Bác Ba Phi Sung Sướng – Truyện 18+ Bác Ba Phi Sung Sướng
Phần Mở Đầu: Ông Lão Tội Nghiệp
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận, nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao nhớ về bao kỉ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát…
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận, nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao nhớ về bao kỉ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát… Đang ngây ngất mơ màng trong khung cảnh tuyệt vời, bỗng đâu gần đó có một ông lão định leo ra thành cầu có vẻ như muốn tự tử. Tui nhào ra cái ào nắm lấy ông lôi ngược trở lại.
– Bác ơi! Đừng có làm vậy mà! – Tui nói vẻ trấn an ông lão – Có gì khó khăn thì cháu giúp cho chứ sao lại muốn chết vậy bác?
– Mèng đéc ơi cái cậu này làm cái gì dzậy ta? Tui chết thì mắc gì đến ai đâu mà cậu hổng cho?
– Dạ không dám, cháu chỉ muốn bác từ từ nghĩ lại cho kĩ đã, rồi sau đó có chết cũng không trễ đâu. Có gì khúc mắc bác cứ cho cháu biết, may ra cháu có thể giúp gì được cho bác.
– È he! Cậu này coi cũng đẹp trai hiền lành. Thôi tui chiều cậu luôn đó. Để xem cậu có giúp được tui không hay là cũng chỉ nói dóc thôi? – Ông lão cũng bớt căng thẳng nhưng có vẻ vẫn còn nghi ngờ.
– Thôi được! Bác cháu mình kiếm quán nào vừa lai rai vài chai bia vừa tâm sự nhé.
– Hổng được đâu, tui hổng có uống bia – ông phản đối.
Tui hơi ngạc nhiên vì hổng lẽ trên đời này có ông già Nam bộ hổng biết nhậu:
– Ủa vậy bác…không nhậu được à…? Hay là uống trà đá……
– Trà trà cái con khỉ khô gì. Tui nói là hổng uống bia chớ có nói là hổng nhậu đâu.
– À…! Thì ra là dzậy – Tui bị chưng hửng, quê quá xá vì không ngờ ông lão này cũng kinh đáo để.
Đi vòng xuống dưới chân cầu kiếm một hồi mới được một quán nhậu có cô chủ quán xinh dễ sợ. Thấy tui cứ để ý đến cô gái, ông lão lắc đầu:
– Chắc cậu cũng có ngày giống như tui thôi.
– Ủa tại sao dzậy bác?
– Thôi gọi vài món với mấy xị đế đi đã. Có rượu vào rồi mới đủ can đảm kể cho cậu nghe.
Tui gọi mấy món ngon nhất và ba xị đế. Khi món ăn đã sẵn sàng, tui mời ông lão. Ông uống xong, “khà…!” một tiếng thật đã rồi mới bắt đầu vừa gắp mồi vừa kể:
– Tui thấy cậu đàng hoàng nên hôm nay sẽ đem hết bí mật bao năm của mình ra kể cho cậu nghe. Nhưng mà cậu phải hứa với tui là không được nói lại cho bất kì ai biết ( có lẽ là ngoại trừ các huynh đệ trong diễn đàn của Bác Ba Phi thôi!!! ).
Uống thêm một chung nữa, ông chậm rãi nói:
– Tui thực ra là con cháu của ông Tổ Phi (tức Bác Ba Phi). Tên tui là Dưa, người ta thường gọi tui là ông Hai Dưa. Ông bà tui có truyền lại cho tui một cuốn sách gia truyền về nghệ thuật nói dóc và tui phải có nhiệm vụ học hỏi để truyền lại cho đời sau. Tui thì cha sanh mẹ đẻ đâu có thông minh gì, lại còn làm ruộng suốt ngày có học hành gì đâu. May nhờ mấy cô sinh viên tình nguyện xuống xóa mù chữ nên cũng biết đọc được dăm ba chữ. Vì vậy mà đọc mãi cuốn bí kíp đó cũng hổng có thông được bao nhiêu. Tui đọc ngược, đọc xuôi, đọc ngang, đọc dọc… suốt ngày đêm cũng chỉ hiểu có “chúc chúc”. Bởi dzậy mà nói dóc hoài cũng hổng ai tin nên tui thề rằng nếu như có được một người mà tin tui nói dóc thì tui chết cũng mãn nguyện.
Gắp một miếng mồi, uống thêm một chung, ông lão tiếp tục:
– Bữa kia, tui mới bán được mớ đất cho một người Việt Kiều Mỹ, cũng được kha khá tiền. Tui thấy mấy cô gái miệt vườn thấy anh Việt Kiều nào là mắt chứ nhìn chăm chăm mơ ước được chàng lấy làm vợ. Tui mới sắm bộ đồ y hệt như anh VK nọ. Nhét trong túi cọc tiền thật cộm. Tui la cà hết quán này đến quán khác. Đi đâu cũng được các em chiều chuộng. Tối hôm đó, tui gặp được một em cực kì dễ thương, da trắng như bông bưởi, trông mới có mười chín hai mươi gì à. Nghe tui nói dóc, em cứ tưởng thật, tròn xoe mắt ngồi nghe tui kể chuyện bên Mỹ có Kim tự tháp, trong Kim tự tháp có nhiều em vũ Sexy đẹp lắm, ai muốn rờ thì rờ. Tui còn kể chuyện khủng bố 11 tháng 9. Lúc đó tui đang mua bong bóng bay nên khi tòa nhà sập tạo ra luồng gió mạnh đẩy tui và chùm bong bóng bay đi do đó không bị chết. Em cứ tròn xoe mắt kinh ngạc. Xong xuôi, tui rủ em về nhà tui chơi, tui nói nhà tui bự lắm, rộng hơn cái dinh Độc lập em cũng tin và theo tui liền.
Truyện 18+ Bác Ba Phi Sung Sướng
Ông lão lại uống thêm một chung nữa:
– Dọc đường tui làm bộ nói là tui yêu em, muốn có con với em để bảo lãnh em qua Mỹ cho nhanh, em cũng tin thật. Tui ôm em vào lòng “hung” môi em, em không chống cự mà nhắm mắt mơ màng trông thật tình tứ. Tui dắt em dzô bụi cây dzen đường em cũng đi theo. Tui định cởi áo em ra thì em bảo em mắc cỡ lắm, để em xem hàng của tui trước đã. Tui hơi ngạc nhiên nhưng cũng để mặc em kéo quần tui xuống. Cậu biết gì không?
Ông ăn một miếng mồi rồi nhắp cạn một chung nữa, “khà…!” một tiếng rồi tiếp:
– Em bú C (ông nói theo giọng Nam bộ nghe kinh quá nên xin chuyển lời thành “cu”)tui. Em làm tui phê quá trời. Rồi em bảo tui nhắm mắt lại không được nhìn, nếu nhìn là em bỏ tui luôn. Tui đang phê sợ mất hứng nên phải chấp nhận. Em nhét cu tui vào âm hộ của em. Tui thầm nghĩ: “Đúng là gái còn trinh có khác”, L (xin tạm gọi là Chim cho đỡ kinh) em bót quá nhét mãi cu tui mới lọt dzô được, tui đau quá trời nhưng cắn răng chịu đựng. Chim em ngâm quá chặt cu tui làm tui sướng rân mình. Tui định thò tay xuống rờ chim em nhưng em giữ chặt tay tui lại. Tui hơi ngạc nhiên sao con gái mà khỏe dữ dzậy ta? Chẳng bao lâu, cu tui bị chim em bóp chặt quá đã xuất tinh ào ào. Tui đang nằm phê thì em mặc đồ vào rồi chuồn đi lúc nào không biết. Lúc mặc quần vào mới phát hiện ra cọc tiền của mình bị mất tiêu rồi.
– Vậy là bác bị lừa rồi – Tui buồn cười chen ngang.
– Chưa đâu, còn nữa nhưng để tui làm một chung nữa cho tỉnh táo đã.
Ông dzô thêm một chung nữa rồi tiếp:
– Về đến nhà, thay đồ đi tắm thấy có mùi thúi thúi. Nhìn xuống thì thấy cu mình dính đầy cứt người. Thì ra là lúc nãy nó cho mình chơi lỗ đít nên hèn chi nó bót còn hơn là chim con nít nữa. Mồ tổ cha nó, hèn gì mà nó không cho mình rờ chim.
Nghe tới đây tui không nhịn được cười, ôm bụng cười ngặt ngẽo. Ông già thì cứ tỉnh bơ nhắm mồi uống rượu. Ông tiếp:
– Mồ tổ cha, tưởng đâu mình lừa nó ai dè nó lừa mình. Hổng chừng nó là thằng đực rựa lắm à.
Tui được một bữa cười muốn sặc cả mồi lẫn rượu. Hai người chúng tui ngồi uống rượu đến tận tối mịt. Tửu lượng của tui không cao nhưng vì ông già uống nhiều hơn gấp mấy lần nên có vẻ say trước tui. Tui dìu ông về đến nửa đường thì ông ngăn tui lại ra hiệu cho tui về đi. Tui năn nỉ thế nào ông cũng không chịu:
– Cậu yên tâm đi, tui không có muốn chết nữa đâu vì bây giờ tui sẽ giao cuốn sách này lại cho cậu. Cậu hãy đọc nó nhưng đừng có bắt chước như tui nghe hông.
Tui nhận cuốn sách đưa lên đọc thấy tựa đề: “Ba Phi Nhật Ký”. Tui lật lật thêm vài trang nữa lướt sơ sơ qua mấy đoạn, lúc ngẩng lên thì ông lão đã đi mất hút từ lúc nào.
***
Sau bao nhiêu đêm nghiền ngẫm, tui phát hiện ra nhiều bí mật của Bac Ba Phi mà từ trước tới giờ chưa có ai biết được. Nay xin được giới thiệu cùng các huynh đệ trong diễn đàn của Bac Ba Phi. Nhưng mà phải hứa là không được kể lại cho trẻ em dưới 18 tuổi nhé!!!
Phần 1: Thời Niên Thiếu Của Bác Ba Phi
Tập 1: Dì 8 – Người Hàng Xóm Sau Nhà
Dì Tám là người hàng xóm của gia đình Phi, Dì năm nay đã gần ba chục rồi mà vẫn chưa có chồng.Dì đến vùng này sống lúc thằng Phi mới mười tuổi cách nay khoảng hơn ba năm. Dì sống một mình trong căn nhà ngói khang trang phía sau nhà thằng Phi, cách chừng vài ba chục mét. Nghe nói ba má dì mất sớm để lại cho dì một số tài sản cũng kha khá nên trong nhà dì cũng đầy đủ tiện nghi. Thằng Phi thích sang nhà dì Tám chơi lắm, vì dì hay cho nó bánh kẹo. Thực ra dì Tám cũng cưng thằng Phi, cái thằng nghịch ngợm nhưng cũng dễ thương nên thường làm cho dì vui trong những tháng ngày cô đơn quạnh quẽ. Ở cái tuổi này miệt vườn người ta cho là ế chồng vì con gái ở đây mới mười tám mười chín là đã xà nẹo xà nẹo ít nhất cũng một hoặc hai đứa con rồi. Đôi khi thằng Phi ngây thơ hỏi dì: “Dì Tám ơi sao dì hổng lấy chồng?”, dì im lặng không trả lời, mắt nhìn xa xăm đượm nỗi u buồn khó tả. Thằng Phi thấy vậy cũng không dám hỏi thêm nữa liền bắt qua chuyện khác.
Tối nay thời tiết thật oi bức, thằng Phi muốn đi tắm cho mát nhưng nó thích tắm ao nhà dì Tám hơn vì ao bên đó nước vừa trong lại vừa có xây bậc thang đi xuống, đứng trên thềm xi măng tắm thì sạch sẽ hơn đứng trên cái cầu ao bằng cây đầy rêu mốc của nhà nó. Nó qua nhà dì bằng con đường bí mật của nó: đó là cái lỗ hàng rào được che phủ bởi bụi cây rậm rạp. Chỉ có nó mới biết lối đi này, ngay cả dì Tám cũng không biết, vì nếu biết thì dì sẽ rào lại ngay.
