên hai mươi tuổi tên Bill.

Biết là hai người đang “nghinh” nhau, và sẵn sàng muốn xé nhau, tôi đi lại hướng thằngThạch đang đứng cuối giường. Cậu bé có vẻ ngạc nhiên. Vì có lẽ đây là lần đầu tiên cậu sống với một kinh nghiệm khác thường. Hơi thở cậu hơi dồn nén, vì cậu đang bị kích thích bởi sự kiện: mới bú lồn người mẹ, bây giờ sắp được cô con gái gạ gẫm cho làm tình, hay cho gì gì đó, chưa biết….

Tôi đang nứng xé lồn. Máu thèm địt trẻ con của tôi trào lên tận chân tóc, phần thấy thân hình bé bỏng và con cặc dễ thương của Thạch, tôi liều mạng ôm chầm Thạch, nâng mặt Thạch lên, đặt lên môi chàng một nụ hôn nồng cháy, ngon hơn bao giờ hết. Thạch ôm lại tôi. Thạch đứng thấp thua tôi một cái đầu. Tôi phải hơi khom xuống một tí. Thếmới thích c.hứ, vì nó cho tôi cảm giác đang “hãm hiếp một em bé? Cái máu dâm kỳ lạ này nhất quyết không bao giờ tuyệt hết trong huyết quản tôi. Hồi còn ở Hà Nội, khi dụ khị thằng Bảng vào phòng lần đầu tiên để làm chuyện hoa tình, tôi đã khởi lên cái ưa thích lạ lùng đó. Tôi nhất định phải ngủ với một cậu bé bằng mọi giá, dù khó khăn đến đâu. Đó là một sở thích, một môn chơi được tôi manh nha chọn cho mình từ khi lồn bắt đầu mọc lông măng, nghĩa là năm tôi mới mười hai. Máu di truyền từ mẹ? Có thểđúng, mà có thể không đúng. Bởi vì trong tôi có những điều dâm ngoại hạng mà tôi tuyệt nhiên chả thấy mẹ cùng có. Ví dụ: tôi thích… có ngày nào đó, nếu được dịp, tôi sẽ làm tình với hai ba người đàn ông một lúc. Lất tờ báo, tôi ưa đọc những tin các thiếu nữ bị bề hội đồng… Hay tin những lính Pháp, trong cuộc hành quân, hay bắt một thôn nữ, đưa vào nơi kín. Rồi thay phiên nhau địt cho đến khi cô gái ngất xỉu.

 
Bây giờ thì cậu bé Thạch đang trong vòng tay siết mạnh của tôi. Tôi tự bảo: lẽ ra tôi phải là người hưởng Thạch trước tiên, chứ sao lại mẹ tôi? Bà thì quá lớn tuổi so với tuổi mười lămcủa Thạch. Cho nên, môi tôi hôn da diết, hôn say nồng môi Thạch, mà không quên thò một tay xuống cầm con cặc đang cứng ngắt, nóng hổi của cậu bé. Tôi lại tựcao bảo: với tôi, có lẽ Thạch sung sướng, hạnh phúc, khoái lạc hơn là với mẹ tôi. Bởi vì, có đôi lúc tôi định gỡ môi ra, Thạch bấu cứng cổ tôi đòi hôn nữa. Đã thế Thạch còn nắc nắc nhè nhè cho con cặc trong bàn tay tôi như đòi hói cái gì đó…

Tay nó cũng bạo dạn sờ vàơ lồntôi xoa mạnh chòm lông, rồi bóp mu ‘lồn cho đã sự thèm khát… Hai đứa tôi chìm vào dục tính mê man, quen mat sự hiện diện của mẹ và Bill mắt xanh. Hai người đó đang nãm song song trến giường. Bill chống nlọt tay để gối đầu. Chân chàng thoải mái gác nhẹ qua llưa ngươi mẹ tôi, và cố tình chà đầu gối lên mu lồn bà. Bill nói nhỏ:
– Cuộc đời có những kỷ niệm được lặp lại một cách quái dị, khó tin thật
– Những kỷ niệm như thế nào? Mẹ tôi hỏi.
– Những kỷ niệm như đêm nay… Hồi anh còn bé, sống ở San Francisco. Bé lấm, bé nhưcậu Thạch, nhân tình của em… Anh đã trải qua những ngày tháng cực kỳ đam mê với một người đàn bà mà anh nghĩ là… suốt đời, anh phải tôn thờ như llgươi mẹ. Bà ta đã thay mẹ, nuôi anh. Bà ta là chị ruột cua mẹ anh. Và anh đã gọi bà bằng Mẹ. Cho nên klli nãy, khi nhìn qua lỗ khóa, thấy em cho Thạch bú lồn, anh chợt hỏi cô Phúc: “Có phải Thạch là eni ruột ctỉa em không?” Phúc trả lời không, anh mới thở phào nhẹ nhõm. Nhẹ nhõm vì không lẽ, một lần nữa, anh lạ sống thêm những giây phút, dù cực kỳ đam mê, nhưng… có vẻ trái với luân thường.

Mẹ tôi bật cười thành tiếng, và tay vuốt vuốt gương mặt đẹp trai, trẻ măng của Bill.
– Tại sao em cười có vẻ thích chí quá vậy? Bill hỏi.
– Em cười vì anh còn thơ ngây quá. Nhưng nghe em hỏi: anh đã sống đam mê với người đàn bà đó bao lâu? Và thật tình anh có thấy hạnh phúc, dù là hạnh phúc Tình Dục?
– Với sự thu hút mãnh liệt của ngươi đàn bà đó, anh đã sống hơn bốn năm. Còn hạnh phúc tình dục?

Dĩ nhiên là có. Mà quái lạ, dù chênh lệchtuổi tác, anh và bà ta sống khắng khít như vợ chồng, không những chỉ trong phòng the, mà còn ngoài đường phố… cho đến khi pháp luật khám phá bà ta mang tội hãm hiếp trẻ vị thành niên… Tất nhiên là bà ta vào tù. Còn anh vào Quân Đội… Đêm nay, một lần nữa…

Kỷ niệm đó lại tái diễn? Có phải không? Ha ha ha..ẹ tôi tiếp liền và cười sung sướng. Bà cười thật dâm đãng, pha chút dã man của chị già mang đầy máu bạo dâm. Trong khi chàng Bill cứ há mồm ngơ ngác như con nai tơ. Bà nói khoan thai:
Bill ơi. Anh yên tâm. ở quê hương này, nhất là người giàu có như em, sống giữa cái thành phố giàu nhờ chiến tranh, tham nhũng nhờ chiến tranh. Pháp luật lu mờ trước mãnh lực vạn năng của Doilar, thì mọi thứêm đềmtrôi nhưchiếc lá theo dòng. Bảo đảm vớì Bill là xã hội này còn thác loạn, hiện sinh gấp triệu lần ở New York, ở San Francisco… Mọi tôn tri trật tự đều chìm xuống, nhường cho mỗi một Hoàng đế không ngai: đó là đồng Dollar. Bill có tin, ở đây có người đãbị mang ántửhình, vẫn sống phây phây ngoài xã hội. Chỉ chờ ngày hoàng đạo nào đó, thuận cờ, là chễm chệ lên làm Tổng thống, Tổng trủởng, hay tệ nhất là một Giám đốc một Đại công ty. Em chỉ lo có một điều: là không còn đủ ngày giờ bám vào chiến tranh mà làm giàu, để có tiền thụ hưởng tất cả những điều nhân loại thèm khát. Bill cứ an tâm, yên trí mà thụ hưởng. Những gìtrái luân lý nhất của loài người, những gì làm các nhà đạo đức cau mày, nhăn mặt, ở thành phố này đều có. Sá gì chuyện cháu trai lấy Dì ruột của anh!

Không những một mình Bill, mà cả tôi nữa, phải im lặng nghe hết những tâm tình, những sự thật trăm phần trăm mẹ tôi đang trải ra. Nóỉ xong, mẹ nằm sát vào cạnh Bill. Bà ôm đầu Bill kéo mạnh xuống. Bà ngắm Bill đẹptrai, Bill khỏe mạnh, Bill lực lưỡng. Hoàn toàn khác với những Marốc rạch mặt ở Hà Nội. Đôi mắt xanh biếc của Bill nhìntrân trối mẹ tôi. Rồi chính chàng sà môi xuống ưên đôi môi nlc lửa của bà. Hôn như pháo đài bay B52 dội bomMóng Cái, HưngYên…
Mẹ còn một số điều hấp dẫn loạn luân khác chưa kịp nổi cho chàng Billnghe. Nhưchuyện bà Thủ tướng Tâm, đã ngang nhiên lấy thằng con riêng của chồng.
Bà Đại tướng Hinh đã ngủ luôn với hai người em trai của chồng… Ông Đại sứ Xuân ở Gia Nã Đại công khai sống với con gái riêng của vợ, vân vân… Trên một trăm tờ báo hằng ngày tại Sàigòn, không chuyện gì trái đạo đức về tình ái mà không được phơi bày. Dĩ nhiên’thôi. Tương lai của cá nhân, của gia đình, của đất nước, nó nằm trong các ‘cuộn kẽm gai, các viên đạn súng cối, các phi vụ oanh tạc khổng lồ. Rồi trên Trường Sơn? Hàng hàng những lính BắcViệt xâm lăng tràn vào phương Nam. Đi nhà thờ cũng có thể chết. Nằm nhà thương cũng chết. Đám cưới cũng chết… Thế thì cái còn lại là gì, nếu không là vội vàng hưởng thụ cho hết. Vì cái chết rình rập đằng sau lưng.

Tôi lấy cái chăn nhung của mẹ trải xuống nền gạch hoa, làm giường tạm hưởng với cậu bé mười lăm tuổi, tên Thạch. Mỗi người một thếgiới. Mạnh ai nấy sống. Bàn tay thằng Thạch vẫn không rời mu lồn tôi. Nó ngậm núm vú tí xíu của tôi nút ừng ực như trẻ con bú mẹ. Trong một thoáng, tự nhiên tôi mang cảm xúc: chính tôi là mẹ, và Thạch là con trai. Để Thạch tha hồ nghịch trên người, tôi nằmyên quan sát, tạo cho mình cảm giác mạnh. Chợt tôi nói lí nhí:
– Nhìn lồn mẹ đi Thạch. Đấy, hôn nó đi, bú nó đi. Đấy Thạch ơi, banh cái hột đó ra mà nhìn cho kỹ. Giời ơi, lưỡi Thạch, lưỡi Thạch ngậm vào hả? Mẹ sướng quá con ơi. Liếm mạnh đi. Giời ơi nhìn xuống mà xem nó bú lồn tôi kìa. ối Giời ơi, mười lăm tuổi mà bú nghề nghiệp thếhả con trai?

Tôi cố tình rên gào bầng tiếng Mỹ cho Bill cùng nghe. Cả mẹ tôi và Bill chồm dậy nhìn Thạch bú lồn tôi, trong khi tôi quằn quại như con lươn bị xát trấu. Mẹ tôi nói câu đầy kịch tính, đầy dâm tính, đầy thú tính:
– Bill nhìn hai mẹ con nó đang hưởng thú tình dục kìa. Sao chúng mình lại ngồi im lặng thếnày? Bill bú lồn em đi. Bill bú mẹ đi, mẹ đang nứng dữdội quá Bill ơi…

Không biết động lực nào, hay do một tiềm thức nào thức dậy, Bill xô mẹ tôi nằm ngửa ra. Chàng bẹt hai đùi mẹ ra, quỳ xuống, dùng lưỡi liếm dọc hai bấp đùi trắng nõn của mẹ. Chàng liếm thẳng xuống luôn hai bắp giò. Cuối cùng ngậm những ngón chân trắng sơn móng đủ của mẹ mà nút. Mẹ tôi hú liên tục, có khi lạc hằn giọng. Bà gào lên bằng tiếng Mỹ:
– Oh yeah… That this. Then come on fuck me so good darling. I’m so hot, so exciting… (Ô vâng, đúng đấy Xong lên đụ em nghe chàng. Emđang nứng, đang
bị kích thích quá…)

Tôi đang nằm ngửa ra để cho Thạch bú lồn, vừa xem cuốn phim sống đang diễn ra trước mặt. Cậu bé thì miệt mài với công việc. Nó không màng xem show được bú lồn tôi, hình như Thạch không còn gì khoái hơn nữa. Tôi ìấy bàn chân hấthất con cặc của nó, xong tôi kẹp cứng lại. Cậu bé nắc tới giữa hai bàn chân. Không còn gì thích thú với cảnh làm tình hy hữu này. Người yêu của tôi, chàng Bill mắt xanh, đang được mẹ cho liếm trọn hai bàn chân. Còn tôi, với “thằng con trai” cưng đang du hí, tình tự dưới gạch hoa. Cứ phải tưởng tượng Thạch là con trai mình, lồn tôi mới đã và thích thú gấp bội. Tôi lo sợ, không biết sau này, khi đã có gia đình, có con, nhất là con trai… cái dâm tính kỳ quặc này có con không. Và, nếu còn, Trời ơi, tôi có dám cho con ruột của mình làm chuyện ghê gớm này không? Tôi tự hỏi như thế, vì… rõ ràng tôi biết trước là chẳng còn kiểm soát được mình nữa, nếu con trai của tôi cũng lớn như tuổi của Thạch, hay của Bảng.

Cũng may, trong gia đình, mẹ tôi không sanh một mụn con trai nào. Nếu có… chắc chắn nó sẽ phải mệt ngất ngưvới người chị gái tà dâmnhưtôi, hoặc có thể, với người mẹ đa tình như mẹ tôi. Lúc rlãy, khi đối thoại với Bill, bà có nói: “ở quê hương này, ở cái thành phố giàu nhờ chiến tranh, tham nhũng nhờ chiến tranh, thì những chuyện phi đạo đức nhất, từng làm cau mày các nhà luân lý, phải có. Nhưng người ta không thì giờ đi thu nhặt, bởi vì bận tìm kiếm Dollar.”

Bà còn bồi thêm “Bill cứ yên trí thụ hưởng.” Bà mặc nhiên công nhận, trong cái nhà này, tại căn phòng Bill đang nằm, có ít nhất hai người đàn bà đang thi hành những chuyện tà dâm, phi đạo đức. Thằng Thạch vừa liếm hột le, vừa banh rộng lỗ lồn tôi để nhìn cho tận mắt. Dĩ nhiên, lồn tôi thì phải đẹp gấp mười lồn mẹ. Nó nhìn không chớp mắt, trong khi những ngón tay nhỏ của nó vuốt nhẹ hàng lông đen sì của tôi, vởi vẻ mặt ngất ngây, mê đắm. Chợt nó nói một câu làm tôi kinh ngạc. Kinh ngạc hơn tin đất nước bị chia đôi hồi tôi còn ở Hà Nội:
– Đẹp hơn của chị em nhiều.
Tôi kéo vội thằng bé lên nằm trên người tôi. Tôi nhìn sững mặt nó, và hỗi nhanh:
– Cái gì Thạch? Cái gì đẹp hơn của chị em?
Hình như sơ ý nói hố, Thạch nhanh chóng chối phăng:
– A.. k.. h.. ô.. n.. g. Em.. em.., nói chị đẹp hơn chị Ngân của em nhiều.
Nói xong, Thạch hơi cúi mặt, tránh cái nhìn xoi mói của tôi. Dáng dấp nó nhưthằng ăn cắp bị bắt quả tang. Nó lúng túng, thấy tội nghiệp. Thạch càng cố giấu chuyện loạn luân riêng tưvới bà chị, tôi càng cố moi móc tìm hiểu. Vì nó đúng băng tầng, đúng làn sóng dâm đãng của tôi. Tôi dỗ ngọt:
– Nói đi cưng. Nói cho chị nghe với. Chuyện ấy hấp dẫn à. Sao nghe hao hao chuyện riêng tư của chị với vđi thằng em con cậu ngoài Bắc thế.
Tôi giả vờ dối như thế, để Thạch yên tâm thổ lộ. Nó hơi tự hin hơn, hỏi tôi:
– Ủa, thế ra chị cũng có tần tiện với cậu em từ ngoài Bắc à?
– Ừ, có. Không phải là một, mà nhiều lần. Dĩ nhiên là kín đáo, thầm lén. Không ai biết hết… Cậu ấy bằng tuổi của em… không đẹp trai bằng em. Nhưng chuyện trên giường thì… rất là sành. Mê lắm…

Thạch hơi chồm lên, làm tôi nghe con cặc của Thạch thúc mạnh vào mu lồn đang ướt nhẹt của tôi. Tôi đang bị kích thích, một phần vì tôi vẫntưởng tượng Thạch là “con trai” của mình. Phần khác tôi sấp được nghe chuyện loạn luân của Thạch với bà chị. Nên, tôi nhốm người Thạch lên một tí, thò tay, cầm khúc gân cứng ngắt, dang hai đùi ra, đút hẳn vào lồn, nằm nghe Thạch tâm tình.

Em kể, mà chị làm ơn đừng nói cho ai biết. Tại yêu chị quá. Không phải mới hôm nay, mà từ ngày bác gái mở cái bar này lận. Em hay lân la qua đây chơi là vì yêu cái đẹp của chị. Vô tình em lại lọt vào tay bác gái. Chị Ngân của em. Hình như lớn hơn chị vài tuổi thì phải. Chị ấv thất tình một lần với chàng sinh viên trường Bưởi. Chị trốn vào nhà tu trong một Chủng viện. Nhưng chỉ được có một năm… chị về nhà giữa lúc bốmẹ em nhớ chị quay quắt. Lẽ cố nhiên từ hôm đó, chị được hai ông bà cưng chiều hết mực. Bởi vì trong gia đình chỉ có chị và em là hai đứa con duy nhất Và emtrở thành người bạn rất thân thích, để chị tỏ bày tâm sự. Ban đêm, có khi em đến phòng chị Ngân nằm ăn iạc rang, hạt giẻ, xemTV, hoặc nghe chị nói về người tình đã phụ bạc.chị… Và em, không biết nghĩ gì, không biết cái gì đã thúc đẩy, đã vài lần giả vờ ngủ quên để được ôm chị cho “ấm?”

Những lần ngủ quên như thế đã đương nhiên được sự đồng thuận của chị Ngân. Bởi vì có một lần chị bảo: “Muốn ngủ đây với chị, thì về phòng lấy gối qua nằm. Chứ em cứ gối vào cánh tay chị… có lúc tê quá… mà chị không dám… đỡ em nằm xuống gối. Đến sáng, giở cánh tay không muốn nổi?’ Em biết đấy là cái cớ, là sự đồng ý, gật đầu cho em từ hôm đó được phép thường xuyên, đêm nào cũng đến phòng chị, ôm chị ngủ tới sáng. Chuyện này, theo chị Ngân, là chuyện cần giấu giếm bố mẹ. Vì em đã lớn. Gấn mười lăm tuổi chứ ít ỏi gì đâu. Cái tác của em lại to con. Không ai tin em chưa được mười lăm. Em thận trọng. Chờ học xong bài vở, chờ cho bố mẹ đã đi ngủ, em mới dám bò qua phòng chị. Lần nào cũng vậy, chị Ngân có sẵn một gói lạc rang, một bánh Trung Thu, một thỏi Chocolat… để làm quà cho em. Một điều emthấy rõ, là sau khi tư Chủng viện về, tính tình chị Ngân thay đổi hoàn toàn. Chị thú thật với riêng em là… hạnh kiểm của chị hơi “đợt sống mới,” nên các sơ đuổi về. Nghe thì biết thế, nhưng em hoàn toàn khônghiểu thếnào là Đợt Sống Mới. Dần dà, chị Ngân thố lộ là… sau khi nhiều lần ân ái với anh Đức trường Bưởi, dù đã đi tu, người chị vẫn đòi hỏi không. ngừng về tình dục. Em lại chằng hiểu tí gì về tình dục. Chị Ngân… một đêm… mưa Thu, trời lạnh căm căm, đã bộc bạch ra hết, không che gi(íu điều gì. Chị trình bày thật tình đến độ đã làm cho cả người em “sốt” lến. Mặt em nóng bừng. Em táo bạo ôm siết chị ấy một cáchbất thường. Và cặc em, d nhiên, trở nên cứng như khúc củi. Hai chị em nằm đối diện nhau. Không biết có phải chị Ngân cốtình làm cho tuổi dậy thì trong em trỗi dậy hay không, mà giọng nói của chị ấy trầm xuống, ngọt ngào như mật rót vào tai. Đã thế, chị lại vói tay tắt ngấm ngọn đèn ngủ.

Tiếng mưa nhỏ giọt ngoài hiên. Tiếng gió vi vu qua cửa sổ. Bóng đêm chập chùng trong phòng. Hơi ấm chuyển qua từ bộ ngực chị Ngân. Nhất là mùi thơm con gái… làm em khùng điên như con gấu đói. Nghe tay chị Ngân siết mạnh thân em, em cũng táo bạo gát chân qua người chị. Và… khúc gân cứng ngắc của em đã nằm ngay ở hạ bộ của chị.

