VN88 VN88

1001 Đêm truyện sung sướng (Chảy nước nhờn)

Phần 6: Chuyện Nhà Trắng
Con Năm cười nói:
– Bữa nay em kể cho anh nghe chuyện tiếu tại Mỹ có liên quan đến cựu tổng thống Bill.
Cả Ngố ngơ ngác hỏi:
– Bill làm gì mà em bảo là tếu?
Con Năm cười, đáp:
– Thật sự thì không có gì gọi là tếu. Chỉ tếu là một người đi khuyên người ta về đạo đức mà lại chuyên đi làm chuyện trời đánh.
Cả Ngố hí hửng, nói:
– Ừ! Em kể cho anh nghe đi.
Con Năm gật đầu, từ từ kể…

*
* *
Nhà Trắng là nhà ở của tổng thống Mỹ. Tổng thống tại nhiệm là Bill. Thư ký của vị tổng thống thứ 41 của Mỹ là M. L.
Hôm ấy, trong Nhà Trắng thật vắng vẻ, không có chuyện gì quan trọng. Chỉ có hai người trong đó là tổng thống Bill và nàng thư ký M. L.
Mắt nhìn chằm chằm và bộ ngực hở hang và cặp đùi dài của M. L, Bill thèm nhỏ rãi. Hil, vợ ông ta lại vắng mặt nên Bill nhìn thấy cơ hội trước mắt khó bỏ qua.
Bill nhìn M. L cười, nói:
– Monica, hôm nay trông em đẹp quá!

Monica liếc mắt đưa tình, nhìn vị nguyên thủ quốc gia đáp:
– Cám ơn tổng thống nghe! Rất nhiều người khen em, nhưng chưa thấy ai thực tình như tổng thống vậy.
Bill nghe cô thư ký trả lời như vậy thì thích chí vô cùng. Ông ta tiến tới, cầm tay M. L lên, làm bộ nhìn chiếc nhẫn đeo trên tay, nói:
– Chiếc nhẫn của em cũng cũ rồi. Để hôm nào anh mua cho cưng cái nhẫn mới đẹp lơn, lớn hơn. Chịu không?
Monica mỉm cười, đáp:
– Ồ! Thưa tổng thống, ngài đâu cần phải làm vậy.
Bill dùng mấy ngón tay khẽ cào nhẹ mấy kẽ hở giữa những ngón tay dài và thon của M. L, nói:
– Trước mặt mọi người thì em gọi tôi là tổng thống. Nhưng khi chỉ có riêng đôi ta thì em cứ gọi là “Bill” hay “cưng” là được rồi.

Monica nghe nói thích chí cười lên, nói một cách nũng nịu:
– Em xin nghe lời anh, thưa anh Bill…
Monica kéo dài chữ “Bill” khiến tổng thống Bill khoái chí đến tột độ. Ông ta cười lên, nói:
– Giá mà Hil nói chuyện được nhỏ nhẹ với anh được một phần như em thì anh sung sướng biết chừng nào.
Monica vẻ mặt bâng khuân hỏi:
– Ủa! Đệ nhất phu nhân hay la lối anh lắm hả “anh Bill”?
Bill bỗng một tay choàng tay qua ôm M. L, còn tay kia thì vuốt má nàng, nói:
– Khi nói đến Hil vợ anh, em cứ nói là “chị Hil” là được rồi, đâu cần phải lễ phép mà gọi là “Đệ nhất phu nhân” làm gì? Nếu nói là “Đệ nhất phu nhân” thì em xứng đáng làm “Đệ nhất phu nhân” hơn Hil nhiều. Chỉ tiếc ngày xưa anh gặp Hil thay vì gặp em.

Nghe Bill tán tỉnh, M. L thích quá, nói:
– Anh Bill à! Anh khen làm em thấy thẹn quá đi. Em là con nhà nghèo, lại xấu xí nữa thì làm sao sánh được với “chị Hil” chứ?
Bill cảm thấy trong lòng hết sức rạo rực. Thằng nhỏ của ông ta từ từ ngổng đầu dậy lúc nào không biết. Hai tay ông ta xoa liên tiếp vào lưng Monica, nói:
– Em sao tự hạ thấp mình như thế? Đừng có lo. Anh sẽ chăm sóc em mà. Chút nữa anh sẽ ký cho em tấm ngân phiếu vài chục xấp để tự em đi mua cho em cái nhẫn hột xoàn nhé.
M. L cười duyên, không đáp. Bill lại càng hứng chí, tay thọc vào trong ngực nàng thư ký xoa xoa. M. L khẽ cúi mặt xuống ra vẻ e lệ. Nàng nhỏ nhẹ nói với Bill:
– Anh Bill! Anh làm em đã quá. Anh có thể giúp em cởi bỏ cái quần xi- líp dưới váy của em không?