Đêm nay trời tối thui, tiếng nước bì bõm làm thằng Phi khựng lại. Nó căng mắt ra quan sát, nhìn mãi mới thấy có bóng người trăng trắng phía cầu ao. Nó bò thật nhẹ lại gần thêm chút nữa. Thì ra là dì Tám đang tắm truồng ở dưới đó. Thân hình dì trắng nõn nà nổi bật giữa bóng đêm. Hai vú dì thật tròn trịa nổi rõ hai cái núm xinh xinh. Thằng Phi tò mò căng tròn hai mắt quan sát thật kĩ từng động tác của dì… Rồi dì ngồi phệt xuống múc nước xối vào bụng cho chảy xuống háng, đám lông đen nhánh trong làn nước làm thằng Phi vô cùng thích thú. Đây là lần đầu tiên trong đời nó được nhìn thấy một người đàn bà cởi truồng. Những lần trước khác nó chỉ xem lén được mấy đứa con nít hàng xóm tắm truồng thôi, tui con gái còn nhỏ chưa có lông trông trụi lủi, chỉ thấy có cái rãnh thịt chạy dọc giữa háng thôi. Lần này thật là cơ hội ngàn vàng. Nó cứ thế mà rửa mắt… Dì kì cọ rất lâu có vẻ như rất thoải mái, chắc là dì yên trí đêm nay trời tối thui không ai nhìn thấy được…
Bỗng trong đầu thằng Phi nảy ra một ý nghĩ tinh quái. Nó bò thật nhẹ vòng ra phía sau dì Tám… thật nhẹ… thật nhẹ… tiến lại gần… lại gần cái cầu ao… Nó khều thật nhẹ mớ quần áo của dì đang máng trên cành mít rồi rút lui thật êm… thật êm… Dì vẫn không hay biết gì, vẫn bình thản tắm táp… Thằng Phi rút lui vào nhà dì Tám. Nó bước thật khẽ ra phía cửa sau, từ từ khép cánh cửa lại… nó làm thật chậm để cánh cửa không phát ra tiếng kêu cót két như mọi ngày… nó gài chốt lại vì nó biết khi tắm xong thế nào dì cũng vào nhà bằng cửa sau. Sau khi dấu mớ quần áo xuống gầm giường, nó rót một tách trà, ung dung ngồi uống nước ngay phía trước tủ áo của dì, cái nóng bức trong người nó dường như tan biến tự bao giờ.
Mười phút sau, thật sảng khoái, thật mát mẻ, dì Tám vuốt tóc rồi xoay vòng tròn cho nước văng ra hết. Thân hình trần truồng của dì đứng trong bên bờ ao trông như thần vệ nữ. Dì đi tới chỗ cành mít lúc nãy máng áo … “Ối!”, dì la lên ngạc nhiên trong bụng thầm nghĩ: “Rõ ràng lúc nãy mình để đây mà!”, trong bụng dì chợt cảm thấy sờ sợ, da gà nổi khắp người. Dì vội vàng lấy hai tay che vú co ro chạy vào nhà… “Oái…! Má ơi sao hồi nãy cửa mở mà?” dì giật nảy mình vì rõ ràng lúc nãy dì đi tắm bằng cửa sau mà sao bây giờ nó đóng mất tiêu rồi? Đã sợ càng thêm sợ… dì phải chạy vòng ra cửa trước, chỉ còn đó là lối duy nhất dẫn vào nhà.
“Ái cha mẹ ơi…!”, dì giật bắn cả người khi vừa vào nhà đã thấy có bóng người ngồi chễm trệ uống nước ngay trước tủ quần áo của mình. Dì rụng rời cả tay chân, giơ hai tay lên ôm mặt, quên mất là mình đang ở truồng. Thằng Phi cố nhịn cười giả bộ ngơ ngác:
– Ủa con đây mà dì Tám!
Chợt hoàn hồn lại, dì la:
– Cái thằng dịch dzật mày ngồi chình ình đó làm tao hết cả hồn.
Nó cứ giả bộ ngác:
– Con qua hổng thấy dì đâu nên ngồi đây đợi chứ bộ. Nhưng mà… sao dì hổng mặc đồ vzậy?
Lúc này mới nhớ là mình đang “cuổng trời”, dì vội lấy tay che vú che chim lại, trong đầu nhủ thầm: “Thôi chết mẹ rồi, nó thấy hết mẹ rồi còn đâu… Làm sao bây giờ? Nó ngồi ngay trước tủ quần áo rồi…”. Dì ấp úng:
– Con… con… đi ra ngoài một chút được không?
– Để làm gì vậy dì? – Nó giả vờ ngây thơ.
– Thì để dì mặc đồ chớ làm gì.
– Thôi được! Vzậy thì dì cho con ra tắm ao nhà dì nha?
– Ờ thì làm gì thì làm lẹ lẹ đi thằng quỷ sứ.
Nó cười thầm khoái chí trong bụng lao ra bờ ao, cởi cái quần xà lỏn máng lên chỗ cây mít lúc nãy rồi nhảy ùm xuống nước.
Trong nhà, dì Tám quê đỏ cả mặt vội vàng mở tủ lấy đồ mặc vào, trong lòng cứ thắc mắc không hiểu tại sao. Ngược lại còn cảm thấy đỡ lo lắng khi có thằng Phi ở bên mình. Thường ngày dì đâu có sợ ma, nhưng sao hôm nay lại sợ rởn cả tóc gáy.
Dưới ao, thằng Phi vừa tắm vừa nhớ lại hình ảnh trần truồng của dì Tám mà cu nó cứ dựng đứng cả lên. Nó thò tay nắm lấy con cu đang cương cứng, hôm nay nó mới để ý thấy con cu nó lớn hơn trước nhiều. Đặc biệt là ba cái nốt ruồi son nằm trên con cu nó cũng có vẻ như lớn theo. Ba cái nốt ruồi này đã cùng nó lớn lên suốt hơn mười ba năm qua. Một cái nằm sừng sững trên sống lưng của con cu, cách cái khấc khoảng hơn một phân. Hai cái kia nằm bên dưới bụng của con cu, đối xứng với nhau qua sợi gân cu. Cả ba cái này nằm thật đều nhau y như có ai đó sắp đặt. Thằng Phi cũng không cho đứa nào được thấy cái hàng độc nhất vô nhị của nó. Mới có hơn mười ba tuổi mà con cu nó đã dài xấp xỉ một tấc ba và to vừa vặn một vòng của ngón trỏ với ngón cái của nó vòng lại.
Tắm xong, thằng Phi mặc quần xà lỏn lót tót vào nhà. Dì Tám đang ngồi chờ nó với mấy trái bắp luộc nóng hổi để trên bàn. Hai dì cháu vừa ăn bắp vừa tán dóc thật lâu đến khi thằng Phi thấy buồn ngủ xin phép về. Dì Tám muốn giữ nó ở lại thêm cho đỡ sợ ma nhưng rồi cũng để nó về ngủ. Thằng Phi về rồi để lại một nỗi cô quạnh bao quanh dì. Dì buồn bã thở dài mắc mùng đi ngủ, trong bụng cứ thắc mắc mãi chuyện vừa xảy ra.
Sáng hôm sau, lúc dọn dẹp nhà cửa, dì Tám tìm thấy bộ quần áo của mình bị giấu dưới gầm giường. Lúc đó mới vỡ lẽ mình đã bị thằng Phi nó chơi cho một vố sượng chín cả người. Dì tức tối nghiến răng:
– Cái thằng quỷ sứ ôn hoàn dịch lệ kia! Rồi bà sẽ cho mày biết tay…!
Tập 2: Dì 8 Phục Thù
Sau cái ngày bị thằng Phi chơi cho một vố “cuổng trời” chạy lông nhông, dì Tám lúc nào cũng đợi chờ cơ hội chơi lại cho thằng Phi một cho nó biết tay.
Rồi cái cơ hội ngàn năm có một cũng đến. Hôm đó, thằng Phi đi chơi đá cầu ở xóm bên về nóng nực quá, nó thấy trưa nay vắng vẻ không người qua lại nên đánh bạo cởi quần áo nhảy xuống sông tắm cho thoải mái, định rằng khi xong xuôi măng quần áo khô vào về nhà thì không bị mẹ la rầy. Nó nhảy ùm xuống ngâm mình trong giòng nước. Nước mát làm nó hứng chí lên bơi một tua qua bờ bên kia rồi bơi về. Chỉ chờ có thế, dì Tám từ trong bụi rậm chui ra, nãy giờ dì bí mật bám theo sau nó từ đầu xóm. Dì cười thầm trong bụng:
– Lần này mày chết chắc rồi nha con! Hôm bữa mày chơi bà ban đêm thì hôm nay bà chơi mày ban ngày cho biết tay bà.
Dì túm lấy mớ quần áo rồi núp trở lại bụi cây, miệng nở nụ cười mãn nguyện, ngồi chờ cho đến lúc thằng Phi bơi trở lại.
Thằng Phi bơi vòng về mệt quá vịn vào khúc thân dừa nổi lền bềnh sát bờ để nghỉ mệt, trong đầu nó chợt nhớ lại cảnh dì Tám cởi truồng tắm khuya rồi sau đó đứng khỏa thân trước mặt nó vào cái đêm hôm nọ. Cu nó bỗng cương cứng lên. Nó lấy tay vộc vộc cu cho đỡ nứng. Cả tuần nay, từ sau cái đêm hôm đó, nó cứ nhớ hoài cái thân hình trắng như bông bưởi của dì Tám. Mỗi lần như vậy nó lại thấy rất khó chịu vì con cu cứ chổng ngược lên trời, máu nó dường như đã tồn lên đến não rồi.
Thằng Phi thở dài bước lên bờ. “Ô hay”, nó hoảng hồn, “bộ đồ lúc nãy để ở đây mà?”. Tìm quanh một hồi cũng chẳng thấy, giờ náy thì vắng vẻ chẳng có ai qua lại. Con cu cứng ngắt lúc nãy giờ đã teo lại còn chút xíu. Dì Tám ở trong bụi thấy hết tất cả, thấy luôn con cu dài thòng của thằng nhóc Phi yêu quý. Dì phải cố gắng lắm mới nhịn được cười… Thằng Phi tìm hoài không thấy nên đành phải quyết định: “Chết mẹ rồi! Phải chạy vzề cho lẹ thôi!”. Nhìn quanh quẩn, nó thấy có một cái gáo dừa ai bỏ gần đó, nó “À…!” lên một tiếng, lấy cái gáo dừa úp vô cu rồi bắt đầu chạy… Mới được có mấy thước thì:
“A…má ơi…a a a….! Kiến……cắn con…”, thằng Phi quang cái gáo dừa vừa la vừa nhảy cà tưng, hai tay phủi phủi con cu đang bị kiến cắn cho mấy phát đỏ ửng. Dì Tám trong bụi cây vừa mắc cười vừa cảm thấy tội nghiệp cho thằng nhỏ nên vội vàng chạy ra giúp đỡ. Thằng Phi đang đau quên cả mắc cỡ đứng tồng ngồng cho dì Tám cầm con cu lên xoa xoa thổi thổi. Thấy con cu thằng Phi dễ thương quá, có ba cái nốt ruồi son hồng hồng nằm đều nhau, lông cu đang mọc ra thưa thớt… Dì Tám mới có nựng nựng chút xíu là thằng Phi đã cương lên cứng ngắt, con cu cứ chĩa về phía dì như thách thức. Dì Tám thấy quê quê sợ người đi đường nhìn thấy vội vàng lôi mớ quần áo trong bụi ra đưa cho thằng Phi mặc vào.
– A, thì ra dì Tám dấu đồ của con. Không biết đâu, bắt đền dì đó. Kiến cắn sưng cu con rồi nè.
– Ờ… thì… thì ai biểu hôm bữa mày chơi tao, nay tao chơi lại là huề – Dì Tám nói vẻ đắc thắng.
– Huề đâu mà huề. Dì có bị kiến cắn đâu?
– Ờ… thì để dì đền cho. Về nhà dì, dì xức thuốc cho là hết đau liền hà.
Thấy thằng Phi nhăn nhó trông tội nghiệp quá, dì Tám cũng thấy mủi lòng. Thằng Phi mặc đồ vào rồi thì theo dì đi về nhà. Vừa đi nó vừa gãi gãi con cu đang ngứa ngáy vì kiến cắn. Còn dì thì phải bụm miệng lại cho khỏi phải bật cười nhưng trong đầu dì cũng đang ám ảnh cái con cu tuy còn non nhưng to đùng dài sọc làm dì cứ nao nao nhớ lại người yêu cũ của dì.
