Lần này thì gã đàn ông đang hành lạc cùng nàng cũng vậy, cũng như Tiên Vương, gã cũng không thể nào cưỡng lại những cám dỗ to lớn của tấm thân nõn nà như được đúc bằng ngọc bằng ngà của Liên Cơ. Những động tác thuần thục của họ Sỹ chiếm hữu thân thể trần truồng ấy như được trợ giúp cổ vũ bởi những tiếng la hét chém giết bên ngoài của binh tốt họ Sỹ giờ này đã chiếm cứ lấy Ngô Cung, tiếng la hét thất thanh của đám thái giám và cung nữ đang bị chém giết và hãm hiếp không nương tay. Chưa bao giờ Liên Cơ phải hầu hạ một gã đàn ông khác ngoài Tiên Vương, trước giờ nàng luôn tâm niệm tấm thân ngàn vàng của nàng suốt một đời này sẽ chỉ thuộc về một mình Tiên Vương vậy mà lúc này nàng đang thất thân với gã họ Sỹ, lại chính là kẻ đã chiếm cả đất nước của họ Dự và dìm nó vào biển lửa biển máu. Chưa bao giờ Tiên Vương hành hạ nàng theo cách mà gã họ Sỹ đang làm với nàng, gã đè ngửa nàng ra trên long sàng khiến cho người Vương Hậu cả đời được nâng niu yêu chiều suýt chút nữa thì chết vì ngộp thở. Liên Cơ không nén nổi ho sặc sụa khi họ Sỹ không ngừng đút cái vật quái gở ấy vào trong người nàng như một kiểu tra tấn khiến người đàn bà đau đớn nhất. Nàng chỉ biết kìm nén nước mắt không dám ho he để mặc tình cho họ Sỹ chiếm đoạt nàng. Gã vừa địt nàng theo cách của một gã võ tướng, thô lỗ và bỉ ổi, không thèm chú ý chút gì đến cảm xúc của người đàn bà mà chỉ hòng đem đến sung sướhg cho bản thân mình. Giờ điều mà Liên Cơ lo lắng nhất không phải là việc tấm thân của mình bị họ Sỹ làm cho ô nhục mà điều nàng quan tâm là việc làm sao kéo dài được thời gian, cơn chăn xô gối lệch cùng họ Sỹ càng lâu thì Thái tử Dự Văn con trai nàng sẽ càng có thêm nhiều thời gian để chạy trốn đến nơi an toàn. Chỉ sợ đến lúc chán chê tấm thân của nàng thì họ Sỹ sẽ quay sang con trai nàng và sẽ phát hiện ra dưói tấm chăn bông kia chỉ là một chiếc gối còn thái tử đã chạy khỏi cung. Chính vì vậy Liên Cơ thay đổi một cách đột ngột thái độ của nàng, ngay bản thân nàng cũng không thể ngờ được việc một thân gái yếu ớt như nàng lại có thể hất gã võ tướng đang hì hục thì thụt trên bụng nàng lăn về một phía. nàng muốn làm một cái gì đó cho gã họ Sỹ thêm hứng tình nhưng bao nhiêu nỗi cay đắng và căm phẫn cùng với tâm trí luôn hướng về đứa con trai đã ngăn không cho Liên Cơ nở cùng gã nụ cười đưa tình dâm dật nào đó.
– Xin Sỹ đại nhân dừng tay cho thiếp được thở một chút, ngài làm cho thiếp suýt nữa thì chết dưới tay ngài. Không biết đã biết bao nhiêu người con gái yếu đuối như thiếp vì ngài mà phải chịu cảnh ngọc nát châu trầm rồi đây.
Liên Cơ nói và bàn tay nàng ngượng ngùng lần sờ xuống bên dưới háng của gã, chạm vào cái vật khủng khiếp vừa mới tuột ra khỏi cửa mình của nàng. Không phải là lần đầu tiên nàng được sờ tay vào cái vật ấy, nhưng áo với của Tiên Vương thì cái của họ Sỹ không những dài hơn mà nó nóng hổi và rất cong, cái đầu khấc tím bầm hằm hè như bực tức vì đang được đánh chiếm cửa động của nàng lại bị kéo tuột ra.
– Nàng thấy của ta so với của cái lão già Tiên Vương thì hơn đứt chứ hả ? Đàn bà vào tay ta thì luôn được sung sướng đến tột cùng. nàng ráng chiều chuộng hầu hạ ta,khi đăng ngôi ta vẫn sẽ giữ nàng làm Vương Hậu, vẫn làm mẫu nghi thiên hạ.
– Thiếp đa tạ Sỹ đại nhân, giờ để thiếp chăm sóc ông tướng con của ngài nhé.
Miệng nở nụ cười như hoa hàm tiếu lúc vào xuân song trong lòng Liên Cơ như có trăm ngàn nhát dao đang đâm vào tim gan dày vò nàng. Ngay bản thân Liên Cơ cũng chỉ biết tự mắng chửi mình vì ngay cả với Tiên Vương mà nàng hết mình yêu quý nàng cũng chưa bao giờ dám buông những lời dâm dật của bọn thị dân hạ tiện như vậy lúc ân ái. Có lẽ chính bởi gã đàn ông đang chiếm đoạt nàng cũng chỉ là một kẻ hạ lưu không hơn kém vậy nên nàng nói ra những lời đó là rất phù hợp với gã. Đầu ó Liên Cơ lúc này chỉ hoàn toàn nghĩ đến đứa con trai đang trên đường chạy trốn của mình, hoàn toàn không để ý chút gì đến việc mình đang dần cúi đầu xuống, chiếc miệng xinh xắn mở to dần ngậm lấy cái vật đen đúa của họ Sỹ đút vào. Trong đời nàng, đây là cái vật bẩn thỉu nhất trước giờ được đút vào trong mồm nàng, mùi vị tinh khí nơi đầu khấc rỉ ra cùng cái mùi đàn ông nhớp nhúa chút nữa khiến Liên Cơ nôn oẹ. Mồ hôi và tinh khí có lẽ từ những lần hành lạc trước vẫn còn lại nơi thân cặc họ Sỹ, vốn dĩ có lẽ đến cả tuần trăng bận bịu với việc điều binh khiển tướng nổi loạn tiếm quyền, chẳng màng đến việc vệ sinh hay tắm rửa, càng khiến cho cái vật đàn ông của gã có cái mùi khó chịu đến vô cùng.
– Bú đi, nút mạnh lấy….đó vậy đó, nàng làm khéo lắm, làm cho ta thích thú rồi ta cũng sẽ sủng ái nàng.