Với nước da ngăm ngăm đen, mịn màng thể hiện sắc dân Mã lai sống gần đường xích đạo quanh năm nóng,- đốt cháy nên đen?!- hương sắc mặn mà, duyên dáng, vẻ đẹp ngầm ẩn hiện qua ánh mắt long lanh, nhìn khá hấp dẫn. Hai vú nàng hơi to và đen thui, đầu vú nhọn hoắt nhô cao ra trước.
Tài phú đổi vị trí để cô gái Mã lai ngồi giữa Janette và ông, tay ông vói mở hàng nút, nhưng nàng nói cho em tự nhiên vừa chồm dậy đã thấy chiếc xà- rông rơi tõm xuống đất, nghiêng người tay áo tuột khỏi. Cô gái có vẻ ngạo nghễ thơm tho, không cần hỏi tuổi Tài phú phỏng đoán chừng 18- 19 là cùng.
Tài phú muốn hưởng sự thơm tho mới lạ đó, liền kê mặt gần, thì cô ôm hôn thắm thiết bất biết người đối diện là ai.
Tài phú vừa nói thì nàng nằm ngửa hiến dâng, dang rộng hai chân như không cần che đậy vùng cấm địa, khoe hết khe lạch chốn đào nguyên ngàn năm bất tuyệt kia. Mặt sao ngao vậy:” âm môn đen ngòm, dài thọc như vầng trăng 16 vừa lú dạng”, tỏa ra hương thơm lạ kỳ, đượm tình. Tài phú liếc nhìn thái độ vợ, nàng nhoẻn miệng cười như thầm chúc mừng cho chồng sẽ hưởng lạc sự thú trọn vẹn, chàng liền đưa vưu vật vào thâm dò chốn thâm cung. Chàng nắc, nhấp nhấp nhè nhẹ, cô gái như còn đau nên the thé rên nho nhỏ, từng tiếng tỏ tình:
– Anh ơi em sướng, nhưng đau thốn từ tận bên trong, anh nương tay từ từ.
Vốn mang tính hào hiệp, Tài phú ngâm con chim cho âm dương hòa quyện, cho trời đất gần nhau hơn. Đất Mã liền Singapore- cảm thấy cô gái ôm lưng mình ghì xiết- như dải đất liền nhau. Chàng hơi cho dương vật di động làm việc, gồng để chim cương thêm lên thấy nàng vẫn nằm yên, và nét mặt luôn tươi cười, Tài phú khom xuống hôn, nút lưỡi, bèn trở lại nắc mạnh bất tận sướng khoái tận mây xanh, Tài phú bắn xã ngập tinh khí tích tụ trong âm đạo nàng.
Xe chạy chậm, đường siêu xa lộ bằng phẳng êm êm, gió đồng thoang thoảng thổi vào xe, Tài phú tận hưởng lạc thú yêu đương như thầm cám ơn người vợ khéo tuyển lựa gái đẹp- của lạ cho chồng.
Uyển My hứng tình, bèn ôm Phong hôn chồng dồn dã, chỉ có Janette ngồi trơ trọi như người ngoại cuộc..Nhưng Tài phú xong cuộc ôm hôn vợ như cám ơn..
Đoàn xe ngừng hẳn ngôi biệt thự, họ được mời vào ăn trưa, xong và chuẩn bị lên đường tiếp vùng biển Phú Két còn hơn 100 cây số.
Họ tới sớm nên một số tắm biển, người dạo khu bán vật dụng kỷ niệm, đồng chung hưởng không khí trong lành. Xa xa từng đợt sóng nhấp nhô đùa giỡn cuốn chạy xô nhau vào bờ cát trắng.
Từng làn gió thổi mát làm đoàn du khách rảo bước không biết mệt.
***
Tối hôm đó tại ngôi biệt thự sang trọng nằm ngoại ô thủ đô Bangkok, chỉ có Lý Tế Thâm và nàng thiếp Tuyết- Lê, bên kia ông bà Tusima, và ông bà quản lý trung gian tại ngôi biệt thự của Toro Mercado. Họ họp bàn- điểm trung gian- chuyển từng mắc hàng. Ho lý giải:”nếu bể địa điểm nào vá lấp chỗ đó, như tàu hàng nhiều ngăn, không sợ chìm hết.
Trước hết xưởng sản xuất đưa một phần về Thủ đô Bangkok bán, tồn kho xuất cảng sang các nước Singapore, toàn lãnh thổ nước Úc, nơi nào có kho chứa thực phẩm Á châu xuất cảng, khéo ngụy trang gửi kèm loại đá quý đi chung- lời hơn đi đường chánh thức.