Hồi mới 16, dì đã yêu một người con trai hơn dì một tuổi. Hai người thường hẹn hò nhau ra ngồi tâm sự gần bờ sông. Rồi vào một hôm trăng thanh gió mát, sau một hồi hiến dâng cái phần trên cho anh ấy mân mê mò mẫm, dì vì cao hứng không chịu nổi phải hiến dâng luôn cái phần dưới cho anh ấy khai môn. Anh ấy cũng sòng phẳng dâng nàng cái của quý to đùng như của thằng Phi cho dì vuốt ve rồi lại sục sục… Sau một hồi bị con bạch tuộc năm ngón của anh ấy quần cho tơi tả, nước nhờn ra dầm dề, dì sướng quá nằm ngửa ra bãi cỏ để anh ấy muốn làm gì thì làm. Anh bú liếm âm hộ dì một hồi làm dì sướng tê tái cả người đến nỗi khi anh ấy nhét dương vật vào âm hộ dì lúc nào dì cũng không hay biết. Chỉ đến khi cái ngàn vàng của dì rách cái “phẹt” ra thì nỗi đau xé cửa mình mới kéo được dì về thực tại. Ôi thôi đã quá muộn màng. Dì đẩy anh ấy ra nhưng không thể được vì dì không thể nào thắng được cái cơ thể bảy chục kí lô cộng thêm cái cục nam châm bằng thịt nó đã hút sâu trong người dì làm cho chính bản thân dì cũng chống lại lý trí của dì. Thế là dì đành xuôi tay cho số phận, để mặc cho cái dương vật của anh ấy thụt ra thụt vào trong âm hộ còn chật hẹp của dì. Dì phải rên lên vì đau đớn pha lẫn sung sướng… Rồi cuối cùng cái đau cũng nhường chỗ cho cơn cực khoái đang từ từ lan ra khắp cơ thể nàng… Dì nhớ rất rõ cảm giác lần đầu tiên anh ấy xuất tinh trong người dì “Ôi! Thật ấm áp và sướng đến tột cùng!”…
Nét mặt dì bỗng đượm buồn khi nghĩ nhớ lại cảnh anh ấy phải chia tay dì để đi lấy vợ cho tròn chữ hiếu. Thật là không thể nào tả nổi nỗi buồn ngày hôm ấy lúc chia tay… Đó là một lí do để dì bỏ nơi chôn nhau cắt rốn đến sống một mình cô độc ở nơi này. Cũng may có thằng Phi hằng ngày hay qua nhà dì chơi đùa. Bây giờ bỗng dưng thấy được con cu mới lớn của nó mà dì cứ nao nao háo hức cái cảm giác ân ái thủa nào…
– Dì Tám! Lấy thuốc xoa cho con đi!
Dì giật mình khi nghe thằng Phi gọi, trong bụng nghĩ thầm: “Chết mẹ rồi, lấy thuốc ở đâu ra mà thoa với bóp?”. Nghĩ đến đó chợt trong đầu dì nảy ra một ý tưởng. Dì nói:
– Thôi được, để dì đóng cửa cho người ta khỏi thấy con ở truồng cái đã. Rồi dì sẽ làm cho con hết đau luôn.
– Thiệt hông đó? – Thằng Phi nghi ngờ.
– Thiệt mà! Dì có phương pháp gia truyền. Nhưng mà con phải hứa là để cho dì làm gì thì làm không được phản đối, với lại không được tiết lộ bí mật cho ai biết đó nghe! – Dì dụ dỗ.
– Được! Con hứa mà – Thằng Phi ngoan ngoãn.
– Vậy thì cởi đồ ra nằm lên giường đi! – Dì ra lệnh.
– Dạ! – Thằng Phi răm rắp nghe theo.
Dì ngồi xuống bên cạnh bắt đầu ra chiêu dụ dỗ:
– Trước tiên dì sẽ xoa cu cho con. Chiêu này gọi là “mát sa giò giữa”.
Một dì xoa xoa hai hòn dái thằng Phi, một tay dì kéo kéo da quy đầu cho nó tuột lên tuột xuống cho đến khi con cu hơi cứng lên thì dì bắt đầu dùng tay xục xục, dì nói:
– Bây giờ là chiêu “nhồi thuốc vzô nòng”.
Thằng Phi thấy sướng quá ngoan ngoãn nằm yên cho dì muốn làm gì thì làm. Nhìn con cu cương cứng lên mà dì thấy thèm quá không chịu nổi. Dì nói:
– Con thấy đỡ đau chưa?
– Dạ đỡ đỡ rồi.
– Vậy thì nằm yên để dì dùng chiêu “ngọa hổ tàng long” nha.
Dì cúi xuống ngậm con cu thằng Phi đến lút cán rồi từ từ kéo ra gần hết lại nuốt vào, cứ thế liên tục… trong khi thằng Phi tròn xoe mắt nhìn cái đầu dì nó nhấp nha nhấp nhỏm phía dưới bụng nó… Dì vừa bú vừa từ từ cởi áo ra… thằng Phi thò tay rờ vú dì Tám, dì để yên cho nó rờ. Dì cởi luôn cái quần bà ba vứt qua một bên. Thằng Phi lấy tay xoa xoa cái mông dì nó, miệng lém lỉnh:
– Để con dùng chiêu “mát xa mông” cho dì.
Dì mắc cười nhưng không thể được vì đang bận ngậm cu rồi. Thằng Phi mò từ từ vô háng dì, nó mò trúng cái hột le dì làm dì sướng rân cả người. Dì ngưng bú động viên nó:
– Ừ ừ, xoa xoa chỗ đó đi con.
Dì tiếp tục bú còn nó thì tiếp tục xoa hột le, nước nhờn dì bắt đầu ra ươn ướt… Một lúc sau, không còn chịu đựng được nữa, dì leo lên bụng thằng Phi, nhét con cu cứng ngắt của nó vào âm hộ ướt át của dì. Thằng Phi chỉ biết trợn tròn mắt ra mà nhìn. Dì bắt đầu nhấp nha nhấp nhỏm trên người thằng Phi cho con cu nó thụt ra thụt vào cái âm hộ đang thèm khát của dì. Mồ hôi cả hai bắt đầu vã ra như tắm nhưng không một ai cảm thấy nóng nực vì không có gì nóng bằng cái nóng đang cháy bỏng đam mê. Hai khối thịt ướt mồ hôi dập vào nhau nghe “phành phạch…phành phạch…”. Thằng Phi cứ trợn mắt ra nhìn cái mặt phê phê của dì, nhất là khi tiếng rên bắt đầu phát ra từ miệng dì “Ah ah… sướng quá Phi ơi… ah ah… dì …ah… sướng… ah… quá…ah ah ah…”. Nó thấy mặt dì nó lúc này trông thật buồn cười, cứ ngu ngu ngây ngây làm sao ấy. Bây giờ nó mới hiểu là dì nó đang làm tình với nó chứ có phải chữa kiên cắn gì đâu. Nó chợt mỉm cười thoả mãn. Bây giờ nó đã biết được làm tình là như vậy đó. Cảm giác sướng khoái chạy rân rân khắp người nó.
Thằng Phi thì lần đầu tiên làm tình, còn dì Tám thì lâu lắm mới được làm tình nên chẳng mấy chốc mà cả hai cùng đạt cực đỉnh. Thằng Phi xuất tinh trước, tinh khí bắn mạnh vào trong âm hộ dì, dòng tinh dịch ấm áp tràn ngập khắp âm hộ dì làm dì vô cùng hứng khởi xuất khí liền sau đó. Dì nằm sấp trên người Phi hôn môi nó mà trong lòng cứ tưởng tượng đến người yêu cũ của mình.
Khi cơn cực khoái đã đi qua, dì vừa mặc quần áo vừa hỏi:
– Sao? Có còn thấy đau nữa không?
Thằng Phi mỉm cười trả lời:
– Hết đau rồi nhưng mà bây giờ con lại muốn bị kiến cắn nữa.
– Thằng khỉ, khôn chết mẹ người ta luôn à! Mặc đồ vô đi rồi về nhà, tối nay qua chơi với dì nhé.
Bóng thằng Phi đi khuất rồi mà dì vẫn còn đứng nhìn theo vừa cười vừa lẩm bẩm:
– Ha ha ha…! Hôm nay bà vừa trả được thù vừa được phá trinh mày luôn nhá…Ha ha ha… Khai cu sướng hơn khai đao…
Còn thằng Phi cũng cười thầm trong bụng:
– Làm gì có con kiến nào ở trong gáo dừa đâu….Ha ha ha… được chơi dì sướng quá… Ha ha ha. Tối nay qua chơi tiếp cho đã điếu luôn… Ha ha ha…!
Tập 3: Chơi Bà Phú Hộ
Thằng Phi càng lớn thì càng có nhiều kinh nghiệm không chỉ về tài nói dóc mà còn giỏi về tài làm tình do thường xuyên được thực hành trên thân thể của dì Tám. “Tiếng tai” của nó giờ đã lan ra khắp huyện.
Có bà phú hộ nọ tên Hoa đã goá chồng hai năm nay lúc nào cũng huênh hoang về việc mình thủ tiết thờ chồng, không màng đến chuyện ham hố dục tình. Bà Hoa cũng là một tay keo kiệt bủn xỉn và tham lam có tiếng trong vùng. Nghe nói có thằng Phi nhà ở cuối xóm có biệt tài nói dóc ai cũng phải nể nhưng bà không tin chút nào: “Tại cái lũ nghèo xác nghèo xơ chúng mày mới tin nó chứ với bà thì đừng có hòng”.
Một hôm đi ngang nhà bà phú hộ, thấy bà đang đứng ngoài cửa ngõ, nó giả ngơ như không thấy. Bà phú hộ Hoa thấy vậy giận tím mặt sai người chạy theo lôi cổ thằng Phi lại để hạch sách:
– A cái thằng kia! Sao mày thấy bà mà không chào hả?
Thằng Phi thản nhiên trả lời giọng thách thức:
– Bà có cái gì hơn tui mà tui phải chào bà?
Đã tức càng thêm tức, bà Hoa tay chỉ vào mặt thằng Phi quát:
– Cái thứ nghèo kiết xác như mày thấy người giàu như tao thì phải chào chứ. Ai thấy tao cũng chào, chỉ có mày là hỗn láo.
Thằng Phi mặt cứ tỉnh rụi không hề sợ hãi:
– Bà làm sao mà giàu bằng tui được. Ngày mai tui đi lấy vàng về chọi sập nhà bà cho coi.
– Ngày mai, ngày mai cái đầu mày thì có. Bịp ai chớ đừng có bịp bà nghe chưa – bà Hoa tỏ vẻ cương quyết không tin.
– Mặc kệ cái bản mặt khó ưa của bà. Tui không có thì giờ nói chuyện với bà nữa đâu. Tui còn phải về nhà kiếm bao đi hốt vàng đây – vừa nói nó vừa gạt đám gia nhân của bà phú hộ qua một bên rồi hiên ngang bước đi để lại sau lưng bà phú hộ đang giận tím cả người.
Mặc dù ngoài miệng nói không tin những gì thằng Phi nói nhưng trong bụng bà Hoa hễ nghe tới vàng là lòng cứ xốn xang, máu tham cứ dâng lên chực trào cả ra ngoài. Bà sai một tên gia nhân theo dõi động tĩnh của thằng Phi. Thằng Phi biết có người theo dõi nhưng giả vờ không biết, nó ghé vào quán nước Cô Chín làm một ly cho đỡ khát. Thằng gia nhân kia cũng giả vờ tình cờ ghé vào ngồi chung bàn với thằng Phi. Thằng nọ mở lời trước:
– Anh Phi dạo này phát tướng quá he, chắc là sắp phát tài rồi đó.
– Hà hà! Chú mày sao biết hay quá vzậy? Bộ làm thầy bói hả?
Thằng kia mừng thầm vì con mồi có vẻ sắp cắn câu, nó bồi tiếp:
– Dạ đâu có, tại em nghe ông bà nói “phát tướng là phát tài” mà. Anh có bí quyết gì cho em út biết với.
– Thôi đi cha nội. Biết rồi cha chơi tui một vố là tiêu đời tui sao?
Thằng kia cố nài nỉ:
– Hổng có đâu. Em nghe để mừng cho anh thôi chứ em không nói cho ai cũng không thể nào chơi anh được. Cả cái huyện này anh Phi là số một rồi.
Thằng phi hể hả, nó bắt đầu ra chiêu:
– Thôi được. Mày phải thề không nói lại cho ai biết à nha.
– Được em thề mà.
Thằng Phi uống một ngụm nước trà rồi bắt đầu thầm thì ra vẻ bí mật lắm:
– Mày biết không?
– Chưa nói làm sao tui biết?
– Suỵt…! Thì bây giờ tao nói nè. Hôm nọ tao vào rừng bắt cá…
– Ủa ? Bắt cá thì ra sông chứ vào rừng làm gì? – Thằng kia ngạc nhiên thắc mắc.
