VN88 VN88

4 thằng quỷ nhỏ dâm đãng

Ngẩng mặt nhìn lên, thấy trên lầu nhà kế bên một bà chị đưa tay ngoắc nó.
– Chị gọi em hả ?
– Ừ, vô nhà chị nhờ coi cái này một chút.

Nhà đó của mấy chị vũ nữ mướn, thằng Tường tò mò cũng muốn làm thân mà đâu có cơ hội, nên nghe rủ nó mở cửa bước vô nhà liền. Một chị từ trên lầu bước xuống, tuổi độ 24 – 25, tóc dài ngang vai, vóc dáng phong trần, phấn son đài các.
– Chị tên Luyến, còn em tên gì, chị mới dọn tới đây mấy tuần, thấy em đi học qua lại nhiều lần mà chưa có cơ hội làm quen.
– Em tên Tường, chị gọi em có chuyện gì vậy ?
– Em coi giùm chị tờ giấy này nó nói gì vậy, tiếng Mỹ chị đọc không rành lắm.

Cũng mai có vốn liếng học ở Hội Việt ? Mỹ, không thôi cũng bù trất luôn, Tường thầm nói. Cầm tờ giấy lẫm nhẫm đọc, rồi ngước mặt nhìn chị Luyến, nó nói:
– Nó giống như thư tỏ tình vậy chị, anh chàng này nói anh ta yêu chị, muốn chị dọn về ở chổ anh ta, đừng đi làm nữa, mỗi tháng anh ta sẽ cho chị tiền sinh sống, …
– Vậy mà chị tưởng chuyện gì, thằng này “chíp” chết luôn, theo nó có mà húp cháo.

Đưa trả tờ giấy, Tường đứng tần ngần không biết nói chuyện gì nữa.
– Em ngồi chơi với chị một chút, để chị đi lấy nước uống.

Bữa đó Tường ngồi chơi suốt tối với chị Luyến, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, chuyện về chị, về nó, về lối xóm láng giềng; đến tối chị Luyến đi làm nó mới về nhà ngủ.

Rồi từ đó Tường qua lại nhà kế bên rất thường xuyên, ngày nào cũng có một chị nhờ đọc thơ hay viết mấy câu tiếng Mỹ hồi âm cho anh chàng lính viễn chinh nào đó. Mối quan hệ giữa nó và chị Luyến đơn thuần là tình lối xóm, chị ta coi nó như thằng em trai lâu lâu cũng cho nó bánh kẹo, đôi khi chút đỉnh tiền ăn hàng rong. Cho đến một hôm …

Dọn dẹp trang hoàng bàn thờ Ba xong, nó quét dọn nhà cửa sạch sẽ chuẩn bị cho đêm giao thừa. Rửa tay, ngắm nghía công trình dọn dẹp từ sáng tới giờ, nhìn lên bàn thờ nó thấy hình như thiếu một thứ gì đó, … thiếu bó nhang, nó tự trách mình, có vậy mà cũng quên mua, bây giờ biết kiếm đâu ra, hàng quán ai cũng dọn dẹp hết rồi, Má không kịp về ăn Tết, dặn mình có chút chuyện cũng không nhớ, bây giờ lấy gì mà cúng Ba đây, nó dậm chân than trời. Bước ra cửa, Tường định qua nhà hàng xóm kiếm đở vài cây nhang, thấy ánh đèn trên lầu nhà chị Luyến nó ngạc nhiên, mấy bả về quê ăn Tết hết rồi mà, ai còn ở lại mà để đèn sáng trưng vậy, tò mò nó lần bước tới trước cửa nhấn chuông.
– Ủa, sao chị còn ở đây, không về nhà ăn Tết.

Mặt buồn buồn, chị Luyến nhìn nó không nói một câu, quay lưng bước vô nhà. Lấy làm lạ thằng Tường gài chốt cửa rồi bước theo vô trong. Đưa cho nó một chai 33 lùn, chị Luyến tu một hơi hết cạn chai còn lại, nhìn nó hỏi:
– Em kiếm chị có chuyện gì vậy ?
– Hổng có gì hết á, định qua bên nhà bác Tám xin đở mấy cây nhang về tối đốt cúng Ba, em quên mua rồi, thấy đèn phòng chị sáng, em ngạc nhiên nên qua hỏi thôi, bộ năm nay chị không về nhà ăn Tết sao ?
– Chị làm gì có nhà mà về em.
– Ủa, chị nói với em quê chị ở Cần Thơ mà, gia đình còn ở đó.

Chị Luyến gục đầu, ôm mặt, lúc ngửng lên mắt chị đỏ hoe.
– Em có làm gì tối nay không, ở đây chơi với chị cho vui.
– Không có làm gì hết á, em dọn dẹp nhà cửa xong rồi, chờ tối đốt nhang cúng Giao Thừa, cúng Ba em thôi, Má em Tết này không mua kịp vé xe nên mùng bốn mới về được.
– Vậy em ở đây chơi với chị, tối chị qua em cúng Giao Thừa rồi đốt cho Bác mấy cây nhang luôn một thể.
– Chị cũng chưa trả lời em, sao không về quê ăn Tết, làm gì chị buồn muốn khóc vậy ?
– Em ra khóa cửa, lên phòng chị chơi, tối nay chị buồn lắm, đem mấy chai bia lên lầu rồi chị kể chuyện đời cho em nghe.

Không có việc gì làm, Tường khóa cửa rồi mang mấy chai 33, cái đồ khui, ít tôm khô củ kiệu, lên phòng trên. Phòng chị Luyến trang trí đơn sơ nhưng rất sạch, có vài cuốn sách trên kệ, một lọ bông hồng, cái cát-sét nhỏ. Đưa chị chai bia, nó ghé đít ngồi xuống giường, đưa cho nó khung hình nho nhỏ, chị Luyến nói:
– Hình gia đình của chị nè, con nhỏ này là chị đó.
– Chị hồi nhỏ cũng ngộ quá ha.
– Ừ, hồi nhỏ chị không đẹp sắc sảo, nhưng có duyên lắm.
– Bây giờ chị cũng đâu có xấu đâu, em thấy mấy anh trong xóm thấy chị đi ngang qua là huýt sáo inh ỏi.
– Tao già rồi, xấu lắm rồi.
– Đâu có già đâu, chị đẹp chết mồ luôn.

Thằng Tường gân cổ cải, đối với nó, chị Luyến đẹp thiệt, da trắng nè, cẳng cao dáng dấp thanh thoát, ăn nói có duyên nè, chị cười lại có má lúm đồng tiền nữa.
– Em mà sinh sớm vài tuổi, em theo chị sát nút cho mà coi.

VN88

Viết một bình luận