Bàn tính như vậy Phong tưởng phải cả tuần lễ mới xong chuyện, đâu ngờ chỉ mới có hai ngày mà chị Sáu đã sắp đặt đâu vào đó rồi. Phong từ trên lầu bước xuống định đi công chuyện nhưng khi đã bước tới nấc thang cuối cùng thì chàng đã sững sờ khi nhìn thấy Thu Nhi đang ngồi nói chuyện cùng chị Sáu ở phòng khách.
Thu Nhi nhìn chàng rồi nở một nụ cười duyên. Phong liếc nhìn lên bàn thì thấy hai ly nước cam, ly của Thu Nhi đã uống được gần phân nửa. Chàng chợt nhớ đến câu chuyện ngày hôm kia đã bàn tính với chị Sáu thì tim chàng bổng đập mạnh như muốn vở cả lòng ngực. Phong bình tỉnh bước tới gần nói với chị Sáu:
– Chị Sáu, chị ra chợ mua giùm tôi một cây thuốc lá ba số 5 nhé.
Chị Sáu đứng dậy nói:
– Dạ được cậu.
Chị Sáu nhìn sang Thu Nhi rồi nói với Phong:
– Cậu, đây là Thu Nhi, cô bé hàng xóm với mình đó … cậu có biết không?
Chàng mỉm cười nhìn sang Thu Nhi rồi nói:
– Ồ … Em là cháu của dì Ngọc phải không?
Thu Nhi nhìn chàng mĩm cười:
– Dạ đúng rồi, anh cũng có quen với dì Ngọc của em nữa à.
– Không, nhưng anh có nghe ba anh nói sơ qua.
Phong móc bóp lấy tiền đưa cho chị Sáu.
– Chị đi mua giùm tôi cây thuốc nhé, tôi muốn tặng cho một người bạn. Luôn tiện chị ghé chợ mua một ít đồ về nấu ăn, tôi muốn mời Thu Nhi ở lại dùng cơm luôn cho vui.
Chị Sáu cầm lấy tiền, chị nhìn Phong rồi liếc nhanh xuống ly nước ra dấu hiệu cho chàng biết là chị đã bỏ thuốc kích thích vào trong ly của Thu Nhi rồi, chị Sáu quay sang Thu Nhi nói:
– Thu Nhi ở nhà nói chuyện với cậu Phong nhé, chị đi chút xíu là về liền.
Nói xong chị Sáu ngoe nguẫy bước ra cửa, ngoài trời vẫn còn mưa rơi lách tách. Thu Nhi cảm thấy mắc cở và ngại ngùng vì nàng không biết nói chuyện gì với Phong, nàng định kiếu từ ra về thì Phong cũng vừa mở lời:
– Thu Nhi ngồi xuống dùng thêm nước đi, Dì Ngọc dạo này có khoẻ không?
Thu Nhi cầm ly nước cam lên hốp một miếng rồi trả lời:
– Dạ khoẻ.
– Ba anh dạo này có thường sang bên đó chơi không vậy Thu Nhi?
Thu Nhi ngạc nhiên hỏi lại:
– Ủa, ba anh là ai?
– Bác Long là ba của anh đó, bộ Thu Nhi không biết thiệt hả?
– Ồ …thì ra bác Long là ba của anh, đúng rồi bác ấy cũng thường sang nhà Thu Nhi chơi lắm. Nghe chị Yến nói dì Ngọc và Bác Long hôm nay đi mua hàng ở xa, nghe đâu đến hai hay ba ngày mới về.
Phong nghe vậy trong lòng chàng càng vui hớn hở thêm. Phong nghĩ thầm “Đúng là ý trời … chắc chắn đêm nay mình sẽ có dịp phá trinh con bé này rồi, nhìn cái tướng từ trên xuống dưới cũng mát mắt lắm, nước nôi đầy đủ … đã thiệt …. sướng thiệt, đêm nay tha hồ mà chơi cho sướng cặc nha”
Thuốc kích thích giờ mới từ từ thấm vào người con bé, Thu Nhi cảm thấy trong lòng mình tự nhiên nóng bức ray rức như lửa đốt, môi miệng và mấy đầu ngón tay bổng dưng tê buốt, rờn rợn, lâng lâng khó tả. Thu Nhi bậm môi, nheo mắt. Nàng đưa tay lên mở toạt cái nút áo trên cùng ra rồi nói:
– Sao Thu Nhi cảm thấy nóng nực quá.