– Mày ngu quá đi. Tao vô rừng bắt cá rừng. Cá rừng nó to gấp mười lần cá sông.
Thằng kia lại hỏi:
– Vậy cá rừng nó sống dưới nước hay trên bờ?
Thằng Phi mặt cứ tỉnh bơ:
– Nếu mà sống dưới nước làm sao bự gấp mười lần cá sông? Nó vừa ở dưới nước vừa ở trên bờ.
– Vậy sao con cá thòi lòi vừa ở dưới nước vừa ở trên bờ sao nó nhỏ xíu vậy? – Thằng kia hỏi vặn.
– Đó….. Hay là ở chỗ đó…. Con cá thòi lòi nó ăn ba cái thứ tầm bậy thì làm sao mà bự được. Giống cá rừng này nó ăn toàn là vàng không thôi. Mày coi… con mẹ phú hộ nó ăn tiền ăn bạc không hà, mày thử trả lời cho tao coi mẹ đó có bự con không hả?
Thằng kia gãi gãi đầu suy nghĩ rồi gật gù:
– À ha… Hèn chi mà cái mông bả bự như cái thùng phi, còn cặp vú thì còn bự hơn trái dừa xiêm nữa. Kể tiếp đi anh Phi.
– Tao đi tìm mấy ngày trời mới ra chỗ có cá rừng đó mày. Chỗ đó gần một con suối, ban ngày nước trong vắt nhưng ban đêm nước chảy ra pha lẫn bột vàng. Những đêm trăng sáng, nước suối phản chiếu sáng lóa cả mắt. Tao phải lấy tay che cho khỏi bị lòa. Cá sẽ xuất hiện vào ban đêm để ăn vàng. Vì vậy tao phải thức suốt đêm để canh bắt. Nhưng mà tao đi cả mấy ngày trời nên mệt quá ngủ quên tới sáng. Thức dậy thì trời đã sáng chưng rồi, lũ cá đã kéo đi hết. Tao tiếc đứt ruột nhìn quanh thì phát hiện ra có hai con khỉ con đang khiêng một con cá to như cái mặt bàn này, vảy của nó toàn bằng vàng. Tao nhào vô cướp con cá lôi đi. Hai con khỉ thấy tao bự con hơn nên bỏ chạy thục mạng. Tao hì hục kéo con cá đi được khoảng trăm thước thì mới phát hiện ra rằng hai con khỉ lúc nãy chạy đi là để kêu cả đàn mấy chục con khác đến giành lại con cá. Tao chỉ kịp nghe có tiếng vật cứng bay vù vù là tao ôm đầu chạy thục mạng. Khi lũ khỉ cướp lại được con cá bỏ đi thì tao mới hoàn hồn lại… Thì ra là lũ khỉ dùng toàn vàng cục để ném tao. Tao lần theo dấu vết của chúng mới phát hiện ra nơi cất dấu kho báu của chúng. Bây giờ tao phải về nhà may cái bao thật to để ngày mai đi mang vàng về. Khi nào ngang qua nhà bà phú hộ, tao sẽ lấy vàng ném vào nhà bả cho bả biết tay. Thôi tao về đây. Cha nội không được nói cho ai đó nghe!
– Dạ dạ, anh Phi yên tâm.
Bóng thằng Phi vừa khuất là thằng kia cũng chạy ù về kể lại toàn bộ câu chuyện cho bà phú hộ nghe không sót một chữ nào. Bà nghe xong liền sai người bắt nhốt thằng gia nhân đó vào vì sợ nó đi trước hổng tay trên của bà. Sáng hôm sau bà dậy thật sớm, bí mật núp ở gần cửa nhà thằng Phi chờ đợi…
Một lúc sau, thằng Phi từ trong nhà đi ra tay kéo lê một cái bao trống không thật bự, mắt nó lấm lét xem xét chung quanh xem có ai theo dõi không? Bà Hoa nhủ thầm: “Thằng này sợ bị phát hiện, vậy là lần này nó không nói dóc rồi. Ha ha ha! Mình sắp sửa kiếm được một mớ đây”. Bà nhẹ nhàng bí mật theo gót thằng Phi, nó có vẻ như không hay biết. Bà lần mò theo đuôi nó vào rừng… Đến một con suối, thằng Phi lội qua, nước chỉ đến đầu gối nó nhưng bà chưa thể lội theo được vì sợ tiếng nước bì bõm sẽ làm thằng Phi phát hiện ra bà nên bà núp vào một bụi cây chờ thời cơ…
May quá, thằng Phi không còn đi xa nữa mà dừng lại ở một gốc cây to thật to có một cái hốc lớn vừa đủ cho một người bình thường chui vào. Nơi ẩn nấp của bà phú hộ cách chỗ gốc cây đó khá xa nên bà không thể nhìn rõ thằng Phi đang hốt hốt cái gì từ trong hốc cây bỏ vào bao. Xong xuôi nó lôi cái bao sềnh xệch dưới đất với vẻ rất nặng nhọc. Đi ngang qua chỗ ẩn nấp của bà phú hộ, miệng thằng Phi cứ lẩm bẩm: “Mẹ kiếp, nhiều quá mang không hết. Thôi để ngày mai đến lấy tiếp”. Bóng thằng Phi vừa khuất, bà phú hộ Hoa nhào ra khỏi bụi cây, lội ào ào qua suối, lao đến cái hốc cây lúc nãy, chui đầu vào xem xét. Cái hốc sâu và tối quá không thấy được rõ bên trong, bà chui sâu thêm chút nữa, hai tay đã lọt vào mà thân mình còn kẹt lại. Thấy không vào nổi nữa, bà định chui ra để thở thì đã quá muộn màng. Có cái gì đó cứ đẩy bà ngược trở lại. Trong tình thế “tiến thoái lưỡng nan” bà chỉ còn biết kêu trời:
– Oái…! Thả bà ra… Nếu không thì biết tay bà…!
“Phẹt phẹt”, quần bà bị tuột xuống tận gối để lộ ra hai cái mông trắng nhắt to đùng, hai cặp đùi như hai tảng thịt heo. Có một bàn tay vươn tới bóp vú bà. Bàn tay còn lại thò xuống âm hộ bà tìm hột le mà xoa xoa vộc vộc… cho đến khi thấy nước nhờn bắt đầu ứa ra thì nó từ từ mò vào bên trong cái nơi mà bà cố thủ tiết mấy năm nay để mà tự hào là kẻ chung thủy với người chồng quá cố. Mấy ngón tay moi móc lung tung trong cái hang thịt ẩm ướt của bà. Tuy la hét chửi bới nhưng bà không thể nào dấu được cái cảm giác tê tê phê phê mà mấy năm nay không hề có được.
– Tổ cha đứa nào dám hãm hiếp bà…Á á… Không được bóp vú bà… Á á đau quá…Á á á! Bỏ bà ra không bà bỏ tù mọt gông đó nghe chưa…Á á… Không được đụng vô chỗ đó… Á á….sao sao làm làm gì… mà ah ah… phê…ê…ê..ê…quá…á…á…á…
Tiếng la mỗi lúc một yếu và dần được thay bằng tiếng rên “Ưhư ưhư… ư…ư…u…u…tổ…ô…ô…cha…a…a…mày…y….y…ah…ah…”
Khi mà nước nhờn ra ào ạt tràn cả ra ngoài và tiếng rên càng dồn dập thì bất ngờ có một khúc thịt cứng ngắt nóng hổi thọc vào cái lỗ thủ tiết của bà. Nó vừa to vừa dài, thụt ra tụt vào, lúc nhấp nhẹ nhẹ, lúc dập phành phạch… làm bà chết ngất vì sướng… Bà đã ra đến hai lần vì lâu lắm rồi mới được sướng khủng khiếp như vậy. Nhưng cái cục thịt kia chưa chịu đầu hàng, nó cứ dập dập mỗi lúc một mạnh hơn… Bà đau ê ẩm cả người, hai đầu gối trầy sướt vì phải quỳ dưới đất… Bất chợt cái cục thịt kia phun ào ào vào âm hộ bà. Bà sướng ngất nhưng miệng vừa rên vừa khóc:
– Hu hu hu…Mày hại đời bà… áh áh áh… mất dạy… sao làm bà phê quá… áh áh áh…
Chưa kịp hoàn hồn lại thì “Áh áh áh……..” bà hét lên đau đớn khi một vật to tròn lành lạnh luồn lách vào âm hộ bà. Nó lớn quá làm âm hộ bà căng ra hết cỡ. Bà cảm giác nó như một quả dưa leo đang thục đang dập sâu thật sâu đến tận cửa tử cung. Bà vừa sướng vừa đau, vừa sợ vừa khoái, vừa la vừa rên… cho đến lúc mệt lả ngất đi lúc nào không biết.
Khi tỉnh dậy thì bà phú hộ mới hay mình đang nằm giữa rừng vắng, quần bị tụt đến tận đấu gối. Kẻ hại bà đã cao chạy xa bay. Bà tức vì không thể nhìn được mặt nó để sau này thưa nó ra quan. Bà nghĩ mãi một hồi thì nghi ngờ:
– Chỉ có thằng Phi thôi chứ không còn ai khác. Nhưng mà không thấy mặt nó làm sao thưa nó được? Vả lại chuyện này mà đổ bể ra thì mình vác cái mặt đi đâu cho được? Chỉ còn nước mà ngậm bồ hòn cho xong.
Bà lủi thủi về nhà không nói với ai một lời nào. Suốt một tuần lễ không ăn không ngủ gầy đi cả chục kí lô. Còn thằng Phi mỗi lần đi ngang qua nhà bà Phú hộ lại hát vang: “Vàng ơi là vàng… chui vào lỗ hay bị nhét vào lỗ… Vàng ơi là vàng… chảy nước hết rồi vàng ơi…!”
Tập 4: Dì 8 Đi Đâu?
“Rét… rét… rét…”, tiếng dế gáy ngoài vườn pha lẫn trong tiếng ếch nhái kêu “Ộp oạp… Ộp oạp” trong tiếng mưa đang “Lộp độp… lộp độp…” làm cho thằng Phi thấy buồn rầu thúi ruột. Mấy bữa nay nó chưa gặp dì Tám. Từ khi chơi cho bà phú hộ một vố đau hơn đẻ, nó chỉ gặp dì có mấy lần mà lần nào dì cũng lấy cớ là đang mệt để lảng tránh nó. Lòng nó bỗng thấy nhớ nhớ cái thân xác thơm tho của dì. Nhớ những đêm lén lút ân ái với dì. Cái giống ăn vụng ăn trộm thì lại thấy ngon hơn bình thường. “Một ngày không gặp giống như là đói khát ba năm”. Thằng Phi hôm nay không chịu nổi cảm giác buồn chán nữa. Phải chi trời không mưa thì nó có thể ghé nơi này nơi nọ tán dóc cho qua ngày tháng.
Nó trùm cái áo mưa mò mò mẫm mẫm sang nhà dì Tám. Không hiểu sao nhà tắt đèn tối thui? Nó thò đầu vào cửa sổ nhìn cũng chẳng thấy có động tĩnh gì. Căn nhà trống không, trên giường chăn gối vẫn gọn gàng. Nó đi một vòng quanh nhà cũng chẳng một bóng người.
Phi buồn bã lủi thủi bỏ về nhà. Nó lên giường nằm mà trong lòng buồn vô hạn. Đầu óc nó cứ nghĩ ngợi lung tung: “Chắc là dì Tám ghé nhà ai chơi thôi. Không! Nhưng mà chẳng lẽ ngày nào cũng đi tối khuya thế này à? Hay là dì có Kép mới? Nhưng mà ban ngày có thấy ai đến nhà dì đâu, mà cũng đâu có thấy dì đi chơi với ai đâu. Hay là…? Hay là…?”. Sau cùng, để thỏa cơn tò mò nó quyết định phải tìm cho ra lẽ.
Hôm sau, thằng Phi cứ luẩn quẩn quanh nhà nhà dì Tám để theo dõi động tĩnh. Tới quá sáu giờ chiều rồi mà dì vẫn không có hành động gì khả nghi. Thằng Phi hơi thấy nản chí nhưng nó tự nhủ phải cố gắng chờ thêm chút nữa để cho rõ ngọn ngành mọi sự.
