Cúi đầu, nó hôn môi cô giáo.
Nhớ động tác của các tài tử xi-nê, cô giáo Thiên Trang vòng tay ghị đầu thằng nhỏ xuống, hé miệng thè dài lưỡi tìm kiếm. Rồi ra dáng thành thạo, cô thủ thỉ:
– Em biết hôn môi là sao rồi nha.
Không nói một tiếng, thằng học trò đưa tay run lập cập xuống phía dưới, ngần ngừ rồi nó cũng bụm bên ngoài cái xì-líp cô đang mặc, run gì mà run dữ vậy em trai, ái chà khoái thiệt, nó bóp bóp đã quá, ưm … ưmmmmm … đã hết biết, ừ vậy đó, thọt tay vô, run gì mà run, nó hổng có cắn đâu, … ái da … móc nữa đi em, ừ thọt thọt vậy đó.
Tay thằng Tường vừa thọt vô bên trong cái quần xì là nó phát run, sao hổng thấy cộng lông nào hết vầy cà, cô ấy cạo hay là bẫm sinh, chết mẹ cô nói cô người Bình Định, chẳng lẻ … cô “nô he”, mà có xui cũng phải chịu thôi chứ bây giờ mà ngừng lại cổ bị ứ khí nứng, cổ giận cổ đì cũng chết mẹ luôn, kệ, “nô he” cũng làm tới luôn, chết bỏ. Mạnh tay kéo tuột cái xì-líp lẫn cái quần dài, thằng Tường vừa hun vừa bò đầu xuống giữa háng, hai tay vạch gối mở mắt nó nhìn, rồi chưng hửng.
“Phê” quá Thiên Trang nằm yên hưởng thụ cơn khoái lạc đang rung động toàn thân, hai tay thằng nhỏ vừa đặt lên đầu ngối cô đã lẹ làng banh rộng hai chân, chờ đợi … chờ đợi … không thấy gì, cô mở mắt ngóc nhìn rồi buông đầu xuống, má đỏ bừng bừng, thấy quê quê.
Mắc cười quá mà thằng Tường không dám, lưỡi liếm me ngào miệng hút ốc len, mà trong đầu nó cười hoài không dứt, cô giáo mình có cái mặt dưới tức cười quá, chùm lông nhỏ đen mun cong queo bám sát thịt trên đỉnh mép, giống y hệt hàm râu “chảy cứt mũi” của Hitler, hai bên lại kéo dài hai hàng lông mịn màng như ria mép, làm mặt dưới của cô giáo giống miệng Hitler với hàm ria mép hai bên. Phải phá cô một trận mới được, Tường thầm nghĩ.
Đang lăn lộn miên man sảng khoái dưới chuyển động của cái lưỡi thằng học trò, đột nhiên nó dừng lại, hổng thèm tiếp tục liếm kẹo bòn bon nữa, uất khí tức mình, cô mở mắt, … năn nỉ:
– Sao hổng tiếp tục nữa Tường ?
– Thôi em hổng dám đâu.
Cô Thiên Trang hối lộ.
– Tiếp tục đi rồi chị xóa con zero tuần trước cho em.
– Chị hứa ha.
– Ừ, đừng chọc chị nữa mà.
Thiên Trang nằm đó mà hồn để ở trên mây, trầm mình lặn ngụp trong cõi thiên thai, bồng bềnh trên tấm thảm thần đang đưa tấm thân trần tục lên đỉnh Vu Sơn, thiên đàng ở đâu đâu cô chưa thấy, ôi địa ngục sao mà dịu êm quá vầy nè. Nhỏng đít cong lưng Thiên Trang chảy nước, xuất khí lần đầu cô giáo còn trinh.
Đợi giây lát cho cô giáo tỉnh hồn, thằng lớn mới đưa thằng nhỏ “dú dí vô cung”, cảm giác chật hẹp bó sát đầu con cặc làm thằng Tường dừng lại, thấy mặt cô giáo nhăn nhăn là nó than thầm, chết mẹ rồi cô giáo mình còn “zin”, không dám ấn tiếp nó rút thằng em ra, rồi chỉ dám nhấp nhấp phần ba chiều dài mà thôi.