Phong cảm nhận được chắc chắn con bé đã bị thấm thuốc rồi, chàng ngồi lại gần kề Thu Nhi để tay lên trán nàng rồi hỏi:
– Thu Nhi có sao không? Để anh đưa em lên phòng nhé, ở ngoài này mưa gió tạt vào nguy hiểm lắm. Chắc Thu Nhi bị cảm rồi đó.
Thu Nhi ngã người vào lòng chàng, hai tay buông xuôi không muốn nhấc lên nổi. Nàng nói với giọng yếu ớt:
– Dạ … Chắc em bị trúng gió rồi.
Phong đỡ nàng đứng dậy, dìu Thu Nhi lên phòng chàng. Tấm trải giường và hai cái gối màu trắng tươi thẳng thóp không một nép nhăn, như đang mời gọi, chờ đợi để hứng lấy những giọt máu trinh của người con gái mới tròn 16 tuổi.
Phong dìu Thu Nhi vô phòng xong, chàng từ từ đặt con nhỏ nằm xuống giường. Hai chân nàng dụi thẳng xuống, để lộ ra cái mu cao cao trong chiếc quần bằng tơ mà nàng mặc hơi chật, chàng muốn thò tay xuống bóp một cái cho nó đã cái lòng ham muốn, nhưng chàng nghĩ lại trước sau gì rồi cũng phải tới đó thôi.
Chàng nhìn thấy hai tay nàng đưa lên vuốt ve lên xuống từ ngực tới mu lồn nàng, miệnt thì rên rỉ trong cơn mê sãng:
– Uzm… Uzm…. Uzm…
Phong thấy con bé giờ đã nứng tới “chỉ” rồi, còn chần chờ gì nữa mà không chịu tấn công. Chànng nhìn thấy hai tay nàng đang mở toạt các nút áo ra. Thấy vậy, chàng vội cởi hết quần áo trong người ra nâng tay con bé kéo ngồi dậy, cởi luôn chiếc áo nịt vú của Thu Nhi ra ngoài.
Nàng có được một bộ ngực tràn đầy nhựa sống, gái mới 16 tuổi có khác, hai vú cân đối và chắc rịt, hai đầu vú nhỏ và đỏ hồng như đầu viết. Phong đặt tay lên vú nàng bóp lia bóp lịa như không muốn ngừng, hết vú bên này rồi tới vú bên kia. Chàng bỗng dừng tay lại khi nghe Thu Nhi nói:
– Bóp nhẹ nhẹ thôi anh, Thu Nhi đau lắm.
– Ờ … ờ …. Anh bóp nhẹ đây.
Một tay Phong bóp vú, tay kia chàng thả người cho Thu Nhi nằm xuống trở lại. Sau một hồi xoa bóp dữ dội, Phong đứng dậy kéo hai chân con nhỏ bỏ thòng xuống giường, nhanh tay tuột lấy quần con bé xuống, chiếc quần sìlíp của Thu Nhi cũng từ từ được chàng cởi thoát ra. Từ trên xuống dưới Thu Nhi giờ không còn được một mảnh vải để che thân, Phong tha hồ mà chiêm ngưỡng. Cái mu lồn trắng tươi như vỏ hột gà, nó cao nghều nghệu giống như một cái mã vừa mới đắp đất, có được chừng vài sợi lông măng mọc le hoe ở phía trên.
Phong ngồi bẹp xuống đất, lấy hai chân nàng gát lên vai chàng rồi úp mặt sát vào lồn, chàng hôn hít, liếm láp không ngừng. Nước nhờn từ trong lồn con bé cũng từ từ ứ ra dữ dội, vì còn là con gái cho nên khí của con bé có cái mùi khai thật nồng nặc. Cũng chính tại cái mùi khai đó mà đã làm cho chàng phải chết ngất, chết ngây không chịu buông ra. Khí con nhỏ chảy ra bao nhiêu thì chàng le lưỡi vét sạch hết bấy nhiêu. Phong nghe từ phía trên có giọng rên nho nhỏ phát ra từ miệng Thu Nhi.
– Uzzz …Uzzz … Sướng qúa … Đã qúa … Uzzz … Uzzz….anh Phong … Chết Thu Nhi rồi anh ơi …