Trời bắt đầu chập choạng tối. Dì Tám xách đồ xuống ao tắm. Thằng Phi bắt đầu mường tượng lại cái lần đầu tiên bắt gặp dì Tám tắm và lúc nó dấu quần áo dì làm cho dì phải trần truồng chạy lung tung rồi cuối cùng chạm trán nó trong bộ dạng Thần vệ nữ. Hôm nay, dì tắm thật kỹ, vẻ mặt thật yêu đời. Vừa tắm dì vừa hát nghêu ngao như sắp sửa có chuyện gì trọng đại lắm. Thằng Phi tự nhiên cảm thấy có vấn đề. Nó bấm bụng phải theo dõi tới cùng.
Dì tắm xong vào nhà thay quần áo. Thằng Phi nấp sau bụi cây nhấp nhỏm sốt ruột lắm. Dì khép cửa lại đi ra ngoài ngõ. Thằng Phi cũng bí mật mò theo sau. Lúc này trời cũng vừa sập tối nên dì không phát hiện ra có kẻ đang theo sau… Dì đi một đoạn khá xa mà vẫn chưa có vẻ gì là sắp đến nơi. Trong bụng thằng Phi bắt đầu hơi nản nhưng đã lỡ đi được nửa đường rồi đành phải tiếp tục thôi…
Dì đi qua thêm hai cái cấu khỉ nữa thì ghé vào một cái chòi lá gần bờ sông. Ở đó đã có một bóng đen chờ sẵn. Vừa thấy dì, hắn vội reo to vui sướng:
– A! Em yêu đến rồi! Anh cứ tưởng mình sắp thành tượng đá mất.
Thằng Phi chửi thầm trong bụng: “Mẹ! Cha nội nào mà cũng bày đặt nói văn nói hoa. Nhà quê mà cũng bày đặt làm thi sĩ!”
Nhưng dì Tám thích thú làm nũng:
– Đá đâu chẳng thấy chỉ thấy cục thịt to đùng làm người ta chết lên chết xuống.
Thằng Phi ngồi trong bụi cây giật nảy mình: “Trời! Hổng lẽ thằng cha kia ghê gớm hơn mình? Hèn chi mà dì mê nó cứ lảng tránh mình!”
Thằng cha kia ôm dì hôn chùn chụt, miệng sạo sự:
– Người gì mà tui nhớ chết cha chết mẹ luôn hà!
– Nhưng mà em lo quá hà. Vợ anh mà biết được nó làm rùm beng lên thì em có nước cạo đầu đi tu thôi.
– Lo gì, em tu chùa nào anh tu chùa kế bên đêm đêm chui qua chui lại thăm nhau là được.
Dì Tám đẩy hắn ra giận dỗi:
– Người ta nói thiệt chớ có nói chơi đâu mà cứ cà rởn cà rởn vậy.
Hắn vội dỗ dành:
– Anh xin lỗi nghen. Em đừng lo, bả hổng biết đâu. Bả tưởng anh đi gác lúa đó, còn đưa cho anh mấy cái bánh ú ăn cho đỡ đói nữa nè. Em có muốn ăn hông?
– Đồ khỉ! Của bả mà tui ăn cho sình bụng hả?
– Em không ăn bánh ú bả thì anh ăn bánh ú em.
Vừa nói hắn vừa đè dì ra mà bú hai cái bánh ú nhân thịt của dì. Dì đấm thình thịch vào lưng hắn mấy cái rồi cũng nằm yên cho hắn ăn bánh ú. Không biết hắn ăn có ngon không mà sao coi bộ dì phê quá trời… Hắn đặt dì lên cái giường tre trong chòi. Hắn bắt đầu thôi ăn bánh ú từ từ liếm vòng quanh hai đầu vú. Cái lưỡi hắn bắt đầu rà chậm chậm xuống dưới bụng trong khi hai tay hắn tụt quần dì xuống. Dưới ánh trăng mờ, thằng Phi thấy rõ ràng là dì rướn mông lên cho hắn tụt quần ra dễ dàng hơn. Ánh trăng khẽ hắt vào chòi lá chiếu lên cặp đùi trắng nõn của dì làm cho nó trông như cặp ngà voi đang nằm trong đôi tay quỷ dữ.
Máu trong người thằng Phi bắt đầu sôi lên nhưng nó phải cố nén lại vì nó biết bây giờ trong mắt dì Tám nó không còn giá trị gì nữa. Đó không phải là lỗi của dì mà là của cái gã khốn khiếp kia. Chỉ trông hắn mới đi đường lưỡi thôi mà dì Tám như muốn ngắt ngư rồi. Không biết những chiêu khác thì sao? Thằng Phi phần nào cũng cảm thấy khâm phục gã nên nó vẫn kiên nhẫn theo dõi tiếp.
Gã kia bắt đầu đổi chiêu. Hắn cạ cạ cái cằm râu lởm chởm xung quanh âm hộ dì làm gân cơ dì cứ gồng mình lên chịu đựng. Hắn bắt đầu thò lưỡi vào cái hồng hang của dì mà ngoáy cộng thêm bộ ria mép xồm xoàm chà quét bên ngoài. Dì phê quá phải rên thật to:
– Oái…ah…hà…hư…hừ! Làm như dzậy thì giết người ta rồi! Á…ah…hà…hà…hừ…hừ…!
Thằng Phi trong bụng phục sát đất: “Đúng là cao thủ VÕ DZÂM! Kết hợp đường râu đường lưỡi như thế thì dì chết chắc rồi!”
Dì càng lúc càng phê, tay cứ đập ầm ầm xuống giường, miệng rên hử hử. Hắn chưa hết chiêu, lật sấp dì lại, banh mông dì ra, kéo lưỡi một phát từ cửa mình lướt qua hậu môn, chạy giữa hai rãnh mông lên tới cột sống rồi đến cổ, vòng quanh tai dì. Hắn cắn nhẹ vào dái tai, nhay nhay mấy cái rồi đi một vòng ngược lại từ trên xuống dưới. Hai tay hắn xốc hông dì cho nhỏm dậy để hắn rúc vào mông dì, bú âm hộ dì từ phía sau. Dì Tám cứ như chết ngất vì sướng. Cái lưỡi hắn như có điện làm dì cứ tê dại hết cả người. Dâm thủy của dì đã tràn cả ra ngoài. Lúc đó, hắn trườn lên ngoáy ngoáy đầu dương vật quanh cửa mình dì làm dì nứng muốn rớt cả hột le:
– Đồ quỷ! Nhét vô lẹ đi không người ta đứt dây nứng bây giờ!
Hắn cười hì hì đắc chí ung dung nhét dương vật vào âm hộ dì. Dì “Á!” lên một tiếng có vẻ đau lắm. Thằng Phi nghĩ thầm: “Mẹ ơi! Chắc con cu thằng cha này bự lắm hay sao mà dì la dữ dzậy?”
Hắn bắt đầu đẩy thật mạnh… thật mạnh đến nỗi cái giường cứ kêu cót ka cót két… Còn dì thì:
– Ui da… úi dà…ú… ú… ú…
Hắn cứ miệt mài đẩy đưa đủn cái thân hình dì đang nửa sống nửa chết vì sung sướng… Thằng Phi núp trong bụi theo dõi mà cũng còn thấy phê theo, cu nó cũng đang cương cứng sau bao ngày thèm khát. Nó chợt nhớ đến cảnh thục bà phú hộ cũng giống như tư thế này nhưng mà cái mông bà phú hộ mập hơn và kêu phành phạch to hơn nhiều.
Gã kia nghe dì kêu la dữ quá cũng hứng thật nhiều nên nhấc hổng hai chân dì lên mà dập hùng hục như đẩy xe cút kít… Dì không chỉ rên la mà còn như gào thét lên vì sướng khoái tột độ “Á… a… Chơi mạnh đi… Chơi bạo đi anh…Á…á…a…a…”. Chỉ thêm chục cú nữa dì đã ra ào ạt. Gã kia cũng đuối sức khụy xuống ôm chặt lấy dì xuất tinh ào ào.
Thằng Phi quá căng thẳng con cu nhưng không xuất ra được. Nó hận thằng cha kia tức muốn bể cả hai hòn dái. Nó kiên nhẫn chờ đợi đến lúc hai người chia tay nhau mỗi người một ngả. Lần này, đối tượng mà thằng Phi theo dõi chính là cái gã kia. Nó lần mò theo sau gã về đến nhà gã. Thì ra gã này là Tư Râu chồng của Chín Mén. Mén nghe thấy tiếng Râu về vội chạy ra đón:
– Sao hôm nay anh về sớm vậy? Không gác lúa nữa hả?
Hắn giả tạo:
– Tại hôm nay tui nhớ bà quá đi.
Đúng là vợ quen hơi chồng nên phát hiện ra ngay mùi tinh khí trên người gã. Bà vợ nghiến răng hỏi:
– Hôm nay léng phéng con đĩ nào mà mùi khí còn nồng nặc thế này?
Hắn sợ quá vội nịnh sạo vợ:
– Thì tui nói rồi đó! Tui nhớ bà nên lúc ngủ mơ xuất tinh ướt nhẹp cả quần luôn. Bây giờ phải bỏ cả gác lúa chạy về đây để gác bà đó!
Nói đoạn hắn nhào vô ôm vợ hôn chùn chụt rồi đè vợ ra giường để GÁC một trận nữa rung rinh cả nhà…
Thằng Phi sợ bị đứt dây nứng nên vội vàng chuồn thẳng không dám xem lén người ta GÁC LÚA nữa. Nó chạy một mạch thẳng tuột về nhà. Vừa chạy vừa lẩm bẩm: “Tao phải trả thù! Tao phải trả thù!”
Tập 5: Lúa Nước Tư Râu
Hôm sau, thằng Phi ra vườn tìm cái gì đó lâu lắm. Nó cứ luẩn quẩn mãi mới tìm ra được thứ ưng ý và cất thật kĩ. Suốt cả ngày nó cứ nằm ỳ ở nhà chờ cho thời gian qua mau, lòng nó buồn khôn siết vì không ngờ có kẻ dám phỗng tay trên người yêu đầu đời của nó. Thật ra nó cũng chưa định nghĩa được thế nào là tình yêu. Nó chỉ biết rằng không gặp thì nhớ mà gặp thì lại muốn đè ra chơi, không chơi thì không sao giải tỏa được ức chế trong lòng. Cứ như người ta thường nói “Khí tồn tại não”, gặp rồi mà không được chơi thì có ngày đứt dây nứng mất thôi.
Thời gian lúc này sao mà trôi đi chậm chạp đến thế, nó muốn ngủ cũng không sao chợp mắt được. Hình ảnh Dì Tám và gã Tư Râu ân ái nhau trong chòi lá cứ lởn vởn trong óc thằng Phi. Cái gã lông lá râu ria rậm rạp kia làm dì Tám mê tít cả người vì mấy cái chiêu đi đường râu đường lưỡi của gã. Rõ ràng nó thấy dì Tám cứ cong vặn cả người vì sướng. Hèn chi mà dì cứ lén lút ra chòi gặp gã. Còn gã kia cũng cà chớn, có vợ rồi mà còn tò te tú tí với gái đơn. Không sợ có ngày người ta bắt mất vợ à?
Rồi cũng đến lúc mặt trời ra đi bỏ lại sau lưng một đồng quê tĩnh mịch đang dần phủ lên người một lớp áo của bóng đêm. Trong cái tĩnh mịch đó không chỉ là một sự thinh lặng của màn đêm, mà thực ra nó đang che đậy biết bao nhiêu chuyện thật sôi động. Và không ai có thể chắc rằng khi mặt trời ló dạng thì còn những chuyện gì sẽ xảy đến?
Thằng Phi tiếp tục bí mật theo sau dì Tám đến cái chòi lá ngày hôm qua. Hôm nay nó mang theo một cái cù móc và mặc quần áo toàn màu tối để không thể bị phát hiện vì kế hoạch của nó không thể không thực hiện.
Khi hai người bắt đầu cuộc ân ái, thằng Phi nhẹ nhàng bò sát đến cái chòi mà không bị phát hiện. Nó nằm im tiếp tục chờ đợi… Rồi như hai con rắn đang lột xác, hai con người kia trút bỏ hết quần áo trên người, cả hai trần trụi quấn chặt lấy nhau trong cơn say tình không hề biết chuyện gì sắp xảy ra…
Một vật dài dài cong cong từ từ bò vào trong chòi… Trong khi những bàn tay đang mò mẫm lẫn nhau thì cái vật kia cũng mò mò tìm quần áo của hai người. Nó quắp lấy cái quần của gã kia kéo ra ngoài rồi lại quay vào tha tiếp cái áo… Đến đám quần áo của dì Tám thì nó hơi lưỡng lự một chút, cuối cùng nó quyết định tha đi cái quần si líp.