Cặc của em lúc đó đã lớn như bây giờ. Lông dái thì mới mọc, tuy ngắn nhưng rậm rì. Em đã biết vào trường trêu chọc vài bạn gái cùng lớp, biết viết thư tình, biết mua những bản nhạc như “Lá Thư” của Đoàn Chuẩn, “Thiên Thai” của Văn Cao, về tập hát âm ư và có vài lần nằm mộng… những giất mộng tuyệt đẹp. sáng ra quần ngủ bị ướt. Em cũng mang ra thú thật với chị Ngân. Chị ấy bắt em phải kể thật chi tiết giấc mơ. Có sao em nói vậy. Embảo, mõi lần nằm mơ như thế, em thấy được sung sướng với một thiếu nữ khác nhau. Chị Ngân chơi ác hỏi kỹ “sung sướng” là như thế nào? Em bảo: em không nhớ rõ lắm, nhưng đại khái, thấy cả hai đứa cổi truồng, em nằm trên người thiếu nữ. Rồi không biết cái gì đó làm em sung sướng tuyệt vời Em đã ngất ngây tột đỉnh. Và… chim bắn ra hàng loạtước… làm quần ướt như ai đổ bát hồ vào vậy…

Nghe xong, chị Ngân ôm siết em gần nghẹ thở, và cà hạ bộ vào cặc em không dứt. Để ý, em có nghe thấy chị ấy rên vài tiếng âm ư như người bệnh. Quái lạ, chuyện chỉ có vậy, mà đêm nào chị Ngân cũng bắt em kể đi kể lại hàng trăm lần. Mỗi lần như thế đều được chị ôm em cứng ngấc, rồi rên…

Cho đến một đêm. Em nhớ rõ, đó là một đêm mồng một Tết. Đợi cúng Giao thừa, đốt pháo xong, em bò vào phòng chị, nhảy phóc lên giường ôm chị như thường lệ. Nhưng chị có biết gì xảy ra không? Thay vì mặc áo ngủ, chị Ngân mặc đồ lót. Nghĩa là chỉ có xì líp và xú cheng.

Thoạt đầu em không tin như thế. Cho đến khi em giở chăn chui vào, bắt đầu ôm chị. Trời ơi, da thịt em đã chạm phải da thịt mát rủợi của chị ấy. Em định mở mồm hỏi một câu gì đó, nhưng chị Ngân vội đưa ngón tay, đậy môi em lại và suỵt, không cho em nói lớn.
Chị nhìn em rồi bảo:
– Hôm nay Tết. Ngày Tết thì phải có cái gì mới chứ. Sáng mai chị em mình mặc áo quần mới xuống mừng tuổi bố mẹ. Tại sao đêm nay hai đứa mình lại không… không… không đừng mặc gì hết, để mừng tuổi nhau?

Nói xong chị Ngân kéo cái chăn bông xuống một tí, đưa bộ ngực căng phồng có bọc xú cheng ra. Mắt em hừng hực nóng như lửa. Vì… chị Phúc ơi, lần đầu tiên em được nhìn thấy bộ ngực người con gái không có áo dài che đậy. Màu da trắng hồng, hấp dẫn của chị Ngân làm người em xoay mòng mòng như say rượu. Đã vậy chị Ngân còn nhốm lưng lên, cho một tay xuống phía lưng, tháo khuy nut. Cái xú cheng màu hồng lỏng ra, hơi tụt xuống phía dưới mộttý. Hai muốm vú nhỏ nhưhạt lựu của chị emphơi ra, mời mọc, khêu gợi.

Em muốn tắt hơi. Thở không muốn nổi. Ngồi như trời trồng, nhìn không nháy mắt bộ ngực đẹp tuyệt trần của bà chị. Em không biết làm gì lúc đó. Tay cứng đờ. Người cứng đờ như chết cóng. Bỗng em dùng hai bàn tay líp nhanh vào mặt, nhắm mắt một giây ngắn. Xong mở ra, lại nhìn chăm bẳm hai cái nuốm hạt lựu. Chị Ngân lại chơi ác, vờ kéo xú cheng xuống tí nữa. Em ngửa mặt cố hít tí không khí để lấy hơi, để trấn tĩnh tâm hồn đang bấn loạn của thằng bé tuổi dậy thì, được nhìn lần đầu bộ ngực của mỹ nhân. Và quáị lạ, căn phòng đang có máy sưởi, mà toàn thân em bỗng run bần bật như đang lên cơn sốt. Em định bật ngửa người ra nằm trên gối cho tỉnh trí, nhưng liền đó, chị Ngân kéo tấm chăn bông xuống thấp hơn, khỏi rốn, khỏi hạ bì, rồi đến lưng quần xì líp loại Bikini. Trời ơi, em muonđược la lên mộttiếng thật kêu để diễn tả nỗi sung sướng cùng cực, nỗi hạnhphúc bất ngờ, mà không dám. Vì chị Phúc ơi, cái xì líp của chị Ngân đã nhỏ tí teo, lại còn mỏng dính. Gần như chị Ngân không có mặc gì cả. Mớ lông đen rậm rạp bên trong phơi hết ra, đến nỗi em thấy từng sợi quăn cong.

Chị Ngân không nói gì hết để làm cho không khí kích thích cực độ bớt phần căng thẳng. Em dán mắt vào lồn chị ấy. Mắt emkhông nháy. Rõ ràng một ngón tay chị Ngân đã cho vào lưng xì líp, kéo hờ xuống một tý. Không nói, chắc chị đoán biết cặc em lúc đó cứng như cục đá, và sẵn sàng ọc nước như những lần nằm mơ. Vì ngón tay đó của chị Ngân đã cho em nhìn rõ mu lồn vun búp của chị. Em bặm môi. Một cử chỉ tiêu cực Một phản ứng thơ l;gây. Chị Ngân mở lời:
– Thế nào, chúng mình hai đứa có chịu thoát y để mừng tuổi nhau không, em cưng?

Lần đầu tiên, chị Ngân dùng chữ HAI ĐƯA để diễn tả. Giọng chị ấy trầm, và ngọt như mía. ánh mắt chị ấy soi thấu tim em. Không còn biết làm gì hơn, em gật đầu, rồi tự động cổi áo len, áo sơ mi, rồi dây thắt lưng. Đến đó thì em ngừng, vì chợt nhìn thấy cặc của mình xừng lên một đống. Bây giờ thì chị Ngân đã cho cái chăn bông ra khỏi người. Và cái xì líp cũng thoát khỏi hal ống chân. Bên trái, cái xú cheng cũng bật ra lúc nào không biết.

Thế là toàn bộ thân người chị Ngân phơi ra dưới ánh đèn ngủ màu vàng. Em cho tay cầm con cặc lại chịu trận. Phần em sợ mắc cỡ khi bị chị Ngân nhìn thấy nó. Phần em sợ nhịn không nổi, nươc bên trong sẽ bắn tung tóe ra. Thấy em vẫn cổi trần bất động, chị Ngân xoay người, cho tay cầm thắt lưng của em rút mạnh ra, xô em nằm xuống, và tự động tuột quần em khỏi đôi chân.

Tức khắc, chị chồm dậy, cúi xuống, nhìn sững cặc em đang hung hăng giật giật, sừng sộ cách xấc xược. Mắc cỡ lắm, mà em không tài nào điều khiển được khúc dương vật. Nhất là khi bàn tay ấm của chị Ngân sờ vào nắmchặt, bóp bóp… Trời đấtmờhết. Căn phòng quay vòng vòng. Em chóng mãt. Không còn nhớ mình tên gì, mấy tuổi, con ai…
– Dễ thương quá Thạch ơi. Cho chị hôn nó một tí nhé? Chị Ngân nói.

Rồi không đợi em đồng ý, chị đã cúi xuống đưa môi ngậm thằng nhỏ, bú như trời giông mùa đông. Như bão cấp năm. Như đê Hồng Hà đang vỡ. Như lũ tràn về… Em muốn tả cho thật rõ cái sảng khoái lúc bấy giờ cho chị nghe, mà không đủ văn chương, chị Phúc ơi. Nghe đến đó, trọn người tôi nổi lửa. Cơn dâm trỗi lên. Câu chuyện thầng kể nghe nhưchuyện của chính tôi Tôi bảo Thạch làm ơn nắc vài cái cho lồn tôi đã cơn ghiền rồi hẳn kếtiếp. Thạch ôm tôi nắc. Nó nhắm mắt nắc, không dám nhìn nhan sắc của tôi. ở dưới tôi chỉ xàng cặp mông lại, đã làmThạch phát ra tiếng rên thật tội nghiệp.
– Ráng giữ cho em được lâu với chị đêm nay, nghe chị Phúc. Em có hai viên thuốc chơi dai trong túi. Lát nữá em sẽ uống. Hai viên này có thể cho phép em kéo dài với chị tới sáng…
Thạch vừa nắc vừa nhìn tôi, rồi kể tiếp:
– Có biết chị Ngân bú cặc embao lâu không? Không nhìn đồng hồ, nhưng em đoán chừng phải hơn nửa tiếng là ít. Bú xong, chị Ngân trủờn lên nhìn em, hai
tay bưng mặt em, âu yếm nói:
– Bố mẹ chết đi, để lại của cải cho hai đứa mình nhiều lắm. Tại sao hai chị em mình không lấy nhau để tận hưởng? Ba năm nữa thôi là em mười tám. Hai vợ chồng mình sẽ sanh con đẻ cái, hạnh phúc tràn lan. Chị sẽ cưng em như ông hoàng tử. Chịu không?

Em gật đầu không suy nghĩ. Vì chị Ngân chỉ mới bú sơ có nửa tiếng, mà em sướng gần nín thở. Còn nói chi đến chuyện ân ái, chuyện lên chị nằm, và được ra như trong giấc mơ… Giời ơi…
– Em muốn hôn chị không? Chị Ngân hỏi.
Em thơ ngây ôm chầm, hôn chị ngấu nghiến. Chị Ngân cười và vội bảo:
– Không, hôn và hôn… hôn của chị… hôn phía dưới của chị ấy, giống hệt như chị vừa hôn em thôi. Xuống thử đi, em sẽ thích vô cùng. Vợ chồng, việc đầu tiên là
phải biết hôn nhau ở dưới… Nói xong, chị Ngân nằm ngửa ra, dang hai chân, kéo em xuống. Đẹp không tả nổi một cái lồn lông đen, vun cao lên. Em dùng mũi
hôn thiết tha. Nước lồn dính đầy mồm, đầy mặt. Chị Ngân lại dùng những ngón tay, banh nhẹ hai mép lồn ra, bảo em dùng lưỡi liếm, và bú hột le. Lúc đó mới cảm nhận một nỗi sung sướng kỳ lạ, lần đầu tiên tràn đến. Khi em bú hạt le, thì bụng chị Ngân trồi lên, sụp xuống như sóng biển. Chị cong người. Hai tay với lên cao, chụp thanh giường đồng, níu cửng. Mặt nhăn như khóc Và tiếng rên bắt đầu tung ra.

Đấy Thạch ơi. Hôn lồn là như thế đấy. Thích quá em trai ơi. Bắt đầu từhôm nay, mỗi tối chúng mình bú nhau như thế này nhé. Ôi thích quá, ôi phải rồi, dùng lưỡi quét lên quét xuống hai mép lồn của chị đi cưng. Giời ơi, chết. May không con đi tu thì làm sao hưởng hết thú trần gian này hỡi Chúa? Cám ơn Chúa đã cho con tôi trở lại Thế tục. Đấy emtrai, cái lỗ đó là cái lỗ đụ đấy lát nữa chị sẽ cho em trai lên nằm trên chị, đút cặc vào địt thật mạnh. và ra trong chị hôn, nhé cưng.

Chị Ngân nói đủ thứchuyên nghe dâm không chịu được. Em cứ bú, bú chăm chỉ. cết làm sao cho chính mình được hưởng trọn cái thú bú lồn. Lưỡi của em đã làm chị Ngân lăn lộn, cào cấu, xoay đủ chiều. Cuối cùng, chị xoay xuống cạp vào cặc em, bú trả lại. Thế là hai chị em tha hồ, không cần ai bảo ai. Trận bú nhau kéo dài hơn tiếng đồng hồ. Bỗng chị Ngân nhả cặc em ra, gào nho nhỏ:
– Giời ơi, nhịn kbông nổi nữa Thạch ơi. Chị tính giấu em, không cho em blết là chị ra. .Nhưng không được cưng ơi. Lúc nãy chị đã giấu hết một lần rồi… chị đã ra một lần rồi. Lầnnày, em ơi, bú mạnh tý nữa, đấy đấy phải rồi… nghe nè bé, đây nè, chị bắn ra đây cưng yêu nhất của chị ơi… Hứng hết vào mồm mà uống, đừng để sót giọt nào uổng lắm. Uóng nước lồn của chị, em mới yêu chị suốt đời, Thạch ơi. Ôi, ôi, đấy, vẫn còn, vẫn còn, ốí ối… thích quá đi Chúa Thánh Thần ơi…

Hai đùi chi Ngân kẹp cứng cái đầu của em, rồi nắc hung tợn vào môm em. Làm em thở không nổi, nhưng phải cố chịu. Vì cơn sướng của chị ấy lôi cuốn em chìm theo vào khoái lạc, đê mê. Lưỡi, môi em đang ngậm cứng hột le của chị mà nút. Lồn chị vừa ra, vừa giật thật mạnh, Em nghe mồm thấm chất nước mằn mặn, thơm thơm khó’tả. à, thì ra, đàn bà con gái khi đạt tuyệt đỉnh cũng ra như con trai đàn ông tụi em. Giờ em mới biết.

Trước khi đi ngủ, có lẽ chị Ngân đã tắm rủa cẩn thận, và tẩm nước hoa ở lồn… Làm suốt trận bú, em ngửi toàn mùi thơm loại nước hoa đắt tiền, vửa ngửi mùi lồn ngào ngạt. Mê quá. Em nghĩ là trên đời không còn gì có thể làm em xiêu lòng hơn là cứmỗi đêm vào đây ôm bà chị, đùa nghịch cặp vú trắng hồng căng cứng. Rồi còn được nhìn trọn tấm thân ngà ngọc trần truồng của chị, nằm phơi ra dưới ánh đèn. Nhất là được trọn quyền nắm tha thiết cái lồn bao đầy lông đen quăn tít.

 
Lông lồn chị Ngân đặc biệt nhiều và quăn như tóc đầm. Nhìn đến nó là em phải tự động sà môi vào xin hôn cho bằng được. Ban ngày gặp nhau dưới phòng khách, phòng ăn, hay ngồi chung xe nhà đi học, hai chị em phải đóng kịch như chưa hé chăn gối, để tránh mắt tò mò của bố mẹ. Nhưng hễ vúng hai ông bà, là thế nào em và chị Ngân cũng đưa nhau vào một hóc kín, hôn môi nhau, rờ rẫm nhau… Những lần như thế, là cơ hội cho em thọc tay vào bên trong quần chị mà xoa nhẹ chôm lông nhiều vô ‘địch. Ra xong, chị Ngân nàm ngửa người đế thở. Mắt chị nhắm, nhưng bàn tay vẫn không rời con cặc của em, làm như chị ấy sợ em bỏ chị mà đi. Từ đó, em bắt đầu, không những yêu, mà phải nói là mê đắm đuối chị Ngân. Để chị tự nhiên nằm thở cho lại sức, em chồm hẳn người lên ngắm chị từ mái tóc xuống tới lồn. Đúng vào cái tuổi dậy thì đầy mộng mơ, thì em lại được bà chị cho phép trọn vẹn làm người tình của chị. Em hạnh phúc nhất trần gian. Thấy chị hết đau khổ với người tình cũ, bố mẹ em thầm vui, và còn hay khuyến khích em thường xuyên kế cận bên chị Ngân an ủi… Ông bà đâu có ngờ… hai chị em đã tự nguyện làm vợ chồng, không những hằng đêm, mà hình như cho hết suốt cuộc đời…

Em ngồi thế để ngắm, tay em tha hồ muốn sờ đâu trên thân thể chị ấy cũng được. Em ấp mặt hôn chòm lông nách đen thui cúa chị. ớ đó cũng có nước hoa. Em lật sấp người chị Ngân lại. Cái lưng dài thậm thượt kéo xuống hai cái mông tròn láng nở nang (vì đã ân ái với anh Đức một thời gian dài). Em hôn mông đít. Em vạch ra nhìn hậu môn… Cáì gì trên ngườichị Ngân cũng đẹp như tiên.

Chị Ngân bảo em lấy lưỡi liếm êm đềm sống lưng, xuống luôn vùng da non ở bắp đùl, rồi bànchân… Chị nằm sấp rên thê thiết, rồi bỗng bật ngửa ra, kéo mạnh em lên nằm trên chị, bảo nhỏ:
– Yêu chị đi cưng. Nhịn không được nữa. Cho buồi vào địt toét lồn chị ra đi. Đêm nay hai chị em mình phải đụ nhau đến sáng… Đấy, đấy, mạnhvào, chịk hông đau đâu… Giời ơi… Em trai tôi đang hiếp tôi kìa… Ôi, nó đang đẩy buồi vào lồn tôi kìa, có ai cứu tôi không hỡi trời? Chết, chết, đẩv hết vào, vào nữa ối, ôí, địt đi nắc mạnh đi, ối, ối, ốí.., Tôi lấy em tôi nè Giời ơi…

Chị Ngân rướn cổ lên. Những sợi gân sướng hằn lên trên khuôn mặt trái soan. Da mặt đỏ như mặt trời. Toàn thân chị rung động như lên cơn sết. Chị kéo đầu em xuống bôn túi bụl trên mặt em không chừa một khoảng trống. Hai tay eni liên tục bóp cặp vú nhọn hoắc cứng ngắt của chị. ở dưới’kia, em không cần nắc. Lồn chị Ngân tự động hẩy lên, xàng mạnh. Em hạnh phúc hơn tiên. Nhìn gương mặt sướng tột độ, nhìn mớ tóc mây phủ róí trên trán chị Ngân, nhìn tí nước mắt ứa ra ở khóe mi của chị… em sà môlcắn nhẹ vào má chị một cái, rồi hỏi khẽ:
– Có thích không hả chị Ngân? Chị làm em lên mây rồi chị ơi. Đêm nào em cũng vào đây, hai chị em mình địt nhau nhé? Chị có biết em đã yêu chị rồi không???
Lồn chị nó làm hay quá đi mất. Sao nước lồn của chị nhiều thế(‘ Lúc nãy chật, bây giờ hơi lỏng rồi chị ơi.

Tại chị đang sướng rân người, nước phải tuôn ra chứ sao em. Kệ nó, chịđang thích quá, không thể ngừng để lau bớt. Lúc nào hai chị em mình cùng ra xong, chị sẽ chùi khô cho. Không phải bằng khăn, mà bằng lưỡi của chị. Em nữa, cũng ỉau khô cho chị… Địt mạnh đi em!

Em chỉ thích nhìn gương mặt dâm dật, sảng khoái của chị Ngân. Trông vừa tội nghiệp, vừa dâm đãng. Sự tò mò của thằng bé mười lăm, lần đầu tiên, nằm trến người một bà chị để đụ, khiến em kéo dài được khá lâu Chị Ngân ía thêm lần nữa, trong khi em vẫn khỏe mạnh bình yên…
– Thật tình chị không thểnào ngờ nổi. Có phải đây là lần đầu tiên em gần gụi với đàn bà không? Chị hỏi.
– Chị không tin à? Không là lần đầu tiên thì là lần thứ mấy? hay chị muốn tính luôn những lần em địt chị trong mơ? Em muốn chị làm vợ em luôn được không
chị Ngân?
Nghe em hỏi một câu ngây thơ như thế, chị Ngân chỉ mỉm cười, gật đầu nhẹ nhẹ, rồi trả lời:
– Ừ, chị là vợ Thạch. Thạch là chồng của chị. Nhớ mỗi đêm vào đây, hai đứa mình sẽ làm cho nhau sung sướng. Chị mà mất em, lần nầy chị không đi tu đâu, mà chị sẽ đi vào Nhà Thổ…
– Nhà thổ, em nói. Nhà thổ là cái gì?
Là chỗ chứa đ đấy. Chỉ có ở đó chị mới tha hồ địt suốt ngày. Lúc nào cũng có đàn ông. Mình thích anh nào thì địt anh đấy. Không sợ bị phụ tình, không sợ bị phản bội, mà có tiền nữa.

Nghe thế, tự nhiên cõi lòng em dâng lên niềm thương chị Ngân rào rat. “Mất em, chị ấy sẽ đi làm đĩ.” Trí óc thơ ngây của em cho đó là việc đại trọng. Cho nên, hằng đêm, kể cả những ngày chị Ngân có kinh, em vẫn vào ôm chl ngủ đến sáng. Cuộc đời trôi êm đềm, yên lặng. Cho đến một hôm… em đi học về. Khi ngang qua phòng khách, em thấy bố mẹ ngồi sẵn ở bộ tnlờng kỹ, nét mặt nghiêm trọng. Em hơi có chút lo âu vì ít khi hai ông bà lại cùng ngồi như thế vào lúc mười hai giờ trủa. Em lầm lũi định đi thẳng luôn lên gác. Ttlì ông bố gọi em lại:
– Thạch. Mầy bỏ sách vở đó, quỳ xuống cho bố hỏi vài việc.

