Đoàn là một tay chơi, mấy ly rượu đó chẳng thấm tháp gì đối với chàng cả. Đoàn chỉ đóng kịch để làm thịt con mồi mà thôi. Trong khi đó Hồng cũng là con cáo già, thuộc nằm lòng những mánh lới Loan đã dạy dỗ. Hai người bắt đầu đánh võ bùa với nhau. Thật đúng là Tú Bà gặp Mã Giám Sinh.
Hồng đỡ Đoàn lên nằm trên giường nàng xong ngồi xuống tháo giày vớ, cởi cà vạt cho Đoàn can thận rồi kéo mền đắp cho chàng xong mới thay đồ đi tắm.
Đoàn giả say nằm nhắm mắt nhưng vẫn theo dõi từng động tác của Hồng.
Lúc Hồng tắm rửa, thay đồ xong trở vô phòng, Đoàn hé mắt nhìn thấy Hồng mở tủ, lôi một đống mền gối lỉnh kỉnh ra.
Đoàn làm bộ như chợt thứd day, ngạc nhiên hỏi:
– Ủa, Hồng làm gì vậy?
Nghe tiếng Đoàn, Hồng quay lại:
– Em định ra sofa ngủ.
Đoàn lật đật bước xuống giường, nhào đến cản Hồng lại.
– Đâu có được. Em cứ ngủ ở trong đây đi. Để anh ra sofa ngủ.
Hồng nhứt định không chịu, vẫn ôm khư khư đống mền gối trong tay.
– Không, anh cứ ngủ trong phòng đi. Em ngủ sofa quen rồi mà.
– Không, để anh đi.
Hai người dành qua giựt lại thế nào mà mền gối rout hết xuống thảm, trongk hi tay Đoàn thì lại ôm gọn lấy Hồng trong lòng.
Đoàn ôm siết lấy cái thân hình chắc nịch, nẩy nở của Hồng trong tay, rồi cúi xuống đặt cái hôn đầu tiên lên môi Hồng.
Thực hành đúng theo sự chỉ dạy của Loan. Hồng làm bộ ngữa ngực người ra sau như để tránh né, nhưng kỳ thực là để nẩy cặp vú sừng bò của nó vào ngực Đoàn.
Đoàn cũng chẳng phải là con nai tơ, hắn biết chắc là Hồng đã chịu mồi rồi, nhưng có lẽ tại cô nàng mới qua, còn mắc cỡ thẹn thùng chút đỉnh vậy thôi. Hắn ôm chặt lấy vòng eo của Hồng, cúi người theo sát mặt Hồng, gắn chặt bờ môi yắn lên miệng cô gái.
Làm như bộ không còn cách chi tránh né, Hồng đành để hắn hôn một cách say sưa. Nàng cũng không quên lè dài chiếc lưỡi qua miệng Đoàn cho hắn nút.
Dù là bị bề hội đồng 30 quả trên tàu vượt biên nhưng thật sự thì Hồng bằng sức mạnh, vũ phu, bằng những lời lẽ tục tằn thô lỗ cùng những cái tát tai đau đớn. Từ đó đến nay Hồng mới được một người đàn ông lịch sự, dịu dàng sang trọng ôm ấp. Đời Hồng còn mong ước gì hơn nữa.
Đoàn bồng Hồng trên đôi tay gân guốc khoẻ mạnh của hắn đến chiếc giường nệm êm ái giữa phòng. Hắn vừa vuốt ve Hồng vừa thì thầm bên tai:
– Hồng, anh yêu Hồng.
Hồng nằm yên, tận hưởng cái hạnh phúc tuyệt vời mà chưa bao giờ nàng dám mơ ước đến.