Thằng Phi ôm mớ quần áo rút êm để lại chiến trường hai con người trần trụi đang quyện chặt vào nhau rên siết vì khoái lạc… Lui ra được khá xa, thằng Phi dấu cái cù móc dài dài cong cong kia và một bụi cây rồi vừa đi vừa lẩm bẩm:
– Cha nội “Gác lúa” tui thì tui phải gác lại lúa của cha nội cho biết tay!
Thằng Phi chạy một mạch tới nhà Tư Râu gõ cửa đùng đùng, ra vẻ nghiêm trọng:
– Mén ơi! Mén ơi! Chết rồi! Chết rồi! Mở cửa mau đi!
Chín Mén trong nhà vọng ra:
– Cha nội nào làm gì đêm hôm la um sùm vậy?
– Tui nè! Ba Phi đây nè!
Nghe cái tên cũng quen quen nên Mén mở cửa ra xem có chuyện gì thì thấy thằng Phi mặt hớt hải vừa thở hổn hển vừa nói:
– Lúc nãy tui đi ngang qua ruộng lúa nhà bà thấy cha Tư Râu đang bị Hà Bá nó dụ dỗ bắt về làm chồng nó.
– Sạo quá cha. Hà Bá thì ở sông chứ làm gì ở ruộng – Chín Mén ra vẻ không tin nhưng trong bụng cũng hơi sợ sợ.
– Hà Bá ở sông là Hà Bá Mẹ, còn ở ruộng là Hà Bá Con. Nghe nói Hà Bá Con nó dâm gấp mười làn Hà Bá Mẹ.
Mén bắt đầu lo sợ:
– Vậy thì bây giờ ảnh đang ở đâu?
– Tui đi ngang qua chòi thấy hai người đang làm tình. Tui nhào vô la lên. Nó sợ quá ôm chồng bà chạy mất. Tui chỉ kịp chụp được mớ quần áo của cha Tư Râu thôi. Đây nè, coi đi bà cố! Tin chưa?
Chín Mén nhìn thấy mớ quần áo của chồng tái xanh cả mặt, lại còn có cả cái quần si líp của phụ nữ nữa vội hốt hoảng níu lấy Ba Phi hỏi tới tấp:
– Vậy bây giờ ảnh đang ở đâu? Làm sao mà cứu ảnh bây giờ? Con Hà Bá kia nó có ăn thịt ảnh không? Làm ơn giúp tui tìm ảnh mau đi….
– Thôi đi mẹ! Hồi nãy mẹ không tin sao bây giờ hỏi tới tấp vậy? – Thằng Phi ra vẻ bất cần đời.
Mén xuống nước năn nỉ:
– Tui… tui… hồi nãy không biết nên bây giờ xin lỗi anh Phi. Anh có cách nào giúp tui cứu chồng tui. Tui xin đội ơn anh à.
– Cách cứu thì có nhưng mà chị có dám làm hay không mới là chuyện lớn?
– Đến nước cấp bách như vầy rồi thì dù có nhảy vào lửa tui cũng nhảy. Anh chỉ gì tui cũng nghe hết đó.
Thằng Phi bắt đầu tấn công:
– Tuỳ chị thôi. Nếu mà tui nói chị không nghe là tui về nhà ngủ liền. Mặc kệ hai vợ chồng nhà chị luôn.
– Dạ dạ anh cứ chỉ dạy. Em xin nghe theo.
Thằng Phi giả bộ suy nghĩ một lúc mới nói:
– Vậy thì có cách này… à để coi…! Nhưng mà hơi ngại một chút. Vì chị với chồng quen hơi của nhau rồi, chỉ cần chị lấy cái L của chị ra dụ con C anh Râu là nó sẽ chạy về với chị. Sau đó chị phải cho nó chơi chị một phát đến bắn khí thì nó sẽ làm cho anh Tư Râu hoàn hồn lại mà quay về với chị. Nhưng mà phải lẹ lẹ nếu không Hà Bá nó hút hết tinh khí của ổng thì tui bó tay luôn.
– Vậy làm cách nào anh Phi?
– Mau mau theo tui ra ngoài ao.
Cả hai lật đật chạy ra ao. Thằng Phi chỉ tay xuống đó nói:
– Bây giờ chị cởi quần áo ra lội xuống để dụ con C anh Tư đi!
Chín Mén hơi lưỡng lự. Thằng phi giả vờ giận dỗi đòi bỏ đi:
– Thôi tui đi về đây! mặc kệ chị.
– Khoan khoan tui làm liền – Mén hết hồn vội cởi đồ ra mò xuống nước.
Thân hình của nó cũng trắng không thua gì dì Tám. Trông có vẻ ngon hơn nhiều vậy mà cha Tư Râu còn đi tò te với người khác. Đúng là đàn ông thèm của lạ mà! Thằng Phi tiếp tục:
– Chị lội vòng quanh bờ dụ nó ra, còn tui xuống mò nếu nó ra là tui chụp liền.
Mén lội hì hục quanh ao, nước lấp sấp đến háng làm cho chùm lông đen ướt nhẹp. Thằng Phi giả vờ mò mò dưới nước…
– Mau mau bắt được con C của ảnh dùm tui nha anh Phi.
– Im lặng đi! Nói to quá nó hổng dám ra thì bó tay luôn đó!
…
“Bộp…bộp” thằng Phi vỗ nước thùm thụp rồi như vồ được vật gì đó, nó reo lên vui sướng:
– A! Bắt được rồi! Mau mau leo lên bờ để tui nhét nó vô L chị cho nó khỏi chạy theo Hà Bá nữa.
Chín Mén răm rắp nghe lời leo lên bờ nằm chổng mông chờ thằng Phi nhét con C của anh Tư vào. Thằng Phi cầm cái vật đó rà rà quanh cửa mình Chín Mén làm nó hối liên tục:
– Mau mau nhét nó vô đi chứ anh làm vậy tui ra nước trơn tuột lỡ khi nhét vào nó lại tụt ra thì sao?
– Ờ ờ để tui nhét vô… Tại trời tối quá tui phải nhìn kĩ vì sợ nhét lộn đầu thì nó lại chui ra mất tiêu.
Thằng Phi chưa chịu nhét vào. Nó rà rà mãi chờ cho Mén ra nước… Thấy con Mén hối quá nó mới chịu nhét vô. Mén thấy là lạ hỏi:
– Ủa sao con C gì mà trơn lùi và lạnh lạnh giống trái dưa leo vậy anh Phi?
– À thì tại vì nó bị Hà Bá hớp hồn rồi lại còn bị ngâm dưới nước nên mới ra nông nỗi vậy đó!
Mén tưởng thật không thắc mắc nữa. Thằng Phi cứ thọt ra thọt vào qua dưa leo cho đến khi thấy Mén rên ư ử nó mới tiếp tục ra chiêu:
– Bây giờ cái hồn ảnh chui vô đó rồi nhưng mà để cho chắc ăn tui phải dộng thêm mấy cái cho nó dính luôn. Chị phải ráng chịu đựng nghe!
– Dạ dạ. Anh muốn làm gì cũng được, anh dộng mạnh mạnh đi anh… Tui cũng hết biết gì rồi… Sao mà sướng quá đi anh ơi?
Thằng Phi bắt đầu nhét con cu nó vào âm hộ Mén mà dập lia lịa làm cho con nhỏ phê quá rên ư ử: “Dộng mạnh… Dộng mạnh đi anh….Ah ah ah … cứu anh Tư sao mà sướng quá đi … ah ah ah…”
Trong lúc trên bờ ao hai người đang dộng cừ đùng đùng thì cách đó khá xa trong chòi lá hai kẻ khác cũng đã trải qua mấy trận chiến mê tơi đến mệt lả cả người đang nằm vật ra ôm nhau hưởng thụ khoái lạc. Khi sức tàn lực kiệt thì cơ thể bắt đầu cảm thấy được cái lạnh của khí đêm, hai người phải bò dậy tìm quần áo mặc vào thì hỡi ơi dường như nó không cánh mà bay mất rồi.
– Ủa bộ đồ của anh đâu rồi? Lúc nãy để đây mà?
– Em cũng không biết nữa. Bộ đồ em thì còn mà cá quần silíp cũng mất tiêu luôn.
Trong tình cảnh này Tư Râu xấu hổ quá vừa bụm cái chùm bầy nhầy còn hôi mùi tinh khí vừa lần mò tìm mãi cũng không thấy quần áo đâu.
Riêng Dì Tám thì trong bụng biết ngay thủ phạm là ai nhưng dấu kín không dám nói. Lúc này dì mới cảm thấy xấu hổ hơn bao giờ hết. Chuyện dì gian díu với Tư Râu mà lộ ra thì chỉ có nước mà độn thổ thôi. Bây giờ thằng Phi nó biết rồi, thế nào một ngày người khác cũng biết. Tự nhiên dì bật khóc ôm mặt chạy mất tiêu. Tư Râu giật mình gọi với theo:
– Em em….! Chờ anh đã….về lấy cho anh mượn bộ đồ đi!
Dì cứ mặc kệ hắn nói gì thì nói, chạy một mạch thẳng tuột về nhà bỏ lại giữa hoang vắng một gã đàn ông đang trần truồng bối rối. Cuối cùng hắn cũng phải lần mò về trong bộ dạng Adam vừa run vì lạnh vừa lấm lét lo sợ bị phát hiện. Những bụi cây dọc đường cào cấu biết bao nhiêu vết lên người hắn như trêu trọc sỉ vả. Hắn té lên té xuống mấy lần, người hắn bê bết bùn đất…
Còn ở nhà, trên bờ ao, cái âm hộ của Chín Mén cũng đã tơi tả vì cái máy dộng cừ của thằng Phi. Mén không còn biết trời đất gì nữa, nó đã ra mấy lần rồi mà cái máy kia vẫn chưa hết xăng… Mãi lâu sau thằng Phi mới chịu xả xăng tắt máy. Nó vội vàng kéo quần lên chuồn thẳng để lại Chín Mén nằm ở bờ ao rên ư ử…
Chín Mén mò vào nhà vừa thay đồ xong thì Tư Râu hớt hải chạy vào chạm trán vợ trong thân thể trần truồng. Hắn còn ú ớ không biết giải thích thế nào thì vợ hắn đã ôm chầm lấy hắn khóc oà mừng rỡ:
– Ôi mừng quá! Anh đã thoát khỏi tay Hà Bá rồi. Từ nay em không cho anh đi gác lúa nữa đâu. Anh phải ở nhà để em gác anh mới được.
Tư Râu trố mắt ngạc nhiên nhưng cũng phải giả vờ ờ ờ cho qua chuyện rồi lờ luông không bao giờ dám nhắc một câu về sự việc này nữa. Còn Chín Mén mừng rỡ quá sau này không bao giờ để cho Tư Râu có một phút lơi lỏng.
*
* *
Lại nói dì Tám từ sau cái bữa đó đóng cửa nhà suốt ngày không gặp ai hết. Một tuần sau dì dọn nhà đi nơi khác không để lại một lí do.
Thằng Phi vô cùng hối hận vì trò trả thù tinh quái của nó dẫn đến một kết cục không như nó mong đợi. Tưởng rằng dạy cho Tư Râu một bài học nhưng thực sự chính nó cũng phải nhận một bài học vô cùng to lớn trong cuộc đời:
“Tình yêu không phải chỉ xuất phát từ thể xác mà nó phải được xây dựng vững chắc từ tâm hồn. Những khoái lạc thể xác chỉ mới là điều kiện cần nhưng chưa phải là đủ để kết thành một tình yêu”. “Những trò tinh quái nên đặt đúng chỗ để không dẫn đến những hậu quả khó lường.”
Từ cái ngày dì Tám ra đi, Phi trở nên đứng đắn hẳn ra. Hình bóng thằng Phi nghịch ngợm quậy phá chỉ còn là dĩ vãng. Người ta chỉ biết đến anh Ba Phi luôn mang những câu chuyện dóc ra giúp mọi người có những phút giây thư giãn, giúp dạy cho kẻ xấu xa những bài học thích đáng…
Phần 2: Anh Phi – Vua Nói Dóc
Tập 1: Quần Không Đáy
Hôm nay đi ăn đám cưới xóm bên về ngang qua nhà chị Út Cải thấy khát nước quá, anh Phi tính ghé vào xin miếng nước trà uống cho đỡ khát. Thấy cửa rào nhà Út cải không khóa mà lại để hé, Phi vừa lách qua vừa nghĩ bụng: “Chà hôm nay chị Út quên cài cổng, bộ hổng sợ người ta trộm mất cái mớ cải đen của bả à? Chồng chết hơn ba năm rồi mà hổng chịu tái giá, đêm đêm ngứa ngáy sao chịu nổi? Bữa nay vô hù ma bả cái chơi”.