Tuyết Lê ngồi bên cạnh chồng- ông Thâm, lắng nghe họ dùng tiếng Quảng Đông đối thoại trong thương vụ, trách nhiệm Lê theo dõi kiện hàng gói như “bưu phẩm” nhỏ trước khi gửi. Rồi báo cáo mật về chồng hay Tài phú sau đó.
Lý Tế Thâm quay sang Tuyết Lê, nàng tỳ thiếp yêu thương lãnh phần trọng trách. Đưa tay, nàng liền ngả người vào lòng cho chồng âu yếm, hôn cách nồng nàn như ngầm thưởng. Vợ viên quản lý cũng bước ra, đưa biên bản phân công cho ba cặp ký tên, rồi họ đồng đứng dậy. Ông Tusima nháy mắt, và ra dấu “như bụng phình lớn” ông Thâm trực nhớ:
– Em là thiếp, thay mặt anh như chồng, ký nhận theo dõi hoàn toàn như vợ chánh ở địa phương, mọi người nghe rõ, rồi ông nắm tay tỳ thiếp mình bước thẳng vào phòng.
Hai người ra áo quần, ông chủ nhìn thẳng cặp “tuyết lê” hóa hình, trên ngực trắng như tuyết. Con chim ông bắt đầu rọ rạy và to dần cho đến khi hai người nằm ôm nhau. Ông Thâm hôn Tuyết Lê, và hỏi:
– Em còn đau trong âm đạo không?
Nàng lấy mình tay rờ, rồi nhận nhận cửa âm môn, nàng im lặng. Chim anh to và dài liền đưa vào âm môn, một cảm giác lạ vừa ấm ấm len lỏi , Tuyết Lê rướn người, như một luồn điện chạm nhẹ vào tê rần người.
– Ôi!, em sung sướng được làm vợ anh, chồng em giàu lòng từ tâm, đại lượng người nữ nào đến với anh dâng nhụy đào đều được ân sủng và mãn nguyện. Nắc đi anh, nhịp mạnh cho hai khối thịt trở nên một. Đồng tâm hiệp lực…
– Anh phải hứa với em đừng phụ phàng nhau, bỏ rơi em, tuy tuổi tác chênh lệch nhưng em không mặc cảm chuyện ấy.
Riêng em hứa với anh mãi mãi vợ ngoan hiền, vâng phục anh suốt đời. Tấm tình chung khắng khít như khối đá quý, rạng rỡ như kim cương.
Lý Tế Thâm nghe lời thỏ thẻ của tỳ thiếp rót vào tai như tở mở tâm can, nắc nhịp từ từ để Tuyết Lê mê mẩn, âm dương hé nở- rộng đường thì tinh dịch xâm nhập dễ dàng vào tử cung, chàng muốn cấy “phân tử”- một tinh trùng- vào chốn âm cung nàng, người tỳ thiếp là vợ. Có con là sợ dây vô hình ràng buộc nhau mãi mãi, vợ không phản bội chồng, chồng là rường cột là tổ ấm gia đình. Tâm niệm ông Lý Tế Thâm giao hợp là phải cố đạt cho bằng được vợ có bầu, đêm nay và dịp thuận tiện dài dài khi về lại Úc.
Xe chở phái đoàn xuống Phú Két. Địa điểm du lịch phía Nam Thái Lan, khá nổi tiếng bãi biển dài rộng và sạch, khách sạn bốn sao, và nhiều loại hải sản rẻ tiền
Thanh Nguyệt theo chồng- ông Đông, đêm ấy tại khách sạn cả ba mới có thời giờ tâm sự.
Thanh Nguyệt cho biết ông chủ Lý Tế Thâm như cố chiếm đoạt trái tim nàng cho bằng được nên giao hợp lúc nào cũng quý từng giọt tinh trùng, không xã bỏ, để mang bầu với ông. Bằng giọng run run đầy cảm động cho chồng và Tú Quyên ngồi bên cạnh nghe.
– Em Tú Quyên, chị sẽ là vợ của ông chủ Lý Tế Thâm, chồng chị đây em cứ mặc nhiên, nhưng đêm nay chị em mình sẽ chia niềm hoan lạc chung.
– Thanh Nguyệt, – ông Đông nói: vợ chồng mình xa nhau vĩnh viễn hay sao?- Không, hoàn toàn không nhưng em đang ở thế kẹt chưa “tháo lui” được.
Trong căn phòng khá ấm cúng ba người châu đầu tâm sự, như thấu hiểu khó khăn của Nguyệt với chủ trong giao tế làm ăn, mà cái “lá đa” là đối tác qua lại.