Em có linh cảm là chuyện chẳng lành, và chuyện này tất nhiên có dính dáng đến mối únh vụng trộm của em và chị Ngấn. Dầu run lẩm, em vẫn vờ bình tĩnh nghe lời bố bảo:
– Mầy có biết chị Ngân là cái gì trong gia đình này không?
– Dạ, thưa bố, chị Ngân là… con của bố mẹ. Là chị ruột của con.
– Có người chị đang đau khổ vl ttnh yêu như thế, con có bổn phận phải làm gì?
– Thưa bố, con có bổn phận… phải an ủi, săn sóc, và thương yêu… cho chị bớt đâu khổ.
– Thế con có làm những điều vừa nói không?
– Thưa bố, có đấv ạ.
– Vào những lúc nào. Nói cho thật đúng.
– Dạ… thì những lúc trước bữa cơm, lúc ngồi xe chung đi học… chứ còn ban đêm con bận học bài, rồi làm bài. Rồi thì con cũng phải nghe tí nhạc, hay đọc tí chuyện…

Em chối phăng, chứ hoàn toàn không dám khai thật là hai chị em thường hẹn hò, đưa nhau vào phòng ngủ làm đủ thứ chuyện người lớn. Em liều thế mà lại được việc Bởi vì bốbảo:
– Hừm, hèn chi…
Tim em thót lại. Em giật bắn người. Tưởng hai ông bà đã biết hết cớ sự. Em đợi nghe ông cụ nói:
– Hèn chi… ban đem nó không lén nhà, ra phố tìm cái thằng khốn nạn Đức nào đó. Để đến… có bầu ba tháng rồi mới về khai với mẹ mày. Cũng may nó là CON NUÔI, chứ là con ruột, tao với mẹ mày chỉ còn chui xuống cống mà chết, chứ làm sao chịu nổi tiếng thị phi… Thế mày không biết chị mày có bầu à? Có khi nào con nghe chị tâm tình, có đi lại với cái thằng khốn nạn đó không?
Em thở phào nhẹ nhõm. Trước hết là qua khỏi cái tội tày trời đã hằng đêm vào phòng chị ôm ấp, làm tình như vợ chồng. Thứ hai, bố vừa vô tình cho biết, chị Ngân chỉ là chị nuôi, chứ không phải chị ruột. Phần còn lại: cái bầu ba tháng chị đang mang. Điều đó nhất quyết em là thủ phạm, chứ không phải anh Đức nào hết. Vì hằng đêm, chị Ngân luôn nằm với em cho tới sáng, không rời lấy nửa phút. Bốmẹ hoàn toàn không ngờ nổi thằng mười lăm tuổi đầu này đã tặng cho chị Ngân cái bầu ba tháng. Ngờ thế nào được. Suốt đời của ông bà chắc chưa từng nghe cậu bé mười lăm nào lại quỷ quái, táo bạo kinh hồn như thế. Sự đóng kịch tài tình của em với chị Ngân ban ngày lại càng che kín mắt ông cụ.

Được bố tha, cho đứng dậy, em chạy tuốt lên lầu. Việc đầu tiên là chạy nhanh qua phòng chị Ngân gõ cửa. Chị vội mở. Gương mặt hớn hở lạ thường. Em hỏi nhanh:
– Bố mới làm hồn em lên mây… vì…
– Có, chị có nấp nghe lén hết. Tai qua nạn khỏi. Chị đổ hết cho anh chàng Đức, bồ cũ của chị. Bố mẹ hoàn toàn tin. Chúng mình khỏi lo, và cứ an tâm tận hưởng nốt những ngày còn lại.
– Thế cái bầu ba tháng của chị đang mang?
– Thì chị sẽ mang, vì nó là con của em, con của chúng ta. Đừng lo, chị với em đâu có máu mủ ruột thịt gì mà lo. Với lại, bố me nghi nó là bào thai của anh Đức Em có làm bố thì chỉ là bố váy thôi…
– Không. Chị hiểu lầm ý em. Em muốn đưa bé khi sinh xong, phải gọi em là bố, có được không?

Nghe em thành thật nói thế, chị Ngân ôm chầm lấy em, đặt lên môi một nụ hôn say ngất. Em đưa tay xoa xoa nhẹ cái bụng của chị. Tự nhiên, rất tự nhiên, một tình thiêng liêng bỗng hiện lên. Emkhông từ chối, em không trốn chạy, nếu một lần rlữa bị bố vặn hỏi. Em sẽ thú nhận tất cả. Trước đây em ngại, vì nghi Ngân là chị ruột của mình. Còn bây giờ… Em gỡ tay chị Ngân nói nhanh:
– Em muốn xuống cho bố mẹ hay, hai ông bà sắp có cháu nội. Được không?
Chị Ngân kéo vội tay em lại, ngăn:
– Không, đừng làm thế, nếu em còn muốn bố mẹ cho phép chị tá túc trong gia đình này. Mũi dại, lái chịu đòn. Bề gì chị là kẻ lớn. Chị không có quyền yêu em, làm chuyện xằng.bậy với em. vì em là trẻ vị thành niên. Chị sanh con ra, em cứyêu nó, thương nó. Ngày tháng sẽ qua đi. Khi bố mẹ đã quy tiên, hai chị em mình sẽ chính thức làm vợ chồng. Còn bây giờ, đêm nay, sẽ như mọi đêm…

Nói xong chị Ngân lại hôn em ngây ngất. Yêu quá, em thọc tay vào quần chị thăm quan cái lồn đầy lông. Nghe bàn tay ưclt nhẹt. Em lại cho tay lên bóp vú. Chị Ngân đòi hỏi:
– Đêm chưa về mà em. Tay em sờ soạng, làm chị nóng rân khắp người, muốn… muốn đụ ngay… Có bầu con so, non ngày non tháng, lồn nứng liên miên. Lúc nào chị cũng thèm đụ, Thạch ơi. Chị biết em không đủ sức nên đã nằm thủ dâm một mình, cho đỡ.

Nói xong chị khóa trái cánh cửa thật kỹ, cầm tay em dẫn tới cái ghế nệm dài đặt tru”ớc lò sưởi cháy bập bùng. Chị tự động cổi bỏ đồ ‘ngủ ra, truồng trần đẹp như thần vệ nữ. Thân người chị có hơi nở nang, nhất là hai trái vú, và cái eo ếch. Chị cổi luôn cáị quần cho em. Hai chị em trần như nhộng. Đây là lần đầu em được nhìn thân hình thoát y của chị Ngân giữa ban ngày. ánh lửa hồng trong lò sưởi lập lòe, làm da thịt chị ấy ửng hẳn lên, trông thật hấp dẫn. Chị kéo em sát lại, nói lồn chị điThạch. Chị thèm nhất món ấy. Nứng quá em bé ơi…

Chị dang hai chân rộng ra. Em quỳ hẳn trên thảm hoa, đưa mồm vào hôn chòm lông dày rậm, xong cho lưỡi vàobắt đầu ngậm hột le mút điên cuồng. Chị Ngân đâu có đứng yên. Cái mông chị nắc theo từng động tác bú lồn của em, bặm chặt môi không dám la, vì sợ bố mẹ dưới nhà nghe thấy. Mới bú được có năm phút, tiếng mẹ em dưới nhà gọi xuống ăn cơm. Cả hai vội vã mặc đồ vào. Em xuống trước, chị xuống sau. Cả hai tiếp tục đóng kịch. Mà có không đóng, thì hai ông bà cũng không tài nào ngờ nổi thằng mười lăm này đã đụ chị hai mươi đến mang bầu…
– Bố có dặn thầng Thạch năng cận kề an ủi con đấy Ngân. Hai chị em, vào cuối tuần, có muốn đi chơi xa đâu, cứ bảo tài xếnó đưa đi. Chuyện lỡ rồi. Bề nào thì con cũng là con bố mẹ, dù là con nuôi. Hùm dữ không nỡ ăn thịt con. Cứtiếp tục đi học. Bố dùng tiền lo hết cho con. Không sao đâu. Tao bảo người làm nó nấu những món bổ dưỡng cho con ăn. Ăn đi con…

Chị Ngân mỉm cười sung sướng. Chị đưa chân khều bàn chân em, rồi liếc nhẹ một cái. Thế là cả hai chị em có quyền hằng đêm tiếp tục ôm nhau ngủ như vợ chồng mới cưới… Gần như đêm nào chị Ngân cũng đòi đụ Lúc cái bầu hơi lớn, chị ấy lại càng đòi hỗi nhiềưhơn, nhưng em phải nằm dưới, để chị ấy ngồi lên phía trên, cho cái bụng không bị kẹt…

Nhưng hôm chị sanh ở nhà thương, bố mẹ và cả em vào thăm chị ngày thứsáu… Cô y tá trân trọng báo hung tin: chị Ngân đã ẵm em bé trốn khỏi bảo sanh, biệt dạng. Bốmẹ em khóc. Em khóc. Em nhớ chị Ngân như người vợ yêu quý. Thêm vào đó, em thương con em… Và chị biết gì không? Khi về nhà, bố mẹ mới biết anh tài xế cũng nghỉ việc. Chỉ để lại có một bức thư, thú thật anh là cha của đứa bé. Anh đưa chị Ngân về quê Thái Bình… Hình ảnh chị Ngân luôn ám ảnh em… Cho nên, lúc nãy, khi nhìn lồn chị, em bỗng nhớ lồn chị Ngân.

Nói xong Thạch ôm nắc tôi, nấc mạnh. Nó nhắm nghiền đôi mắt, hôn túi bụi vào mặt tôi như để tưởng tượng đang gần gụi chị Ngân. Còn tôi… tôi rên lớn:
– Con trai di. Sao tự nhiên con địt cuồng bạo thế? Địt khỏe vào đi, mẹ đang sướng…

Nghe tôi gào lên thống thiết, mẹ tôi và chàng Bill trên giường cũng ôm nhau địt chát chúa, địt hung tàn. Mạnh ai nấy la. Cănphòng, nửa khuya, vang lên những
âm thanh khoái lạc, dâm dật. Mẹ đưa Bill xuống nằm kề bên hai đứa tôi, để nghe cho rõ những lời rên siết kỳ lạ của tôi cho thêm phần hứng thú. Không ngờ, chàng Bill bỗng ômchặt mẹ tôi. Anh nắc xối xả, mồm la như điên:
– Trời ơi, mom ơi. Tưởng quên được mom rồi… ai ngờ… đêm nay mom lại về trong trí con… Tại sao? Tại sao nỗi nghiệt ngã này vẫn đeo con qua đến đây hả mom? Đã quá, nhớ mom quá mom ơi… Số phận con phải dính liền với những đàn bà lớn tuổi mom ơi…Nắc mạnh lên mom…

Mẹ tôi cũng nhắm mắt. Bà cũng sống với cõi riêng. Vùng trời tưởng tượng của bà cũng ngào ngạt ngây ngất có khác gì của Bill. Cũng như tôi, mẹ đang ngồi nghĩ Bill là thằng con:
– Ừ Bill cứ đụ mom đi. Hai mẹ con sẽ đụ hết đêm nay. Mom thèmmộtthằng con đẹp trai, lực lưỡng, như Bill. Lần đầu tiên mom được đụ một người Mỹ. Cứ thèm là đến đây địt mom nghe Bill? Ôi chị Phúc ơi, cám ơn chị đã cho mẹ mượn người tình của chị. Buồi nó dài và lớn lắm chị ơi.

Và đêm đó… sau khi đã hai lần với Bill, mẹ trả chàng lại cho tôi, xong đưa bé Thạch lên giường. Tôi vẫn nằm dưới đất địt với Bill. Trời đã mờ mờ sáng, xe cộ bóp còi inh ỏi dưới đường. Trên này, bọn chúng tôi vẫn nằm trên người nhau, đụ liên tục, đụ khỏe hơn lúc nửa đêm… Giấc ngủ chỉ đến vào lúc chín giờ sáng, li bì, không còn biết trời trăng mây nước nào nữa…

Ngủ đến chiều. Lúc ba giờ, tôi phảl xuống nhà mở cửa Bar cho khách vào uống rượu. Bill nằm một mình. Mẹ tôi vẫn truồng trần ôm bé Thạch tiếp tục ngủ ngon lành. Khoảng gần bốn giờ, thì bác Đáng, mẹ của Thạch sang, vui vẻ chào tôi. Bác hỏi một câu bất ngờ:
– Ủa, cháu ngồi đây, thếcòn thằng Thạch đi đâu? Bác cứ tưởng là nó… nó… ngủ bên này với cháu chứ? Hôm qua nó có xin phép… bác cho qua bên này chơi
với chị Phúc…
– Thạch có bảo với bác thếà? Tôi hói.
Bác cườicó vẻ bí hiểm, rồi nói tiếp như một chuyện rất bình thường:
– Vâng… chả là nó… nó thất tình với con Ngân từ Hà Nội. Người nó cứ như bị mất hồn. Dạo gần đây thấy nó vui lại. Bác hỏi nó. Nó thú thật đã yêu một người tuổi bằng chị Ngân… Thế, không phải đêm qua nó ngủ bên này với cháu à? Lạ nhỉ. Thế thì nó ngủ với ai kìa?
– Dạ, với mẹ cháu, ở trên gác á.
Bác Đáng tròn xoe đôi mắt. Miệng há hốc ra. Vô cùng kinh ngạc, hỏi:
– Chị bảo cái gì? Thạch, Thạch, con tôi… ngủ với chị Vân, mẹ của chị? Đâu có lẽ nào thế. Chị Vân, lớn hơn cả tôi đến nămsáu tuổi. Tôi chỉ ba mươi bảy. Chị ấy đã bốn hai…
– Thưa bác, cuộc đời không ai có thể ngờ được những chuyện vỡ Trời như thế xảy ra. Ví dụ, ngay trong nhà bác, mối tình kỳ lạ của chị Ngân và Thạch… Nếu chuyện đó xảy ra được, thì ngoài đường, mối tình của Thạch với mẹ cháu cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc Nếu có kinh ngạc, đó là chuyện Thạch yêu cháu, chưa kịp thố lộ, thì mẹ cháu đã cuỗm trước. Có, Thạch có cho cháu biết nhưthế. Để bác tin, cháu mời bác lên gác xem mẹ cháu và Thạch đang trần truồng ôm nhau ngủ như đôi nhân tình, đầy thơ mộng…

Bác Đáng theo tôi lên gác. Tôi mời bác nhìn qua lỗ khóa. Trong kia, mẹ tôi nằm ngửa. Thạch nằm nghiêng. Tay để lên vú mẹ tôi. Chân gác qua người của bà, ngáy vi vu. Rồi chợt thấy anh ngoại quốc nằm trên thảm hoa, bà hỏi nhanh:
– Thế còn… còn cậu thanh niên ngoại quốc nào nằm phía dưới đất?
– Dạ là… bồ của cháu, và cũng là bồ của mẹ cháu. Cũng như Thạch đêm qua, vừa NGủ với mẹ cháu, vừa… cả với cháu nữa. Nhưng với cháu, Thạch có vẻ thích chí hơn, vì đỡ nhớ chị Ngân…

Bác Đáng rời lỗ khóa, mặt hừng đỏ lên. Đôi mắt hơi sưng bụp. Có vẻ như bà bị kích thích bởi hình ảnh dâm dật trong kia, và câu chuyện tôi vừa kể. Và cũng có thể bà bị kích thích vì hình ảnh trần truồng của Bill đang nằm chổnf khúc dương vật cứng ngắc, Bà nói:
– Đêm qua… Thạch đã ngủ với chị V^n, rồi cả với chị? Thú thật… chẳng bao giở tôi ngờ nổi có thằng con trai biết sớm chuyện người lớn đến thế. Hồi ở Hà Nội, nếu Ngân nó không cuốn gói theo thằng tài xế, có thể suốt đời, hai vợ chồng tôikhông tài nào tin rằng Ngân và thằng Thạch… đã… tằn tịu, dan díu như nhân tình suết hơn năm trời trên gác. Cho đến bây giờ, chúng tôi cũng không biết, hài nhi được sinh ra là của ai? Thạch thì nhất định bảo chính nó là tác giả… còn chuyện nữa làm tôi bàng hoàng: đó là, sao Thạch có diễm phúc được cả chị Vân, lẫn chị cho ngủ?

Má cháu với cháu trao đổi tình nhân với nhau lù chuyện thường, tưlâu… Bác nghe có vẻ lạ tai, nhưng… tình dục đối với cháu và mẹ cháu là NHU CẦU. Hay nói rõ nghĩa hơn: cháu và mẹ không thể sống mà không có tình dục. Người khác giống, với cháu, là phương tiện.

Tôi diễn tả thành thật một hơi dài. Gương mặt bác Đáng chuyển từ ngạc nhiên sang tò mò, phấn khởi, rạng rc’… Hình như bác còn muốn nghe thăm những tư tưởng có vẻ Hiện Sinh, cởi mở của tôi. Mặt bác đó phừng thêm. Miệng cười lý thú. Thấy thế tôi bồi thêm:
– Tất cả mọi điều trong vũ trụ đang thay đổi, biến dạng, tiến bộ. Nhưchuyện của chị Ngân. Ban đần chị ấy yêu tha thiết anh chàng Đức trường Bưởi. Rồi họ ân ái, xác thịt… xong anh ta ruồng bỏ. Chị Ngân vào tu ở Chủng vỉện. Rồi nhịn thèm tình dục không nổi, đã về lại nhà. Chị đã táo bạo loạn luânvới thằng Thạch. Hằng đêm, kể cả những ngày có kinh, chị và Thạch luôn khắng khít bên nhau. Bụng sưng lên, chị Ngân dối với bác, tác giả cái bầu là anh Đức. Cuối cùng, vỡ lẽ: cha đứa bé lại chính là anh tài xế. Tại sao có hiện tượng kỳ quái như thế. Vì lối giáo dục quá cổ hủ, nghiêm khắc của gia đình bác. Là phụ nữ, bác hiểu sự đòi hỏi xác thịt của người con gái khi lớn lên?

Bác Đáng cúi mặt như nhận lỗi về mình. Một thoáng, bác ngẩng đầu lên, nói thật rõ vởi tôi:
– Vâng chị nói đúng. Nhưng đâu phảl chỉ có thiếu nữ lớn lên mới đòi hỏi xác thịt. Lớn tuổi như bác, như chị Vân… những người đã nếm qua tình dục, việc đòi hỏi đó còn cấp thiết, cuồng bạo, hung hãn hơn mấy lần. Nhất là gặp một ông xã… đang nhưngọn đèn hết dầu… Cho nên, lúc nãy, khi nhìn vào trong kia. Hình ảnh thằng Thạch trần truồng ôm chị Vân ngủ, dĩ nhiên, làm bác kích thích đã đành. Nhưng còn… thân hình lực lưỡng nở nang, nhất là khúc dương vật đang xừng lên của anh chàng ngoại quốc nằm dưới đất… làm bác muốn điên lên. Bác nói cái này e không phải. Bên này chị hay tiếp xúc với nhiều khách hàng. Thấy anh nào… có dáng dấp trẻ trungtương tự nhưthế… chị làm ơn giới thiệu…

Tôi ngắt lời của bác vì hiểu bác muốn nói gì. Tôi táo bạo như đã từng táo bạo vđi mẹ tôi:
– Cháu xin phép cắt lời bác. Cháu muốn hỏi bác xembác có thích anh chàng nằm trong đó không? Cháu chẳng ngại gì không nhường cho bác DÙNG thử, như
cháu đã nhường cho mẹ cháu.

Bác tự nhiên lúng lúng, thèn thẹn như gái mười tám. Hai tay bác cầm vạt áo xe xe, rồi ấp úng:
– Nhưng anh ta là bồ của chị mà? Làm thế… bác ngại… bác ngại…
Tôi cầm tay bác, dẫn về phòng tôi, nói:
– Hôm nay bác thử sống một ngày Hiện Sinh xem nó thú vị như thế nào. Đừng phải bị trói buộc gò bó như chị Ngân đã bị sống. Sẽ có một ngày bác không còn thì giờ hay cơ hội dù muốn sống tự do cho chính mình. Támmươiphần trăm những người sắp chết, đều hối tiếc nhưthế, trủớc khi nhắm mắt na đời. Bác ngồi đây đợi con. Sẵn sàng thụ hưởng. Chàng Bill sẽ đến hầu bác trong vài chục phút. à quên, bác có nói được tiếng Mỹ chút đỉnh chứ?
– Có chị Lúc bé có học ở truởng mà. Nhưng chắc là không lưu loát đâu.
Tôi cười tươi như hoa, rồi thoát đi. Tôi sắp đưa một linh hồn phụ nữ nữa lên mây bằng chủ nghĩa Hiện Sinh. Lòng tôi thấy kích thích lạ lùng, như chính mình sắp được một mối tình mới. Tôi đánh thức Bill, đưa chàng ra phòng tắm, rồi cốthuyết phục:
– Đúng như lời anh rên với mẹ em đêm quạ. Cuộc đời anh phải dan díu với những đàn bà lớn tuổi. Anh cứ thử cho biết, không cần phải yêu đương. Người này trẻ hơn mẹ em, giàu hơn mẹ em…

Một lát sau, Bill đến mở cửa phòng tôi. Tôi nhìn vào lỗ khóa xem mối tình lạ. Bill chỉ quấn một khăn tắm. Bộ ngực nở nang phủ đầy lông vàng của chàng, làm bác Đáng choáng ngợp:
– Chào em. Hân hạnh đượcbiết em. Tên tôi là Bill, Trung úy Hải quân.
– Thưa… còn tôi tên là Đáng, hàng xóm với chị Vân, và Phúc… Hân hạnh biết anh…
Cả hai bắt tay nhau. Billkéo bác đáng sát vào người chàng. Con cặc Bill đội cái khăn tắm, trồi lên chỏm nhọn, chỉa thẳng vào bụng bác Đáng, (vì bác đứng thấp hơn Bill đến một cái đầu).
– Tôi rất thích gần gụi ái ân với những đàn bà lớn tuổi Vì tâm hồn cứ quấn quyện với một kỷ niệm thời thơ ấu. Xin lỗi, Đáng có thể cho tôi biết bao nhiêu tuổi không?
– Tuổi em ba mươi bảy. Có lớn lắm không?
– Ồ không còn quá trẻ. Người tình sống với anh hồi thơ ấu trên năm mươi, mà anh gọi là Mẹ. Sự ám ảnh cay nghiệt vẫn đeo đẳng anh, sau khi bà ta đã vào tù về tội hãm trẻ vị thành niên. Bây giờ, anh đã hai mươi hai. Không hiểu sao anh vẫn còn đeo ý thích gần gụi những đàn bà lớn tuổi?? Nào, em cởi quần ra đi, mình bắt đầu. Anh đang hứng lắm đây. Nói xong, Billgiật cái khăn lông.ra, phơi khúc gân đồ sộ hung hăng, to và dài quá khổ… Bác Đáng cúi xuống không chớp mắt. Bé giờ, có lẽ đây là lần đầu, bác mới hân hạnh nhìn tận mắt một dương vậthì hợm, kinh hồn đến thế. Tay Bill tự động cổi hộ bác mấy nút áo Cặp ngực bác bọc xú cheng phơi ra căng phồng. Bác ngước nhìn chàng Bill, vừa ngưỡng mộ vừa thích chí:
– Anh làm ơn cổi hộ em… vì đây là lần đầu, em ngoại tình. Em không can đảm Bill ơi.