Ánh đèn dầu trong nhà Út Cải hắt ra le lói, Ba Phi phải lum khum nhẹ nhàng tiến tới sát vách để không bị phát hiện. Phi thò đầu trộm nhìn vào cửa sổ… “Trời!” Phi khẽ thốt lên kinh ngạc. Trước mắt Phi là cảnh chị Út đang ở truồng nằm trên giường, hai chân dang ra cho một người đàn ông rúc vào giữa nhấp lia nhấp lịa. Hai tay hắn xoa xoa bóp bóp hai vú trắng ngời của chị Út. Chị cũng đang trong tình trạng “nửa tỉnh nửa phê” cứ há hốc miệng rên ư ử: “U…U…u…u…Úi cha bóp nhè nhẹ thôi, tui đau quá trời ông trưởng ấp ơi! Ui… ui… ui…!”
– A thì ra là thằng cha trưởng ấp – Phi nghĩ bụng – hèn gì mà mấy bữa nay thấy thằng chả cứ xà quần khu này hoài hà.
Trong kia, lão trưởng ấp cứ cười ha hả:
– Hà hà…! Ai biểu vú đẹp làm chi cho người ta chết mê luôn, tới nỗi mà anh bỏ cả con vợ già ở nhà qua đây chơi với em đó.
– Nhưng mà anh qua đây hoài hổng được đâu! Hàng xóm láng giềng người ta biết được thì người ta chê cười em đó.
Hắn vẫn cứ ung dung nhấp tới tấp:
– Hà hà…! Đố cha đứa nào dám cười em, anh cho người cào nhà nó ra liền.
– Không được….úi da a…a…a….nhẹ nhẹ thôi… ối… ối… ối.
Ba Phi đứng ngoài tức sôi máu:
– Thằng cha già dê này ba trợn thật, có vợ có con rồi mà còn “đi lấp giếng hoang”. Nhưng mà lâu lâu mới có dịp coi người ta “lấp giếng” nên cứ rửa mắt cái đã.
Tiếng thịt dập vào nhau nghe phành phạch trong tiếng giường tre đung đưa cót ca cót két thật nhịp nhàng xen lẫn tiếng rên ư ử của chị Út tạo nên một bản nhạc thật kích động… Bên ngoài tiếng dế vẫn gáy đều đều, tiếng ếch kêu ộp oạp, chốc chốc lại có tiếng ễnh ương vang lên “Ềnh oang… ềnh oang” như một bản giao hưởng về đêm huyền hoặc… “Chát! Chát!” gã trưởng ấp vỗ hai cái vào mông chị Út rồi lật sấp chị lại mà chọt con cu nhăn nheo vào cửa mình chị từ phía sau mà dập chành chạch không thương tiếc… Người gã nằm đè lên người chị làm cho hai cái vú to tròn trắng mịn bị đè bẹt qua hai bên. Bụng hắn dập xuống mông chị làm cho bụng chị dập xuống giường nghe chành chạch, chành chạch… Chị rên la đau đớn “Úi cha… đau…. Úi cha… đau…”. Hắn vẫn tiếp tục dập liên hồi…
Một lúc sau, hắn lật ngửa chị ra, vác hai chân chị lên vai đè gập về phía trước rồi nhét dương vật vào cái giếng xung quanh mọc đầy cải đen của chị mà “lấp” lia lịa… Chị Út rên la sung sướng, dâm thủy đã ướt nhẹp cả con cu của gã trưởng ấp… Hắn chẳng cần biết mô tê chi hết, cứ lấp… cứ lấp… cứ lấp bầm bập… bầm bập… không biết bao nhiêu cái… bầm bập… bầm bập… mỗi lúc một nhanh… bầm bập… Hắn bất chợt buông hai chân Út ra, nhào lên trước… xục xục cu mấy cái rồi bắn lung tung lên ngực lên mặt chị… Chị đang há hốc miệng rên la thì bị vài giọt tinh khí văng vào, vội giật mình phun ra phèn phẹt… Còn hắn thích chí cười thỏa mãn và tỉnh bơ bước xuống giường mặc quần áo vào để mặc chị nằm đó tức tưởi khóc rấm rức.
Ba Phi bên ngoài vội vàng trốn qua bên hông nhà, trong bụng chửi thầm: “Mẹ Út này sướng thấy bà cố đi mà còn giả bộ khóc cái nỗi gì hổng biết?!”
Gã trưởng ấp bỏ đi một nước sau khi đã thỏa mãn thú tính, không cần quan tâm đến người đàn bà cô độc kia.
Đợi cho gã kia đi khuất, Ba Phi lẻn ra cổng giả vờ gọi với vào:
– Chị Út ơi có nhà không?
Út trong nhà luống cuống mặc quần áo vào rồi nói vọng ra:
– Có! Chờ tui chút nghe. Có chuyện chi không anh Ba?
– À! Đi ngang ghé thăm chị chút mà.
Chưa kịp cài xong nút áo thì Ba Phi đã đứng ngay trước mặt chị Út rồi. Út quê đỏ mặt nói:
– Trời ơi! Tui kêu anh chờ mà sao anh vô lẹ vậy?
– Xin lỗi nhe, tại tui thấy cha trưởng ấp mới đi ra nên mới vội vã vào đây xem nó có giở trò gì với chị không? Chị mới khóc hay sao mà mắt đỏ hoe vậy?
– Đâu có đâu… tui… tui…
Ba Phi nói giọng ngọt ngào:
– Thôi tui biết hết rồi. Chị có uất ức gì cứ nói ra đi. Tui sẽ giúp chị chớ chị dấu không được tui đâu.
Không hiểu sao Út òa khóc:
– Hu…hu… Tui khổ lắm anh Ba ơi! Ba năm nay tui thủ tiết thờ chồng, xóm giềng ai cũng quý mến. Vậy mà mấy bữa nay thằng cha trưởng ấp nó đến ép tui làm chuyện đó với nó. Tui không chịu, hắn hù dọa đủ điều rồi cưỡng ép tui luôn…
Út mới nói đến đó, Ba Phi đã nghĩ thầm: “Phải vậy hông đó bà? Tui nghi quá hà? Ba năm trời hổng thấy ngứa náy khó chịu hả?”
Út vẫn nức nở phân trần:
– Lỡ một lần rồi thôi. Ai dè ngày nào thằng chả cũng mò tới làm tôi nhục nhã vô cùng.
Ba Phi lại lẩm bẩm trong bụng: “Tui như bà thì tui đã chịu nhục lâu lắm rồi không đợi tới bây giờ à nghe!”. Nhưng Ba Phi ra vẻ nghĩa hiệp:
– Thôi được rồi. Để tui giúp chị. Bây giờ chị làm theo lời tui…
Ba Phi ghé tai chị Út nói nhỏ cái gì đó lâu lắm, thấy chị cứ gật gật lia lịa.
– Rồi. Chị cứ nghe theo tui như vậy mà làm nghe.
– Dạ dạ.
– Thôi tui về cho chị nghỉ ngơi.
– Chào anh Ba.
– Chào chị.
Ba Phi vừa đi khuất thì Út Cải vội vàng đóng cửa lại, ra phía sau tắm rửa rồi lên giường ngủ ngon lành.
*
* *
Tối hôm sau, gã trưởng ấp cũng mò đến nhà Út như mọi hôm. Hắn mò vào nhà thì thấy Út Cải đang nằm chờ sẵng trên giường. Hắn cười khà khà:
– Hôm nay mới thấy nứng rồi phải không? Tự nguyện bao giờ cũng tốt hơn ép buộc.
Hắn vội vàng cởi đồ rồi lao vào tụt quần chị Út. Chị không hề chống cự mà còn ôm chặt lấy hắn làm hắn thích thú tỏ vẻ đắc thắng:
– He he… Đã nói rồi, anh chơi là sướng quên nhà quên cửa luôn à!
Hắn bắt đầu bú vú chùn chụt, tay thò xuống dưới ngoái miệng giếng tới tấp. Chưa gì mà Út Cải đã rên la rần trời làm hắn phấn kích tột độ nhanh chóng nhét dương vật vào cái giếng cải mà lấp ùng ục…Út kẹp chặt hai chân vào người hắn, tai Út cào cấu vẻ sung sướng, miệng rên la: “Ui cha … ui cha… chềt mẹ mày rồi… ui cha…ui…ui…”
“Beng beng beng… beng beng beng…” bỗng đâu ngoài vườn có tiếng kẻng báo trộm gõ liên hồi và có tiếng la:
– Trộm… trộm… có trộm… có trộm… bà con ơi!
Gã trưởng ấp giật bắn người vùng dậy quơ mớ quần áo mặc vội vàng rồi chạy ù ra ngoài cửa.
“Rầm”, hắn bị vật gì đó ngáng ngang đường vấp té cái đùng, ngã sấp mặt vào một chậu phân ướt nhẹp thúi um trời. Gã lồm cồm bò dậy đang vuốt phân dính đầy mặt để thấy đường chạy thì bị một khúc củi lớn phang cho một cú vào mông ngã dúi dụi về phía trước. Lúc này bản năng sinh tồn của gã đang mạnh mẽ nên gã cố nén cơn đau vùng dậy chạy tiếp ra ngoài. Không may cho gã, bên ngoài đã có một số người nhanh nhẹn đốt đuốc ra bắt ăn trộm, họ định nện cho gã một trận nhưng kịp nhận ra là ông trưởng ấp, vội dừng tay né sang một bên đứng nhìn gã bỏ chạy mà ai cũng được một trận cười no nê. Đố các bạn biết tại sao người ta lại cười không? Chắc thế nào các bạn cũng nghĩ rằng người ta cười vì thấy mặt ông trưởng ấp dính đầy phân. Nhưng chưa đúng đâu. Nếu như các bạn có xem những tập trước thì sẽ nhớ lại ngay biệt tài của Ba Phi là gì nhỉ? Có phải là dấu quần áo không? Đúng vậy, nhưng lần này không phải là dấu mà là cắt mất đũng quần của gã trưởng ấp làm cho gã cứ lòng thà lòng thòng mà chạy lông nhông trước mặt bao nhiêu người.
Từ sau cái ngày hôm đó, gã trưởng ấp không còn dám bén mảng đến nhà Út Cải nữa. Gã biết chắc Ba Phi là người đã chơi gã nhưng đành ngậm đắng nuốt cay chờ cơ hội chớ hiện thời chưa dám ra tay vì nghe nói đâu Ba Phi đang được quan huyện sủng ái.
Tập 2: Món Cái Xào Mì Tinh
Hôm nay trời bắt đầu mưa lất phất từ sáng sớm. Các con đường đất mọi ngày nứt nẻ vì nắng nay đã nhũn ra và ướt sũng từng vũng rải rác hết chỗ này đến chỗ nọ. Ba Phi một tay xách dép, một tay nắm đũng quần kéo lên cho ống quần khỏi dính bùn đất nhẽo nhẹt dưới chân. Vừa đi Ba Phi vừa nghĩ: “Quái thật! Tự nhiên đúng ngày mình đi làm việc trọng đại thì trời mưa. Hay là có điềm hên đây ta?”.
“Oạch!!!”
Ba Phi trượt chân ngã cái đụi đau điếng. Hai mông đít dính đầy bùn đất vàng khè. Ba Phi tức quá chửi thề:
– Mẹ cha nó cái mô đất này! Ông đã cẩn thận mà cũng bị “trợt giò trợt cẳng”! Tiêu cha nó cái quần mới rồi còn gì!
Ngó qua ngó lại thì thấy nhà Út Cải cũng gần ngay trước mặt. Ba Phi đành phải ghé vào đó. Đi đến cổng rào thì nghe đâu có tiếng khóc thút thít vọng ra. Lắng nghe kĩ hơn thì đó đúng là tiếng của Út Cải. Ba Phi thắc mắc:
– Ủa, hổng lẽ thằng cha trưởng ấp vẫn còn dám bén mảng tới đây à? Ông phải cho nó biết tay mới được.
Ba Phi nhẹ nhàng mở cổng rào rồi lom khom tiến tới sát vách quan sát. Ghé mắt nhìn vào chẳng thấy có ai ngoài Út Cải đang khóc thút thít một mình. Ba Phi đứng thẳng dậy đằng hắng mấy cái rồi nói:
– Chị Út! Tui Ba Phi đây. Có chuyện gì mà khóc vậy chị?