Bill chỉ chờ có thế. Ông ta khẽ vén váy Monica lên, đưa hai tay lột cái quần xi- líp màu trắng trong xuống. Kế đến, Bill đưa chiếc quần lót của Monica lên mũi ngửi, miệng khen:
– Thơm quá! Thơm quá! Giá mà lồn của Hil thơm như vậy thì đỡ cho anh biết chừng nào.
Ngửi đã rồi, Bill một tay giữ váy, một tay vuốt nhẹ lên cụm lông nâu của M. L, luôn miệng khen:
– Lồn của em đẹp quá!
Nhìn M. L đang tủm tỉm cười, Bill nói:
– Anh có thể bú lồn cưng được không? Cả miệng lẫn lưỡi của anh sạch lắm.
M. L khẽ rên hừ hự, đáp:
– Bú… bú lồn em đi… anh Bill….
Một lần nữa, M. L lại kéo dài hai chữ “anh Bill” khiến cho vị tổng thống Hoa Kỳ nhà ta càng thêm nứng cặc. Ông ta không chút lưỡng lự, quỳ ngay xuống đất, miệng nói:
– Monica! Em làm ơn giữ chặt cái váy hai bên cho anh dễ bú.

M. L bèn đưa hai tay qua hai bên hông giữ chặt váy, để hở nguyên cái lồn dưới bộ lông rậm rạp.
Bill úp mặt xuống dưới, le lưỡi ra từ từ liếm sơ sơ hai bên mép lồn của M. L. Liếm mép lồn một hồi, Bill lại chuyển lưỡi liếm vào âm hộ của nàng thư ký. Bill liếm hoài mà không thấy chán. Được một lúc, nước từ trong lồn Monica tuôn ra như suối. Bill không ngần ngại, liếm tất cả dâm thủy của Monica vào miệng.
M. L vừa rên, vừa thều thào:
– Bú nữa đi anh Bill…. bú nữa đi… bú cho lồn em khô nghe… anh Bill…?
Bill càng hứng chí, ra sức liếm bạo hơn nữa. Nhưng bú hoài thì lưỡi cũng mỏi. Bill bèn dừng lại nói:
– Cho anh tạm ngừng nghe cưng. Lưỡi anh mỏi quá rồi.
M. L gật đầu, mỉm cười. Bill lại nói:
– Cưng làm ơn cởi hộ quần áo của anh ra được không?
Dứt lời, Bill đứng dậy. M. L giúp Bill trút bỏ từng phần y phục trên người xuống. Đến lúc Bill trần như nhộng, M. L khẽ cầm cặc ông ta lên nâng niu, vuốt ve rồi bắt đầu sục…

*
* *
Cả Ngố nghe đến đây nói:
– Khiếp! Đúng là Mỹ có khác! Tổng thống còn như thế thì nói gì ai!
Con Năm dửng dưng nói:
– Không lẽ tổng thống không bao giờ đụ sao mà anh nói vậy.
Cả Ngố nói:
– Nhưng anh nghe nói tổng thống Bill chuyên đi khắp thế giới, đến đâu cũng giảng luân lý đạo đức, khuyên con người nên tôn trọng nhân quyền. Ai cũng bảo rằng ông ta ngoài một nguyên thủ quốc gia, còn là một con người hết sức đạo đức, khó tìm trong lịch sử nhân loại.
Con Năm gân cổ cãi:
– Anh đọc sách nào hay nghe ai nói vậy? Thằng cha Bill này có trả em thật nhiều tiền mà xin bú lồn em thì em cũng không cho nó bú đâu, cho dù nó có xúc miệng đến một ngàn lần.
Và con Năm lại kể tiếp…

VN88

Viết một bình luận