Nghe thế, chàng Bill cúi ẵm thốc bác Đáng lên, đưa lại giường. Cổi xong chiếc áo cộc ngắn, Bill tuột luôn hai lần quần của bác. Thế là cả hai như những người thởi tiền sử.

Trông Bill nhưông hộ pháp nằm bên một thiếu nữ mười tám. Chòm lông lồn bác Đáng đâu có thua gì mẹ tôi, trông có phần dày đen hơn là đằng khác. Bác chỉ sanh có một lần là bé Thạch, nên trọn thân hình vẫn Còn nguyên cái chất mới mẻ, quyến rũ, hấp dẫn như thiếu nữ. Bill thích quá. Chàng cho tay bóp vú, xoa lồn, xoa luôn cặp đùi trắng tinh của bác.

Xoa đến đâu, bác Đáng uốn éo, lượn người, như chịu không nổi sự vuốt ve của chàng Bill. Tôi đã thấy lông lồn của bác óng ánh tí nước nhờn. Chịu không nổi, tay bác bỗng thò cầm cứng con cặc của Bill mà suýt xoa, khen ngợi:
– Chưa, chưa bao giờ trong đời em được hân hạnh cầm một dương vật to khiếp hồn nhưthếnày, anh Bill.
– Ôi, sao nó đã to mà dài nữa… Biết lát nữa nó có vào hết trong em không, Bill???
Sợ lúc bấy giờ… emthan thiếu đấy thôi. Như Vân đêm qua…
– Ôi cặc này mà cho vào em rồi, anh bảo em đưa cho anh bao nhiêu tiền của, em cũng không từ chối đâu Bill. Em giàu lắm, giàu tử trúng nước, tư Hà Nội lận… Ôi, chỉ nâng niu con cặc của anh, em đã muốn ra rồi, chàng ơi… Thích quá, thích quá… Bill cho em bú một tí nhé.

Bill không trả lời. Chàng nằm bật ngửa ra, phơi củ cải chổng ngược lên trời. Bác Đáng sấp người, ngoạm đầu cặc của Bill vào, bú xoành xoạch, bú ngon lành như ăn khúc dồi chó. Dĩ nhiên là chỉ nửa khúc dương vật vào tràm miệng bác. Còn nửa khúc ở ngoài. Đêm qua, tôi cũng thế, không tài nào ngốn hết vào họng mà nút cho đã nư… Tay của bác Đáng xoa xoa bộ lông ngực dày rậm của Bill. Đít bác nắc khơi khơi xuống giường. Miềng gào sung sướng, chất ngất với con cặc to kỳ dị.

Tôi có thể tuyên bố, nếu được tự do kết hôn, tất cả thiếu nữ dâm củaViệt Nam sẽ bỏ nước theo chồng, về hết bên Mỹ… Cặc to, ai mà khôngmê? Nó lại là người Mỹ giàu có, to con, có địa vị…

 
Bác Đáng bú được mười lăm phút, thì Bill lật bác nằm ngửa, bẹt hai đùa bác thật rộng. Chàng bợ đít bác lên bắt đầu bú lồn da diết. Trông như hình ảnh kênh công hãm một em bé, Bill dùng lưỡi quét da non hai bắp đùi của bác. Bác la như con vật bị thọc huyết.
– Ối đó là vùng da non của em anh Billơi… Bé giờ em chưa từng được ai dùng lư(~i liếm như thế hết… ôi, cái lưdi của anh nhám và nóng quá… Anh, anh liếm, ối ối phía sau cái đầu gối, chết, chết. Sưđng, sướng từ trong tim sướng ra. Anh nhìn xem lông lồn của em nó dựng lên hết hay không vậy? Sao nó tê tái hết cả thân người thếnày hả Bill? Sướng còn hơn lúc địt nữa…

Trong kia bác càng la gào thê thiết, ngoài này mắt tôi mờ hẳn, không còn nhìn rõ được gì nữa… Lúc Bill cạp nhẹ ống quyển của bác, bác cong hẳn người lên, ểnh đít cao, trân cái mặt đầy dâm tính, tay bóp mạnh con cu của Bill, la như muốn xé cả căn phòng.
– Giời ơi là Giời. Chồng của tôi chưa hề tặng cho tôi những giây tuyệt vời hạnh phúc nhưvầy… Chả trách người ta bỏ nhà đi làm đĩ gần hết thành phố Sài Gòn… Ôi Bill ơi, anh còn bé con lắm. Anh chỉ đáng tuổi con em thôi, làm sao lại sành sõi mọi thứ thếnày hở Bill? Con ơi là con, con làm mẹ muốn chết đi cho rồi. Nó sướng tận cùng xương tủy Bill ơi…

Tôi muốn gào theo với bác Đáng cho sướng cái mồm. Nhưng thình lình sau lưng tôi, mẹ tôi và bé Thạch, đang trần truồng, tìm lỗ để nhìn vào trong kia, xem ai:
– Ai gào trong kia nghe như tiếng mẹ của em vậy chị Phúc? Bé Thạch hỏi gấp.
– Còn ai trồng khoai đất nầy? Tôi trả lời. Không tin thì nhìn đây nầy.

Tôi nhường cái lỗ khóa cho cậu bé. Thạch nhào vào, chúi mũi nhìn cho rõ. Nó thấy mẹ nó đang ểnh ngược cái mông lên, dâng trọn cái lồn cho Bill tha hồ bú liếm. Bà la oải trời, quên mất đây là nhà của mẹ tôi Bà ghì chặt đầu Bill, nhấrl mạnh vào hạ bộ của mình. Trong khi anh chàng Bill liên tục xổ các chiêu vô cùng ngoạn mục. Bỗng tôi thấy bé Thạch thò tay cầm cặc nó, xong xụt mạnh như thủ dâm, Thạch bặm môi. cẩn răng. Mặt nó đỏ phừng phừng. Không hiểu nó đang nghĩ gì về mẹ nó. Không hiểu hình ảnh dâm dật trong kia có tác động gì nơi Thạch? Miệng nó lầm thầm những gì nhỏ quá, nghe không rõ. Chỉ thỉnh thoảng tôi nghe được có hai chữ “Mẹ ơi”…

Bị kích thích quá, mẹ tôi chịu không nỗi, cũng tự tìm một cái lỗ, ghé mắt nhìn vào, rồi lại nhìn bé Thạch. Bà mỉm môi cười thầm, vui riêng một nỗi vui gì bí ẩn lắm, loạn lắm, mà không tiện nói ra. Bà cũng như tôi, luôn có trong đầu một ý tưởng ngoạihạng, khác thường. Cho nên, có cơ hội gầngụi một cậu bé, chúng tôi không quên gọi nó là CON. Tưtưởng súc vật đó hình như chỉ riêng mẹ con tôi mới có. Nhưng… nhưng đâu ngờ mới đây vài phút, trong kia bác Đáng đã chợt gọi Bill bằng con ơi. Bác cũng đang xây cho mình một giấc mơ vô cùng lãng mạn. Và thằng bé Thạch nữa… Tại sao nhìn mẹ ruột của mình đang trần truồng, đụ với anh chàng ngoại quốc, mà cặc nó có thể cương cứng, sừng sộ, dữ dội đến thế’ Mẹ tôi tò mò lại gần Thạch, bà vuốt ve cậu bé, bà cầm cặc nó, nâng niu, xụt nhè nhẹ, và nói thì thầm.
– Nhìn họ đụ nhau lừng trời, mẹ thèm quá Thạch ơi Sao Thạch với mẹ không đụ nhau ngoài này một quả cho sướng, mà phải đi nhìn lén… Đụ emđi, Thạch, đây nầy, sẵn lồn đây, địt đi…
Nói xong, bà định nằm ngửa ra cho Thạch leo lên, thằng bé táo bạo đề nghị…
– Ừ bác nói đúng. Tại sao mình không đụ như họ trong kia? Nhưng con, con muốn hai bác cháu mình vào hẳn trong đó, địt biểu diễn trủớc mặt cho họ phải phục… Vì con trẻ hơn Bill, bác già hơn mẹ con. Nhìn cặp của mình đụ, chắc chắn họ phải la làng vỡ nhà cho mà xem…

Nghe có lý quá, máu dâm của mẹ khiến bà đứng bật dậy, cầm tay cậu bé, mở cửa phòng vào nằm trên thảm hoa. Bà bảo Thạch bú lồn bà thật ngoạn mục, đé biểu diễn. Trên kia, bác Đáng và Bill ngỡ ngàng sự xuất hiệncủa Thạch và mẹ tôi. Họ ngừng lại nhìnThạch đang bắt chước y hệt cảnh bú lồn của Bill lúc nãy. Thạch lật một chân của mẹ tôi lên, dùng lưỡi liếm nhẹ vùng da non. Tối tân hơn, Thạch vừa liếm vừa dùng đầu cặc rà nhẹ vùng da non bắp vế bên kia.

Bác Đáng, lần đầu tiên, nhìn thấy thân hình trần truồng, và cách làm tình rành rõ như người lớn của Thạch. Bà há mồm trân trối nhìn không chớp mắt. Tay bà bóp bóp con cặc của Bill để sướng riêng cho mình một cõi… Billhỏi mẹ Thạch:
– Em có quen biết cậu bé không?
– Con trai của em? Tại sao. Bác Đáng trả lời.
– Contrai của em~? Trời ơi… tôi lại rơi vào kỷ niệm lần nữa nè Trời…’ Không được, không được, kỷ niệm ơi xin hãy để ta yên. Ta đã sống bên này, xa tận nửa
quả địa cầu lận Dì ơi, Mẹ ơi…

Bill lật bác Đáng ra đâm cặc vào, đụ tưng bừng như bão tràn ve. đụ như động đất nổi lên mù trời mù đất Bác Đáng sướng tê tái, mà trong lòng không hiểu Bill muốn nói gì. Thằng Thạch cũng lật mẹ tôi ra đâm cặc vào lồn, biểu diễn tận tình một pha làm tình long trời đất lỡ Đã đụ nhau từ hôm qua, nhưng sáng nay mẹ mới thật tình tận hưởng những cú nắc ghê hồn của cậu bé.

Vừa được Bill đụ, vừa được nhìn thằng con trai đang làm cho bà hàng xóm la làng. Bác Đáng hưởng trọn sự khoái lạc vô cùng tuyệt diệu, có chết đi sống lại chưa chắc đã có mà hưởng. Cảnh này thì quá đúng băng tầng của tôi, nó làm những dây nứng khắp người tôi trỗi dậy. Tôi chỉ biết bụm lồn, nghiến răng chịu đựng Đáng ra tôi có thể chạy xuống nhà, quơ đại một “kỵ sĩ” nào đó lên dùng tạm. Nhưng tôi không muốn rời cảnh đụ hi hữu trong kia. Chợt tôi nảy ra sáng kiến, mở cửa phòng, cổi hết đồ, đứng qua người mẹ tôi, trịn lộn vào mồm Thạch, bảo cậu bé bú, trong khi bé vẫn đụ mẹ tôi. Thạch đã bú và đụ bầng một cảm hứng lạ nhất từ xưa đến giờ. Cảm hứng đó là gì? Điều đó, chỉ có mỗi mình Thạch biết mà thôi.

Đôi mắt bác Đáng ríu lại, mở lớn không được. Bác chỉ thấy bé Thạch đang tận tình hiến khoái lạc cho hai con đàn bà dâm đãng nhất thành phố Hà Nội, xong bác nói:
– Nó địt với con Ngân như thế cả năm trời trong nhà tôi, mà vợ chồng tôi chả biết. Thằng bé mà con Ngân sanh trong nhà thương, là cháu nội của tôi rồi… Gương mặt nó không khác thằng Thạch tí nào. Hèn chi lúc mang bầu ngày nào Ngân cũng ra tận cổng đón Thạch đi học về… cầm tay thân mật, hỏi han… Cứ ngỡ là tình chị em, có ai ngờ…

Mặc kệ bác Đáng nói, Thạch đang sống một cõi riêng, giống hệt chàng Bill bên kia. Anh nhắm mắt địt mù trời, địt cho kỷ niệmkhông còn theo phá anh nữa. Nhưng bác Đáng lại chợt hỏi Bill là:
– Bill địt mom mạnh hơn nữa đi. Sướng không còn nói được Bill ơi, con trai ơi, mom đang sướng từ tế bào đến chân tóc. Hai mom con mình đụ hết ngày hôm nay, nhé Bill.

Hai tay Thạch đè cặp mông của tôi vào thật sát, rồi dùng răng cắn nhè nhẹ cái mồng dóc của tôi. Hình như Thạch làm, vì cái gì đó chứ không phải cốt phục vụ cho tôi cực kỳ khoái lạc. Bởi vì khi chàng Bill rút cặc ra, trủờng lên phía trên, nhấn vào mồm cho bác Đáng bú, thl dưới này Thạch cũng làm giống hệt, với mẹ tôi. Thạch còn gào thật lớn những câu lạ lùng như:
– Đó mom ơi. Bú mạnh đi. Mom con mình cũng đụ suốt ngày hôm nay, nhé… Con vtra đụ mom, vừa bú lồn chị Ngân… Chị Ngân… Chị Ngân… vợ yêu quý của thạch… sao bỏ Thạch mà đi thế?

Nứớc mắt Thạch tuôn ra, nhỏ xuống tưng giọt trên người mẹ tôi… Nó nhớ buổi chiều thứ Sáu cuối cùng tại Bảo sanh viện Hùng Vương… Thạch khóc tơi bời, bởi vì từ đó, chẳng bao giờ Thạch còn nhìn thấy chị Ngân nữa.

Trên giường, quái lạ, anh chàng Billkhông biết có nhớ gì ở San Francisco không, mà nước mắt cũng tuôn dầm dề, thảm thiết. Bác Đáng chẳng hiểu ất giáp gì. Bác chỉ biết ngậm M con cặc thù lù cho đã cái miệng. Cho chẳng bao giờ quên được lần ngoại tình kỳ thú, độc đáo này. Chỉ riêng mẹ con tôi biết vì sao Bill khóc. Vì sao Thạch khóc. Và… dễ sợ hơn nữa, Bill đụ bác Đáng mà tâm hồn nghĩ đến ai? Cũng như Thạch đụ mẹ con tôi mà nghĩđến người nào. Điều đó có hề gì, vì như tôi đã nói: TÌNH DỤC đối với tôi là một nhu cầu NGƯỜI KHÁC GIỐNG là phương tíện. Huống hồ cái đụ sáng hômnay, ngay trong phòng tôi, giúp tôi khám phá những bí mật tiềm ẩn nơi ba người: Bác Đáng, thằng Thạch, và chàng Bill. Bill gọi bác Đáng bằng mom. Thạch gọi mẹ tôi bằng mom. Bác Đáng gọi Bill bằng con. Nhưng sự thật, trong lòng, họ gọi ai? Chỉ có Trời biết, chỉ có lương tâm họ làm chứng. Bởi vì hãy nhìn ánh mắt của bác Đáng. Đang đụ với anh chàng Bill, mà bác nhìn không rời thân hình và con cặc của Thạch thụt vô, trồi ra ở lồn mẹ tôi. Và cậu bé Thạch, đang cho mồm bú lồn tôi xoành xoạch, mà mắt cậu không rời lồn bác Đáng…

Tôi tung một đòn độc tình dục, một âm mưu xúi giục những con nhạn lờ đờ nào nhào vào những mê hồn trận loạn luân. Tôi kéo mẹ tôi vào nằm sát cạnh giường đểThạch vừa đụ bà, vừa nhìn cho rõ cảnh Bill đang hành lạc với mẹ nó.

Thân hình bác Đáng láng bóng vì mồ hôi túa ra, lông lồn của bác nhiều vô kể, rậm rạp, đen thui. Cặp vú vẫncòn nở lớnvớihai nuốmnâu đen. Nhất là khuôn mặt đẹp kiểu gái Hà Nội của bác… Thạch tha hồ nhìn thật gần, tận mắt… Tôi ngồi một góc, cho hai ngón vào lồn, xụt khơi khơi, để ngắm những cái lạ kỳ, hấp dẫn, đúng theo sởthích riêng của tôi. Rõ ràng, chẳng những, tôi là gái dâm, mà còn là một người thích đặt bẫy sập, để bắt những con mồi thơ ngây.

Chàng Bill bợ mông đít bác Đáng lên, bảo bác phải dang rộng hai chân lên không để chàng dúi mồm vào đó nút cái hột le, nghe rất rõ. Hai tay bác Đáng bấu chặt tấm ra giường, đầu bác với những sợi tóc rối bời trên mặt, đang lắc lư, quằn quại, chu mồm thở hồng hộc, và la lên:
– Con trai ơi, Bill của mom ơi. Làm sao mom thở được đây hả con? Giời ơi, nhìn xuống đây mà xem này. Đang địt ngon lành, thằng con trai của con nó lại bày trò bú hột le thế này. Chân rung, bụng rung, làm sao thở đây hỡi Thiên Chúa?? Khiếp, sướng quá đi. Nó làm tôi nghiền, rồi đêm nay, rồi đêm mai… lấy ai bú cho tôi thích đây hỡi Trời??? Chồng tôi nó lại ham đánh Tennis, ham câu cá, ham chơi kiếng. Nó có biết bú lồn là gì đâu… Ôi Bill ơi, làm ơn nhè nhẹ tí được không. Ôi, Bill lại… lại… dùng lưỡi móc cái mồng dóc của mom hả? Ôi, thế thì… anh lấy luôn em có được không? Để mỗi ngày em được… được… thỏa mãn tình dục như thế này…

Bác nói điên, nói dại. Bác gào lớn như nhà cháy, nhưng thỉnh thoảng khô’ng quên liếc nhanh thầng Thạch. Tại sao thế còn bé Thạch thì mặt đờ đẫn ra, nhứ thằng mất hồn, mặc dầu vẫn tiếp tục đụ mẹ tôi nhuyễn nhừ. Tôi sướng kỳ lạ, có lẽ còn sướng hơn xem một phim dâm của Nhật.

Không có buổi đụ tình cờ như thế này, đến kiếp nào bác Đáng mới tận mắt nhìn được cách làm tình tuyệt vời của bé Thạch. Bác chợt nhớ hói ở Hà Nội. Có đôi khi vào mùa lạnh. Hình như bác có nghe trong phòng của Ngân, vang nhẹ tiếng cười đùa, và nhất là tiếng giường dộng va cùm cụp vào tường vôi. Những bữa cơm, từ ngày Ngân mang bầu, luôn luôn có Thạch ngồi cạnh, xới cơm, gắpthức ăn bỏ cho chị… Rồi, Thạch ngày càng xanh xao, gầy ốm.

Đó lá kết quả những trận làm tình liên tụcban đêm với chị Ngân, đến hai ba giờ sáng. Những ngày Ngân có kinh, nàng cũng bắt Thạch dùng tay làm cho nàng vài lần, mới chịu. Còn ban ngày? Ngân hay trốn những giờ cuối, chạy ra xe, bảo tài xếlái gấp về nhà. Hoặc là ngay nhà xe, hoặc lên phòng riêng… hai người ta hồ hưởng lạc một vài giờ cho đã nư, trong khi Thạch còn đang ở truởng, và ba má Thạch bận buôn bán dưới phố.

Bây giờ bácĐáng đang đổi kiểu. Bác lên ngồi dộng cừ trên người của Bill. Cũng thế, mặt bác nhìn không rời thằng Thạch. Tôi yêu cái nhìn táo bạo đó quá. Nó vừa dâm, vừa lãng mạn, vừa hơi loạn luân. Vì câu hỏi lớn được đặt ra là: tại sao bác phải liêntục nhin Thạch? Cái nhìn đó có ý nghĩa gì? Nhất là khi bác nhốm đít lên, rồi dộng mạnh xuống trên cặc của Bill, mà mồm liên tục nói:
– Contrai BiU ơi, kiểu đụ này mẹ ưa thích nhất đấy con. Mẹ đang lái tmc thăng… chử đâư phải đụ. Mẹ tự điều khiển theo ý muốn của mình. Muốn sướng thế nào, thì cứ tự do chơi thếđó, tha hồ…
Mẹ tôi nằm dưới, hứng gì không biết, gào lớn lên:
– Thạch ơi, mẹ gần ra rồi. Chuẩn bị hai mẹ con mình ra một lúc, mới đã Thạch ơi…
Thằng Thạch ôm mẹ tới nắc như mưa. Nó bặm môi, sà xuống ôm mặt mẹ tôi nút lưỡi, và hôn túi bụi như thằng điên. Đôi má nó vẫn còn dính những giọt nước mắt từ lúc nãy.

Trên giường, bác Đáng cũng bảo Bill nắc thúc vào, và rủ Bill ra cùng một lượt. Hai cặp tăng nhịp đụ ầm ầm. Tiếng la của hai bà sồn sồn, với hai câu bé, làm căn phòng nhộn hẳn lên. Và, cả bọn cùng nói bậy một lần. Tột đỉnh khoái lạc ùa đến. Họ ôm nhau, chết trong nhau. Rụng rời. Tê tái. Sướng tận gân tủy. Tận tim óc.
Cả bọn chìm vào hôn mê, thăc loạn. Vì hai bà gọi cùng một câu:
– Con trai ơi. Mẹ đang ra đó. Nhiều lắm con ơi, con ơi. Ra với mẹ đi, bắn mạnh vào đi…

Nghe và nhìnquang cảnh thác loạn đó, lồn tôi cũng “ứa máu” với hai ngón tay khô khan. Khô khan như một ngày nắng Hạ, không mưa. Nhưng nước ngầm tự lòng đất cứ phun lên, tràn ngập, xối xả. Chợt mồm tôi cũng khô khan la lớn một mình:
– Đúng, mẹ làm tình một mình. Lồn cũng đang ứa nước ướt đẫm đây, con ơi, con ơi!!!