Út giật mình quay ra:
– Ủa anh Ba. Anh tới hồi nào tui hổng hay. Buồn quá nên khóc vậy mà.
Ba Phi tiếp tục vẻ hào kiệt:
– Thằng cha trưởng ấp nó lại tới quậy chị phải không?
– Hổng phải – Út vẫn thút thít.
– Vậy thằng nào quậy nói tui nghe để tui xử hàng nó cho chị.
– Hổng có thằng nào hết anh ơi – Út lắc đầu.
– Vậy tại sao chị khóc?
Út vừa quệt nước mắt vừa khóc:
– Hổng có thằng nào quậy tôi mới buồn, chớ có thì còn nói làm chi nữa.
Ba Phi trố mắt kinh ngạc:
– Ủa sao kì vậy ta?
Út bình thản trả lời:
– Có gì đâu mà kì anh? Phải chi nhịn luôn không có thằng nào rờ mó gì thì hổng sao. Đằng này đương không bị thằng cha trưởng ấp nó tới nó quấy rối, rồi nó đụ mình ầm ầm. Lúc đó tức thì có tức, nhục thì có nhục vì nó đối sử mình như con thú. Nhưng mà bây giờ đuổi được nó đi rồi, nghĩ lại mới thấy tiếc tiếc.
Ba Phi quá bất ngờ, hỏi tiếp:
– Ủa tiếc là tiếc cái gì chị?
– Thì tiếc cái đó chứ tiếc cái gì? Anh này làm bộ ngây thơ.
– Tui không hiểu thiệt à nghen.
Thấy Ba Phi ngơ ngác, Út giải thích tiếp:
– Thì bây giờ đêm đêm không có ai đụ ngứa ngáy khó chịu lắm anh Ba ơi. Mấy đêm nay khó chịu quá có ngủ được chút nào đâu.
Lúc này Ba Phi mới vỡ lẽ: “À thì ra con mẹ này cũng dâm kinh hồn. Phải giúp cho bả một vé mới được!”
Đang nghĩ ngợi trong đầu thì Út cải cắt ngang dòng suy nghĩ của Ba Phi:
– Ủa anh làm gì mà quần áo dính sình tèm lem vậy?
Ba Phi chợt nảy ra một kế bèn mồi chài:
– À là thế này, có ông Tư Ngổng chủ đất bên kia sông mời tui qua nhà giúp ổng chút việc. Đi ngang đây trợt cái mô đất té dơ hết quần rồi. Mà mới sáng sớm quay về nhà thì sui sẻo lắm. Nay nhờ chị cho tui xin miếng nước giặt tạm cái chỗ dơ rồi mượn chị cái bàn ủi than ủi cho khô rồi đi tiếp. Chị coi vậy có được không chị?
– Ờ ờ…. Ai chứ anh Ba tui coi như người nhà mà. Anh cứ tự nhiên. Để tui nhóm ít than chuẩn bị cái bàn ủi cho anh.
– Chà! Cám ơn chị nhiều lắm. Tui ra ngoài giặt đồ nha.
Ba Phi cởi cái áo may mắn chưa bị dơ máng lên vách, trong bụng nghĩ: “Con mẹ này đang thèm cu đây. Để ông cho xem hàng của ông cho chết thèm mới thôi!”. Ba Phi cởi quần dài ra, đi cửa sau ra cái ao sau nhà. Tới bờ ao, Ba Phi giả vờ té cái nữa làm dơ luôn quần đùi. Nghe tiếng ngã, Út hớt hải chạy ra:
– Có sao không anh Ba? Cẩn thận đó nghen.
– Hổng sao, nhưng mà tui phải giặt luôn cái xà loỏng rồi.
Vừa nói xong là Ba Phi tuột luôn cái quần đùi xuống để lộ hai mông trắng toát. Út Cải mắc cỡ che mặt chạy vô nhà:
– Cha nội này tự nhiên cởi quần trước mặt người ta hà.
Ba Phi cứ tỉnh bơ cởi truồng lội xuống ao giặt đồ. Út cải chạy vào nhà nhìn trộm qua khe vách xem Ba Phi tắm. Cái mông Ba Phi cứ lắc qua lắc lại làm Út Cải cũng nghiêng qua nghiêng lại để dòm xem cái hàng của Ba Phi thế nào… Mãi mà Ba Phi chưa chịu quay lại để cho Út nhìn… Ngoài kia, Ba Phi cũng biết chắc có người đang theo dõi nên cứ giả bộ chổng mông ngúc nga ngúc ngoắc, miệng cười thầm:
– Mẹ kiếp, ai đời có thằng đàn ông khiêu gợi con mẹ goá chồng chứ! Chút nữa ông phải cho một trận tơi tả cả rau cả cải cho bõ cái công đứng tồng ngồng ngoài này lạnh thấy mẹ.
Nghĩ đến cái chuyện được chơi Út Cải, tự nhiên con cu Ba Phi cương lên cứng ngắt. Ba Phi vắt hai cái quần rồi quay lên giả bộ ngó qua ngó lại tìm kiếm cái gì đó, thực chất là để khoe hàng cho con mẹ kia tức chơi. Ba Phi biết chắc hàng của mình ngon hơn hàng của chồng Út lẫn hàng của thằng cha trưởng ấp vì cả hai gã đó đều nhỏ con hơn Ba Phi.
Trong nhà, Út trố mắt kinh ngạc trước cái hàng vừa dài vừa to của Ba Phi. Út thèm chảy cả nước miếng lẫn nước kia. Cái cửa mình hàng đêm ngứa ngáy nay bắt đầu gào thét đòi ăn. Út phải nắm chặt tay và nghiến răng lại để kiềm chế cái đầu đang quay cuồng…
– Út đang dòm lén tui phải không?
Út giật bắn người khi thấy Ba Phi bắt quả tang mình đang nhìn lén. Thì ra là Út đang mơ màng đến chuyện cái của quý nên không để ý Ba Phi vào nhà lúc nào không biết. Út bị lật tẩy xấu hổ quá, lại thêm cái con cu ma quái kia đang tồng ngồng ngay trước mặt nên vội vàng lấy hai tay bịt mắt không dám nhìn. miệng cứ lúng ba lúng búng:
– Úi!!! Tui… tui…
Ba Phi chỉ chờ có thế nhào vô ôm chặt Út Cải. Một tay ôm ngang bụng, một tay mò vú Út, miệng Ba Phi hết hôn gáy lại liếm mút tai của Út làm Út thấy phê cả người. Trước đây chồng Út cũng hay liếm tai Út và Út cũng thích được người khác liếm tai mình. Sướng thì sướng nhưng Út cũng giả vờ chống cự:
– Anh Ba làm gì kì vậy? Bỏ ra không tui la lên à nha.
Ba Phi chọt chọt con cu cứng ngắt vào đũng quần Út làm Út nhột nhíu cả mông lại. Thấy Út làm bộ làm tịch, Ba Phi chọc tức:
– Chị cho tui bóp hai bắp cải của chị, chút tui cho chị ăn củ cải của tui là huề thôi có gì mà la.
– Anh Ba này kì quá hà.
Tay Ba Phi bắt đầu luồn vào trong áo mò tìm hai đầu bắp cải mà se se làm cho Út thấy phê quá không chống cự nữa mà bắt đầu thở hổn hển vì sung sướng. Tay Út thò ra sau nắm lấy củ cải của Ba Phi mà vọc. Ba Phi thấy vậy nói tiếu lâm:
– Thấy chưa? Chị rửa củ cải cho tui còn tui lặt bắp cải cho chị là huề. Vậy mà chị đòi la gì nữa?
– Cái thằng cha quỷ sứ này!
Ba Phi đẩy Út đi tới cái bàn ăn, đè Út nằm sấp nửa người lên bàn. Út ngoan ngoãn nghe theo. Ba Phi tuột phăng cái quần Út ra, thọt tay vào giữa háng Út ngoáy lia lịa làm Út la oai oái:
– Úi cha! Úi cha! Coi chừng dập cải tui hết anh Ba ơi! Úi… Úi…. Úi…!
Đến khi dâm thủy ra ướt hết ngón tay, Ba Phi lấy củ cải thịt cà cà lên cửa mình Út. Út đang nứng quá mà cái củ cải thịt nó cứ thập thò không chịu vào nên tức quá la lên:
– Cải tui dập hết rồi còn không chịu nhét củ cải của anh vô đi!
Ba Phi vẫn cứ nhăn nhăn nhở nhở:
– Từ từ rồi tui cho chị ăn món cải sào mì tinh, ngon thấu óc luôn.
Ba Phi cứ thong thả cà cà quẹt quẹt bên ngoài cửa mình Út làm Út tức điên người:
– Trời đất ơi! Anh làm vậy còn ác hơn là thằng cha trưởng ấp nó dập tui đùng đùng nữa. Mau mau nhét vô đi! Tui chịu hết nổi rồi.
Đúng là Út Cải đã chịu hết nổi rồi, nước cải đã chảy ra chèm nhẹp. Út Cải còn đang la bải goải thì Ba Phi bất ngờ đâm vô cái ọt thật mạnh.
“Ái da!!!”, Út Cải giật nảy mình thót cả gân háng vì cú đâm bất thần. Vả lại từ trước tới giờ chưa bao giờ Út được cái củ cải vừa to vừa dài như thế này đâm vào nên cảm giác như âm hộ bị banh ra hết cỡ, lại còn bị đầu dương vật đè tới tận cửa tử cung vừa đau vừa thốn mà lại vừa sướng.
Ba Phi từ phía sau cứ thế mà dập phành phạch rung rinh cả cái bàn… Út Cải sướng quá cứ la oai oải “Ay da… Ay da… dập hết cải của tui rồi anh Ba ơi… Ay da… Ay da…!” …
Dập được chừng trăm cái thì Ba Phi lật ngửa Út Cải trên mặt bàn, vác hai chân Út lên vai mà dập. Út Cải sướng quá cũng tự cởi phăng áo ra để cho hai tay Ba Phi tự do nắn bóp hai cái bắp cải thịt. Người Út Cải cứ rung lên theo từng nhịp dập ùng ục của Ba Phi…
Bên ngoài trời vẫn mưa lất phất, những con đường đất ngày càng ướt sũng nước mưa. Những con ếch như được tiếp thêm sức mạnh kêu ộp oạp vang trời… Bên trong, Út Cải đã đạt đến cực đỉnh xuất khí ào ạt. Nhưng Ba Phi vẫn còn sung sức chưa chịu buông tha. Ba Phi xoay Út Cải nằm nghiêng trên bàn. Út Cải như đống cải dập nằm rên ư ử mặc cho Ba Phi muốn làm gì thì làm “Ư hừ… ư hừ… ư hừ…”. Ba Phi gác luôn một chân lên bàn để dập cho mạnh, ép thật sâu dương vật vào âm hộ Út Cải làm Út Cải tê tái cả âm hộ, hai tay quơ cào sung sướng, tóc tai bù xù như đống cải dập…
Dập thêm được vài chục cái thì Ba Phi đẩy Út Cải xích vào để lấy chỗ leo luôn hai chân lên ngồi chồm hổm trên bàn từ trên dập xuống âm hộ Út Cải. Út Cải càng lúc càng phê đến tột cùng “Ư hừ hừ…hừ… Ư hừ hừ… hừ… Dập hết rồi… Ư hừ hừ… Anh Ba… ơ hờ hờ… ơi…iiiii”. Cái bàn lúc này kêu ọt ẹt muốn xụm bà chè vì sức nặng của hai người… Tiếng rên sướng khoái cộng thêm vẻ mặt đờ đẫn vì sướng của Út Cải làm Ba Phi kích thích quá không chịu nổi nữa phải xuất tinh ào ào như mưa vào âm hộ Út. Út Cải cũng sướng quá xuất tinh theo ào ào…
“Đồ quỷ sứ hà! Làm người ta ra đến hai lần! Ghét ghê nơi! Bây giờ tui phải thưởng thức món cải xào mì tinh của anh mới được” – vừa nói Út Cải vừa cầm lấy con cu ướt nhẹp tinh khí của Ba Phi mà bú một cách ngon lành. Ba Phi nằm ngửa nhìn Út cải đang hì hục bú cu mình nghĩ thầm: “Ai mà ngờ bà này dâm quá xá luôn!”
…
Sau khi đã được ủi khô quần áo, Ba Phi chào Út Cải lên đường đến nhà ông Tư Ngổng.
(Hết – Truyện 18+ Hay Hay Nhất)