Anh bạn ngoáy riết cũng thấy nước nôi rịn ra. Anh lấy ngón tay banh cái mép ra và xoáy xoáy như cạo ống xi lanh xe làm con nhỏ muốn điếng. Anh tằn mằn day cái hột le thì con nhỏ cứ co rúm người lại mà kẹp chặt lấy ngón tay anh, rồi cứ cà inh cà ang xàng cái lồn cho cái hột le sát sàn sạt vào làm cho nhỏ nứng đỏ mặt.
Vậy mà khi anh muốn ăn lòn qua cái mép bên kia là con nhỏ ghịt tay chặn liền. Nó la tá hỏa lên: hổng được, mày muốn ăn gian. Tao đã nói chỗ đó là của thằng bạn mày, tao phải giữ để dành cho mình nó. Cái gì bên mặt là của mày, cái gì bên trái là của nó, hổng có lộn xộn của nhau.
Thằng bạn tôi vốn trây nên làm ngặt con nhỏ: vậy chớ mày chỉ có một hột le thì thằng nào rờ, thằng nào đừng. Con nhỏ cũng hổng vừa, nó trả lời răm rắp: thì đứa nào rờ xong nhường cho thằng kế, còn không thì hai thằng rờ úp chung nhau. Anh bạn lắc đầu chịu thua.
Cũng buổi trưa, anh bạn hỏi thăm con nhỏ có bị thằng cha ghẻ cắn đứt vú nữa hôn. Con nhỏ nói không, nhưng lại nói thêm: dẫu cho tao có bị cắn thì mày cũng đừng mong kiếm chuyện xin thoa thuốc đỏ để loạng quạng rờ một chút đỡ ghiền đâu nghe.
Đến nước này thì anh bạn tôi đưa hai tay lên xin hàng, với tâm phục khẩu phục. Con nhỏ dạng chưn tèn bẹt ra mà hối anh bạn: nè tao đặc ân cho mày rờ lần chót, mày muốn làm gì thì đại đi để tao dìa, chả sắp tỉnh rồi. Mụ nội chả, dìa thế nào chả cũng đòi đụ thiếm xực cái nữa rồi mới chịu dọt. Tội nghiệp bà già lại bị chả bắt chàng hảng lồn ra cho chả vọc và thọc đau thấu tử cung thì chả mới đụ thấy đã.
Được lời như cởi tấc lòng, anh bạn lột phăng cái váy lên cao, nâng hai giò con nhỏ gác vào vai và rúc đầu vô mà cắn, mà bú lồn con nhỏ. Con nhỏ khoái quá, lăn lộn và vùng vằng, nhưng cứ trịn nguyên cái lồn vô sát lưỡi anh ta. Anh lợi dụng đưa luôn hai bàn tay bóp cả hai cái vú con nhỏ. Con nhỏ la oai oái: đọ, được cái này là quay sang cái khác, đồø ăn gian, bỏ bớt một bên vú tao ra.
Anh bạn tôi dù có trời gầm cũng hổng nhả nên cứ vừa bú lồn vừa bóp ngấu bóp nghiến hai vú con nhỏ. Con nhỏ vừa nhột ở trên, vừa nhột ở dưới, đung đưa vắt vẻo như bị nhốt trong cái võng, cà oặt cà ẹo uốn mình liên tiếp. Anh bạn bú lồn đã rồi lia lưỡi liếm luôn xuống vùng hậu môn con bé.
Khi buông ra, con nhỏ muốn hụt hơi. Nó vội vàng kéo váy áo thẳng lại, hấp ta hấp tấp giống bị ma rượt. Nó hối hả xua bàn tay la bái bai rồi dông tuốt. Mặt anh bạn còn chèn nhoẹt khí của con nhỏ. Anh thẫn thờ như tiếc rẻ.
Anh kể chuyện lại, thêm nhờ chất cà phê làm cho tôi tỉnh ngủ ra. Tôi còn chưa biết mở lời như thế nào thì anh bạn cà kê thêm: cậu thấy con nhỏ bắt đầu say cậu rồi đó. Nói thiệt là nếu trưa này con nhỏ có bị cắn rách chỗ nào thì chỉ có cậu nó mới để cho xức thuốc. Cậu giỏi à nha, tớ xun xoe giúp nó bao lâu rồi mà nó có để ý gì nhiều. Có lẽ tại cậu khéo nịnh phụ nữ nên đánh cú nào trúng ngay hồng tâm của mấy mẹ tức thì.