Mệt quá, kích thích tột đó, tôi bật ngửa ra nằm sóng soải trên thảm hoa, mắt mơ màng, tưởng tượng một cõi riêng, trong đó hình ảnh nổi bật nhất vẫn là Thạch và bác Đáng…

Hình ảnh đó mơ hồ như ảo giác. Như sương Thu, như khói thuốc phiện. Có mà như không. Nó vừa từ xa. Nhưng khi mình chạy đến. Nó tự tan như những mảnh lân tinh. Tôi có hệ lụy với dòng máu Điên Loạn vô luân chăng? Hay tôi là con vật mang lốt người? Sao tôi cứmuốn thấy, muốn nghe, muốntận mắt chứng kiến những cảnh mơ hồ không thực đó?

Trong cái yên tĩnh của căn phòng, giọng mẹ tôi trầm trầm lãng mạn vang lên:
– Chị Đáng. Cặp chị, và cặp tôi… đổi bồ nhau chơi một lúc đi. Chắc là vô cùng thú vị???

Có phải vì khoái lạc quá mà mẹ tôi sanhđiên cuồng lên không? Như người say ma túy tột độ quên mất chân mình đang đạp lên quả đất, cử tưởng mình đã chắp cánh mà bay? Mẹ tôi quên Thạch là con bác Đáng sao? Cho nên câu đề nghị táo bạo của mẹ tôi bị chìm đi trong yên tĩnh.

Tôi liếc mắt lên giường quan sát phảnứng của bác Đáng. Bácvẫn nằm sấp trên người của Bill. Dù cả hai đã ra xong, bácvẫn nhắp nhấp cái mông nhưtận hưởng dư vị nỗi sung sướng tột cùng với Bill vừa xảy ra. Nhưng, nhưng mắt bác vẫn nhìn bé Thạch, mới kỳ lạ. Gương mặtbác nhưđang sống dữ dội với đề nghị quái dị của mc tôi. Bác còn đang bàng hoàng, còn đang chới với, thì mẹ tôi đã vực bé Thạch lên nằm song song với bác và Bill. Mẹ tôi cũng bắt chước lên nằm trên người bé Thạch dộng cừ, lái trục thăng. Bà còn tàn bạo hơn mẹ tôi, vì muốn trực tiếp, đẩy bác Đáng chìm vào cơn mê đen tối, đầy tội lỗi.

Mẹ tôi biểu diễn màn đụ ngây ngất, say sưa với bé Thạch. Bà tụt xuống ngậm cặc Thạch bú ngon lành như không có sựhiện diện của Bill và bác Đáng. Bà le lưỡi liếm dọc chiều dài con cặc Thạch. Bà ngoạm nút chùn chụt hai chứng dái non. Bà dùng răng nhần lăn tăn quanh nắp nhạo của cặc Thạch. Xong bà cà đôi mất đẹp vào chùm lông dái ngấn cũn cỡn của Thạch. Thằng bé cắn chặt đôi môi lại, mà cũng không sao ếm được tiếng la thê thiết:
– Mom ơi… Sao từ tối hôm qua, mom không làm như thế cho con sướng, mà phải đợi đến bây giờ? Chị Ngân chưa bao giờ biết bú sành điệu như vậy đâu. Sướng, sướng, sướng vô cừng… mom ơi!

Thạch rên la hồn nhiên như chẳng có ai chung quanh. Nó quên mẹ nó đang nằm cách nó có hai gang tay. Chàng Bill đang nằm dưới bụng bác Đáng, bỗng đưa tay bắt tay bé Thạch. Cái bắt tay đồng sàng, đồng tịch, và cũng có nghĩa là Bill hiểu ý Thạch.

Một người bình thương, nhìn cảnh bú cặc này của mẹ tôi, chắc cũng không thé nào chịu nổi, đừng nói chi một gái dâm như tôi. Bác Đáng vẫn vừa nhắp nhắp cái mông trên người Bill, vlla nhìn không chớp mắt cận ảnh mẹ tôi bú cặc một cách đầy kích thích. Bú xong, mẹ tôi trườn lên, ngồi chàng hảng trên mặt bé Thạch, trịn cái lồn đầy nước, bảo Thạch:
– Liếm lồn mẹ đi Thạch. Đó con, đó ngay đó. Đúng rồi. Ngậm vào, nút mạnh đi, mạnh nữa mẹ mới thích. Bố con không biết bú lồn… bố chỉ ham đánh Tennis, ham câu cá, ham chơi kiểng… ối, đã cái lồn quá thiên hạ, bà con ơi. Già như tôi lại được một bé con lên mười lăm bú lồn, úi, úi, đó con trai ơi, bụng mẹ giật không thể nào tả nổi… Nuốt cho hết nước nhởn của mẹ nhé Thạch. Ngày nào cũng nhớ qua bên này, hai mẹ con mình đóng cửa lại địt không cần ăn cơm, con ơi…

Bác Đáng quay mặt chỗ khác. Bác không can đảm nhìn, và nhất là nghe giọng dâm dật của mẹ tôi, nhái giọng hệt câu bác nói với Bill lúc nãy. Cảnh tượng mẹ tôi trịn iộn trên mặt bé Thạch quả thật là táo bạo, và khiêu khích. Nó có khả năng làm người khác bẻ cong liêm sỉ, đánh mất lương tâm, nhắm măt, dẫm tới, dù biết đó là hố vô luân.

Tôi thấy người bác Đáng run lên như sết. Bác sợ hãi cho chính mình sẽ ngã xuống vực sâu. Anh chàng Bill thì cười tủm tỉm đắc ý. Anh có cùng với tôi một dâm ý, trong khi bác Đáng bắt đầu nhún nhảy mông đít bắt đầu lại trận dộng cừ chát chúa lúc nãy. Bác cố nói lớn để đuổi xua âm thanh khích động của mẹ tôi, để quên đi hình ảnh Thạch đang bú lồn nhuyễn nhừ mẹ tôi:
– Bill ơi, đừng nghe gì họ nói. Đừng nhìn gì họ làm. Bill hãy làm cho mom sướng lại như lúc nãy đi. Mình hãy sống cho chính mình. Đg nhau thật mạnh đi Bill. Mom thèm quá đi mất…

Con cặc của bé Thạch vẫn chổng ngược. Gân xanh nổi lên. Đầu cặc giật giật. Chẳng ai biết cậu bé đang sướng vì bú lồn mẹ tôi, hay vì một ý tưởng nào bí mật khác Nhịn không được, tôi nhào đến, sấp mặt xuống, ngoạm vào khúc gân đó của Thạch, bú một trận ngon nhất từ ngày biết đụ tới giờ. Bé Thạch bỗng nhả mồm mẹ tôi ra, nói nho nhó:
– Mom ơi, có người bú lộn cặc con kìa.

Nói xong, mồmThạch lại ngậm sâu vào lồn mẹ tôi bú xoành xoạch. Nó cốlàm cho âm thanh thật lớn để bác Đáng quay nhìn lại bên này. Nhưng, chẳng những bác đã không quay lại, mà còn nhắm híp mắt. Cố sống riêng với chàng Bill một cõi. Vì dù chỉ nằm cách nhau có hai gang tay, nhưng hai gang đầy đạo lý, hai gang phủ ngập luân thường…

 
Thành phố sài gòn bây giờ trông nhƯmột thị trấn của Hawaii. Lính Mỹ đầy đường. Rạp hát thì chiếu toàn phim Mỹ. Các hiệu ăn, nhà ngủ, dancings, và nhất là các Bar rượu, mọc lên như nấm. Thậm chí các sạp bán báo cũng bày la liệt các sản phẩm văn hóa khiêu dâm Mỹ. Đi đâu người ta cũng nhìn thấy Mỹ và Mỹ. Dollars đang làmbộ mặt Sàigòn có dáng của một chị giang hồ, nhưng bên ngoài chưng diện thật sang, để không ai biết mình đang làm nghề bán thân nuôi miệng.

Không ai bảo ai, mà rồi mỗi người cúi đầu, bỏ liêm sỉ sang một bên, kéo đoàn kéo lũ, hoặc công khai, hoặc thầm kín, chạy theo gót giày của Mỹ. Vì hình như giữa tao loạn, chỉ có một phương cách kiếm ăn, và làm giàu dễ dàng nhất: đó là kết thân với Mỹ. Ai ngu xuẩncưỡng lại làn sóngthânMỹ nhưthế, sẽ không sớm thì muộn, bị xóa tên, xóa xác trên nửa mảnh quê hươngViệt Nam.

Cái chết nhục nhã của anh em Ông Diệm là một điển hình. Sau cái chết đó, người ta hân hoan rước cái cái nhục tôi đoài đội lênđầu, trang điểmlênmặt, ngông nghênh, tự đắc. Đảo chánh liên miên. Các Cha đạo, các Thầy tu bỏ nhà thờ, bỏ chùa chiềng xuống đường làm chính trị. Trong số, có những tu sĩ, một sớm một chiều, quên khuấy lời Chúa dạy, phủi mất lời Phật dạy, trở thành những tay mại bản, áp phe, khoác áo nhà tu Và dĩ nhiên, đằng sau họ là con ngáo ộp Mỹ bao bọc. Cho nên có những nhà tu trở thành không những triệu phú, mà còn một chính trị gia được nhiều người nể mặt.

Chung chung, ai cũng nhìn thấy đất nước đang bị dollar làm ung thối, rữa mục. Người đứng ra cứu nước thì ít, còn bọn ma đầu bán rẻ danh dự quốc gia thì nhiều như dòi trong đống rác. Người trong gia đình tôi thì đương nhiên trở thành những con buôn lợi dụng thời cơ. Lợi dụng sự đen tối của đất nước, lợi dụng sự gặm nhấm từ từ của đạo quân xâm lăng Bắc Việt, và lợi dụng luôn sự hiện diện rất giàu có, xa hoa của người lính Mỹ.

Có ai ngờ, bây giờ, sau một thời gian ngắn kỷ lục, mẹ tôi đã tậu thêm hai căn phố. Hai cái Bar rượu lớn dềnh dàng, có gác, có phòng ngủ, và số người làm lên đến vài chục nhân công.

Một chiều thứ bảy, hai chị tôi Ngọc và Loan đến thăm mẹ và tôi, nhìn thấy cảnh buôn bán thịnh vượng, tấp nập, và nhất là thấy những sĩ quan Hoa Kỳ tiêu pha tiền bạc cách hào hoa, chị Ngọc choáng ngợp. Tôi sắp đặt để hai chị ngồi uống Sàigòn Tea. Chỉ riêng tối hôm đó, mỗi chị đã kiếm được gần bầng tiền lương đi dạy học nguyên cả tháng. Họ có vẻ thíchthú kỳ lạ, và hỏi tôi:
– Như thếnày, thì bất cứ cô gái nào chịu khó đến đây uống Sàigòn Tea cũng có thể giàu to. – Là cái chắc. Em đã nhắn hai chị về đây. Không phải làm gì cực nhọc. Chỉcần ngồi uống khơi khơi với khách, tiền cũng vào như nước. Đây này, hai chị nhìn em…

Thấy hai chiếc nhẫn tám ly ở hai ngón trỏ và giữa của tôi, chị Ngọc xuýt xoa khen ngợi, và tỏ vẻ thèm thuồng dữ lắm. Còn chị Loan, khi nhìn chiếc vòng cẩm thạch và sợi dây chuyền nạm kim cương ở cổ của tôi, chị tròn xoe đôi mắt và hói gấp:
– Thế này chắc mẹ còn đeo nhiều hơn em nhỉ?
Nhưng này Phúc, sao suết cả buổi tối nay, chị không thấy mẹ luẩn quẩn dưới này phụ với em? Hay chắc bà cụ bận lắm trên lầu?
– Vâng mẹ “bận” lắm. Giống hệt ngày gia đình mình còn ở phốHàng Đào, Hà Nội. Ngày đó thì mẹ bận với anh chàng Tây đen Philip, và thằng Bảng. Còn bây giờ mẹ bận với anh chàng Bill, và bé Thạch, con bác Đáng hàng xóm… Thạch bé lắm cơ hai chị. Tuổi nó chỉ mười lăm, nhưng đã biết làmchuyện người lớn. Và tác giả một bào thai. Mà người mang thaiđó không ai khác hơn là chị của Thạch.
– Chị ruột? Chị Loan hói nhanh.
– Em biết ngay là chị Loan hỏi câu đó mà. Không, không phải chị ruột, mà là chị con nuôi của bác Đáng. Hai chị em lén lút “ăn ở” với nhau như nhân tình trên gác suết cả năm không ai biết. Cho đến ngày, đến ngày chị Ngân sinh nở. Chị ấy đã trốn Bảo sanh viện, theo sống với người tài xế. Còn Thạch theo bố mẹ di cưvào Nam. Chuyện của bé Thạch ly kỳ hấp dẫn lắm. Có dịp, em sẽ kể cho hai chị nghe, nghe để thèm những đêm ái ân hoan lạc của chị Ngân và Thạch…
– Nghe mà phát nóng cả người lên đây này. Ước gì chị được một lần với Thạch. Chị Ngọc bảo.
Không biết cậu bé làm tình từ bao giờ, mà khi vào giường, đến em cũng phải mê như điếu đổ…
– Thế em ở đây, hưởng nội của thừa của mẹ cũng thỏa thích rồi còn gì? Chị Loan hỏi.
– Mẹ hưởng thừa của em thì có. Như bé Thạch và chàng Trung úy Bill là nhân tình của em. Nhưng mẹ thích thì em nhường. Bồ Mỹ của em ở đây, lấy xe cam nhông chở cũng không hết. Chàng nào phải thật đẹp trai, to con, em mới cho phép bò lên phòng em…

Hai bà nhìn nhau cười sung sướng, thích thú. Họ nhịn thèmtừ ngày vào Nam, vì không còn liên lạc mật thiết với nhóm sĩ quan Pháp ở Hà Nội. Hôm nay nghe tôi diễn tả cuộc chơi mới với những sĩ quan Hoa Kỳ, hai chị có vẻ thèm lẩm, nói với tôi:
– Kiểu này chắc chị xin nghỉ đi dạy quá, về đây phụ buôn bán với mẹ… ỏ đây làm tiền nhiều và dễ dàng, lại thêm mục hấp dẫn này nữa… Tại sao chị em mình phải đi dạy cho khốn nạn cuộc đời? Nghe Phúc bảo mỗi đêm nó chọn một chàng thật trẻ, và đẹp trai như thế lên phòng, vui suốt sáng. Chị mê quá. Nhìn mẹ bú cặc chàng trong kia cũng đủ bỏ hết mà về đây… Em nghĩ sao, hả Loan? Có dám nghỉ dạy không? Tại sao không? Nhàn hạ, tiền nhiều, và có tình yêu nữa…

Chị Loan mỉm cười khoái chí, gật đầu. Rồi hai chị nhanh chân chạy xuống dưới nhà gặp tôi:
– Nhà còn một phòng nữa phải không em Phúc? Chị Ngọc hỏi.
– Chị muốn mấy phòng cũng có. Về đây ở với mẹ và em cho vui. Ngày nào cũng là ngày hội, vui tưng bừng như ngày Tết. Chỉ sợ hai chị không đủ sức mà hưởng của Trời cho thôi. Bây giờ, hai chị đã biết mẹ vừa tậu thêm hai cái bars, mà vẫn chưa có người thân tín làmquản lý. Giời ơi, vừa làm quản lý, vừa làm gái uống Sàigòn Tea, không mấy chốc, hai chị sẽ tậu hết các căn phố ở đường Catinat này thôi. Nghe em, về giúp mẹ làm ăn đi…

Ối giời, về đây làm ăn để chỉ lo kiếm thật nhiều tiền?Thếthì chán chết emgái ơi, chị Ngọcthan. Tưởng về đây được tha hồ hưởng lại đời sống tình duc tự do như hồi còn ở Hà Nội chứ. – Việc đó lại càng dễ dàng hơn. Hai chị xem đấy, như mẹ chúng mình. Đúng là một Hoàng hậu không ngai. Công việc trong bar này, từ lớn đến bé, đều do một tay em quán xuyến. Ăn rồi, mẹ chỉ lo đếm bạc, mang ra gửi nhà Băng, và tận hưởng những cậu trề tuổi. Giống hệt như ngày gia đình mình còn sống ở phốHàng Đào. Mà quái lạ. Bà càng “hưởng thụ,” người bà lại càng khỏe ra, nhất là gương mặt, lúc nào cũng hồng hào tươi tắn như gái mười tám…
– Phúc nói sao? Chị Loan hỏi tôi. Mẹ… vẫn còn, vẫn còn hưởng những cậu bé con như hồi ở ngoài Bắc à?Vào đến đây rồi, chị nghĩtìm được một cậu bé đâu phải là chuyện dễ. Hình như con trai trong Nam này, cậu nào cũng nhút nhát, rụt rè… Chứ nếu dễ dàng như em bảo, chị với chị Ngọc, giờ này đâu có rổi rãnh đến đây chơi. Phải ở nhà “hưởng” chứ.

Chị Loan nói câu đó với gương mặt đầy dâm đãng. Trước kia, tôi không hiểu từ đâu, và bao giờ, ba chị em tôi, ai cũng mang trong người dòng máu thèm đụ trẻ em. Hình như nó đã trở thành căn bệnh thì đúng hơn. Nhưng bây giờ, khi đã trưởng thành, tôi có thể khẳng định là, căn bệnh đó đã được truyền qua từ máu của mẹ, người đàn bà mà nếu được diễm phúc ngồi ghế của Bà Nhu, chắc chắn đã trở thành một Từ Hi Thái Hậu Việt Nam. Tử ngày bà di cư vào Nam, số nhân tình ngủ với bà, chỉ toàn là những cậu hai mươi trở xuống. Đưa một cậu bé vào giường, là mẹ say túy lúy miệt mài trong hoan lạc, ái ân, có khi không cần nghỉ ngơi, ăn uống. Tôi nói tiếp:
– Cái này em biết hai chị rất thích: đó là ĐỤ TRẺ EM, phải không? Hai chị có thể tưởng tượng mẹ đang có thằng bồ nhí tên Thạch, tuổi chỉ mới mười lăm?
– Cái gì? Mẹ ngủ luôn với cả trẻ em mới mười lăm tuổi? Chị Ngọc sửng sốt hỏi.
Em nghĩ, nếu có con trai nhỏ tuổi hơn, mẹ chúng ta cũng không từ nan.
– Nói thế, có nghĩa là tối nay, mẹ sẽ làm tình với cậu bé mười lăm tuổi trên gác? Ngọc hỏi.
– Không, cậu ấy chỉ đến chơi vào ban ngày. Còn bây giờ, hình như mẹ đang “làm thịt” một chàng lính GI da đen, tuổi chỉ mười tám là cùng… Đấy, mỗi đêm, mẹ phải hưởng ít nhất vài cậu bé như thế. Hai chị lên lầu xem thử đi. Em đoán là cụ đang tận hưởng thôi…

Hai chị lại tung chạy lên gác, ngừng lại trước cửa phòng mẹ, vì nghe tiếng rên của John bên trong. Bằng hai lỗ nhỏ ở cửa, hai chị đã tận mắt nhìn thấy cảnh mẹ tôi, mình mặc chiếc áo ngủ mỏng tanh, đang quỳ dưới đất, ngậm con cặc của chàng lính Mỹ da đen. Không phải bú mà “nhai,” bà “ăn ngon” như đang ăn một gỏi cuốn Lái Thiêu. Hai chị đã từng thấy cặc của Tây đen, của Ma Rốc, nhưng chưa bao giờ trôngthấy một “Bửu Bối” to khiếp hồn như thế. “Nó” lại dài, và đầu cặc quặp xuống, trông nhưcon cá lóc được vớt từ sình đưa lên.

Mẹ tôi thích nhất là món này. Bà bú say sưa cho đến khi mặt tẩmướt cả mồ hôi. Cho đến khi anh chàng phải ngất ngư, không còn thở nổi. Bà nhấn dần cặc vào tận dốc họng, cho “ụa” một tiếng, để nước mắt, nước mũi trào ra, mới chịu.

John đứng dang hai chân ra. Tay chàng vò rối bởi đầu tóc mẹ tôi. Mặt chàng ngước lên trần nhà, để chu mỏ rên thống thiết, như đang lên cơn sốt:
– Vân ơi, nhè nhẹ chút có được không? Hãy để cho anh còn sức phục vụ em đêm nay chứ? Anh đã ra hết một trận rồi. Sao hôm nay mình không đụ, mà chỉ toàn
bú không vậy hả người yêu?

Mồm nói thế, nhưng John nắc ào ạt, nắc không ngừng vào mồm mẹ tôi. Mười tám tuổi mà John cao to, nở nang nhưmột lực sĩ. Chị Ngọc mê quá, cử trầm trồ khen ngợi:
– Mỹ nó to con hơn bọn sĩ quan Pháp, hai em nhỉ? Giời ơi, cặc của nó thế mà cho vào lồn rồi, chắc trời cũng nứt làm hai thôi. Chỉ xem thôi, mà lồn chị ướt như đang đi tắm. Ước gì tối nay… chị em mình mỗi đứa “cuỗm” được một chàng như thế, đưa lên phòng mà địt???
– Thứ hai vào trường, em làm đơn nghỉ dạy, về đây sống luôn, chị Ngọc ơi. Chị Loan tuyên bố. Tại sao hai chị em mình có cơhội vàng ngọc nhưvầy lại không biết hưởng, mà phải nai thânra đi dạy, lãnhđồng lương chết đói? Chị không nghỉ, em cũng nghỉ. Nhìn cảnh mẹ bú cặc trong ấy, em thèm khô nước miếng thôi. Mẹ có cái sở thích giống hệt em. Chị thích bọn da đen…

Tôi nghĩ thầm, rồi cười tủm tỉm một mình. Vì điều chị Loan vừa nói đâu phải là ý thích củariêng chị. Mà phải nói là của cả bốn mẹ con tôi. Hồi bé, tôi đọc những tin tức như các thôn nữ bị Tây đen hãm, thì đau đớn, và có khi bất tỉnh. Nhưng từ khi đưa chàng Philip ngoài phốvề nhà địt thử, tôi mới thấy người ta cường điệu hóa, phóng đại và bi kịch hóa cho dânViệt Nam kinh tởm lính da đen. Chứ’nếu đã được ngủ vớl Da đen, tôi có thể cả quyết, gái nhà lành cũng cuốn gói bỏ nhà chạy theo. Cô đào ciné Pháp Brigit Bardot, sau khi cặp bồ với chàng ca sĩ da đen Hoa Kỳ Tresor William, đã tuyên bốmột câu xanh dờn:
– Bây giờ tôi mới hiểu tại sao dư luận Mỹ nhất định phải kỳ thị người Da đen. Bởi vì nếu để họ được ngang hàng, thì bằng tình dục, họ sẽ bò vào Tòa bạch Ốc, vào lưỡng viện Quốc Hội. Rồi chẳng bao lâu, đường phố nước Mỹ sẽ thấy toàn người Da đen.