Đầu ban vừa ấn vô Thiên Trang đau muốn chết mà chỉ dám nhăn mặt than trời, đâu dám mở miệng la làng, cô sợ thằng nhỏ hoảng hồn rồi hỏng dám lấn tới tiếp mà cô mất cơ hội hưởng lạc thú trần gian, chừng thằng học trò thì thụt ra vô một hồi cô mới yên tâm, cũng đâu có đau gì lắm đâu mà mấy đứa bạn có chồng cứ hù dọa mình hoài, … mà sao có một khúc vậy ta, hồi nảy mình thấy nó dài hơn mà, ngóc đầu coi thử coi …, ủa sao mà có một chút vậy, hay là nó hỏng dám …
– Cho vô chút nữa đi em, chị thương mà.
– …
– Cho vô chút nữa đi, tuần sao chị cho em 15 điễm.
Nhấn thêm một chút thì cái đầu bị chận lại, biết mà, cô mình còn con gái, phải từ từ mới được. Thương cô giáo, thằng Tường rút bớt ra, rồi chậm rãi từ từ nó nhẩn nha nhấp nháp.
– Còn chút nữa đó em, cho vô hết luôn đi, đừng chọc chị nữa mà Tường.
– …
– Em cho vô lút cán luôn đi, chị cho em 19 điễm … ưm …ưm …ưm…
Cắn răng cương cổ, đau như xé thịt mà Thiên Trang không dám la.
Cô giáo mình gan thiệt, không la tiếng nào nghen, có võ có khác mà, nghỉ chút cho cổ đỡ mệt rồi mình hãy tiếp tục.
Trong căn phòng ấm cúng, thằng học trò dạy cô giáo nhỏ lạc thú gái trai, nó dạy cô “đẻo đá giửa đường,” “vác chày qua núi, ” “ngư lão ôm cần,” “tiều phu bửa củi” …
o 0 o
Dòng nước từ vòi bông sen chảy tới đâu Thiên Trang mát lạnh tới đó, ve vuốt bọt xà bông trên miệng cái mu cao cô ngẫm nghĩ, hôm nay nhất định phải trả thù mới được, bữa hỗm mới lần đầu nên mình mới năn nỉ xin thua, hỗm rày luyện mấy quyển bí kiếp của con bạn, âm hộ cũng hết đau rồi, hôm nay cho nó biết tay mới được.
o 0 o
– “Bữa hổm tụi mầy giúp tao dụng kế hay quá trời, còn đây là chuyện của tao với cô giáo, tụi mầy phải hứa không được hé miệng cho ai biết, tao mới cho tham gia.”, thằng Tường nói.
– ” Chơi với tụi tao bao lâu rồi, mày có thấy tụi tao thèo lẽo với ai hông mậy ?”, thằng Tạo hỏi.
– ” Đúng đó. Hễ cô giáo hổng chịu thì tụi tao rút lui, không hé miệng một lời. Tao thề độc đó.”, thằng Tòng hứa.
– ” Tao cũng thề nữa.”, thằng Tài giơ tay lên.
o 0 o
– “Tường nè, nãy giờ kiểm tra, chị thấy môn Toán em mất căn bản rồi phải học lại từ đâu mới được, chứ học như vậy chắc em thi rớt quá.”, cô Thiên Trang nghiêm khắc.
– ” Dạ, em biết chứ, chị dạy em nha,”, thằng Tường năn nỉ, ” lở thi rớt chắc má em buồn lắm.”
– ” Còn 4 tháng nữa, chắc cũng đủ thời gian, mà em phải siêng mới được.”, cô giáo lẳng lơ, ” Em tính trả công chị sao nè ?”
– ” Chị muốn gì em cũng chịu hết.”, thằng Tường hứa.
– ” Thiệt hông ?”
– ” Thiệt mà.”