Tôi định kể lại công việc ngày nay, nhưng anh bạn cứ doãi ra, tránh cho tôi khỏi bị lúng túng. Anh vờ vịt xoay sang chuyện khác, nói những sự việc đâu đâu. Duy chỉ có một lần, anh ấy nói đưa đà: chỗ cậu làm, bà ấy hay bắt chuyện lắm. Sống một mình buồn nên có ai đến là kể lể dứt hổng ra. Lần nào tớ đến săn sóc vườn cho nhà bả là cũng kéo mấy ngày mới hết. Sớm thì cũng 2 ngày, còn cứ sa đà thì đến tuần lễ cũng chưa xong. Thế đó, nhưng ngày nào cũng có “ típ “, vừa có tí tiền, vừa… Anh ừ ầm buông xuôi.
Mãi tới lúc này tôi mới nhận ra việc anh quẳng tôi đến đó một mình là đều có hậu ý. Thì anh đã chẳng bảo bữa nào sẽ giới thiệu cho tôi một chỗ làm ngon lành đó sao. Tự dưng tôi thấy thú vị, nghĩ thầm trong bụng: cha nội này siêu đẳng, hèn chi ổng cứ giúi tôi đi một mình.
Trời khuya dần. Cơn mệt mỏi thấm mạnh, vì tôi vừa trải qua một cơn đấu vật trên giường với bà chủ nhà, lại thêm một lần phục vụ bằng tay, bằng miệng nên rã rời hết cả. Tôi cố giữ mà vẫn cứ phải ngáp dài mới đã. Anh bạn biết ý nên bảo tôi: cậu đi ngủ cho lại sức, mai lại đến làm tiếp cho xong việc bỏ dở. Cậu lại đi một mình, tớ còn bải hoải, muốn nghỉ dưỡng một hôm.
Tôi khép nép bò vào cái nệm, không cần giữ lịch sự thêm làm gì. Vừa lăn đùng ra là tôi ngáo luôn.
Sau một đêm ngủ đẫy giấc, tôi thức dậy với vẻ sảng khoái trong lòng. Tôi không dám động cựa mạnh, sợ quấy rầy anh bạn còn đang lơ mơ. Tôi rón rén ngồi lên và định ra lo phần vệ sinh cá nhân thì anh bạn đã nói: cậu ăn tí gì đã rồi hãy lái xe đi.
Tôi cám ơn anh. Nhai quáng quàng ổ pizza trong tủ lạnh sau khi nướng lại cho nóng và uống thêm ly cối sữa đậu nành, tôi hoan hỉ ra đi.
Cô bé Bonita đang nhăn nhó đứng chà răng nơi căn bếp, thoáng trông thấy tôi vội đưa tay ngoắc lia ngoắc lịa. Tôi lắc đầu, xua tay tỏ ý không dám vào. Cô bé lại ngoắc tay kêu tôi vô. Tôi rất ngại bọn Mễ vì họ chúa ghen tương, lỡ bước vào mà cụng đầu tay cha ghẻ của cô thì có nước lãnh một dao lãng xẹt. Nên tôi cứ đủng đỉnh bước đi, con nhỏ vội bỏ dở việc vệ sinh chạy ra níu lấy tay tôi kéo vào nhà. Tôi run bắt chết, tôi hỏi nó: thằng khốn nạn đâu, con nhỏ biểu: chả đi mất từ hồi sớm rồi.
Tôi vào phía sau nhà mà lòng dạ đánh thùm thụp. Liếc mắt thấy bà má con nhỏ nằm tô hô một đống nơi cái nệm đen xỉn, chẳng áo chẳng quần, người ngợm nhăn nheo như nùi giẻ, tôi vội quay mặt đi tránh nhìn xăm xoi, e bất lịch sự. Thoáng trong đầu tôi lẩn quẩn câu hỏi ở cái tuổi quá lớn như bà ta thì còn thú vị gì mà thằng cha ghẻ của Bonita vẫn cứ đè ra bắt đụ chưa chịu buông tha.
Như hiểu ý, Bonita phân trần với tôi: bà già bị hành hạ tàn nhẫn đêm hồi hôm cho tới sáng nên ngủ hổng còn biết trời trăng gì đâu. Tôi hơi yên tâm, Bonita lôi tôi xềnh xệch vào phía bếp. Mặt con bé nhăn nhăn đau đớn, miệng còn lều phều chất thuốc đánh răng, tôi hối nó: mày làm vệ sinh tiếp đi. Con nhỏ chụp cái bàn chải đưa lên chà qua chà lại tiếp.