Và gia đình tôi, nếu đất nước không chia đôi, điều chắc chắn, bốn me con tôi, sẽ mỗi người ôm một chàng Tây đen. Đấy, ngay như hồi còn đúng một tháng nữa lên máy bay di cư vào Nam, Mẹ tôi cũng còn bồ với một Thiếu tá, chẳng những Da đen, mà còn gạch mặt nưa. Lý do: Ông ta có con cặc mà người khác nhìn vào phải nóng lạnh. Bửu bối của ông ta không thể gọi là cặc nữa, mà phải cho nó cái tên là “Đòn chả quế.” Mồm mẹ tôi không tài nào ngậm hết vào được. Bà chỉ dùng môi và lưỡl liếm vòng vòng bên ngoài cho có lệ. Thế mà, khi ông ta nhấn vào lồn của mẹ tôi, Giời ơi, nó vào ngọt xớt, ươn lu, và gọn gàng như con cá vào trong cái trách.

Đã đụ với da đen rồi, tôi có thể nói mạnh dạn, là đàn bà sẽ không còn muốn gần gụi với ai nữa. Cho đến bây giờ, mẹ đang ngoạm bú một cách. thích thú cặc của John, mà lại John có mười tám tuổi. Còn gì sung sướng hơn? Hai chị tôi hìn không chớp mắt. Mặt đỏ phừng phừng nhưuống rủợu. Tay chị nào cũng bụm vào lồn mà chịu đựng. Họ đang ước ao, đang thèm khát…

Bỗng không hiểu liều lĩnh thếnào, chị Loan đứng dậy, mở tung cánh cửa phòng mẹ tôi, rồi chị thoát y từng mảnh, cho đến khi toàn thân trần truồng như nhộng:
– Mẹ ơi. Xin mẹ tha tội cho con. Nhưng đứng nhìn lén ngoài kia, cảnhmẹ đang M chàng John, người con muốn điên lên. Con muốn mẹ cho phép được hân hạnh đứng đây nhìn thật gần, cho rõ. Và chừng nào mẹ bú mỏi mồm, xin cho con được… được phục vụ chàng vài phút…

Chị Loan tôi nói câu vừa rồi bằng loại Anh ngữ của người có học. Anh chàng John ngẩn ngơ. Còn mẹ tôi thì, với ánh mắt hiền từ của người mẹ, bà lại cầm tay chị Loan đến cạnh John giới thiệu:
– Con gái thứ nhì của em, tên Loan. Vì sự khao khát của Loan, em tạm nhường anh cho Loan phục vụ Em lên giường nằm nghỉ ngơi. Anh cứ tự nhiên với Loan như với em vậy.

Cặc của chàng John vẫn chổng ngược, cương cứng dữ dội khi chàng nhìn thấy thân hình đầy hấp dẫn của Loan. Chị tiến lại gần, đứng thật sát bên John, và cố
tình để cặc John chỉa thẳng vào mu lồn chị. Loan còn cầm cặc của John cà cà giữa hai khe lồn, và gương mặt diễn tả cực kỳ dâm đãng, mời mọc, khiêu khích…

Tôi với chị Ngọc nhìn ngoài này, phải nín thở, theo dõi từng động tác. Chị cho thêm một tay nữa xuống cầm tưng trư cặc của John. Chị hít hà, xuýt xoa như
cưng một đóa hóa… Thình lình chị dang rộng hai chân, cầm cặc John hấc hấc mạnh vào hột le để mua vào cảm giác khoái lạc. Loan bậm môi, nhắm nghiền mắt tận hưởng, trong khi anh chàng John ômchặt mông đít chị đẩy vào.

Hai bàn chân Loan nhón lên, trông vừa xinh đẹp vừa tội nghiệp làm sao. Giống như một trẻ con học đòi chuyện người lớn. Rồi, từ từ, con cặc to chần dần của John lút vào, lút vào, cho đến khi chị Loan phóc lên, đòi John phải ẵm hỏng chị lên. Chị bắt đầu nắc tàn bạo. Tiếng kêu phành phạch của mu lồn và mu cặc vang lên nghe rõ mồn một. Loan ngả đầu dựa vào cái ngực nở nang của John. Mắt chị nhắm nghiền, đôi môi cong tớn lên, thoát ra những lời rên tuyệt vời.

– Tại sao tôi lại có hân hạnh được đụ người tình của mẹ tối thế này nhỉ? Có loạn luân không? Có trái đạo lý không? Nếu có, thì tại sao mẹ tôi lại… cũng đụ thằng Bảng, người tình của tôi ở Hà Nội? Chắc là không hề gì đâu mẹ ơi. Mẹ con mình đụ loạn cào cào như thế, con mới cảmthêm một nỗi khoái cực kỳ thích thú về tình dục. Chồng con, mẹ đụ. Thì con đụ lại chồng của mẹ đây thôi. Thích quá đi mất. Con thích loạn lên như thế này lắm mẹ ơi. Mẹ cho John ra trong con một lần, nhé mẹ. Ôi nắc mạnh vào em đi John. Em yêu người đa đen lắm John ơi…

Nghe chị Loan rên không thôi, tôi với chị Ngọc không thể ngồi yên được. Cả hai chúng tôi cùng lột quần, dùng tay xoa lồn, nặn lồn. Và cuối cùng cho hẳn hai ngóntay vào âm đạo thủ dâm. Nhìn cảnh chị Loan đang địt mù trời trong kia với chàng da đen, bà sơ cũng phải cổi áo choàng về tìm đàn ông cho nó đụ gấp Kích thích kỳ lạ. Nước lồn tôi ứa ra xối xả, làm bàn tay tôi ướt chèm nhẹp. Sướng quá, chị Ngọc bỗng la lớn lên:
– Tại sao tôi không biết liều như Loan nhỉ? Tại sao tôi không biết nhào vào xin mẹ mượn đớ chàng John địt một phùa cho sướng như Loan thế nhỉ? Mấy ngón tay làm sao mà bầng cặcbựcủa Mỹ đen được nè Trời Chúa ơi, con thèm địt, con thèm địt cặc thật, cặc thật…

Nghe lời than thống thiết như thế, mẹ tôi đến mở cánh cửa. Nhìn thấy chị Ngọc đang cho ba ngón tay vào tự thụt lồn, bà đắt Ngọc vào bên trong, nằm cạnh bà. Xong bà mở hộc tủ lấy ra một con cặc giả màu hồng, bật pin lên, bảo Ngọc dùng tạm. Chừng nào Loan xong, đến phiên chị Ngọc…

Tôi bó đó, chạy nhanh xuống nhà, để mắt tìm cho được một chàng đen khác. Nhưng không có. Vừa lúc đó Bill bước vào bar. Tôi nói thầm với Bill vài câu, xong dắt chàng lên gác, để giới thiệu cho chị Ngọc. Đấy máu Loạn luân trong tôi lại nổi lên. Tôi mê cảnh đụ loạn cào cào lên nhưthế. Tôi muốn người tình của tôi phải địt chị Ngọc, như anh đã từng địt mẹ tôi… Đang nằm ngửa, mê man với con cu giả đang được thụt liên tục vào lồn, thấy tôi bước vào với Bill, chị Ngọc ngừng tay, nhìn. Tôi giới thiệu thật nhanh:
– Bill, bồ của mẹ và em. Còn kia là Ngọc, chị của em. Nhìn chị em đang dttng cả cu giả, chẩc Bill thừa hiểu chị đang cầngì? Em muốn Bill hiểu, và tặng ngay chị em những gì chị đang cần…

Chị Ngọc chồm ngồm ngồi dậy, rồi quỳ lên ngay trên giường, như chừng muốn trình cho Bill thấy rõ toàn bộ tấm thân ngà ngọc, bốc lửa, đầy khêu gợi. Bill đứng sát lại, ném chiếc nón lưỡi trai Hải Quân lên chiếc ghế gần đó, và cũng như để chị Ngọc thấy hết nét đẹp trai trẻ trung, lực lưỡng của chàng. Nhất là đầu tóc vàng ánh, và đôi mắt xanh trong màu ve chai. Chàng chìa tay bắt tay chị Ngọc, mà mắt nhìn không rời bộ ngực núi lửa đang căng phồng vì thèm tình dục. Mẹ tôi có vẻ như hãnh diện về cô con gái vừa xinh Yưa có học, vì chị Ngọc lưu loát tiếng Anh với chàng Bill như cô đầm Mỹ, Bill phải há mồm kinh ngạc khi nghe chị tâm tình:
– Lần đầu tiên gặp được một quân nhân Hoa Kỳ, hình ảnh anh như một tài tử điện ảnh em từng mơ ước từ lúc còn đi học ở Hà Nội. Đôi mắt xanh này của
Curd Gergent, của Robert Wngner, của William Holden… anh đến đúng vào lúc em đang cân một đàn ông khỏe mạnh, trẻ trung… Ước gì em được hôn lên đôi mắt xanh biếc đó, cho mộng thành sự thật…

Nghe cảm động quá, Bill ôm chầm lấy người chị Ngọc, chàng hơi cúi xuống giữa lúc chị Ngọc ngẩng đầu lên. lình dục bắt đầu đổ lửa từphút đó. Máu thèm đụ trẻ em trong người chị bốc lên. Tuổi chị hăm tám. Trong khi Bill mới hăm hai. Từ thời con gái đến giờ, chị chưa tông ngủ với người đàn ông nào lớn hơn chị. Nhìn hai người hôn nhau da diết, mặn nồng mà tôi cũng nổi hứng theo…

Mẹ tôi cũng bị khích động không kém. Bà chồm tới cổi áo rồi cổi luôn quần của Bill, và nói:
– Ngọc, con phải thử anh chàng này trọn đêm, để biết người Mỹ khác với người Pháp chỗ nào. Tuy da trắng, nhưng Bin dẻo dai và lãng mạnkhông kém người da đen. Cộng thêm, Bill có một mối tình lạ lùng, đeo đuổi anh từ thuở mới lớn. Đó là… là…
– … là anh yêu, và có đời sống tình dục với một bà dì nuôi anh từ tấm bé. Bill nói tiếp.

Chị Ngọc, hai tay bóp mạnh vai Bill, mắt chị mở lớn, miệng cl.tời như hoa, nhìn Bill rồi nói:
– Em là dì của Bill đây. Em đã nuôi Bill từ hồi còn tấm bé đây. Trời ơi, nếu được làmtình với… cháu tôi, nhất là đứa cháu đẹp trai, khỏe mạnh như vầy… còn gì
hạnh phúc hơn hả cháu??? Chị Ngọc nói những lời đầy kịch tính, giả tạo, nhưng nó đã làm Bill sống lại quãng đời niên thiếu ở San Francisco. Một lần nữa, Bill thấy định mệnh đã đưa chàng vào niềm nhớ khó quên…

Tay chàng ôm cứng ngắc chị Ngọc. Mắt chàng dán sát vào bộ ngực căng phồng của chị Ngọc, mà gương mặt chàng như sững sờ, và hồn phiêu du về một cõi.
Quái lạ, mỗi lần sắp làm tình với một người trong nhà này, hình như Bill “bị” sống hẳn lại với cái quá khứ mà theo chàng, nó rạng rỡ, huy hoàng, đẹp hơn những bức tranh đắt giá nhất cõi trần gian. Tại sao thế Bill không hiểu. .
Trong khi ớó, môi chị Ngọc sát vào tai chàng, thều thào như tiếng gió nhẹ ngoài song:
– Cháu Bill ơi! Lại một đêm tuyệt tình mặn nớng nữa sắp xảy ra trên giường này. Dì biết nó ngang trái, vô luân mà sao chân dì vẫn mò mẫm đến phòng cháu vào lúc giữa đêm này, hả Bill? Cháu có yêu dì không? Có riêng cho dì một ngăn nào đó không hả Bill?

Bill gật đầu không suy nghĩ. Chàng bị không khí bi kịch đẩy vào đoạn bi thiết nhất. Đoạn đó… vào lúc một giờ sáng mùa Đông. Ngoài trời San Erancisco gió cuồn cuộn. Trời lạnh như cắt. Tiếng gió rít như xoáy luồn qua khe cửa sổ. Rồi trong phòng Bill, phủ ập đầy bóng tối… Lò sưởi điện nhà hơi ấm đầy lãng mạn, khiến chàng ôm bà Susane, trần truồng cả hai, ướt át cả hai, trong nhau cả hai… Vừa biết yêu, là Bill mở quả tim đón nhận mối tình kỳ lạ, vô luân đó. Mười sáu tuổi, mà Bill không thể tìm cho mình một nhân tình thứ hai nào khác để thay thế bà dì Susane sao?

Chàng bị cuốntrôi, bị cơn lốc xoáy nghiền, và đành hân hoan tiếp tục sống với Susane trong căn nhà hẻo lánh trên đồi, xa phốchợ, xa những bình thường của nhân thế. Cho đến một hôm, đi học về, Bill được hai cảnh sát viên mời lên xe, về bót Quận, để thẩm vấn. Tuổi Bill dưới vị thành niên. Nội chừng đó thôi, đủ để đưa bà Susane đa tình vào tù trên bảy năm. Lần cuối cùng, Bill nhìn thấy Susane mặc áo tù màu vàng, tay bị còng, bước lên xe, mặt còn ngoáy lại. Lệ mờ nhân ảnh. Biệt ly. Chấm dứt những ngày tháng mênh mông,  tung tăng trong chiếu chăn tại ngôi nhà trên đồi cao vút, có những cây thông cao che phủ, quạnh hiu, nhưng đầy ắp những kỷ niệm khó quên…

Hết một thời gian, Bill thẫn thờ bỏ học. Bill có với Susane một cuộc tình bát ngát… Rồi Billvào Hải Quân. Tưởng như mọi thứđã chìm ngấm vào quên lãng. Thế mà, bây giờ… một lần với V^n, người mẹ, với Phúc người con, và tối nay, với Ngọc, người con khác, tiếng Anh lưu loát như người Mỹ, đang thì thào bên tai chàng những lời ru, giống hệt lời dì Susane.
– Bill ơi, dì nhớ Bill, thèm Bill, yêu Bill. Chỉ muốn sao hai dì cháu mình… ái ân thật mặn nồng như đêm qua, như đêm mai, như trọn đời, vĩnh viễn…

Bill lại đặt lên môi chị Ngọc, một lần nữa, chiếc hôn đổ lủa. Bill kéo chị sát, thật sát vào, để cặc chàng chỏi thẳng mu lồn chị. Ôm chị Ngọc, mà Bill cứ ngỡ ôm người tình Susane. Không còn biết có những ai chung quanh, Billdể chị Ngọc nằm xuống giường, rồi nằm chồng lên, thì thào:
– Tại sao? Tại sao Bill không thể quên được dì, hở Trời? Định mệnhcay nghiệt đến thếsao? Susane? Nếu trời buộc nhau khắn khít như thế, tại sao mình còn rời nhau trong tức tưởi?

Chị Ngọc sướng như chưa từng được sướng. Vì cặc của Bill cương cứng, đang chỏi sát trên mu lồn của chị. Chị đang tận hưởng đôi mắt xanh của William Holden, hàm râu con kiến của Clark Gable… và nụ cười đểu đểu của Elvis Presley. Chị để cho chàng Bill tha hồ sống với chùm kỷ niệm. Quý hồ chị được trọn hưởng thân người lo con, lực lư(~ng Bill đè nặng trên chị. Nước lồn chị đã ứa ra ướt cả hai bên bẹn. Bill nhìn chị khung nháy mất. Cơn dâm cực độ đang dâng lên, chị Ngọc dang rộng hai đùi ra, chờ đợi. Và, giờ thứ hăm lăm đã điểm. Cặc của Bill từ từ đâm nhẹ vào rất ân tình, rất gentleman… Chị Ngọc trợn trắng đôi mắt, xong nhắm lờ đờ, nghe hồn phiêu đãng vùng lãng du… Những màu xanh, đỏ, tím, vàng, ẩn hiện như ánh lân tinh quyện trong tiếng nhạc mơ hồ, thần tiên như trong cõi thiên thai, lạc phúc…

Lần đầu tiên, chị đón nhận khúc gận đồ sộ của chàng sĩ quan Hoa Kỳ. Bây giờ thì chị hiểu tạo sao có những thiếu phụ, chồng còn sống sờ sờ, vẫn đi xe ôm, hằng đêm, đến các bars tìm “đi khách” với sáu bảy chàng Mỹ to con như đô vật… Mớ lông xồm xoàm trên ngực Billcà sát đôi vú sừng trâu của chị. Bill chống tay, nâng đầu chị lên, chẳng những để ngắm nhan sắc, để hôn môi nút lưỡi, mà còn để Bill sống trong mơ một thời vang bóng…

Dưới kia, chàng da đenAlex đang bú lồn chị Loan. Chàng cà cặp môi dày cui lên hai mép lồn của chị. Chàng dùng đầu lưỡi nhọn nậy cái mồng dóc nghe bừng bực. Đưa hai chân lên không trung, chị Loan la xé trời, vì chưa bao giờ chị được bú lồn cách tận tình như thế.

Mẹ và tôi, ngồi khoanh tay nhìn hai cặp chân cân đối, vừa lứa, đang làm tình cách nhiệt thành… Xem phim dâm của Nhật Bổn cũng không thú vị bằng. Con cặc của Bill vào chật ních lồn chị Ngọc. Mỗi lần anh nhấn xuống, chị Ngọc rướn mình lên, cổnổi lên những sợi gân, mồm chị không gào. Chỉ thều thào thật bé, mà nghe như cả cơn bão đang òa tới. Thế mới gọi là dâm. Thế mới gọi là tình. Bằng tiếng Mỹ, hai chị tha hồ rên những danh từ văn chương, bóng bẩy, làm cả hai Bill và Alex mê man, như hồn đã lên tận mây xanh. Hai chàng không thể tìm ở đâu có hai cô gái học thức và dâm như hai chị của tôi. Chị Ngọc nhấm mắt để tưởng tượng Bill là cháu nội của mình… Chị sướng từng chặp, từng sợi gân, từng tế bào, mồm không mở ra được để nói hết cho Bill biết. Cũng thế, Bill đã im lặng, để sống riêng cho mình một cõi thật đậm đà, tình tự.

Chàng nhắm mắt nắc vào lồn chị Ngọc, mà trí chàng đang sống ở căn nhà xinh xắn ấm cúng giữa những hàng cây sao cao ngất trên đồi tại San Francisco. Bill chẳng nhớ mình có với dì Susane những liên hệ tình dục tll bao giờ. Chàng chỉ nhớ mang máng, có một lần, lâu lắm, dì Susane đưa chàng đi vào rùng sâu. Dì nói là đi nhặt những trái đào hoang, và hái loại nấm đắt tiền Cumet ở rùng Santa Claira.
Dì mang theo đủ loại, nào là lều vải, nồi nấu cơm, đến thực phẩm, và cả một khẩu súng săn nữa… Xe chạy ba tiếng đồng hồ, rồi dừng lại ở một nơi đầy thơ mộng. Hai dì cháu cắm trại ở triền đồi đầy lá vàng Thu rụng dưới chân những cây đại thụ cao ngất. Nắng hanh vàng chỉ xuyên qua nhữngtàng lá thưa, làm nước suối dưới kia óng ánh hàng ngàn tia chớp bạc. Những phiến đá rong rêu lâu cả ngàn năm, nhìn suối lung linh chảy nhẹ, vang lên tiếng róc rách buồn man mác.

 
Những con chim rừng từ các cành cây màu bạc, hót thơ ngây, và vang lên trong thinh lặng, tĩnh mịch của rùng già. Dì Susane rủ chàng đi nhặt qụả anh đào, hạt dẻ, trái Blacberry… Khi đến dòng suối thơ mộng, chàng đứng lại nhìn những con cá màu vàng, màu xanh biếc lội tung tăng. Và chàng rủ dì xuống tắm để bắt cá Dì bảo với chàng:
– Dì không chuẩn bị đồ tắm. Hay lậ bill tắm một mình đi, dì đợi.
– Cháu cũng đâu có mang đồ tắm. Hay là, hai dì cháu mình cùng cổi truồng ra tắm đi. Ở đây rừng sâu, chắc cũng chẳng có ai nhìn đâu. Nước suối mát quá, không tắm, mất một cơ hội bằng vàng. Biết bao giờ còn trở lại đây một lần nữa… Nhé, con… con cổi áo quần trước rồi đến dì, nhé?