Còn Tú Quyên giao tình với ông Đông, hơn hai tháng nay đã tắt kinh nhưng chưa dám nói ra vì bà muốn có thêm con tự nguyện, khi tuổi đời vừa hơn bốn mươi là ước nguyện cách thầm kín của bà.
– Anh Đông, – em vừa tắt kinh đầu tuần, có lẽ đã thụ thai trên du thuyền anh à!. Anh khá sung sức, tinh lực dồi dào, em nhớ đêm nào cũng đều đều giao hợp hai cử, nhờ ăn uống điều hòa, khí trời mát mẻ nhất là không lo lắng.
– Thiệt hả Quyên?- anh vui mừng lắm. Em Nguyệt nghĩ sao?
– Em vui mừng hơn anh chớ sao, vậy mình cho các con hay nhen.
Sáng mai không muộn, giờ ta vui vẻ. Thanh Nguyệt ra áo đưa bộ ngực tân trang lồ lộ. Tú Quyên kiến văn không cao nhưng đọc được chữ Hán, thông suốt Hoa ngữ, hiểu biết ít nhiều về tướng mệnh học, triết lý nhân sinh của người phương Đông về quan niệm một đời người.
– Chị ơi, chị đã sữa cập vú lúc nào vậy?. Nguyệt bị hỏi bất ngờ, không nhớ. Ông Đông cho biết chừng năm. Tú Quyên tự tin hơn:
– Đúng rồi vì thế mới gặp hoạn nạn, đường “tình ái” thì thênh thang, nếu không nói là mang nét đa dâm kỳ bí, bị nam giới xem như món hàng quý giá nhất thời.
Như vậy, còn nhiều bí ẩn nửa: vú, rồi vòng eo, mông, âm hộ…lần lượt. Eo chị và mông có sữa không. Tiếng dạ có, từ miệng Nguyệt.
– Còn âm hộ chị có lông hơi ít màu nâu nâu, chứ không đen- là tiện cách. Làm vợ người không lâu, sủng ái nhất thời nhưng không chết, trường thọ phúc túc viên mãn.
Tú Quyên liếc thấy dương vật ông Đông- chồng hờ- khá hùng dũng, dài nhưng hơi đen bóng, thật quý cách. Thể hiện qua nét mặt: con người thanh liêm, đức tánh cương trực, thích trắng đen rõ ràng, đơn sơ nề nếp.
Ông Đông vừa được gần bên vợ, rảo bước với nhau ban chiều ngoài bãi biển, giờ ông chỉ còn muốn “oanh tạc” vợ nằm phơi chênh hênh, nghe Tú Quyên kể dài dòng tướng cách, nhưng tới cái âm hộ vợ – lại không đỏ, bờ môi không dày tái tái- như mồng gà mái tơ. Quyên cho “tiện cách”. Nhưng con chim chồng đen thì quý cách. Vậy hai nhập lại có ra “trung cách” hay bàng cách đây?. Ông cứ đưa dương vật vô âm hộ nắc Thanh Nguyệt tơi bời. Miệng lầm bầm: của nhà không “ăn” nè, đem “chiêu hàng” cho ông Chủ, Tài phú, Thợ máy, cho Tài công, rồi … ông Tusima…, ông nắc nữa âm hộ Nguyệt từ tái sang hồng nước tươm rịn. Thanh Nguyệt ôm ghì chặt chồng rên la sướng sướng.. như tận hưởng nghĩa tình chồng vợ.
Tú Quyên, hơi thất sắc thần hồn, ngồi bệt xuống xem kỹ hơn, mép lồn Nguyệt như đang nhai nhai dương vật chồng. Tinh khí ông ọc…ọc chảy ra. Ồ! uy dũng người nữ- Thanh Nguyệt thấy hơi nhón người trở thế- thì tiếng la thất thanh của ông Đông:
– Trời ơi!, sao đau quá như ai bóp đầu khấc anh vậy?
Ông Đông ngả người như né tránh con chim tuột khỏi vị trí, tinh dịch trào theo lai láng bên ngoài.
– Anh tha tội cho em, em đang thực tập:’Nhiếp âm hộ”, thành công ngày về sum họp không xa.
Quá sung sức ông Đông đè tiếp Tú Quyên chơi hiệp nhì, nhớ lời người tình nói thỏ thẻ- em tắt kinh- ông nắc, ông ngâm dương vật cho thật lâu rồi nắc tiếp. Tinh lực ông nhét dồn hết trong âm hộ Tú Quyên, rồi cả ba bước vào nhà tắm.