Trông cái mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt của con nhỏ, tôi hỏi nó: mày bị đau răng hả. Con nhỏ lắc lắc cái đầu và đưa ngón tay chỉ chỉ vào khoảng ngực. Tôi hiểu ngay nên vặn tiếp: thằng quỉ lại cắn nát vú mày à. Con nhỏ gật gật đầu, rươm rướm nước mắt.
Tôi đứng sau lưng con nhỏ, quàng hai tay qua ôm lấy ngực nó. Con nhỏ la lên như bị phỏng và hít hà đau đớn nhiều hơn. Tôi hỏi nguyên do, con nhỏ mếu máo kể: mả cha thằng khốn nạn, tối qua hắn lượm ở đâu được mẩu xì gà ai hút dở và quăng bỏ, hắn dụi tắt đem về. Rồi đó hắn hành hạ mẹ con tao, hắn bắt tao phải xục cu hắn và ngồi đặt lồn lên cho hắn đụ. Hắn ra lịnh bà già đốt thuốc, cho bả hút một hơi, rồi trao trả cho hắn.
Hắn cứ thế vừa nằm sạng chưn ra hút vừa hối tao nắc lia chia. Hắn thổi khói phù phù khiến tao ho sặc sụa và cay sè cả mắt. Rồi hắn la oai oái bắt tao tăng tốc độ nắc dữ lên. Hắn biểu tao phải xàng cái lồn qua lại, miết đè con cặc chả xuống và cứ nhè hai vú tao mà bóp lòi phọt ra. Mả cha nó, tao bị bóp muốn nổ con ngươi mà nó còn giụi giụi cái đầu thuốc vào cả hai đầu vú tao cháy khét lẹt. Tao càng nhăn mặt thì hắn càng la rối rít lên là sướng và thúc mạnh cu lên.
Hắn đụ tao mệt muốn chết, tay chưn muốn rã rời, chồm chồm như con chó mắc lẹo. Tới khi hắn xổ ướt choèn nhoẹt đầy lồn tao thì hắn lại bắt tao nằm dạng hết cỡ hai chưn ra cho hắn dòm. Tưởng hắn chỉ dòm thôi, ai dè hắn chơi cắc cớ, nắm lấy hai tay tao rồi thúc cái ngón chưn dơ tổ mẹ của hắn vào lồn tao mà xóc như người xóc cát.
Tao thốn mà đau muốn chết, ngón chưn hắn vọc tao cũng nứng nữa, lồn tao sưng múp lên, hột le độn một cục, vậy mà hắn thôi đâu. Hắn lấy ngón chưn dận ịn hết lên cái lồn tao rồi nghiến răng vào mà xoáy. Tao lăn lộn quá cỡ, hắn khoái chí càng xoáy liên miên. Nước mắt tao đổ ra từng dề, tao cuốn như con cuốn chiếu, hắn càng bặm môi bặm miệng thúc gót chưn. Cho tới khi tao ngộp thở, oặt xà lai ra và khí tuôn dầm dề, nhễu nhão đầy nệm, hắn cười hềnh hệch buông lơi chưn. Tao nằm thở giốc như chết rồi. Mẹ tổ nó, học ở đâu cái trò khổ dâm bịnh hoạn đó mà dìa tra tấn má con tao chịu sao nổi.
Nói rồi, Bonita kéo áo bày bộ ngực ra, hai đầu vú lầy nhầy lở lói, điểm đầy những nốt cháy đen thui và sưng tấy lên dường đã mưng mủ. Tôi ngao ngán vô cùng, lắc lắc cái đầu không thể tưởng tượng nổi. Tôi hôn vào gáy con nhỏ, an ủi và vỗ về nó. Con nhỏ cứ nấc lên khóc ròng. Nó vứt xoạch cái bàn chải rồi dụi mặt vào bên cổ tôi mà than thở nỉ non.
Tôi phải đẩy nhẹ con bé ra và xin lỗi vội đi làm vì đến giờ rồi. Con nhỏ phụng phịu, quyến luyến không muốn tôi chia tay, nhưng tôi dứt khoát không nghe. Con nhỏ lon ton đưa tôi ra tận xe, đứng bùi ngùi nhìn theo cái hủ lô phun khói phì phì đen đặc, mà vẫn chưa qua khỏi cơn nức nở.