Bill đề nghị như thế, vì không biết tại sao, chàng cứ muốn nhìn cho được thân hình thật sexy của dì Susane trần truồng, chứ chàng chưa nghĩ sẽ có tà ý dâm dật. Nhưng dì Susane từ chối:
– Vẫn biết là quanh đây chẳng thế nào có ai nhìn dì. cháu mình cổi truồng tắm. Nhưng dì… ngại quá… Dì chưa từng để ai nhìn thân hình của mình trần truồng
bao giờ… Vì như Bill đã biết, dì chưa từng có nhân tình. Không phải dì mắc cỡ, nhưng, làmthế… Bill có nghĩ gì khác về dì không?

Bill vói tay bứt một cọng có, đưa lên môi ngậm, rồi nhìn bâng quơ lên những tàng cây xanh nghít. Vì vừa rồi dì Susane diễn tả câu nói với dáng điệu của một cô gái mới biết yêu, tâm tình với mộtbạn trai. Bill tự hỏi, tại sao mặt của dì lại ửng hồng lên, và đôi mắt mất tự nhiên? Chàng nói:
– Thôi được, dì không muốn thì thôi vậy. Một mình con tắm.

Nói xong, Bill đứng dậy, từtừ cổi áo, rồi quần, và quần lót. Chàng cố tình dừng một khoảnh khắc hơi lâu dùng tay làm bộ xoa xoa, làm nóng những bắp thịt hai cánh tay, ở ngực. Và d nhiên, khi chàng làm như thế con cặc đang xừng lên, chỉa ra phía trước của chàng bắt t)uộc phải rung theo. Contrai mười sáu của Mỹ thì cái tác to chẳng khác một thanh niên. Ban đầu, dì Susane chỉ chợt nhìn chàng trần truồng như nhộng. Xong dì vờ đảo nhanh mẩt ra bờ suối, làm như cố tình không muốn thấy. Nhưng Bill cứ ác ôn đứng mãi đó xoa tiếp xuống bắp vế, bẩp đùi. Khi chàng đưa hai tay ra sau xoa cái mông, chàng phải ểnh đít ra phía trước. Lúc đó, dù Susane mất phải chú mục nhìn đăm đăm. Thằng bé mà dì đã khổ công nuôi nấng từ lúc còn chín tuổi.

Bill chạy một mạch, nhảy ùm xuống nước. Lội sấp rồi lội ngửa. Bill cốphô trư’ơng bộ phận sinh dục lên ngang mặt nưđc. Một cơn gió thoáng qua. Những chiếc lá vàng tơi tả bay. Giọng con chích chòe kéo dài, da diết… Dì Susane vờ cúi mặt xuống bãi cỏ, nhưng thật ra, dì đang liếc liếc xuống suối, nhìn Bill “hồn nhiên” bơi tới, bơi lui, la hét một mình, rất khoái chí:
– Nước suối mát quá dì ơi. Không tắm uổng lắm. Đá cuội dưới lòng suối trắng tinh. Xuống đây mà xem cá đủ màu, đẹp quá đi thôi. Bin CốmƠi mọc. Bill quyết làm sao cho bà dì hai mươi támtuổi phải thoát y. Nhất định chàng phải nhìn thấy đôi vú nhọn liễu đó mới được.

Dì Susane đứng lên đi tới, đi lui. Mắt dì vẫn nhìn bâng quơ ngoài xa xa. Chỉ thỉnh thoảng mới “quét” cặp mắt dưới suối “xem chừng” Đứa cháu đang tắm. Bill đang đứng trên một phiến đá nổi lên giữa dòng, vờ cầm nhánh cây móc móc ở khe đá. Khi đè được một con cua, Bill la lớn:
– Dì ơi, mau xuống phụ với cháu… bất con cua. Lớn lẩm. Lớn hơn bàn tay lận. Nhanh lên, nó chạy mất bây giờ. òi, hai con chớ không phải một… Nhanh lên đi.

Dì Susane đã tiến đến bờ suối, vén váy, bước ra khoảng nửa thước, rồi đứng đó chịu trận:
– Không được Bill ơi. Nước sâu lắm. Dì không ra hơn nữa được.
Bill quay phắtlại, cốtình đối diện với mặt dì Susane cho dì nhìn rõ hơn con cặc chàng đang nứng dữ dội, chỉa thẳng về phía trước, ngúc ngoắc. Mặt dì hồng tía
lên nhưuống rủợu. Cặp mắt long lanh, sáng ngời, đầy thông minh. Dì nhếch môi cười nụ cười thật tình tự, và hiểu ngầm. Bill đang khiêu khích dì, vì cậu bé đã đến
tuổi dậy thì. ánh mắt hai dì cháu gặp nhau, tóe lửa, gợi dục. Khoảng cách hai người đứng cũng chỉ non hai thước. Chỉ cần dì Susane cổi tung Đồ, nhảy xuống,
sải nhẹ một cánh tay dưới nước. Hoặc chỉ cần Bill phóng người, lần vào bờ, là cả hai gần sát nhau như đôi sam. Nhưng dì chưa dám. Chưa, chứ không phải là không. Dì còn đợi một lý do nào hữu tình hơn, mới dám làm điều “ghê gớm’ đó. Chợt Bill giục lớn:
– Mau lên Susane. Đợi lâu quá, con cua có thể chui vào hang mất thôi…

Chàng gọi dì bằng cái tên trống lổng “Susane?” Bạo thế cơ à? Lần đầu tiên dì nghe một người con trai gọi mình bầng tên trống lổng. Lại để mắt nhìn sững con cu đang cương cứng của Bill.

Nhìn quanh một lần chót cho chắc là không có ai, dì Susane cho tay iên cổi những cúc áo đầm trắng, có in hoa tím nhạt, và lá màu xanh lục. Dì cho hai cánh tay ra. Bộ ngực căng phồng bọc xú cheng lồ lộ. Bin lại đứng thẳng người lần nữa, nhìn trân trối thân trên của dì Susane. Dì hỏi:
– Ô kìa, cháu không còn giữ con cua nữa ở đó sao. Thế thì… gì lội ra làm gì cho tốn công.
– Không. Dì cứ cổi hết ra đi, cháu sẽ tìm cua khác. Chả nhẽ suối lớn thếnày, mà chỉ có một con cua sao? Nhanh lên, lội ra đây, hai dì cháu mình tha hồ đùa giỡn. Thích quá dì ơi!!

Dì Susane cho phần trên chiếc áo đầm tuột dần xuống dưới. Khỏi rốn. Đếnhạ bì. Và trời ơi. Cái gì, cái gì trông giống như chòm lông đen vàng xum xuê hiện ra… Và cái quần xi líp mỏng tanh của dì màu trắng lộ ra, khi chiếc áo đầm đã được tay dì cho xuống khỏi đầu gối… khỏi hai chân. Mắt Bill mờ hẳn đi. Chàng chới vdi, ngầy ngật, chóng mặt trủớc thân hình trắng như bông bưởi của dì Susane. Cái eo thon bóp vô nhỏ nhắn xinh xắn như gái mười tám… Susane nói:
– Dì mặc thế này lội ra cũng được.
– Nhưng lát nủa lấy đồ lót đâu ra cho dì mặc? Bill “thơ ngây” hỏi. Hay cứ truồng ra hết như cháu đi. Đã bảo ở đây không có ai nhìn đâu. Dì đừng lo.
– Có chứ, dì Susane nói. Vì thếgì mới ngại từ nãy giờ…
– Ai. Cháu đâu có thấy ai.
– Bill đó
Bill cất giọng cười thật lớn, vang động cả góc rừng. Dì Susane đưa một ngón tay suỵt, và bảo:
– Chết, Bill đừng cười lớnthế, nhỡ có ai đi săn gần đây nghe thấy, họ sẽ tò mò đến… nhìn… Susane định nói thêm “đến nhìn cảnh hai dì cháu mình thì, mắc cỡ chết, nhưng dì không nói. Và chàng Bill ngầm hiểu cái ngập ngừng cốý đó của dì… Nên chàng van cười to hơn và nói:
– Họ nhìn làm sao được khi hai dì cháu mình đã ngâm mình dưới nước sâu? Cổi nhanh ra đi.

Susane quay mặt vào trong kia, đâu cái lưng lại phía Bill. Quả thật, Susane đang làm một chuyện ngoài tầm tay. Đó cũng là cái lý do nàng đưa Bill lên khu rừng vắng vẻ này. Nàng quyết định, một là lợi dụng cảnh thanh vắng của rìtng núi để tỏ cho Bill biết tám tình của nàng. Hai là… nếu “thuận gió thuận nắng, có thể nàng sẽ chẳng ngần ngại gì mà không dâng hiến cái trinh trắng cho Bill hưởng. Cho nên, khi đã cổi hết đồ đạt trên người, Susane quay phắt lại. Đằng kia Bill như ngộp thở. Hàng ngàn giấc mộng êm đềm đã trở thành sựthật. Tấm thân ngà, trinh trắng của dì Susane đã trần truồng trước mặt Bill.

Người chàng run lên như bị lạnh. Mất chàng hoa đốm đốm đổ ra. Trời ơi, tòa thiên nhiên tươi mát đầy gợi dục đang phơi bày dưới những khoảng nẩng loang lổ từ cành đại thụ rớt xuống.

Ầm. Susane phóng mình xuống nước. Nàng lặn một hơi nhỏ, xong trồi lên ở vực đá chỗ Bill đang đứng. Bill đưa tay kéo dì lên. Nhưng dì không chịu. Nên Bill phải phóng mình xuống nước. Hai người đứng cách nhau một khoảng trống nhỏ, đầy hấp lực, đầy khêu gợi, đầy thơ mộng gợi tình. Bốn con mắt đổ lửa nhìn nhau không nháy. Nước trên tóc của Susane chảy từng giọt xuống gương mặt đầy sinh lực, đầy quyến rũ. Đôi ngực nở nang của Bill nhô hẳn lên khỏi mặtnước, lấm tấm những giọt nước suối mát trong. Cả hai không nói lấy một lời, nhìn nhau như muốn xé nhau. Billbước lại gầnhơn. Mặt dì Susane cúi hẳn xuống nước, dì chợtthấy khúc gân trắng hồng, cứng ngắt của Bill. Lúc nãy nhìn từ xa, dì cứ tưởng cặc Bill là cặc trê con. Bây giở gần lại, không những thân hình cúa Bill to lớn, mà cả khúc “cù nử’ cũng dài và to như của người lớn. Nó đang chập chờn, lung linh dưới nước trong. Dì bỗng nghe toàn thân nổi lên cơn nóng. Cái nóng kỳ lạ. Không phải sết, mà cái nóng hừng hực làm từng tếbào, nhất là thần kinh hệ thèm một cái gì khó tả Còn Bill, mắt không rời haỉ cái ngực nở nang, cứng, mịn của dì. Và dưới kia… chòm lông lồn của dì đang vờn vờn, như rong rêu trong nước. Lúc dì ngước nhìn mặt Bill, thì cũng là lúc Bill cũng ngước nhìn dì. Cái nhìn câm lặng kéo dài trong gió đìu hiu, man mác của núi rùng im vắng.

Lẽ cố nhiên, dì thì có riêng một dự tính. Còn Bill? Chàng có dự tính gì không? Không. Tuổi mười sáu của chàng như hoa ngủ ngày. Chợt nở chợt khép. Có thì vui, không có cũng không sao. Nhưng, nhưng, những giấc mơ kỳ quái chàng nằm mộng, trong đó, đôi khi Bill thấy dì Susane đang trần truồng tắm một mình trong phòng. Hoặc đôi khi nhìn lén dì Susane đi cái dáng thướt tha, khêu gợi… rồi Bill mang giấc mơ. Nó nhòa nhạt, mơ hồ… cho đến hôm nay…

Sức sống mãnh liệt của tuổi hăm tám. Sự đè nén tình dục, đáng lẽ phải được có từ lâu của dì Susane, tự nhiên bất nàng đưa tay cầm tay cậu bé Bill, bóp chặt, rồi nói:
– Dì biết trước chuyện này không thể tránh được Bill ơi… Cố tránh cho EM, Bill ơi…

Chữ EM ngọt ngào, tha thiết, đầy mời mọc đó của dì Susane đã bất thần khiến Bill táo bạo cầm chặt hai vai nhỏ của dì, kéo dì vào thật sát. Cặc của Bill khi đụng da bụng của dì, đã cong ngược lên. Dì không dám ngước nhìn Bill nữa. Dì chạy trốn chính mình. Vì cuộc tình này có vẻ “bất ổn..?”

Bất ổn vì dì hơn hơn Bill đến mười haituổi. Vì Bill vẫn còn vị thành niên. Vì hằng ngày trên truyền hình vẫn có các vụ xử án những chị sồn sồn mang tội “hiếp dâm” những cậu thành niên… Pháp luật cứ dùng chữ “hiếp dâm” cho tiện việc kết án. Họ không cần biết những mối tình chênh lệch tuổi tác như thếvẫn có một mối tình. Mối tình đậm đà, thắm thiết hơn những mối tình bình thường là đằng khác. Như Susane yêu nồng nàn cậu bé Bill này. Nàng yêu đến độ không ngăn nào trong timdành cho bất cứngười đàn ông nào khác. Và đã có lần, nàng tự bảo: “Không lấy được Bill, nàng sẽ ở vậy, hoặc sẽ chôn đời trong một tu viện?”

Dù vậy, hôm nay, đang đứng dưới nước, đối diện với cậu bé mười sáu lực lưỡng Bill, nàng van thấy bất ổn. Nhưng, lòng Susane không cưỡng lại được sự đam mê kỳ quặc đang dâng lên như sóng vỗ ngoài khơi. Khúc dương vật của Bill cong lên, cà sát và da bụng của dì. Đôi cánh tay rắn chắc của Bill đang ôm cứng vai dì. Và nhất là ánh mắt xanh ve chai của Bill đang sòng sọc nhìnkhông chớp vào môi dì… Susane có muốn chạy trốn cũng quá muộn. Bẫy sập đang giăng khắp nơi. Nàng đành phải yếu đuối gật đầu thôi. Chạy trốn là lúc cả hai chưa cùng đứng dưới nước, lõa thể, da thịt đụng da thịt. Chứ còn bây giờ thì… môi, mắt, dì đang chờ “sấm sét” từ Bill dội tới.

Nàng cố thở bình thường mà không được. Ngực như bị dồn nén cực độ. Đã thế, cặc của Bill cứ chõi cứng vào bụng nàng như mời nàng vào thiên đàng hoa mộng. Tới phút đó, cả hai vẫn chưa nói gì cho nhau. Bỗng vài động tác êm nhẹ, âm thầm, cả hai đã hiểu thật rõ điều họ muốn nói. Bill kéo dì Susane sát vào nữa. Hai cánh’tay cậu bé đã rời vai dì, quàng cứng ót dì, và Bill, bằng môi, đi tnlớc một bước táo bạo, hung hăng, như bl “đói” tình yêu…

Một tiếng chim hoàng oanh gần đâu đó hót lộng lên. Tiếng lá rụng xào xạc chung quanh: Tiếng suối chảy hiền từ róc rách. Cả hai không còn biết mình đang còn dính chân trên địa cầu. Vì hồn họ đang bay cao lên, cao lên, nằm co mình cạnh những cụm mây trắng xóa trên nền trời xanh lơ. Hai cặp môi nóng truyền tặng nhau ngàn đê mê, hạnh phúc. Hàng mi cong của dì Susane khép kín. Nàng không dám nhìn Bill, thật gần. Nàng muốn ôm hết cái sung sướng ngàn vàng này đến thiên thu. Những ngón tay khao khát của Bill đang bấu mạnh vào ót nàng…

Dì để cho Bill làm chủ. Susane chỉ chuyền lưỡi qua cho Billtha hồ nút. Rồi, bất ngờ Billđưa tay xuống phần dưới, điều chỉnh cặc mình nằm chõi ngay vào lồn dì. Toàn thân Susane run lên bần bật. Nàng cảm thấy như chính nàng đang rơi xuống vùng mơ mộng huyền ảo, nơi đó Bill đang là chồng nàng, chứ không còn là cậu bé gọi nàng bằng Dì.

Trời ơi. Bill đang khomngười xuống kìa. Bill, Bill đang cầm dương vật cà nhẹ lên chòm lông dày rậm nâu đen của dì. Đtrng, đừng Bill ơi. Đừng làm cho dì phải xiêu lòng… Bill ơi. Mồm nói thế, nhưng đôi chân dì đang dang hơi rộng ra. Một động tác của Tmh dục. Một phảnứng rất thần thánh, tựnhiên. Không ai dạy, không ai biểu. Cả hai vẫn im lặng. Im lặng đến độ chiếc lá vàng rơi trên bờ suối cũng nghe. Mười ngón chân đỏ ửng của dì nhón lên tội nghiệp. Cửa mình ctta dì đang đang đón chờ… và cặc của Bill, không, tình của Bill, đang len dần vào âm đạo… Lúc đó, suối rừng, và cây lá chung quanh mới khởi sự nghe mộttiếng rên thật khẽ tư môi dì Susane thoát ra: “Không. Đừng Bill ơi. Anh yêu nhất của Susane ơi. Dừng lại. ối anh, anh đang ấn mạnh vào hả? Ôi đừng anh ơi, em là dì của anh… Bill có biết không?” Bill đang im lặng trong cơn mê “ồn ào,, nhất. Bill đang vào khu vườn hoang của dì hái lén vài quả đào vừa chín tới. Khúc dương vật tiến rất từ tử mà nghe nhưvũ bão tràn đến. Bới vì tiếng rên của. dì lại vang:
– Úi thếnày, thếnày có làm sao không hỡi Bill? Em nửa sung sướng, nửa hồi hộp. Có phải định mạng cho em được lấy anh làm chồng không, Bill?

Cặc Bill đã đút hết trong lồn dì Susane. Có nói gì, có than gì cũng quá muộnrồi. Bây giờ không còn những cử động của Bill nữa, mà chính của dì Susane. Vì dì đang hẩy nhẹ nhẹ cái mông đít ra phía trước, rút lại phía sau. Nhịp nắc cứthếtăng dần cường độ. Bill cắn răng trên môi dưới, thỏa mãn, đê mê. Chịu không nổi cái thống khoái chưa từng có trong đời, Bill mở lời:
– Dì, dì nhìn dưới nước kìa… Nhìn những tia máu hồng nhạt đang loang từ lồndì kìa. Bill đã phá trinh dì phải không? Hèn chi, Billnghe dì “Ư’ một tiếng khẽ… lúc Bill nhấn mạnh phần còn lại của dương vật… Anh phá đời Em rồi phải không Susane???

Những tiếng chimđủ loại lại hót vang vang. Không biết có phải chúng vừa nhìnthấy một mối tình vô cùng lãng mạn nở hoa trên con suối? Dì Susane kéo môi
Bill xuống. Nàng áp sát vào, miên man, say đắm. Không cần biết ngày mai ra sao. Nếu có phải vào nằm ngục thất, cũng xong thôi. Vì có gì quý hơn buổi sáng hoàng đạo, hạnh phúc tuyệt vời này nữa? Chung quanh là nước suối trong vắt. Trên bờ là những phiến đá trắng phủ đầy rong rêu. Trên cao hơn nữa là những cây sao, cây thông dày đặc lá. Rồi những con chim hoang, ca hót như chào mừng nàng được hưởng một mối tình độc đáo, có một không hai.

Susane sướng vì đang được ân ái với cậu bé do chính nàng mang về nuôi từ năm nó mới chín tuổi. Nàng liều lĩnh chọn lựa cho mình nhântình thua nàng đến mười haituổi. Tại sao? Susane khôngtrả lời được. Nó như một điều quái lạ chợt đến, đã đến.

Cả hai ôm nhau nắc và đụ tận tình dưới nước. Dì vẫn nhìn không rời đôi mất xanh màu ngọc của Bill. Nàng nghĩ mình sẽ có thể mang thai sau lần ái ân vụng trộm này. Nếu thế, con nàng sẽ giống Bill như khuôn đúc, nhất là đôi mắt vàng ngọc…
– Sao dì cứ nhìn đôi mắt của Bill vậy? Bill hỏi.
Vì nó là linh hồn của con em… Em quyết định lấy anh là vì thế. Khung cảnh thiên nhiên trữ tình sáng nay của suối, rùng này, cũng là một phần linh hồn của con em. Nhất định, nhất định em phải mang con anh hôm nay. Tên nó sẽ là RƯNG BILL, SUSANE.

Sướng quá, Bill ôm sát dì Susane nắc như vũ bão táp như cuồng phong… Trận làm tình mà suết đời Bill không tài nào quên được. Độngtác nắc của cả hai làm nước suối khuấy động. Tiếng róc rách vang giữa trời im tĩnh của núi nlng. Billkhông tưởngtượng được mình đang ôm đụ dữ dội người đàn bà đã nuôi chàng từ hồi chín tuổi. Những đụng chạm da thịt của chàng với Susane hằng ngày, những toan tính bất chính của không những dì Susane, mà còn của Bill đang lớn với tuổi dậy thì, đầy sung mãn của cậu bé giữa núi đồi hoang vắng. Chàng nghĩ chuyện này đáng ra đã xảy từ lâu. Sao đợi mãi đến hôm nay?

Susane sướng cực kv. Không biết đã bao nhiêu lần nàng toan tính đưa tay ngẩt cành rau non Bill để hưởng. Những buổi tối, nàng từng đi ngang qua phòng Bill, dự định sẽ gõ cửa, hoặc dùng chìa khóa riêng, mở vào, len lén nằm bên Bill. Hoặc có lần, vì quá thèm thân hình của Bill, Susane toan tự thoát y, đi một mình thẫn thờ ngoài vườn hoa, cạnh cửa sổ của Bill, cho Bilmhìn thấy, cho Billphải nhào tới ômdì… Nhưng nàng chưa dám. Chỉ một vài lần nàng vờ ôm Bill từ đằng sau, hỏi việc học hành của chàng, hoặc vờ rủ chàng đi chơi vào weekend dưới phố… Thế thôi. Nhưng hôm nay… nàng đã lõa thể, đã cho Bill đâm cặc hẳn vào lồn nàng, và còn cho Billôm sát nàng đụ tái tê, đụ ào ạt Đến nỗi Susane ngập tràn khoái lạc, không còn biết hưởng sao cho hết:
Cháu đưa dì lên bờ, vào lều vải đụ cho ấm cúng và kín đáo nhé !
– Tùy anh. Thân này của em từ nay thuộc về anh. Không còn của em nữa…

Bill để cặc dính sát người dì Susane, dìu nàng, bơi vào bờ. Rồi chàng bế thốc dì đi thẳng lên chiếc lều vải đã căng từ lúc sáng. Chàng kéo cái zipper của căng lều lại cho kín đáo, và bắt đầu đụ dì như bão tởi. Bây giờ mới nghe tiếng rên của Susane vang lên thật lớn:
– Đêm nay, hai đứa mình ở lại đây nghe Bill? Anh phải đụ sao cho em tắt hơi. Cho em chết dưới thân của anh nghe Bill? Ôi thần tiên quá, sướng như vầy mà mình không biết hưởng từ lâu? Em ra hết một lần rồi Bill ơi. Anh có nghe nướcứa ở lồn emkhông??? Xuống liếm bớt đi, Bill.

Bill nắc chậm lại. Chàng nhìn chăm bẳm vào đôi mắt đẹp của Susane, rồi hỏi:
– Dì đã ra hết một lần? Nghĩa là… nghĩa là dì đã cực sướng hết mộL lần? Hèn chi Bill nghe những ngón tay dì bấu mạnh như ngắt vào vai Bill. Có phải lúc đó không?

Susane chỉ gật đầu với đôi mắt hơi thẹn thùng. Nàng ôm thật chặt thân hình J~ill, và hẩy mu lồn lên tận hưởng cái khoái lạc của tình dục với cậu bé mười sáu tuổi Nàng bảo Bill xuống liếm lồn, nhưng tay nàng vẫn ôm chặt, không rời Billnửa ly. Susane không muốn mất phút thần tiên cực kỳ sung sướng đó. Một mình, Susane tự nắc lên ào ạt, nàng tự tạo lên những khoái lạc khác để hưởng, vì nàng hiểu, chắc chắn phải có những giờ phút xa nhau đau đớn.

Nằm trên người của Susane, Bill có cảm giác như đang cưỡi ngựa. Chàng để con tuấn mã tự nhiên sãi chân, thẳng đuôi cho thỏa chí, cho đã thèm. Vì hôm nay là kết quả của những ngày tháng nàng rình rập, toan tính cho một âm mưa “đen tối”… Bill sung sướng hơn, khi biết chính chàng là người phá trinh Susane. Nhất định Bill phải giữ trọn tình này đến thiên thu…

Susane lật Bill nằm xuống dưới để nàng ngự trị trên tấm thân cậu bé. Nàng ngồi thẳng người, hất mái tóc vàng ra phía sau. Hai tay Susane bóp nhuyễn nhừ cặp vú Susane ngưỡng cổ cao lên, bặm môi, nhốm mông lên, rồi phập xuống. Liên tục với động tác như thế để Bill tận mắt nhìnđược lồn nàng đang nuốtchửng cặc chàng, rồi đâmthẳng vào. Hai tay Bill ôm hai bắp đùi của Susane, chàng bặm môi, cắn răng, hưởng hết sự thống khoái của Susane đang tặng…
– Anh ơi… chồng của em ơi. Có thấy em đang cực kỳ sung sướng với cặc anh không??? Quanh đây, giữa rừng núi hoang vu… có ai biết emđang hãm hiếp anh không? Có ai biết em từng là con đàn bà từng săn sóc anh từ năm anh chín tuổi không??? Nhưng Trời ơi… chính cái trái cựa, bất ngờ đó làm lồn emdậy lên ngàn
cơn khoái lạc. Tên em là gì hả Bill? Em bao nhiêu tuổi, Bill có biết không?? Em toan tính sẽ phải hãm anh bao lần, anh có biết không??? Từ năm anh lên mười lận Bill ơi… Lúc đó em định… nửa đêm… vào nằm cạnh anh. Em sẽ lột truồng anh ra… ngậm vào cặc anh mà bú thôi, cũng đã sướng ngất người, đâu cần được đụ như sáng nay…

Em biết cuộc tình này rồi phải dở dang. Vì không thể một đàn bà hai mươi tám tuổi, lại yêu say đắm một trẻ em dưới vị thành niên. Và còn lén lút mang vào rừng sâu… đè cậu bé ra mà đụ ngất trời như vậy. Cho nên, được sung sướng bao lâu, em phải tận hưởng cho hết, và Bill ơi… nghe em ra lần nữa cho anh này. Cho mối tình ngang trái… Đó, có nghe không Bill??? Còn nữa, em đang… ra, em đang… chết dần trên thân người anh này… Oi, tuyệt trẩn hạnh phúc,…

Bill ểnh cái mông đít lên. Chàng giúp cho Susane có thêm hạnh phúc, thêm khoái lạc… Xong Susane nằm sấp xuống trên người Bill. Nàng áp mặt vào mặt Bill thở dữ dội như lực sĩ chạy bộ mới về. Nàng ra rồi, bủn rủn tay chân. Nói không ra tiếng nữa. Chỉ còn biết ôm chặt lấy Bill như cố giữ cho mình chút hy vọng mong manh, chút ánh sáng cuối đường hầm tăm tối… Tiếng những con chim rừng hoang dại đang hót thảnh thơi, thơ ngây ngoài kia trên những đọt cây cao đại thụ, tiếng gió thổi nhẹ luồn vào lều vải, che kín đôi nhân tình đang ân ái… Susane có nghe, như một điệp khúc báo trủớc nhl~ng ngày đen tối, xa cách sẽ đến…
– Cháu xuống liếm khô nước lồn cho dì nhé? Có cho không???

Susane không trả lời. Nàng nằm ngửa, dang rộng háng, nhắm mắt chờ đợi. Nhìn những vệt máu hồng nhạt loang ở mu lồn, và hai bên bẹn của dì Susane, Bill trỗi dậy lòng thương yêu vô bờ bến. Chàng cúi xuống dùng môi hôn chòm lông lồn ướt nhẹt, rồi le lưỡi, bắt đầu liếmthật nhẹ vùng da non trắng hếu của bắp vế… Dù đang mệt, Susane cũng phải cựa mình rên nhè nhẹ, vì chiếc lưỡi ấm của Bill đang làm nàng dựng từng chân lông.

Susane liếc nhẹ xuống nhìn cậu bé mười sáu đang bú lồn nàng để được sướng cái sướng lạ lùng kỳ lạ, mà nàng nghĩ, khôngthể nào có, khi làmtình với một người lớn tuổi. Lưỡi của Bill đang quét rất êm, và tình tứ hai mép lồn nàng. Chết được. Bốn ngón tay móng đỏ của Susane liền cho xuống banh rộng thêm lồn ra, cho Bill liếm thoải mái, dễ dàng… Nhìn những móng tay đỏ này, Bill lại càng thêm nỗi sung sướng. Cái hột le đang nở, xừng lên trên kia… Bill không thể làm ngờ được Chàng ngậm vào hột le, rồi nút ngon lành như đứa trẻ bú vú mẹ khi khát sữa…

Toàn thân của Susane rung động như khu rừng bị cháy. Nàng ểnh cái mông cao lên. Hai tay đè mạnh đầu Bill xuống. Mồm há hốc, kêu gào, thất thanh…
– Chết, chết, chết em, Bill ơi. Chết em, chong ơi. Úi cái lưỡi. của anh, nó đang… nó đang cào hết da thịt xé hết thân thể em… ối, có ra tòa bị kết tội, em cũng đành thôi. Em không thể nào không yêu anh, Bill ơi. Sướng dễ sợ lắm… Hèn chi những chị lớn tuổi đều thích làm tình với trê em như anh.

Giọng của Susane có lúc bị lạc hẳn như khóc. Bill không cần. Chàng lại càng nhấn mạnh lưỡi và môi vào hột le đỏ ỗng, cốlàm sao cho dì Susane phải lăn lộn, phải “chết” như lời dì mới nói. Hai bắp vế của Susane có lúc kẹp quá chặt, làm hai tai Bill như lùng bùng không còn nghe thấy gì nữa. Susane không còn nói thành tiếng nữa. Giọng nàng yếu ớt, tình tứ hơn với những tiếng rên thê thiết như người ốmtrên giường. Những lúc lưỡi của Bill nhấn mạnh, móc cái mồng đóc của dì, thì Susane lại bật lên tiếng la thất thanh như bị thú dữ cắn vào người.
– Trời, cái chỗ đó là… là trung tâm khoái lạc của đàn bà đó Billơi… Đụ cũng không sướng bằng anh ơi. úi, sao anh biết rành rõ quá vậy???Anh đã từng đụ ai
chưa?? ối… ối… chết con Chúa Thánh thần ơi! Chịu không thấu, sống không… nổi nữa mình ơi… Nhè nhẹ chút anh ơi là anh…

Giọng nàng thảng thất, tội nghiệp, nghe như người đang chết chlm giữa dòng. Hai tay nàng vò rối bung đầu tóc vàng óng của Bill lên, rồi lại cho ra bức mạnh những cụm cỏ mọc quanh đó. Hai chân nàng đập thùm thụp xuống đất, và mặt nhăn nhưđang khóc. Lưỡi của Bill vẫn hùng hục ủi mạnh, móc mạnh mồng dóc của Susane. Bill làmtận tình, làm chămchỉ… Susane càng rên thê thiết, lưỡi Bill càng xông xáo nhiệt tình hơn. Vì chàng nghe đầu lưỡi đang thấm mặn những đợt nước lồn túa ra từ tử cung của Susane. Sướng không chịu nổi. Chàng đang làm cho bà dì phải lăn lộn cuồng nộ như con cá dãy chết trên cạn. Bill còn vói tay lên phía trên, quơ trái vú, bóp mạnh, rồi xe đầu vú lăn tăn… Mồ hôi trên mặt dì Susane và ra như tắm:
– Bú xong trận này, Bill vói tay lấy khẩu súng săn, để ngay thái dương của em, tặng cho em một viên nhé. Vì… embiết mình… sẽ không làm sao sống được nếu có một ngày phải xa anh vĩnh viễn… Bill ơi. Biết làm sao diễn tả cái sướng này bằng lời nói được hả Bill. ém mê anh rồi…

Miệng Susane gào, nhưng hai chân cứ ủi người lên phía trên, làm Bill vửa bú lồn vừa phải bò theo. ánh sáng buổi đứng trưa hơi chếch sang hướng Tây, rồi bóng những chùm lá từtrên cao rọi xuống tấm bạc của lều vải màu vàng, những bóng đen lung linh. Cả khoảng rừng hoang vắng, im lặng, đang ồn ào những tiếng rên, gào của Susane, dù Susane đang gào thét từ trong lều vải kín đáo. Bill thích thú nghe tiếng dì Susane gào lớn nhưthế, vì chàng hiểu do những đường lưỡi nghệ thuật của chàng đang tấn công mạnh vào huyệt đạo của lồn dì.

Để dì có cơ hội lấy hơi mà thở, Bill rời lưỡi khỏi mồng dóc, đưa xuống dưới hàm, đâm thẳng vào lỗ lồn, xong quậy nhẹ nhè. Chàng nghe mồm mình ngập đầy nước lồn mằn mặn của dì Susane. Hai ngón tay chàng không quên xe xe cáỉ cục gân nhô trên đỉnh lồn… Susane sung sướng cực điểm, đã có lúc nàng không còn la gào gì nữa, mà chỉ nhăn rúm khuôn mặt, im lặng tận hưởng muôn ngàn nỗi sướng túa ra do lưỡi Bill tặng nàng…
– Anh… ơi… Anh đâu rồi? Xin anh, em xin anh, trườn người lên, đâm cặc vào lồn em lần nữa. Chỉ có vậy em mới không cắn môi mà chết… Đúng rồi, trườn nhanh lên… Đó, đó, đâm cặc vào, vào hết đi. ối, ối. Cháu của dì ơi, con làmdì khóc cho con vừa lòng nhen? Ai mua phút thần tiên này bao nhiêu tôi cũng không bán. Cháu tôi đang đụ tôi nè Trời cao đất rộng. Ôi, nó nắc dễ sợ quá đi. Cháu tôi đang địt, đang làm cho bụng tôi phải phình lên, phải mang thai… Cực sung sướng…

Susane nói điên, nói sảng. Nói không đâu vào đâu. Nàng không còn tự chủ được nữa. Nàng không còn kiểm soát những suy nghĩ bị khoái lạc nhận chìm xuống. Susane chẳng nhớ mình đang hiện hữu trên đời Nàng tưởng mình đã hồn lìa khỏi xác, bay bổng trên thượng từng không khí… Vì cặc Bill đang nắc không ngừng. Nắc xiêng, rồi nắc xéo. Thân người Bill đè bẹp bộ ngực căng cứng của Susane. Mu cặc Bill đang dày xéo chòm lông lồn rậmrì của Susane. Nàng há mồm cắn nhẹ vào bã vai của Bill, và mồm thoát ra tiếng rên lạ lùng, nghe tội nghiệp nhưngười sắp chết…
– Cắn mạnh vàơ đi dì. Con không đau đâu. Con muốn dì phải tận hưởng hết những giây phút thần tiên này. Dì cứ cẩn, dầu con có phải chảy máu. Miễn sao dì được hoàn toàn hạnh phúc. Đó, cẩn đi, cắn mạnh đi Con đụ dì có sướng không? Đó dì xàng cái mông mạnh hơn nữa cháu mới đã dì ơi.

Thế là Susane được bật đèn xanh. Nàng tha hồ ngoạm vào bã vai của Bill mà cắn. Tay nàng tha hồ bấu mạnh vào lưng Bill mà quào. Mông đít nàng tha hồ xàng mạnh. Sau hơn mười phút. Bill bỗng gào lớn hơn cả Susane lúc nãy:
– Ra với con đi, dì Susane. Chịu hết nổi nữa rồi. Hơn tiếng đồng hồ rồi chứ ít ỏi gì đâu. Phải ra với cháu dì ơi. Nghe nè, Bill đang đi với EM đó Susane. Anh đangbắn tinh trùng vào đáy lồn em đó Susane ơi. ối, ối, sướng. Cực kỳ sướng. Anh sẽ chẳng bao giờ xa EM đâu Susane…

Nằm dưới, Susane cố tập trung tinh thần cùng với Bill một lúc. Nàng nghe những tia tinh tlùng Bill bắn vào rõ mồn một. Nàng hiểu là Bill đang chuyển vào người nàng sự sống của một hài nhi. Susane mở mắt không muốn nổi. Nàng muốn chính mắt nàng chứng minh phút thìêng liêng đó. Nàng muốnthấy Bill đang sướng như thế nào mà phải bật tiếng kêu nàng bằng EM và tự xưng là ANH? Cả hai ôm nhau thở. Mồ hôi cả hai dính chèn nhẹt vào nhau. Nhập một. Không rời. Như keo sơn. Nó sẽ tượng hình. Nó sẽ lớn lên theo ngày tháng. Nó là kỷ niệm của cuộc tình trái cựa, và báo trước nhiều đau đớn. Susane chịu thế, bằng lòng thế, chấp nhận thếvì lý lẽ của trái tim nàng.

Bill đang nặng trịch đè trên người Susane. Chàng nghe tứchi, và khắp châu thân rã rời, mệt mỏi sau hơn tiếng đồng hồ chiến đấu tận tình. Mùi thơm tấm thân trinh tiết Susane bốc nồng lên. Mùi nướclồn hăng hăng của lồn Susane vẫn còn phảng phất trên môi chàng. Bill chẳng muốn rời lồn dì. Chàng tiếp tục nằm lỳ ra đó tận hưởng cho hết dưvị khoái lạc tuyệt trần của hai cho nhau. Bill đang nghe cặc mình được lồn dì Susane mút mút. Cái sướng lâng lâng như quà tráng miệng sau bữa cơm chính. Chàng cũng cố nhích nhích khúc gân của mình đáp lễ. Xong cả hai nhìn nhau cười nhẹ, như đang hiểu ý:
– Cả hai ra một lần sao nó sướng thế hả anh? Susane hỏi.
– Một lần anh ra như thế, có đủ cho EM thụ thai không hả Susane? Bill hỏi.
– Không, không và không. Em cần ngàn lần như thếnữa. Anh hiểu em muốn nói gì không?

Vừa nói, Susane vừa cầm khăn lông nhỏ lau tấm lưng lớn của Bill. Nàng lau luôn khuôn mặt thông minh, còn đầy thơ ngây của cậu bé. Susane không tưởng tượng được Bill, trong phút hoàng đạo của tình dục, đã chợt gọi nàng lìằng EM. Có cái gì hoang đường, không tưởng như chuyện thần tiên. Có cái gì mông lung, nhẹ nhàng như những mảng mây trời mùa Hạ. Bill gọi nàng bằng em, thì nàng cũng chỉ biết thế. Biết, nhu biết một lời trẻ thơ ngây. Chứ hoàn toàn không dám ý thức đó là lời THƯƠNGYÊU Bill đã tặng nàng. Vì Susane sợ van cái sợ có nguyên cớ, rằng phải có một ngày, nàng, trước vành móng ngựa, gục đầu nghe những lời nhục mạ của Quan tòa về tội nàng hãm hiếp trẻ em.

Tối hôm đó, cả hai đã nhóm lửa sáng rực cả khu rừng. Để ấm, để hạnh phúc, và để Trời Đất chứng minh cho cả hai tràn ngập triệu triệu Hạnh Phúc. Thịt thỏ nấu rượu chát đang bắc trên bếp lửa. Chai vang được khui uống mừng ngày cả hai tỏ tình. Tiếng gà rừng gáy đâu đó trong rửng sâu, tiếng vượn hú, tiếng chim cú kêu, tất cả làm không khí tình tứ tăng thêm những thâm tình.

…Cho đến đêm nay, đang nằm trên ngươi Ngọc, đang nầc, mà Bill tưởng mình đang nãm trên người của dì Susane. Chàng nhắm mắt làm tình như sóng vỗ vào ghềnh đá. Bill lầm thầm gọi tên SUSANE để nhớ tiếc, để yêu thương.

Tôi với mẹ len lén rời phòng, nhường sự yên tịnh hoàn toàn cho hai chị ~ận hưởng với hai quân nhân Hoa Kỳ. Một trắng, một đen. Và, kể từ tối hôm đó, chỉ Ngọc và Loan đã chẳng bao giờ trở lại tiếp tục nghề dạy học nữa. V^t chất và tình dục đã mặc nhiên níu kéo hai chị ở lại với mẹ tôi. Hai chị đã được mẹ tôi giao cho công việc quản lý hai cái Bars mới. Như tôi đã nói, hai chị tha hồ kiếm tiền, và, dĩ nhiên, cũng tha hồ “ngử’ với hàng lô nhu”ng sĩ quan Mỹ cấp tá trở lên… Bây giờ, nếu có dịp đến bar của hai chị để uống rượu, ông Hiệu trưởng trường Marie Curie, nơi hai chị làm Giáo sư, sẽ chẳng thể nào ngờ nổi đó là hai cô giáo tên Ngọc và Loan.

Nếu đất nước có can qua hai lần vì sự hiện diện của lính Pháp và Hoa Kỳ, thì ngược lại, bốn mẹ con tôi đã nhờ đó, tha hồ giàu cáo, và nhất là tha hồ tận hưởng TÌNH DỤC.

Chúng tôi hoàn toàn không biết trên Nghĩa Trang Quân Đội đã mọc thêm bao nhiêu nấm mồ mới. Cũng chẳng màng đến Tổng y viện Cộng Hòa có bao nhiêu chiến sĩ nữa phải cưa chân, hay mù mắt. Và nhất là, bàn chân xâm lăng của lính Bắc Việt Cộng Sản đã dẫm vào vùng Long Khánh. Cái kết cuộc đau thương, bi thảm của Chiến tranh Miền Nam, một phần, do những người không chút lòng ái quốc như mẹ con tôi? như những tướng lãnh đảo chính xong, dông ra ngoại quốc, như bầy Lãnh đạo tham nhũng… Tấm gương soi đổ Của tịch sử chắc vẫn còn. Lẽ tất nhiên, đôi khi tôi tựthấy lòng ô nhục. Nhưng có lẽ chẳng bằng một phần triệu sự ô nhục của Vị Tổng tư lệnh, cũng là Nhà lãnh đạo sốmột của dân tộc đã chùn ra khỏi nước bốn ngày, trước khi xe Tăng địch bò qua Cầu Bình Lợi.

Bây giờ người ta nghe đó đây, từ trong nước, đến đoàn người lang thang biệt xứ, những tiếng thở dài, chép miệng, hối tiếc… rằng đáng lẽ đất nước đã không
oan uổng, tức tưởi rơi vào tay kẻ thù lấy máu nhuộm đỏ lá cờ Nhưng, không ai nghĩ đến việc, nếu cuộc chiến còn kéo dài, ngoài những lính nhƯúc, Đại Hàn, Thái Lan, Tân Tây Lan, Phi Luật Tân vân vân… đàn bà Việt Nam vẫn còn là vợ hờ, là VẬT CHƠI quá rẻ tiền cho những người lính Viễn chinh.

Và điều buồn cười nhất, bây giờ, ngoài Sàigòn, còn có cả Hà Nội, tình dục vẫn là món hàng béo bở nhất cho nhà nước làm giàu trên “xương máư’ của chị em ta. Đến nỗi, phụ nữViệt Nam đã được Bác và Đảng xuất khẩu sang bán tại Nhật, Cam Bốt, Đại Hàn, cùng những nước Đông Âu. Thật là điều không ngoa tí nào,
khi nghe ai đó bảo rằng: Đàn Bà Việt Nam là Mẹ Thế Giới…

Hết (Truyện 18+ hay hay nhất)

VN88

Viết một bình luận